Ba giờ bao mươi phút chiều. Chúng tôi đặt chân đến Hà nội, về gần đến phòng tôi nhận được một tin nhắn báo có một tài khoản lạ chuyển tiền vào tài khoản của tôi. Chắc chắn đây là tài khoản của mẹ em gửi lại số tiền tôi cho em mượn rồi. Về đến phòng, tôi bảo em tắm giửa rồi ngủ một giấc luôn đi bao giờ dậy thì đi ăn tối luôn vì hôm nay đi đường dài lên mệt chắc em cũng không muốn nấu cơm nữa. Ấy vậy mà về đến phòng nào có được ngủ ngon một giấc đâu, tôi còn phải chuẩn bị giấy tờ, xếp quần áo ngày mai lên đường bay vào nam ký hợp đồng với các nhà phân phối trong Sài gòn. Vé máy bay với tiền chuyến này đi công ty đều giả lên cũng gọi là có tý nguôi ngoai, không hết hơi.
Hời, thế là cũng xong hết mọi thứ rồi, giờ thì chính thức được nhảy lên giường thân yêu làm một giấc ngon lành.
Sáu giờ bao mươi phút, một cuộc điện thoại chợt làm tôi thức giấc. Một giọng nói quen quen mà đã lâu nay do không có thời gian nên chưa hỏi thăm được. Người bên kia là chị Hoàn, chị vừa là một người chị, vừa là một người cô giáo đã từng dạy , thực tập lớp tôi hồi cấp ba. Lần này có dịp nên chị qua Hà nội chơi, không ngại ngần tôi mời chị tối nay đi ăn tối cùng. Chắc lần này ngoài chị ra còn có chồng chị theo nữa, tắm giửa xong tôi qua rủ em rồi hai người cùng tới một quán ăn đã hẹn trước. Bữa tối ấy rất vui vẻ và trôi đi thật nhanh, để lại những lời hỏi thăm , ôn lại kỉ niệm chốc lát và để lại cả những dấu chẩm hỏi về chị mà em suốt đường về cứ hỏi tôi suốt.
Đi taxi được một đoạn , tôi thì đang nghĩ nhiều điều về ngày mai thì thấy nhỏ hà hơi vào cánh cửa ô tô rồi vẽ một hình trái tim xong quay ra chỉ chỉ cho tôi biết.
- Hiếu thấy em vẽ gì chưa?
* * *
Hâm, đúng là đồ trẻ con! Hi
Lúc tôi bảo xong nhìn mặt em điêu lắm nhá, được một lúc sau mặt em lại nghiêm nghiêm bảo tôi kể cho em nghe về con người chị Hoàn. Em muốn nghe anh kể vể chị hoàn á, ừ rồi anh sẽ kể cho em nghe nhưng giờ chúng mình dừng taxi lại rồi đi bộ nói chuyện nhá!
Rồi taxi dừng lại và tôi vừa đi vừa kể cho em nghe.
Chị Hoàn năm nay Ba mươi tuổi, hơn anh sáu tuổi. Chị đã từng là thực tập môn văn của lớp anh hồi lớp 11, lúc ấy chắc em không để ý. Lúc đầu chị bước vào lớp nhìn sổ đầu bài và sổ điểm lớp anh cũng nản, ngày đầu tiên chị đến đã chửi bọn anh, chị cũng là người thực tập đầu tiên bước vào lớp dám chửi. Nhưng chưa làm quen lên lớp anh mới đầu ghét lắm.
- Rồi sao nữa, em tò mò quá đi!
- Hì
Ừm, rồi sau khi làm quen bọn anh thấy ngoài giờ học chị cũng hiền hiền, vui tính. Chị cũng như bao người khác thôi em ạ, bố mẹ chị làm nông, khoá khứ về chị mà anh biết đến rất buồn, không như những người khác cùng tuổi lúc chị học cấp 2, mẹ chị ốm nặng. Rồi chị phải vừa đi làm thêm vừa đi học, vừa chăm mẹ chị nữa. Không vì có ít thời gian mà chị học hành xa xút, thay vào đó chị đã càng nỗ lực hơn để năm chị thi đại học sư phạm Thái nguyên chị đã là học sinh top 10 có điểm cao môn văn ở trường. Những ngày tháng cuối cùng thực tập, lớp anh còn có tổ chức cho chị một buổi sinh nhật ý nghĩa nữa. Vì sinh nhật chị trùng với ngày đoàn thực tập chia tay trường cấp ba mình để về bên đại học tiếp tục sự nghiệp học hành.
Kể đến đây thì tôi và em vừa về đến cửa phòng nhưng tôi lại bảo em ngày mai anh đi xa rồi, bây giờ mình lên tầng thượng ngồi tâm sự đi em.
(Kể lúc ấy cũng ngu, trời thì rét tôi và em cứ lọ mọ ngồi nói chuyện mãi sau rét quá phải đứng dậy đi tìm mãi mới thấy một bó củi cộng thêm một túi than thế là chất lửa lên ngồi sưởi ấm)
Thực sự lúc ấy không biết của ai nhưng sưởi ấm là trên hết, xin lỗi ạ…hi
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT