Từ thật lâu, tôi vẫn mong muốn làm được một việc gì đó giúp ích phần nào cho
những người chung quanh, để thấy mình đã góp được một phần rất nhỏ trong việc
xây dựng một Việt Nam kiêu hùng, để thấy rằng cuộc sống của mình có ý nghĩa, để
thấy rằng mình đã sống một đời đáng sống…
Tôi và Nhật đang gặp những khó khăn. Đôi khi, trở ngại làm chúng tôi thoáng
chán nản. Nhưng rồi chúng tôi đã bảo nhau không được quyền thối chí. Chúng tôi
đã tổ chức được những buổi thăm viếng một cơ quan từ thiện ; chúng tôi đã điều
động được vài buổi sinh hoạt với trẻ em trong xóm; chẳng lẽ bây giờ, chúng tôi
thất bại trước việc tổ chức một lớp học mộng ước…
Phần đông dân xóm tán thành ý định của chúng tôi, nhưng ai cũng tỏ ý lo ngại.
Một vài người còn nhìn chúng tôi với ánh mắt nghi ngờ…
Vừa rồi, Nhật bảo tôi :
- Tao sợ mình phải bó tay…
Tôi khích lệ Nhật, cũng để khích lệ chính tôi :
- Không, nhất định mình sẽ thành công…
Vâng, nhất định lớp học của chúng tôi phải thành hình. Mộng ước của chúng tôi
phải thành hình…
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT