Xa xa, tôi
đã trông thấy Lâu đài pha lê của mình như được bao bọc trong ánh hào quang tình
nồng. Gần rồi, gần rồi... Trái tim tôi bắt đầu đập thình thịch hồi hộp. Cố lên!
Cinrella, đừng từ bỏ, hạnh phúc đang ở phía trước đấy... Chợt trong ánh nhìn của
tôi xuất hiện một màu đỏ tươi nhức mắt...Ý! Chuyện gì thế này! Tôi dụi dụi cặp
mắt. Chiếc xe Nissan màu đỏ! Không thể nào, không thể nào!... Nhất định là ảo
giác!... Nhất định là do mình bị nhỏ Bút Thúy Nhi làm hại nhiều quá nên mới nảy
sinh ảo giác này thôi!...
Nhưng bất
luận tôi có dối lòng như thế nào đi chăng nữa, cũng không thể trốn tránh sự thật
đang bày ra ở trước mắt khi chiếc Nissan chạy lướt qua. Bên trong ngoài Bút
Thúy Nhi ra còn có... Hàn Tuyết Hàm! Đầu óc tôi bất giác vụt ra một dự cảm
không tốt. Không lẽ Bút Thúy Nhi đến rước Hàn Tuyết Hàm? Tôi đã thục mạng lao về
đây, mà vẫn còn trễ một bước là sao chứ!... Tôi hụt hẫng ngồi thừ ra, toàn thân
như bị phù phép trở nên không còn sức lực, mềm nhũn. Tôi CẮN CHẶT RĂNG, KHÔNG
NGỪNG NGUYỀN RỦA BÚT THÚY NHI, CON NHỎ NÀY TRONG CÙNG MỘT NGÀY DÁM HAI LẦN SẮP
XẾP TẤT CẢ TRƯỚC TÔI MỘT BƯỚC?! ĐÁNG GHÉT THẬT! ĐÚNG LÀ THỨ ĐỘC HẠI!
TÔI NGẨN
NGƠ, BẢI HOẢI ĐỨNG TRƯỚC CỔNG HỒI LÂU, DO DỰ KHÔNG BIẾT CÓ NÊN VÀO NHÀ HAY
KHÔNG. TÔI MONG SAO KHI ĐẨY CỬA BƯỚC VÀO, VẪN NGHE THẤY MỘT GIỌNG NÓI NHƯ PHẢNG
PHẤT, "ĐỒ NGỐC! LẠI LA CÀ ĐI ĐÂU ĐẾN GIỜ NÀY MỚI VỀ VẬY?"... HOẶC VẪN
CÒN ĐƯỢC NHÌN THẤY, TRÊN GHẾ NỆM HẮN VẪN ĐANG NẰM MỘT ĐÓNG, NGỦ SAY NHƯ CHẾT,
KHI THẤY TÔI ĐI VÀO, LIỀN HÉ NỬA CON MẮT LÊN LÀU BÀU BẤT MÃN... HOẶC TRÊN CÁI
BÀN LỚN ĐỂ TRONG PHÒNG KHÁCH ĐÃ ĐƯỢC HẮN SẮP XẾP CÁC ĐỒ ĂN CHỈNH TỀ, CÓ CẢ MÓN
BÍT TẾT NÓNG HỔI NỮA...
NGÓN TAY
TÔI MỚI KHẼ CHẠM VÀO CÁNH CỬA SẮT ĐANG ĐÓNG KÍN MÍT, THÌ ĐÃ CẢM NHẬN ĐƯỢC NGAY
BẦU KHÔNG KHÍ LẠNH LẼO. TÔI VẪN CỐ CHẤP ÔM LẤY MỘT TIA HY VỌNG, ĐẨY CỬA BƯỚC
VÀO: TẤT CẢ MỌI THỨ VẪN HÀI HÒA, TẤT CẢ VẪN GIỮ ĐÚNG BỘ DẠNG TRƯỚC KHI TÔI RA
KHỎI NHÀ. CHỈ KHÁC LÀ Ở CHỖ BẦU KHÔNG KHÍ KÈM THEO CƠN LẠNH LẼO TẬN XƯƠNG TỦY
MÀ THÔI. TÔI LỚN TIẾNG KÊU: "HÀN TUYẾT HÀM! ÔNG MAU BƯỚC RA ĐÂY MAU!"
NGOÀI TIẾNG HỒI ÂM NGẮN VÀ LẠNH LẼO RA, KHÔNG CÒN AI ĐẾN XOA DỊU TRÁI TIM TAN VỠ
CỦA TÔI.
KHI MỞ CỬA
PHÒNG CỦA HẮN, TÔI ĐÃ TRÔNG THẤY TRONG ĐÓ HOÀN TOÀN TRỐNG TRƠN. HẮN ĐÃ ĐEM ĐI HẾT
TẤT CẢ NHỮNG THỨ THUỘC VỀ MÌNH, VỘI VÀNG NHƯ LÚC HẮN MỚI DỌN ĐẾN. LY BIỆT... MÀ
VẪN KHÔNG KỊP NÓI LỜI TẠM BIỆT. NƯỚC MẮT Ở TRONG SỰ TĨNH LẶNG KHIẾN NGƯỜI TA
KINH HÃI NÀY ĐÓNG BĂNG, BI THƯƠNG VÀ LUYẾN TIẾC Ở TRONG LÚC NÀY KHÔNG CÒN BẤT CỨ
Ý NGHĨA THỰC CHẤT NÀO CẢ, TÔI CHỈ ĐÀNH NGÃ VÀO MÀN ĐÊM TĂM TỐI VÔ BIÊN HỒI ỨC LẠI
NHỮNG CHUYỆN XẢY RA KHÔNG LÂU...
ĐỘT NHIÊN
TÔI PHÁT HIỆN, TRÊN CÁI GHẾ Ở SAU LƯNG VẪN CÒN QUÀNG CÁI ÁO KHOÁC ĐÍNH NÚT KIM
LOẠI CỦA HÀN TUYẾT HÀM. TÔI VỘI CẦM NÓ LÊN TAY, NHỚ LẠI CHUYỆN LẦN ĐẦU TIÊN GẶP
HẮN, TRÊN NGƯỜI HẮN MẶC CHÍNH LÀ CÁI ÁO KHOÁC KÌ DỊ NÀY. THẦN SẮC KHOA TRƯƠNG CỘNG
THÊM CÁCH ĂN MẶC QUÁI DỊ CỦA HẮN LÚC ĐÓ, LÀM TÔI CỨ NGHĨ RẰNG HẮN LÀ MỘT TÊN
LANG THANG HOẠT ĐỘNG TRÊN ĐỊA HẠT TĂM TỐI. BÂY GIỜ NGHĨ LẠI SAO THẤY MÌNH NGỐC QUÁ,
CÓ LẼ LÚC ĐÓ HẮN VÌ MUỐN PHỐI HỢP VỚI CÔNG VIỆC Ở QUÁN BAR NÊN MỚI CỐ TÌNH ĂN MẶC
NHƯ THẾ CHĂNG? TÔI KHOÁC CHIẾC ÁO CỦA HẮN LÊN NGƯỜI, NHẸ NHÀNG SỜ VÀO CHIẾC ÁO,
HÍT MÙI THỂ HƯƠNG CÒN LƯU LẠI TRÊN CHIẾC ÁO CỦA HẮN, CẢM THẤY NHƯ HẮN RỜI TÔI RẤT
GẦN... RẤT GẦN...
CHỢT TÔI
LOÁNG THOÁNG NGHE THẤY TIẾNG KÈN XE HƠI HÀN TUYẾT HÀM? TÔI RÙNG MÌNH VUI SƯỚNG.
KHÔNG LẼ... KHÔNG LẼ HẮN QUAY LẠI?... TÔI LO SỢ ĐÓ LÀ ẢO GIÁC, CỐ SỨC ÔM ĐẦU LẮC
THẬT MẠNH. KHÔNG THỂ NÀO ĐÂU, NHẤT ĐỊNH LÀ MÀY ĐANG SUY NGHĨ QUÁ NHIỀU THÔI,
KHÔNG THỂ NÀO HẮN QUAY VỀ ĐƯỢC! TÔI LẠI NẮM CHẶT ÁO KHOÁC, CHÌM ĐẮM VÀO NHỮNG HỒI
ỨC VỀ HẮN...
CÁNH CỬA ĐỘT
NHIÊN MỞ TOANG. "Á!..." TÔI THẬT SỰ GIẬT BẮN CẢ NGƯỜI. "CHÂN ...
CHÂN HY!" TÔI KINH HÃI MỞ TO ĐÔI MẮT, TỪNG CƠN HƠI LẠNH TỪ SỐNG LƯNG TÔI
XÔNG THẲNG LÊN NÃO. CÁI ÁO KHOÁC CỦA HÀN TUYẾT HÀM ĐANG MẶC TRÊN NGƯỜI TÔI, NHƯ
MẮC PHẢI LỜI NGUYỀN CÀNG LÚC CÀNG SIẾT CHẶT, KHIẾN TÔI KHÔNG THỂ THỞ NỔI. THẢM
RỒI, THẢM RỒI! CHÂN HY THẤY HẾT CẢ RỒI, CINRELLA TÔI ĐÂY CẢ ĐỜI ANH MINH ĐỀU BỊ
HỦY HOẠI HẾT TRONG PHÚT CHỐC. TÔI KHÔNG NGỪNG RỐI LOẠN TRONG LÒNG, BỀ NGOÀI THÌ
LẠI CỐ HẾT SỨC TỎ RA TỰ NHIÊN MỈM CƯỜI VỚI CHÂN HY...
" CẬU ... CẬU
ĐẾN ĐẤY À?!" "Ừ!"
KHÔNG BIẾT CHÂN
HY CÓ PHÁT HIỆN RA HAY KHÔNG MÀ TRẢ LỜI BẰNG MỘT GIỌNG BÌNH THẢN NHƯ THẾ.
"CINRELLA. CẬU RA ĐÂY VỚI TÔI MỘT TÍ!" "GÌ CHỨ?" TÔI CĂNG
THẲNG ĐẾN NỖI DƯỜNG NHƯ NGHE KHÔNG HIỂU TIẾNG NÓI CỦA CON NGƯỜI, CỨ KHÔNG NGỪNG
CẦU MONG CHÂN HY ĐỪNG PHÁT HIỆN TÔI ĐANG MẶC ÁO KHOÁC CỦA HÀN TUYẾT HÀM.
"ĐI THEO TÔI!" CHÂN HY MỈM CƯỜI BÍ HIỂM, KÉO LẤY TAY TÔI ĐI RA NGOÀI.
"CHÂN HY!" TÔI CHỢT NHỚ RA MỘT VIỆC VÔ VÙNG QUAN TRỌNG, "HÔM
QUA... CẬU ĐI ĐÂU THẾ? SAO CẢ ĐÊM KHÔNG VỀ NHÀ?" "ĐỢI CHÚT CẬU SẼ BIẾT
NGAY!" "CHỜ TÍ." TÔI VỘI GIÃY DỤA RA, "CHỜ TÔI ĐI MẶC ÁO
KHOÁC VÀO CÁI ĐÃ." TÔI LIỀN CỞI VỘI CÁI ÁO KHOÁC CỦA HÀN TUYẾT HÀM ĐANG MẶC
TRÊN NGƯỜI MÌNH RA.
" KHÔNG PHẢI
CẬU ĐÃ MẶC RỒI ĐẤY SAO? ĐI THÔI!" CHÂN HY KHÔNG NÓI LÍ LẼ MÀ LÔI TÔI ĐI XUỐNG
LẦU NGAY. PHÙ! MAY QUÁ! NHẤT ĐỊNH LÀ CHÂN HY VẪN CHƯA NHẬN RA ĐÓ LÀ ÁO KHOÁC CỦA
HÀN TUYẾT HÀM. TÔI NHẸ NHÕM THỞ DÀI MỘT HƠI! XEM RA MÌNH ĐÃ TRÁNH ĐƯỢC MỘT KIẾP
NẠN RỒI! TÔI LÂNG LÂNG MỪNG THẦM TRONG LÒNG.
TÔI BỊ CHÂN HY
KÉO ĐI NHƯ BAY ĐẾN CÔNG VIÊN. "LÀM GÌ THẾ?" CHÂN HY ĐỘT NHIÊN DÙNG
TAY CHE MẮT TÔI. CHUYỆN GÌ THẾ NÀY? SAO CẬU ẤY CỨ GIẤU GIẤU DIẾM DIẾM THẾ KHÔNG
BIẾT?...CHÂN HY DỊU DÀNG NÓI VỚI TÔI:"CINRELLA... NGOAN NÀO...HÃY NHẮM MẮT
LẠI ĐI. KHI NÀO TÔI BẢO CẬU MỞ MẮT MỚI ĐƯỢC MỞ NHÉ!..."
CÁI CẬU NÀY THẬT
TÌNH... KHÔNG BIẾT CẬU ẤY ĐÃ HỌC THEO CÁCH CƯ XỬ BÍ HIỂM CỦA HÀN TUYẾT HÀM KHI
NÀO VẬY? TÔI NHẮM MẮT CẨN THẬN ĐI VỀ PHÍA TRƯỚC, THẦM NGHĨ TRONG LÒNG: THÔI KỆ,
CHỈ CẦN CHÂN HY KHÔNG PHÁT HIỆN ÁO KHOÁC MÌNH ĐANG MẶC LÀ CỦA HÀN TUYẾT HÀM, DÙ
TÔI CÓ NHẮM MẮT CẢ NGÀY TRỜI CŨNG ĐƯỢC.
"ĐƯỢC RỒI! CẬU
HÃY MỞ MẮT RA ĐI!" CHÂN HY HÍ HỬNG BUÔNG ĐÔI TAY CHE MẮT TÔI RA. "TRỜI...
ĐÂY LÀ... ĐÂY LÀ THIÊN ĐƯỜNG ĐẤY SAO?" SAU KHI KHÔI PHỤC THỊ LỰC, SUÝT
CHÚT NỮA TÔI ĐÃ NGHI NGỜ MÌNH NHƯ ĐÃ LỘT XÁC THÀNH NÀNG CÔNG CHÚA XINH ĐẸP
TRONG TRUYỆN CỔ TÍCH. TÔI TRÔNG THẤY VƯỜN HOA RỘNG LỚN NÀY Ở TRƯỚC MẮT, CÓ VÔ SỐ
HOA HỒNG PHẤN ĐƯỢC SẮP XẾP THÀNH MỘT HÀNG THẲNG. CÓ NỤ E ẤP KHẼ NỞ, CÓ NỤ NỞ
TUNG KIỀU DIỄM... CÁC HÌNH THÁI KHÁC NHAU CỦA HOA HỒNG PHẤN NHƯ GIỐNG CÁC TƯ
THÁI SINH MỆNH KHÁC NHAU, ĐANG Ở DƯỚI CHÂN TÔI LAN RA KHẮP NƠI...
CHẲNG MẤY
CHỐC, TÔI CHỢT CẢM THẤY MÌNH NHƯ ĐANG PHẢNG PHẤT ĐẮM CHÌM TRONG BIỂN HOA, TRONG
BẦU KHÔNG KHÍ CỰC KÌ LÃNG MẠN NÀY CHỜ ĐỢI SỰ XUẤT HIỆN CỦA HOÀNG TỬ. NHỮNG NÚT
THẮT TÌNH CẢM ĐÃ LÂU Ở TRONG LÒNG CHỚP MẮT NHƯ ĐÃ ĐƯỢC MỞ RA...
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT