Diệp Vân Phi rút trong ống tay một thanh đoản đao. Đao vừa rút ra, một luồng bạch quang phát xạ khiến 7 tên hắc y nhân không khỏi lóa mắt. Ngay lập tức, y xông vào đám hắc y nhân ấy quyết một trận sống chết.

"Xoẹt", bên kia Quan Tiểu Ba và Dư Kiếm Bình "giả mạo" đã giao chiến. Miến đao của Dư Kiếm Bình "giả mạo" múa tít, vây chặt lấy Quan Tiểu Ba, không cho y một kẽ hở nào. Nhưng Quan Tiểu Ba vẫn chẳng hề hấn gì. Chỉ thấy hai tay y nắm chặt rồi vung thẳng vào miến đao.

Đôi tay của người bình thường không thể đọ nổi với miến đao. Đôi tay của Quan Tiểu Ba tuyệt không phải tay của người bình thường. Năm y 5 tuổi, đôi tay của y đã chọc không biết bao nhiều lần vào chiếc chảo chứa đầy cát nóng trên bếp lửa. Đó là cách y khổ luyện Thiết Sa Chưởng. Đến năm 10 tuôi, y theo học một danh gia về cẩm nã thủ, đôi tay y không biết đã bao nhiêu lần phá vỡ những tấm gỗ lớn dày 10 phân. Khi y chưa tròn 17 tuổi, Khổ Tang Đại Sư của Thiếu Lâm Tự đã truyền tuyệt kĩ Long Trảo Thủ và thần công Thiếu Lâm Tự Kim Cang Bất Hoại Công cho y. Từ đó, đôi tay của y rắn như thép nguội, cho dù là đao kiếm đâm vào cũng không hề chảy máu. Bây giờ, song quyền y xuất ra dư sức đấu lại miến đao của Dư Kiếm Bình "giả mạo".

Keng! Keng ! Keng!

Miến đao chạm vào song quyền của Quan Tiểu Ba mà như đang chạm phải một thanh cự kiếm. Dư Kiếm Bình "giả mạo" thấy vậy không khỏi bộ phục võ công của đối phương. Y biết đôi tay của Quan Tiểu Ba chính là thứ vũ khí nguy hiểm nhất nên không thể đối đầu trực tiếp với nó. Ngay lập tức thanh miến đao trong tay y xoay một vòng rồi chém thẳng vào cổ Quan Tiểu Ba. Đao thế cấp tốc lại mang kình lực mạnh mẽ, chớp mắt đã kể sát cổ Quan Tiểu Ba.

Thấy hiểm chiêu của đối phương, Quan Tiểu Ba đưa tả thủ lên đỡ, hữu thủ xuất trảo nhằm vào ngực Dư Kiếm Bình "giả mạo". Nào ngờ thân hình của Dư Kiếm Bình "giả mạo" đột ngột xoay vòng, một đao đã chém vào lưng của Quan Tiểu Ba.

"A", Dư Kiếm Bình khẽ rên lên. Y phát hiện đao của y chỉ có thể làm rách áo của Quan Tiểu Ba. Tấm lưng ấy xem chừng cũng cứng không kém gì miến đao trong tay y.

Quan Tiểu Ba cười nói:

-Nghe nói Linh Mộc Đạo Nhân ở Ưng Nhãn Cốc có một bộ đao pháp là Ưng Vương Thập Nhị Thức oai chấn tứ phương.

Dư Kiếm Bình nhoẻn miệng cười nói:

-Kiến văn của ngươi cũng khá đấy. Chắc ngươi cũng biết chưa có kẻ nào sống sót dưới Ưng Vương Thập Nhị Thức.

Quan Tiểu Ba cười nói:

-Không ngờ Linh Mộc Đạo Nhân thanh danh lẫy lừng bây giờ lại là kẻ cướp ngục. Một khi đã dám làm việc đại nghịch, ngươi đừng hòng thoát khỏi tay ta.

Dư Kiếm Bình hét lên:

-Vậy sao? Để ta xem tấm thân của ngươi cứng đến chỗ nào !

Y thốt lên bốn tiếng "cứng đến chỗ nào " thì đã xuất bốn chiêu nhằm vào các yếu huyệt trên ngươi Quan Tiểu Ba. Đao đầu tiên đâm vào huyệt Thần Đỉnh, đao thứ hai công vào Nhân Trung, đao thứ ba chém vào huyệt Mệnh Môn, đao thứ tư nhằm vào huyệt Khúc Cốt. Bốn đao này vừa âm hiểm, vừa nhanh, hiển nhiên đã dồn Quan Tiểu Ba vào cửa tử. Nhưng Phi Long Ngự Thiên đâu phải là cái danh hão. Quan Tiểu Ba không thèm để y đến đao chiêu của đối phương, chỉ thấy bàn tay y xòe ra như long trảo, chụp thẳng xuống đỉnh đầu của Dư Kiếm Bình "giả mạo".

Trảo của Quan Tiểu Ba cũng nhanh và hiểm không kém, nếu để trảo của y chụp trúng e rằng đầu của Dư Kiếm Bình sẽ nát như tương. Đây rõ ràng là cách đánh liều mạng. Quan Tiểu Ba không ngờ trong lúc này lại sử dụng cách đánh liều mạng ấy. Nhưng Dư Kiếm Bình "giả mạo" không phải là kẻ thích liều mạng. Y không hề thích kiểu lưỡng bại câu thương này chút nào. Chớp mắt, miến đao của y đã thu về đỡ thiết trảo của Quan Tiểu Ba. Chính lúc này, Thiên Võng Đại La Thủ của họ Quan mới thể hiện sự hung hiểm của mình.

Thiên Võng Đại La Thủ rốt cuộc là môn võ công như thế nào? Có phải kín như thiên la địa võng, không cho kẻ thù có con đường thoát?

Chỉ biết sau khi Quan Tiểu Ba học xong Long Trảo Thủ của Thiếu Lâm Tự, trảo pháp của y đã đạt đến độ xuất thần nhập hóa. Thế nhưng với thiên tư hơn người, y đã kết hợp trảo pháp chính tông của Thiếu Lâm với các môn võ đã học trước đây, Thiết Sa Chưởng và Câu Hồn Cẩm Nã Thủ để tạo ra một môn võ công trác tuyệt kinh thế. Sau gần 10 năm nghiên cứu, rốt cuộc Quan Tiểu Ba cũng đã luyện thành Thiễn Võng Đại La Thủ với các chiêu thức chủ yếu là chụp, chặt, cào, móc, khóa, đâm, bẻ. Người đầu tiên bại dưới Thiên Võng Đại La Thủ là Thần Trảo Vạn Khuất Tử, trại chủ Ngư Kình Trại. Chỉ trong có ba mươi chiêu, đôi tay của Vạn Khuất Thủ đã bị Quan Tiểu Ba bẽ gãy, vĩnh viễn không thể luyện trảo công được nữa.

Lúc này, trảo của Quan Tiểu Ba trút xuống Dư Kiếm Bình "giả mạo" như mưa. Trảo ảnh rợp trời, khiến Linh Mộc Đạo Nhân hoa cả mắt. Y vội múa đao phá tan trảo ảnh trước mặt nhưng bỗng cảm thấy phía sau gáy lạnh toát. Tả thủ của Quan Tiểu Ba đã phóng tới từ phía sau, ở một góc độ mà Linh Mộc Đạo Nhân không thể ngờ tới.

Nhưng Linh Mộc Đạo Nhân không phải là tay vừa. Y vội hạ thấp người tránh được một chiêu chí mạng, đồng thời đâm một đao chéo vào ngực Quan Tiểu Ba. Đây là chiêu "Phi Ưng chuyển đực", chuyên dùng để đấu với những kẻ đánh phía sau.

Keng!

Linh Mộc Đạo Nhân không khỏi kinh hãi. Miến đao của y đã bị Quan Tiểu Ba chụp trúng. Bây giờ y đang vận lực quyết bẻ vỡ thanh đao này.

Miến đao chính là sinh mạng của Linh Mộc Đạo Nhân. Không có nó, Linh Mộc Đạo Nhân chẳng khác gi mãnh hổ bị tước hết nanh vuốt. Bởi vậy y không thể để Quan Tiểu Ba bẽ gãy miến đao của mình được. Trong sát na ấy, y vận kình lực vào đao khiến thanh miến đao xoáy mạnh như muốn thoát khỏi trảo của Quan Tiểu Ba.

Quan Tiểu Ba hừ nhẹ một tiếng rồ gia tăng thêm kình lực vào trảo. Phút chốc, tiếng kim loại bị bẻ gãy đã vang lên.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play