…Rồi buổi sáng thật đẹp và ấm áp lại đến.Những tia nắng ban mai đang đua nhau chen vào căn phòng ấm áp hạnh phúc của 1 đôi tình nhân.Ju nhích mình thức dậy lấy tay che ánh sáng đang chiếu vào mắt của mình rồi xoay qua nhìn Hân.Hân dường như ngủ rất say,vẫn chưa thức dậy nữa.Ju vuốt ve mái tóc bạch kim của Hân rồi tự nghĩ trong lòng:
- Hân của mình càng ngày càng đẹp trai.Hì..hì..đêm qua chẳng biết mình và Hân làm thế có được ko nhỉ?Lát nữa xuống gặp ba mẹ thì nói sao đây?Còn cả Huy nữa….Mong rằng mọi chuyện sẽ tốt đẹp!
Ju xòe bàn tay của mình ra đón những ánh nắng vào lòng bàn tay thì 1 cánh tay khác đưa lên nắm lấy tay Ju.Ju xoay qua thì thấy Hân đã thức dậy.Cả 2 nhìn nhau mỉm cười rồi Hân nói:
- Ju dậy sớm vậy?
- Hì,tại lần đầu tiên…thế này…nên…dậy sớm.
-
- Hân nè!
- Sao nà?
- Ju ko thích Hân làm les đâu.
- …..
- Làm les ko có kết quả tốt.Dù tình yêu có đẹp đến đâu thì đối với xã hội và mọi người,les là bệnh hoạn.Ju ko muốn mọi người nghĩ thế!Nhưng….Ju cũng ko muốn kiếp sau Hân làm con trai.
- Tại sao?Ko phải làm con trai thì tốt rồi sao?
- Hân mà làm con trai thì có khối cô gái chết vì giành giựt Hân mất nên Hân cũng ko nên làm con trai.
- Éc,thế Hân làm gì mới được?
- Hân làm cái gói của Ju đi
- Hả?-Hân ngạc nhiên nhìn Ju,Ju cười cười vùi đầu vào vai của Hân rồi vòng tay qua ôm Hân nói
- Hân làm cái gói cho Ju ôm mỗi khi ngủ….cho Ju khóc ướt đẫm khi buồn….cho Ju ném xuống đất khi tức giận…nhưng mãi mãi Ju ko bỏ cái gói đó
- >” - Hì..hì…
Cả 2 nhìn nhau rồi lại hun nhau.Dường như họ chỉ muốn thế này mãi,ko đi đâu cả,chỉ ở trong cái tổ ấm của mình hưởng hạnh phúc.Nhưng rồi mẹ Ju bỗng bước lên gõ cửa:
- Như ơi,con dậy chưa?
- Ah,con dậy rồi.Con…đang thay đồ,con xuống liền!
- Ừa,xuống mau đi con.Huy qua đón đi học kìa!
- Dạ!
Nghe đến Huy,Hân buông Ju ra rồi ngồi dậy mặc đồ vào.Biết Hân đang nghĩ gì,Ju nắm lấy tay của Hân nói:
- Ju sẽ nói rõ với Huy.Hân tin Ju chứ?
- Khờ quá,sao ko?Hân có nói gì đâu?Mau dậy mặc đồ vào đánh răng rửa mặt đi nà!
- Hì,ừm!
Thế là cả 2 sửa soạn xong thì bước xuống lầu.Thấy Hân đi theo Ju phía sau,ba mẹ Ju đều ngạc nhiên vì họ cứ nghĩ Hân đã đi về từ tối mà ko ngờ Hân ngủ lại.Nhưng vì có Huy nên ba mẹ Ju đều im lặng ko nói gì.Ju chào ba mẹ rồi đi cùng Huy ra khỏi nhà.Đương nhiên Hân cũng đi theo và Ei thì nhảy xuống từ nóc nhà đi cùng lúc nào ko hay.Hôm nay vì có Hân và Ei nên Ju ko đi xe mà muốn cả 4 cùng đi bộ.Suốt chặng đường đi,ko ai nói với ai điều gì.Ei bỗng lên tiếng:
- Nè,nếu mọi người ko có gì nói với nhau thì Ei và Hân phải đi về rồi đấy nhé!
- Hả?Đi liền sao Ei?-Hân bất ngờ trước câu nói của Ei hỏi lại
- Ừa!
- …….!
- Thôi đi,ở đây cũng có gì đâu?Nếu Ju của Hân muốn thì qua Anh tìm tụi mình.
Nói dứt câu,Ei nắm lấy tay Hân rồi tíc tắc biến mất trước sự kinh ngạc của Huy và Ju.Biết rằng Huy sẽ hỏi nên Ju kể tất cả cho Huy.Thoạt đầu Huy ko tin vào những gì mình nghe được nhưng sự việc Hân và Ei biến mất trước mặt của cả 2 khiến Huy ko thể nào ko tin.Huy hít 1 hơi dài rồi nói:
- Vậy Như sẽ nói sao với 2 bác?
- Như…Như.. cũng ko biết nữa!
- ….hay cứ nói là tụi mình chia tay nhau và Như ko muốn thấy Huy nữa nên muốn đi du học.2 bác thương Như lắm chắc sẽ đồng ý.
- Nhưng làm thế chẳng khác nào Như đẩy hết mọi chuyện vào Huy rồi ba mẹ của Như sẽ ghét Huy thì sao?
- Ko sao!Chỉ cần Như cảm thấy hạnh phúc và tin mình sẽ đứng vững trên con đường Như chọn thì Huy sẽ ủng hộ Như hết mình.
- Huy…..
- Hì,cúp học hết 1 tiết rồi.Hay đi chơi luôn đi.Coi như bữa cuối của Huy với Như.
- Hì,ừm!
Cả 2 đi chơi với nhau như 1 người bạn.Giữa 2 người có lẽ ko có duyên trai gái mà chỉ có tình bạn.Còn về Hân,sau k
hi cùng Ei dịch chuyển tức thời trở về Anh.Bầu trời đang là ban đêm tại sân trường.Hân tỏ vẻ ko thích nói:
- Sao phải trở về sớm như thế chứ?
- Tại sao àh?Hân đã làm được những điều cần làm và gặp lại Ju rồi mà.Bây giờ đến lúc Hân thực hiện điều kiện của Ei rồi!
- ….Vậy…điều kiện của Ei là gì?
Ei nhoẻn miệng cười rồi bước đến gần Hân nói nhỏ vào lỗ tai của Hân.Hân nghe xong gương mặt liền biến sắc bước lùi lại phía sau tránh xa Ei ra…..
….Đoán trước thái độ của Hân sẽ như thế,Ei nói giọng tỉnh bơ:
- Ei đã giúp Hân rồi mà.Điều kiện nhỏ như thế ko phải khó đúng ko?
- Chuyện đó…chuyện đó….
- Nếu Hân thất hứa Ei nghĩ chắc Ju sẽ phải chết thêm 1 lần nữa và có lẽ lần này Hân ko thể đổi mạng sống cứu cô ấy nữa đâu.Hân nghĩ sao?
Nghe Ei đe dọa đến Ju,Hân ko còn cách nào khác phải gật đầu đồng ý.
- Được,Hân đồng ý nhưng chuyện này ko được nói cho Ju biết!
- Tất nhiên!Hì..hì..rất vui vì Hân đã đồng ý.Bây giờ thì nên về nhà thôi.Chắc ba của Hân đang lo lắng cho chiếc chìa khóa giữ tài sản của mình đấy!
Hân ko trả lời Ei mà quay đi đến chỗ đậu xe.Thế là cả 2 đi về nhà và Hân đi thẳng vào phòng nằm.Ko nói gì với ai hết.Gác tay lên trán,Hân đau đầu nghĩ về Ei.
Ei thật là 1 người kì lạ và bí ẩn,ko ai hiểu được Ei nghĩ gì.Ko như người thường,Ei có những khả năng đặc biệt.Chính vì Ei mà Hân cũng có được khả năng đặc biệt giống Ei nhưng ko hoàn toàn có tất cả như Ei.Nhờ có Ei,Hân đã đến kịp lúc cứu Ju nhưng Hân ko hề biết chuyện con ma lần trước tấn công mình cũng là do Ei gọi đến.Lúc đối xử tốt,lúc thì như muốn hãm hại Hân…chẳng biết Ei đang nghĩ gì trong đầu?Và…bây giờ..điều kiện mà Ei đưa ra cho Hân chính là 1 việc ko dễ chút nào.Đó…chính..là..Hân..phải..có..thai.. với…1..ai..đó…rồi..sinh…đứa..bé..r a.Đứa bé sẽ thuộc về Ei.Đó là điều kiện!1 điều kiện hết sức vô lý và…ko tưởng được.
Hân ko nghĩ mình sẽ có thể chung chăn gối với bất cứ 1 tên con trai nào.Điều đó chẳng khác nào hành hạ Hân?Rồi đứa con mà Hân buộc phải sinh ra giao cho Ei.Làm sao Hân có thể giao máu mủ của mình cho Ei khi ko biết rõ Ei sẽ làm gì nó?1 sinh linh bé nhỏ vô tội?Nhưng còn có cả Ju nữa.Ei dùng Ju uy hiếp Hân.Nếu thế thì…phải…làm..sao..?
Nghĩ đến đó,Hân ko muốn suy nghĩ thêm nữa vì có làm gì cũng vô ích.Hân đã đồng ý điều kiện đó rồi còn đâu?Hân ko còn con đường khác để chọn.Ko còn…..!
Trở lại với Ju,sau buổi đi chơi vui vẻ với Huy và được Huy đưa về đến nhà,trước khi vào nhà,Ju nói:
- Bye Huy!
- Bye!Như ngủ ngon nhé!
- Cám ơn,Huy cũng vậy!
- Hì!
Rồi Huy quay đi.Nhìn dáng Huy đi,Ju chợt gọi lại:
- Huy nè!
- Sao?-Huy ngạc nhiên xoay lại nhìn Ju
- Ưm..ưm…sao..sao..Huy..có thể…chấp nhận dễ dàng…cho Như quá vậy..?
- Hì,yêu 1 người ko nhất thiết phải có được người đó.Nếu Như có thể hạnh phúc thì Huy sẵn sàng làm tất cả cho Như.Hơn nữa…hì..hơn nữa..từ khi Như tỉnh lại sau tai nạn…Huy đã có cảm giác Như ko thuộc về Huy nữa.Thay vì níu kéo để Như đau khổ thì Huy xin buông ra để được thấy Như cười!
- Cám ơn Huy!Cám ơn Huy nhiều lắm Huy àh!-Ju vừa nói vừa bước đến ôm Huy vào lòng.Đó là cái ôm chia tay của họ…
Rồi Ju cũng vào nhà gặp ba mẹ và nói chuyện,đề cập đến việc sang Anh du học với 1 lí do khác rằng muốn đi xa học để tự mình trưởng thành chứ ko nói như Huy đã dạy.Đương nhiên ba mẹ Ju đều ko đồng ý vì Ju là đứa con gái duy nhất của họ.Trong mắt họ,Ju vẫn còn nhỏ bé và cần được che chở,bảo vệ.Nhưng Ju đã cứng rắn giải thích,nói hết mọi lí lẽ và nhất quyết đòi đi.Nếu ko được chấp nhận,Ju sẽ bỏ trốn và đi cho = được.Thương con gái,cuối cùng ba mẹ Ju cũng chấp nhận nhưng họ quyết định sẽ đi qua Anh với Ju 1 tháng sau đó.Khi ba Ju sắp xếp công việc xong.
Thế là Ju chuẩn bị sang Anh trong vui mừng vì sắp gặp lại Hân mà ko hề biết mình sắp phải mất Hân.Ko chỉ mình Ju mà Hân cũng đang chuẩn bị phải đối mặt với số phận của mình.Cả 2 sẽ chuẩn bị gặp những thử thách và ngăn trở trên con đường đầy chông gai của thế giới thứ 3…của xã hội…và của lòng người đầy phiền toái….
….Sáng hôm sau,Hân vừa thức dậy thì ông Wall lại thông báo:
- Thưa cậu chủ,ông chủ dặn rằng tối nay đúng 8h sẽ đến chỗ của ông nội nên mong cậu chủ sẽ về nhà sớm chuẩn bị,ko rong chơi hay về trễ!
- Tôi hiểu rồi!
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT