Nó đi lù lù từ trong nhà
vs ra, nhìn cậu chằm chằm rồi hơi ngiêng đầu
-Lạ nhỉ!
Nó nói đúng 1 câu
rồi đi ra ngoài
“ nhầm thôi, chi phải nổi cáu vậy chứ, thật tình, dk mình ôm
lại còn ra vẻ…” nó lẩm bẩm 1 mình.
“ Con nhỏ chết tiệt rồi cậu sẽ biết thế
nào là lễ độ” Vũ lấy lại tinh thần, nở 1 nụ cười đểu cáng nhứt
Sauk hi vscn
xong Vũ bắt đầu vào công cuộc “ tra tấn” nó
-Sau 5’ nữa mang bữa sáng lên cho
tôi._ cậu ra lệnh qua bộ đàm
-Biết oy`!
Đúng 5’ sau nó mang đồ ăn lên, là
1 cốc sữa, mấy cái sandwich
-Đồ này dành cho ng ăn sao? _cậu chỉ vào bữa sáng
do nó mang lên
-Ăn dk là tốt lắm rồi cậu mau ăn đi _ nói xong ko để cho cậu
kịp kêu ca thêm nó quay gót bỏ đi luôn. Vừa đi xuống dk nhà thì cậu lại
gọi
-Mang cho tôi 1 ly nc cam ép
KHi nó mang lên thì
-Tôi đâu có uống
cam, tôi bảo mang cho tôi cafe! Xuống đổi!
Nó ko nói ì, xuống đổi cho
cậu
-Tôi đâu có uống café sữa, tôi nói café đen! Làm lại đi!
-Được! _nó
cười và nói giọng ngọt sớt nhưng trong đó ẩn chứa 1 thứ gọi là đã quá sức chịu
đựng. Nó quay mặt đi và nụ cười trên môi lập tức tắt ngấm. “ dk tôi sẽ tự tay
pha cho cậu café ngon nhất, dám chơi tôi hả?, hứ”
“hà hà, dám coi thường ta
sao? Ta sẽ dậy dỗ cô dần dần,hà hà hà” _cậu ta ngồi trong phong cười thầm rồi
cầm miệng sandwich lên ăn, dù ko thích nó nhưng hnay bỗng dưng cậu muốn ăn, rồi
uống 1 hớp sữa.
Nó đi xuống nhà và tự tay pha cho cậu chủ 1 cốc café
“
ngon lắm đây đầu gà ơi!” nó cười thầm trong lòng rồi cho 1 thứ bột màu trắng vào
cốc “ xem cậu đi bao nhêu lần 1 ngày nha ha ha”
Nó bưng cốc café lên
-Mời
“ cậu chủ” _ nó nhếch lên 1 nụ cười nửa miệng, đôi mắt to sáng ngước lên coi
phản ứng của cậu.Lại còn 2 tiếng cậu chủ nghe mới ngọt làm sao. Còn cậu ta có vẻ
rất hài lòng vì việc hành hạ này nên miệng mỉn cười đắc thắng và nhấc cốc café
lên.
-Cậu chủ ngon chứ ạ?
-Uk tạm
-Vậy còn bản hợp đồng! tôi đã làm sẵn
đây cậu chủ
Nó đưa BHĐ nên cho cậu ta xem
“Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Vịt
Ngan
Độc lập tự do miếng nào to thì gắp
Bên A:Tuyết Vy sẽ phải thực hiện
đầy đủ những việc sau cho bên B: Uy Vũ
-Hầu hạ mọi lúc mọi nơi, bất cứ khi
nào cậu chủ cần
-Ko cãi lời cậu chủ
-Ko từ chối bất cứ yêu cầu nào của cậu
chủ
-Ko bao h nghỉ làm khi chưa có lệnh của cậu chủ
-Luôn phụ vụ cậu chủ
bằng thái độ vui vẻ nhất
-K bao h làm ô uế thanh danh của cậu chủ
-Ko để
cậu chủ phải chờ đợi hay lo lắng
-Làm việc ko thời hạn
…….”
Đọc đến đây
thì Uy Vũ bò lăn ra cười
-Thôi dk rồi _cậu tỏ vẻ đang làm ơn làm phúc –nếu
cậu muốn phục vụ tôi đến như thế thì tôi sẽ tạm chấp nhận cậu, haha nghe vẻ cũng
còn biết điều đó
- Cậu chủ có thể kí và đóng dấu chứ ạ?
-Uk thôi dk oy`
_cậu ta mỉn cười đắc chí còn nó vẫn giữ cái nhếch mép đó
-Cậu chủ có thể để
tôi xem lại bản hợ đồng ko ạ? _ chưa để cậu ta kịp phản ứng thì nó đã giật phắt
cái HĐ, giả bộ đang đọc rồi vồ vập bảo cậu ta kí “ hà hà h có đuổi việc ta cũng
ko đi”
-Đây đây cậu chủ kí vào đây ạ, văng mời cậu chủ hì hì
Trc sự “thành
kính” của nó Vũ cũng ko thể “thất lễ” thế là cậu ta kí và đóng dấu vào 2 BHĐ.Nó
đi ra khỏi phòng vs nụ cười nửa miệng
Vũ cầm BHĐ lên định đọc lại thì …nụ
cười hóa đá
“Bên A: Tuyết Vy
Bên B: Uy Vũ (gọi tắt đầu gà khà
khà)
…
-Bên A chỉ phục vụ bên B buổi chiều và những ngày dk nghỉ (chỉ
trong khu biệt thự)
-Trên đường, trong lớp học, bên B ko dk phép sai bảo bên
A
-Bên B ko dk phép nói cho ai biết quan hệ cũng như BHĐ của 2 bên
-Bên A
chỉ phục vụ bên B những lúc tâm trạng thoải mái
- Bên A có thể làm việc bằng
mọi thái độ
-Bên A ko cần làm những yêu cầu quá đáng của bên B
-Bên A ko
cần xưng hô lễ phép vs bên B
- Ko làm những việc tổn hại đến danh dự và nhân
phẩm của mình
-Thời gian làm việc 3 tháng( kể từ ngày hnay)
Lưu Ý: nếu bên
B ko thực hiện đúng hợp đông thì
-PHải bồi thường mọi thiệt hại cho bên A( kể
cả ko thiệt hại cũng phải bồi thường)
-Và hơn hết bên B sẽ phải biến thành 1
“con gà thực thụ”
Cậu ta nhìn BHĐ mà mặt tối sầm lại như sắp có bảo cấp 5
vậy, vò nát tờ giấy rồi nếm ra ngoài, đầu óc thì đang nghĩ kế phục thù
-Con
nhỏ chết tiệt từ hwa tới h trốn đi đâu vậy hả? _Quỳnh hét lên (cứ cái cỡ nó hét
thế này thì cả khu biệt thự nghe thấy hết mất, ko chịu nổi cái mồm bà nay
nữa)
-Lạy mẹ! NHỏ mồn cái coi, con sắp thủng lỗ tai rồi ne`
-Thế rụt cuộc
m trốn đi đâu thế hả?
-Đi làm!
-Đi làm? M đi làm á? LÀm ì? _Quỳnh như ko
tin vào tai mình nên vẫn cố chấp hỏi lại
-Sao? Tao đi làm mà mày có thái độ
thế hả? Thôi dk oy` tối nay đến bar David nha
-Sao m hiểu t thế t đang định
nói câu đó đây. Đúng là bạn hiền hehe
Nói xong nó ngắt điện thoại và gọi cho
Việt Anh
-Ôi Vy nhà ta nhớ mình nên gọi hả hà hà. Anh(Việt Anh hehe đừng
tưởng bở) nhớ Vy qua lun đó từ sang hwa đến h vẫn chưa có gặt hà hà _ giọng nói
hơi khác chắc lại đang say
-Lại đang ở bar hả? Về đi
-Hà, lo cho mình à,
vui quá! Ngưng mình ko về đâu, đó ko phải là nhà mình nữa, chán lắm oy`
-Bar
nào đấy! _nó nói như ra lệnh
….
Nó chạy ra ngoài bắt taxi nhưng tức là ko
thấy cái nào, đây là khu biệt thự cao cấp lên ko đón dk taxi là phải. Nó đành đi
bộ 1 quãng rồi ngồi xe bus đến khu biệt thự của mình, thay luôn quần áo, lấy
tiền rồi đến chỗ Việt Anh luôn.
Thế giới thượng lưu ko hẳn là luôn sung
sướng, mỗi người đều có 1 hoàn cảnh riêng, đều phải đối mặt vs những thách thức
riêng. Vs nó đôi khi sống cuộc sống bình thường lại thoải mái hơn.
Việt Anh
đang phải đối mặt vs những thay đổi lớn trong gia đình cậu và nó thương cậu lắm.
Từ bé đến h Việt Anh luôn là người tạo trò cười cho 1 bọn nó, nhửng ý tưởng hay
ho đều do cậu mà ra. Nó nhớ 1 Việt Anh hay cười, tính tình thì trẻ con ko ai
bằng.
Nhưng bây h cậu ta đã có sự thay đổi nho nhỏ trong suy nghĩ. Từ khi
thằng con trai đó dk đưa về nhà, cậu ko còn coi ng đàn ông đó là cha, ko còn coi
ngôi nhà đó là nhà của cậu nữa, cậu uông rượu và đánh nhau nhiều hơn (nghe vẻ
bọn con trai thích kiểu xả stress này nhỉ)
-Về thôi! _nó đang đứng trc mặt
Việt Anh
-Ai bảo cậu đến đây? Tôi ko muốn ai nhìn thấy bộ dạng thê thảm của
tôi lúc này. Cậu về đi!
-Ồ bạn gái của việt anh hả? Sao mà xinh thế này? Cậu
ta đã ko cần thì đi chơi vs tụi anh nhé người đẹp _bọn con trai ngồi đấy thấy
người đẹp ko thể bỏ qua liền buông lời tán tỉnh
-Biến đi anh Việt Anh đã bảo
ko thích lại còn_ h thì đến lượt bọn con gái vào ùa
Nó ko để í đến bọn kia mà
chỉ chú tâm vào cậu
-Về thôi! Mình sẽ giải quyết cho! _nó vẫn cái giọng đó
:ra lệnh nhưng cũng có chút lăn nỉ. Bạn bè vs nó là trên hết, ai đụng vào thì sẽ
chẳng có ì tốt đẹp cả
-Ko cần tôi ko cần các người thương hại, các người đi
đi hết đi_ Việt Anh dường như vẫn đang trong cơn say, chỉ biết là ng ta đang
thương hại mình và cậu ghét điều đó
Nó đứng nhìn 1 lúc, trong lòng vừa tức
giận (ko phải tức cậu đâu nhé) vừa tràn ngập sự lo lắng và cảm thông
-Anh đã
nói oy` mà nếu Việt anh ko cần thì đi chơi vs tụi anh đi
-Thứ con gái giai
như đỉa ấy, anh ấy đã nói như thế rồi mà
Bọn họ bắt đầu tỏ thái độ, chắc vì
nó xinh đẹp qua bọn con gái thì ghen tị bọn con trai thì “ thương hoa tiếc ngọc”
nhưng sự mỉa mai đó bị nó dập tắt ngay
-CÂM- MỒM-LẠI! _câu nói của nó làm mọi
thứ như ngưng hoạt động trong giây phút đó. Mọi ng ngồi trong bàn đó đều ko lạnh
mà run, ko ai nói câu nào mà chỉ dám ngước mắ lên nhìn biểu hiện của nó
-Nhìn
vừa thôi, tôi cho các người ko nhìn dk nữa đấy! Lũ ô hợp! _giọng nó vẫn lạnh
tanh như có hàng trăm hàng ngìn cục đá trong đó, và lời nói đó cũng như lưỡi
giao nhọn đâm vào lí trí kẻ đối diện
-Cái ì? Con nhỏ này mày dám…1 con nhỏ ko chịu dk đứng lên định tát nó thì tay
nó đã kịp cản lại
-Các ng ko cùng đẳng cấp vs cậu ấy ,nên ngậm mồn thì hơn!
Đừng để tôi phải nói lại 1 lần nữa _vẫn cái giọng ra lệnh , con nhỏ kia cứng ng.
Trông nó lúc này thật đáng sợ, như muốn đốt nhà đến nơi
-Cậu còn định thế này
đến bao h nữa hả? Nốc đủ chưa? _nó hét lên rồi lấy cốc rượu tạt vào mặt cậu. Cả
bọn há hốc mồn, cả quán bar đều quay lại nhìn bọn nó. KO ngờ 1 đứa con gái dám
tạt cả cốc rượu vào 1 ng có đẳng cấp như Việt ANh, mọi người như lại càng háo
hức mỗi người them bớt 1 câu, nhưng nó là ng biết nên dừng đúng điểm.
-Về
thôi! MÌnh đưa cậu về _nó nói rồi kéo tay cậu ra hỏi quán bar, còn cậu dường như
đã say quá, chẳng để ý chuyện ì đang xảy ra.Nó đưa cậu về nhà rồi nói 1 câu vs
bố cậu
-Bác hãy cẩn thận đừng để mất đứa con này! Bác cũng sẽ ko dk yên
đâu!
Rồi nó về biệt thự của mình và đợi Quỳnh đến
Bọn nó đến bar David. NÓ
đảo mắt qua và dừng lại ở 1 khuôn mặt khá quen, nó cố lục lọi trí nhớ của mình
rồi “à” lên 1 tiếng. Chẳng phải là cái “tảng băng di động” đã tranh ghế vs nó
sao? Ko ngờ hắn lại có hứng đến đây.
Bá Tuẩn ngẩng đầu lên, bắt gặp cái nhìn
của nó, 4 mắt nhìn nhau, 2s sau cậu ta nở 1 nụ cười nửa miệng. Nó nhìn ánh mắt
đó, ánh mắt ẩn chứa sự thách thức cũng như có chút khinh bỉ. Nó “hừ” khan 1
tiếng rồi quay đi.
Chẳng hiểu sao nó lại ấn tượng vs ánh mắt đó. Một đôi mắt
trong veo màu nâu khói, thật đẹp nhưng dường như ánh mắt đó luôn buồn, rất buồn,
và quan trọng hơn là nó muốn khám phá.
Vs 1 ng bình thường chẳng có ì đặc
biệt khi ấn tượng vs 1 vẻ đẹp như thiên thần ấy, còn vs nó, đó là 1 điều bất
thường.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT