Đêm này Bình An thành không yên ổn, thế lực các nơi tụ tập tham gia đấu giá hội ban sáng vẫn còn rất nhiều người ở lại. Đường Thiên Hoa là trục đường chính trong thành, ở đây tọa lạc tòa khách sạn lớn nhất, xa hoa nhất toàn thành. Trên căn phòng khách quý sang trọng, tường dát vàng nạm ngọc, kiệt tác nghệ thuật, vũ khí trân phẩm trưng bày khắp nơi, chiếc bàn làm từ mỹ ngọc xanh tuyền tuyệt đẹp đặt ở trung tâm, trên bàn dọn đầy mỹ vị nhân gian.
Trần Hưng đêm nay vô cùng lễ độ đứng cùng một trung niên nhân mặc trường phục màu xanh, nhìn qua vô cùng giản dị, nếu không thấy Trần Hưng cúi người đứng sau thì không ai nhận ra đây là gia chủ Trần gia, một trong hai luyện thần cảnh của Bình An thành, Trần Lam.
Ngoài Trần gia gia chủ, trong phòng khách quý xung quanh còn có không ít người, đều là thế lực khắp nơi, hoặc là tán tu thực lực bất phàm. Trần Lam nhìn quanh một vòng mỉm cười nói:
"Các vị hôm nay nể mặt đến đây thật là vinh hạnh cho Trần gia"
"Thôi thôi, ma hoả tuy hiếm nhưng cũng không phải thứ khiến người khác quá e ngại, từ bây giờ không có lệnh của ta không được phép ra tay nữa"
Thanh phong cúi đầu cài lại khăn che mặt như bóng đen lùi dần về phía sau. Sau một hồi lộn xộn, mọi thứ có vẻ đã an tĩnh trở lại, Trần Lam có chút giận dữ nhìn Điền Bất Phục nhưng cuối cùng vẫn không phát tác, thực hiện theo kế hoạch vẫn là quan trọng hơn, vì ngày này hắn đã chuẩn bị nửa đời người, giờ đã đến thời khắc mấu chốt, không thể vì chút việc vặt mà phá hủy tất cả được.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT