Vừa kết thúc lễ khai mạc hội trại là tôi lẻn vào lều một mình ngồi...tập hét (óa nhầm, tập hát).Cứ tưởng mọi việc sẽ được êm xui tốt đẹp ai dè...

Uno từ đâu hốt hoảng chạy vào.Anh ta rủ tôi chơi trò:"ăn chuối".Tôi chưa kịp trả lời trả vốn gì đã bị kéo đi một cách thô bạo.

Thoạt đầu nghe tên thì thấy cũng chẳng có gì ghê gớm nhưng có tham gia thì mới được "nếm mùi".Một đội gồm 1 nam & 1 nữ.Nam có nhiệm vụ phải...cõng nữ chạy một đoạn từ chỗ xuất phát đến chỗ BGK treo chuối.Còn nữ thì phải... ăn chuối bằng miệng(tất nhiên) nhưng mà lột vỏ chuối cũng phải bằng miệng nốt,nói túm lại là từ đầu chí cuối chỉ miệng và miệng, ko được sử dụng thêm bất cứ một bộ phận nào khác trên cơ thể (khó cực kì).Tuy nhiên trong cái rủi lại có cái may,Uno có chiều cao khá lí tưởng nên tôi chẳng phải khó khăn rướn người, rướn cổ như mí người nữ đội kia.Cộng thêm tài năng và sự khéo léo của mình (nổ banh nhà lầu) thế nên tôi hoàn thành khá nhanh công đoạn lột vỏ chuối.Nhưng còn cái khoản ăn chuối thì...Món ấy là cái món tôi căm thù nhất thế giới vậy mà hôm nay lại phải "xơi".Nhưng vì lòng kiêu hãnh nên tôi phải cố nuốt cho bằng được.Kết quả là đội tôi đứng nhất.(chuyện, Jenny mà lị).

Trong khi Uno lên nhận giải thưởng thì tôi ở dưới nôn thốc nôn tháo món chuối kinh tởm ấy ra khỏi cơ thể.Nhưng mà điều làm tôi điên tiết lên nhất đó là giải thưởng là 3 nải chuối to đùng.Trời ạ!Thi đấu cật lực để nhận tranh một thứ mà mình ghét.Chịu nổi hok?

Vừa nghỉ mệt được một chút tôi lại bị Xiah rủ rê (+dọa nạt) bắt tham gia với anh ta trò "đạp bóng".Trò này một đội cũng có 1 nam & 1 nữ.Tôi thì ở 2 cổ chân được đeo 2 quả bong bóng và phải đi đạp vỡ bóng của đội khác.Xiah thì phải bảo vệ cho bằng được bong bóng của đội chúng tôi.

Cuối trận đấu, chúng tôi còn được 1 quả chưa bị vỡ và đứng nhì.Bong bóng thì bảo vệ được nhưng chân tôi thì lại ko.Hai bàn chân bị dẫm lên ko thương tiếc.Chờ cho Xiah nhận giải đi xuống, tôi hét lên:

-Bố còn ở đó mà cười được nữa sao?Bàn chân "ngọc ngà" của con bị mang thương tích rồi đây.

-Thôi thôi ko sao!để bố bôi thuốc cho con gái cưng nào!-Xiah lăng xăng chạy vào lều lôi từ trong túi của mình ra một tuýp kem và nhẹ nhàng xoa chân cho tôi.

-Hừ, lần sau mà còn rủ tôi vào mấy cái trò bạo lực như thế này nữa thì... biết tay.-trước khi đi vào lều, tôi còn gửi lại một lời hăm dọa.

Cứ tưởng bọn họ sẽ thôi ko dám lôi tôi vào mấy trò chơi vớ vẩn ấy nữa nhưng ko, tôi vẫn phải lê cái thân xác đi.Nào là "bịt mắt nấu cơm" với Hero, "đoán ý đồng đội" với Micky và cuối cùng là "2 người 3 chân" với Max.

Buổi sáng của tôi thế là trôi qua vèo vèo với những trò vô bổ ấy.Về đến trại tôi ko còn một chút sức lực nào, cứ như người mất hồn.Tôi nằm phịch xuống và "khò" một giấc ngon lành…

Vừa mở mắt dậy là tôi đã bị bắt cóc qua lều của 5 người bọn họ.Cũng may là buổi chiều nhà trường cho các lều tự sinh hoạt với nhau nên tôi chẳng phải hoạt động tay chân nữa thay vào đó là hoạt động bằng trí óc (chúng tôi chơi đánh bài).

Vì có đến 6 người nên chúng tôi oẳn tù tì để chia nhóm.Tôi với Micky ; Hero với Uno ; Xiah một mình và Max cũng một mình.Tôi với Mic thắng liên tục (chậc, 2 cái đầu thiên tài cùng ở đây thì chuyện thắng là chuyện ko thể nào khác hơn).

-Thôi dẹp hết đi!Chơi trò khác!-Max thua quá nóng mặt nên giãy nãy.

-Biết vậy ngay từ đầu đem tiền cúng cho Jenny với Mic lun cho roài, khỏi phải ngồi đánh bài, vừa đau lưng, đau đầu mà chẳng được gì.-Uno cũng hùa vào than thở.

Vậy là sòng bài được dẹp bỏ.Tôi với Mic đúng là hơi tiếc vì nếu ngồi nữa chắc là chúng tôi sẽ kiếm được một khoản kha khá.(máu tham nổi lên rồi đấy)

-Ê các vị, tôi có một chuyện cần tuyên bố -Xiah đứng phắt dậy-Chúng ta lâu nay đã giống như là một gia đình đúng hem? Thế nhưng lại ko có một tôn ti trật tự nào sất.Vì vậy hum nay tôi quyết định sẽ phân chia địa vị cho từng người một.

-Xiah!cậu làm gì mà nói nghe ghê thía?-Hero nhăn mặt.

-Tôi với Mic là vợ chồng và Jenny là con chúng tôi thì ko còn gì bàn cãi nữa đúng hok?Bi h đến phiên 3 người, hãy bốc thăm đi-Xiah phớt lờ Hero và típ tục công việc "cao cả" của mình.

Sau khi bốc thăm.

Tôi xin hân hạnh được giới thiệu gia phả của gia đình chúng tôi như sau:

Đứng đầu là Xiah với cương vị chồng, típ theo là Mic với cương vị vợ.Uno là anh trai của tôi (tức là đều là con của Xiah-Mic).Max là em...gái của Mic (tức là dì của tôi với Uno), Hero là em trai của Xiah (tức là chú của tôi với Uno).

-Tôi phản đối!tôi là con trai sao lại bắt chuyển đổi giới tính?-Max làm loạn lên.

-Tôi thì đúng là mún làm con của cậu thật nhưng là... "con rể" chứ ko phải là anh của Jenny.-Uno cũng giơ tay phát biểu ý kiến.

-Tôi thì chỉ có một đề nghị nho nhỏ.Ở trong nhà thì xưng hô như thế được nhưng ra ngoài đường thì miễn được ko?-Hero hỏi.

-Tôi đã quyết định hết rồi, ko bàn cãi nữa.-Xiah bãi bỏ hết tất cả mọi ý kiến.

Cái thằng cha Xiah này ko phải là... "bệnh nhân trốn viện" thì chắc cũng có một tuổi thơ dữ dội với những lần..."té giếng".Chứ những người bình thường ai lại có một ý tưởng "đại gia đình" khùng điên như thế?Thật là hết thuốc chữa. Tôi chán nản bỏ đi ra khỏi lều.

-Này Jenny, anh nghi bố có kế hoạch từ trước rồi hay sao í-Uno khều khều tôi.

-Chứ còn gì nữa.Nếu ko chuẩn bị trước làm sao mà mọi chuyện lại hoàn hảo như thế được.-Hero từ đâu chạy đến góp lời.

-Mấy người đang nói xấu Xiah đúng ko?Cho tôi tham gia với-Max cũng góp mặt vào hội t8m của chúng tôi.

Trong khi đó ở trong lều.

-Ắt xì...-Xiah bị hắt hơi liên tục-Này mẹ nó, hình như có ai đang nói xấu tôi thì phải?

-Còn phải hỏi, 4 người bọn nó đang tụ tập ngoài kia kìa-Mic bình thản đáp.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play