-Ê cu!…Cái đồ tinh thần đi du lich này _Thành huých tay Vũ khi thấy cậu ngơ ngơ suy nghĩ cái ì đó

_Con khỉ! Bảo cái zề?…_cậu đứng phắt dậy như bị bắt quả tang.

-Nhìn cái ì mà nhìn? Bộ chúng mày đều muốn chết sớm hả? _Vũ cáu vì bọn đàn em cứ nhìn

-Thôi nóng vừa thôi bố. Đi dẹp bọn chó đấy thôi.

-Biết rồi, mày dung ì?

-Dao!

-Tưởng ko đụng vô nó nữa

-Nói ít thôi, thế mày dung cái ì tuýp hả? Trắng nhá!

-Trắng cái đầu mày í. Vàng

-Tin xư cha nhà mày, dung đi oánh nhau còn phải màu mè

-Kệ bố

-Cái zề, bố *** them nói vs mày, ngang như con gà

-Mày là đồ con bò

-Con gà

-Mày có muốn tao sử mày trc bọn nó ko?

-Tao muốn đấy thì làm sao?

=> 2 bố cãi nhau mãi cho đến gần sáng mới chịu đi

-Là bọn kia hả? _Vũ hất hàm hỏi thằng đàn em

-JJ, bọn tao đợi bon mày lâu lắm rồi đấy

-Tao cố ý đến muộn đấy! Sao ha ha.._Vũ vênh mặt cười

-Mày… thời gian qua im ắng vậy sao hôm nay chúng mày dở chứng sinh sự thế hả

-Thằng ngu! Muốn đánh nhau thì phải điều tra đối phương trc khi hành động chứ, dù có nóng nhưng cũng ko nên vào hang cọp như vậy_ Thành đi lên phía trc, phủi phủi vai áo thằng đó và nói. Trông Thành lúc này rất chi là thư sinh. Chiếc áo sơ mi trắng ôm sát ng tôn lên bo đỳ tuyệt vời, cái quần bò đen dk mài. Áo dk sơ vin vs quần bằng chiếc thắt lưng da có hình con rồng (thứ duy nhất ko thư sinh). Đôi dày da màu trắng sáng bóng. Đặc biệt, đặc biệt trên mặt cậu còn có cái kính cận (vừa chôm dk của bọn đàn em, lúc đi là đeo kính thời trang ker, lão này ******* thật)

Còn Vũ cậu mặc 1 chiếc áo ba lỗ màu xám. Khoác ngoài là 1 chiếc áo da màu đen, chiếc quần tụt màu đen, thủng lung tung, đôi dày các điệu cũng đen nốt. Trên ng trên tay thì đeo bao nhiêu loại vòng, chỉ cần cử động nhẹ là kêu leng ceng. Trông cậu từ đầu đến chân là bụi.

-Ha ha đúng vậy, tao đâu có ngu đâu mà 1 mình đi đấu vs bang JJ. Ở đây có hơn 20 bang gộp lại ker, họ đều bất mãn vs cách sử sự của tụi mày _tên đó huênh hoag hất tay Thành ra.

-Ha ha ha 20 bang sao?, dù có 50 bang cũng ko đánh nổi tụi tao đâu (ô hô, mình nghe cách nói này ở đâu rồi í). Trong cái thế giới này chỉ có 2 bang là có thể thách chiến vs JJ này thôi và ở trong đó ko có tên tụi bay….hiểu ko? _Vũ cao giọng nói, cậu dường như chả sợ cái ì (mai sau thì có cái sợ nha)

-Hứ, đừng có hống hách nữa đi, thắng bọn tao rồi hãy nói

-còn đứng đó làm ì? Hạ chúng đi _Vũ ra lệnh

-Đừng sợ, lâu lâu mới có dịp ghé thăm thẩm mĩ viện mà…vì vậy nên…tao sẽ giúp bọn bay hoàn thành í nguyện_ Thành giơ tay lên hích vào mũi rồi cả 2 cùng xông vào đánh.

2 ng như 2 con mãnh thú, đánh đâu chết đấy. Thành dung những cú đạp bằng chân, đạp lên mặt đối phương, khiến cho khối đứa ko còn răng mà nhai cháo. Ngoài ra cậu còn dùng 2 tay 2 con dao, mỗi con chỉ dài khoảng 15cm , nhưng cũng đủ làm cho đối phương “chết ko kịp ngáp”. Cũng như Vy cậu chỉ đánh vào những chỗ hiểm như chém qua cổ hoặc 1 nhát suyên tim (vì đây là dao nên thuận lợi cho việc này). KO ít ng đổ máu dưới tay cậu. Khung cảnh bây h thật hỗn loạn. Máu dính đầy lên ng Thành, trông cậu như 1 con quỷ chứ ko giống vẻ thư sinh lúc ban đầu nữa. Còn vs Vũ, cậu cũng chẳng kém cạnh. cậu dùng tuýp đánh vào đầu và chân tay mỗi tên khiến chúng như tê liệt. Cú đánh của cậu cực mạnh, chỉ cần 1 phát, 1 phát thôi cũng đủ để máu từ trên đầu từ từ chảy xuống mặt, tên đó từ từ đến vs cái chết đau đớn. Cậu và Thành đều hăng đánh nhau, đến mức khi 1 tên dùng gậy đập vào lưng Vũ, cậu ko biết ì, chỉ thấy ngứa ngứa (Trâu bò mà). Tên đó trố mắt lên mà nhìn và đến khi Vũ quay lại thì, khỏi phải nói, chết là cái chắc.

20 đấu vs 400 mà vẫn thắng ve vang. Cánh đồng hôm đó nhuốm đầy máu tươi.

-Đại ca, sử lí đống này thế nào ạ? 1 tên chỉ vào đống xác chết và hỏi

-Đót hết đi! _mặt Vũ lạnh tanh –Rồi giải quyết cho sạch sẽ vào, tao ko muốn bị ông già la

- Dạ!

-ha ha lũ chó ngu, biết mặt mà ko biết sức mạnh _Thành ngao ngán.

Ngày hôm sau, Vy thức dậy và thấy đầu mình đau như búa bổ

-A mệt quá, đau đầu chết mất, rốt cuộc hôm qua có chuyện ì nhỉ? _nó lắc mạnh cái đầu và cố lục lọi trong trí nhớ của mình (nhưng 1 đứa say như thế thì nhớ thế nào dk, huống chi nó lại còn là đứa hay quên)

-A Key _nó chợt nhớ tối qua Key gọi rồi…đếch nhớ nữa, mà cũng đếch thèm nhớ nữa. Nosl gọi cho Key và cậu ta đã tường thuật lại cho nó tất cả. Nó ngồi ôm mặt

-Ôi mất mặt quá, hic hic, tên đó sẽ nghĩ mình sao đây, chết rồi…

-Cũng biết mất mặt cơ đấy, hôm qua cậu có biết mình đã nói và hành động ngu xuẩn như thế nào ko hả? _ko biết Vũ vào từ lúc nào, cậu hét lên, vẻ mặt khinh khỉnh đáng ghét rồi còn chu miệng lên chậc chậc…

-Ko biết cậu là mỏ ì nữa? _nó nhìn dáng vẻ buồn cười của Vũ và nói

-Cái ì? Con nhỏ khó chụi này… cậu…

-Cậu cậu cái ì, đi ra ngoài cho tôi thay đồ

-Đây là nhà tui, tui thích vô đâu thì vô,ai cấm dk hả

-Rốt cuộc caaujc ó đi ra ko hả?

-K0

Ko đi hả? hì hì…vậy..cứ đứng đó đi đồ đầu gà chết tiệt

Nó lấy quần áo rồi đóng cửa đánh uỳnh cái, cậu cũng phải giật mình

-Tôi tôi sẽ b ắt đền cậu nếu cánh cửa đó hỏng đấy hừ hừ

…..

-Cậu đang làm ì vậy? Đừng có uống nữa. Ngày mai cậu hãy đi chơi đi

-Ko thích

-Hãy đi cho thư thái tinh thần, Tuấn à, tôi chỉ muốn tốt cho cậu thôi _Trường vỗ vai Tuấn an ủi, ngày mai là ngày đau đớn nhất trong đời cậu đúng ngày 12/8, cái ngày mà cậu ghét cay ghét đắng

-Tôi ko muốn đi, cậu có biết mai là ngày ì ko hả? Sao bảo tôi đi cho dk

-Chính vì vậy cậu càng phải đi, vì là ngày đó nên cậu phải đi. Nghĩ lại đi Tuấn, nếu cậu ko muốn đi 1 mình thì tôi sẽ đi cùng cậu

-k0 thích, tôi sẽ ko đi đâu

-Con hãy đi đi! _bố của Tuấn đi từ trong phong ra

-Sao? Sao tôi phải đi? _cơn say làm cậu mất hết lí trí

-Đó là lựa chọn của con, con phải thực hiện nó

-Là lựa chọn của tôi sao ha ha, KO… là lựa chọn của ông và tôi là con rối thực hiện thôi. Mẹ tôi đâu, trả mẹ cho tôi, trả đây

-Mẹ con chết là đáng

-Cái ì đáng sao? Ha ha ông là đồ máu lạnh, trả mẹ cho tôi _cậu gào thét lên như 1 con thú điên

-Tiêm cho nó thuốc an thần rồi chuẩn bị hành lí cho nó đi

-Dạ

……….

Vy ngồi bên cửa sổ, ngày mai đi du lịch rồi nên nó ko đến nhà Vũ nữa. Hôm nay lại là 1 ngày mưa, tâm trạnh nó lại ko ổn định, nó lại nhớ đến ng con trai đó, nhưng h đây khi nhớ về hắn, chỉ là nỗi đau. Rất may rất may có ngày hôm đó. Khi ở bữa tiệc nó đã suýt phạm sai lầm lớn, nó nghĩ lại và thấy mình thật ngu ngốc.

“-Con nhỏ đó về rồi ha ha, nhỏ đó xinh hơn trc, nhưng vẫn ngu như thế thôi à, tao đảm bảo sau 1 tuần tao có thể cưa lại nó ha ha….._đó là những lời của Tưởng –tình yêu đầu của nó, nói ra, thật ko ngờ. Nhưng ko sao chính cái giây phút đó nó đã nhận ra tất cả, nó đã thông suốt và nó cảm ơn vì ông trời đã cho nó nghe dk câu nói đó.

Khi con ng ta trải qua rồi thì mới có thể nghĩ nó thật đơn giản, ko phức tạp như chúng ta thường nghĩ. Và nó bây h thấy tình yêu trc kia của nó thật bình thường, chả có ì đáng nuối tiếc cả. Những kỉ niệm đẹp thì nó sẽ giữ trong đầu con nỗi đau thì quên đi cho nhẹ bộ nhớ.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play