-Ồ, em là cô bé hồi chiều. Xin lỗi vì làm em sợ nha. – Sau cái giây phút rùng rợn ấy, 2 người ra ngoài ngồi. – Vậy ra em là người mà cậu Anh Nhật dẫn vào trường. Em tên Tiểu Tuyết phải không?
-Dạ. – Bây giờ thì nó bình tĩnh rồi.
[Không ngờ Anh Nhật nổi tiếng đến vậy]
-Em đói hả? Em muốn mua gì?
-A, dạ em hiện giờ không có tiền, em chỉ muốn vô đây để xin anh cho em phụ việc ở bếp như làm thêm ạ.
-Làm thêm? Ở đây? Em nghiêm túc hả? Mà dù có như vậy thì em cũng không kiếm tiền nổi đâu.
-Ơ, tại sao?
-Tại không có ai tới cái nhà ăn này cả.
-Hở? Học sinh không mua đồ ở đây sao?
-Thì tại có gì để bán cho tụi nó đâu.
[Hả? Gì kì ế?]
-Vậy ra không ai tới là vì anh không chịu bán à. – Nó bây giờ nổi xung lên – Đúng là lười biến mà. Em quyết định rồi, từ bây giờ, em sẽ làm thêm ở đây, còn anh không làm em cũng mặc kệ đó.
[Ôi, tuyên bố hung hồn quá không biết mình có làm được không.]
-Thôi, tùy em vậy. – Người đó thở dài. – À mà nãy giờ chưa giới thiệu, chị tên là Tâm. Chị thích tính cách của em rồi đấy.
-Dạ. – Nó bắt tay với Tâm. - Ủa mà cho em hỏi anh làm gì ở ku kí túc xá nữ vậy? Em tưởng…
-Hả? Đừng nói em tưởng chị là con train ha. Chị đây phụ nữ chính gốc à.
[Hả? Là con gái? Sao nhìn y như con trai vậy, hông lẽ les ??!! Hix, sao mình toàn gặp người kì lạ không vầy nè.]
1 ngày của nó kết thúc bằng việc khám phá ra 1 người quái đản và tìm được 1 công việc.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT