Thật may mắn, tôi đã gặp Dũng tại lớp học của anh. Và thật hân hạnh cho tôi,
khi tôi được anh kể lại cho nghe từng diễn tiến trong việc thành lập lớp học.
Anh cũng đã giới thiệu tôi với từng người liên hệ trong câu chuyện để tôi tìm
hiểu thêm. Anh nói với tôi :
- Tôi hy vọng với những điều anh vừa biết, và với ngòi viết, anh có thể giúp
chúng tôi một tay trong ý hướng gieo rắc vào tâm hồn những người trẻ Việt Nam
một niềm tin mãnh liệt rằng với thiện chí, với khả năng và với kiên nhẫn, tuổi
trẻ vẫn có thể làm được những gì mình mong ước, dĩ nhiên, đó là những mong ước
hướng thiện, vị tha, xây dựng…
Dũng cũng ngỏ ý với tôi rằng, nếu có viết, anh muốn tôi sẽ không viết về anh
và về các bạn anh. Tôi hiểu, anh muốn nói đến “cái tôi đáng ghét”. Nhưng tôi đã
viết về anh, về các bạn anh. Vì tôi nghĩ, trước hết, ghi lại chuyện này, tôi
không có ý đề cao những việc làm của anh, sau nữa, tôi cho là không gì chứng
minh hùng hồn bằng sự thật. Và sự thật là anh và các bạn đã dựng được một lớp
học, nơi trau dồi khả năng, đồng thời, hướng tâm hồn học trò về một hướng đẹp :
dân tộc !
Trong công việc nhóm lại ngọn lửa dũng của tuổi trẻ Việt Nam, tôi tin là đã,
đang và sẽ có rất nhiều người trẻ khác đã, đang và sẽ có những việc làm xây dựng
như Dũng.
Truyện này, tôi xin được làm một ánh lửa rất nhỏ, cùng góp vào ngọn lửa xây
dựng mà những người trẻ đầy thiện chí trên khắp Việt Nam đang cùng nhau nhóm
lên…
Biên Hoà, tháng 10, 11-1971
NGUYỄN THÁI HẢI
-- Hết --
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT