Ba ngày, sau khi bệnh tình anh có chút hồi phục thì mẹ anh tới.
- Mẹ? Chẳng phải mẹ đang ở bên Mĩ sao???-Anh thấy mẹ liền tỏ thái độ kinh ngạc. Mẹ anh không thèm trả lời mà đi thẳng vào phòng.
- Trời đất!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!-Trên lầu vang lên một tiếng hét.
Hehe..Thực ra...chuyện cũng đâu có gì to tát đâu. Chẳng qua là...tối hôm qua tôi uống say mèm nên bị người nào đó không biết điều “bắt cóc” lên giường. Sáng nay căn phòng vẫn chưa được dọn dẹp lại.
Thấy tôi vừa hiện hình, mẹ chồng mắng cho một trận:
- Cô đó!!! Cô là vợ mà thế à??? Nhà cửa không khác gì bãi rác. Thân làm vợ phải có trách nhiệm đảm đương việc nhà chứ...!@$^ &*(# %^&*!@XS#%^...
Sặc! Chết tôi rồi!!! TT______TT
Tôi đau khổ liếc sang anh cầu cứu. Tôi thừa biết người mẹ chồng này không ưa tôi gì mấy. Đó là hậu quả cái lần gặp mặt trước ấy mà!!!
- Mẹ!!!!
- Con trai!!!! Cô ta có đối đãi tệ bạc với con hay không???
>___ - Dạ không! Cô ấy đối xử với con tốt vô cùng!!! Mà...sao mẹ ở đây? Mẹ đang ở Mĩ mà?!
- Mẹ đến thăm con. Hừ! Không ngờ biết được cô ta không có chút trách nhiệm gì cả!!!-Mẹ nói, ánh mắt liếc tôi. Tôi cảm thấy mình thật đáng thương!
- Mẹ!!!! Vợ con rất có trách nhiệm mà! Vì đảm đương việc nhà mà cô ấy chấp nhận nghỉ công việc người mẫu yêu thích của mình đó!!! Cho nên...Mẹ cũng phải thông cảm với cô ấy chứ!!!-Lương Gia Vũ nói đỡ giúp tôi. Hic! Cảm động ghê!!!
- Hừ! Không có nói nhiều, mẹ quyết định...
?___? Hai đứa tôi dỏng tai lên nghe.
- Ở đây một tháng để chỉ dạy cho Diên Lãng. Hai đứa có thấy phiền không???-Mẹ nói tiếp. Hai đứa tôi mếu máo:
- Dạ~không~!!!
X___x|||
- Diên Lãng! Sàn nhà chưa lau sạch!!!!!!!
- Dạ!
Kể từ hôm ấy, tôi bị mẹ sai vặt đến loạn cả óc. Sao mà khổ thế này?! Kiếp trước tôi đã tạo nên oan nghiệt gì chứ???
Buổi sáng, mới 5h45 đã bị lôi cổ dậy. Trước tiên là nấu đồ ăn sáng cho Vũ. Hic! Bụng rỗng không chưa kịp ăn uống gì đã bị lôi đi phơi đồ. Huhu!!! Chưa hết. Tôi đang uống ly sữa cầm hơi thì mẹ lại gọi vào quét nhà. Đã quét đi quét lại những 5 lần mà mẹ vẫn không đồng ý. Lần thứ n:
- Được chưa mẹ???-Tôi thở không ra hơi.
- ỪM! Cũng tạm tạm!!! Lên gọi Vũ xuống ăn sáng!
Tôi chỉ biết vâng vâng dạ dạ, lủi thủi lên lầu, trút giận lên tên đáng chết ấy.
BINH!
- Mau dậy kìa!!!!!!!!!
Tôi thẳng cẳng đạp cho anh một phát. Anh đang ngủ say sưa thì bị tôi đá bay xuống giường. Kéo phắt anh dậy tôi mắng:
- Giờ này còn ngủ hả??? Hả??? Anh có biết em phải làm việc cực khổ thế nào hay không? Mới tờ mờ sáng đã thức dậy làm đồ ăn cho anh rồi! Anh không biết người ta cực khổ mà thông cảm thì thôi, lại còn lười biếng ngủ say đến mức này!!! Ghét anh!!!!!!!!!!
Mẹ trút giận lên tôi, tôi trút giận lên anh, anh trút giận lên nhân viên, nhân viên trút giận lên người nhà của họ. TT__TT
Đợi anh đi làm, mẹ bắt tôi phải dọn dẹp lại phòng ngủ, lau chùi khắp nơi, ngay cả kính cũng phải lau. Trời ơi! Tôi biến hình thành thợ lau kính hồi nào vậy???
Kế đó, ủi đồ cho anh, làm bữa sáng cho anh. Rửa chén,v.v...
Đầu óc tôi bị xoay loạn xà ngầu. Riết rồi mỗi tối ngủ tôi cũng đều mơ thấy nụ cười thỏa mãn của mẹ khi tôi ngã rật ra chết. Áp lực quá!!!
- Mẹ à!!! Con thấy hình như hơi quá rồi!!! Làm việc như thế hình như...không được tốt lắm!!!
Vì tôi cứ than vãn mãi không ngớt nên hôm nay, lựa thời cơ thích hợp, anh liền thủ thỉ với mẹ xin giảm nhẹ “cực hình” lại cho tôi.
- Gì mà không tốt?! Đừng có mà bênh vực nó nha!!! Bổn phận của người vợ là vậy!!!!
Tôi đang loay hoay nấu ăn nghe thấy vậy, nước mắt lưng tròng.
- Mẹ!!! Haizzz...Con cũng không giấu mẹ nữa. Thật ra, vợ con có thai!!!!!!!-Anh thốt lên.
Choang!
Ly nước trên tay mẹ rơi xuống sàn, bể tan nát. Tôi đang ở trong bếp thiếu điều muốn đổ hết lọ muối vào nồi canh luôn. Nói nhảm gì vậy trời????
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT