“Một bé gái cỡ 4 tuổi đang đi trên thảm cỏ xanh…

_Yu Ri! Em xem anh có cái gì này!

Một thằng nhóc chạy đến hai tay giấu đằng sau lưng. Chợt một con nhóc chạy đến bóp lấy cổ Yu Ri lắc mạnh:

_Chính bố mày… chính bố mày giết phụ vương! Mày chết đi!

Con bé đó vừa khóc vừa lắc mạnh cổ Yu Ri. Yu Ri sợ hãi cũng òa khóc.

_Eun Hye! Buông Yu Ri ra! Không phải vậy đâu!

Eun…Eun Hye?

_Anh Yoon Min! Chính bố nó giết phụ vương!

_Không phải vậy đâu.

Con bé Yu Ri lắc đầu ngoay ngoảy trong sự sợ hãi:

_Không… không… không phải…

Nó trân chối nhìn thằng nhóc Yoon Min và con bé Eun Hye rồi chạy vụt đi mặc cho tiếng kêu của Yonn Min. Gần đó có một cậu nhóc đứng đó từ lúc nãy đến giờ nhìn sự việc đang xảy ra và thút thít khóc – không ai khác chính là

Lee HinDu…”

_Không… không… KHÔNG!

Nó giật bắn dậy, choàng tỉnh sau cơn ác mộng. Căn phòng im như tờ chỉ có mình nó…

Ác mộng… nó sợ hãi chùm kín mềm lại. Thật kinh khủng… bao năm qua nó thường nằm mơ thấy cơn ác mộng đó… nó cảm thấy những gì nó mơ thất như thật, cổ nó cũng khó thở khi con bé đó bớp lấy cổ nó. PHẢI CHĂNG ĐÓ LÀ MỘT PHẦN KÍ ỨC MÀ NÓ ĐÃ XÓA?

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play