Bệnh viện, Hoàng Tử Thông nằm trên giường bệnh, cái trán băng bó giống như một cái bánh ú vậy. Đầu hắn vẫn còn chút trầm mê, âm lãnh hỏi: "A Nhạc, tiểu tử kia rốt cuộc lai lịch ra sao?"

Tôn Nhạc từ nhỏ chỉ sợ mỗi biểu ca này. Mặc dù hắn lớn lên mập mạp như vậy, nhưng làm chuyền gì cũng đều không hề hàm hồ chút nào, do dự một chút, hắn nói: "Biểu ca, hắn thật là một thằng nhà quê, em cùng với hắn ngủ cùng phòng lâu như vậy, mà vẫn không hề biết gì hết?"

"Tao sẽ cho người đi thăm dò nó một chút. Mẹ kiếp, thù này không báo, ta tuyệt không mang họ Hoàng!" Hoàng Tử Thông nghiến răng nghiến lợi nói, "Còn con ** Dương Hi Văn nọ, không ngờ trước mặt nhiều người như vậy làm nhục tao, khẩu khí này thử bảo tao nuốt sao trôi! Mẹ kiếp, sớm muộn gì cũng có một ngày, tao sẽ……"

"Biểu ca, Dương Hi Văn không phải người có thể tùy tiện động đâu, anh đừng có xúc động." Tôn Nhạc thật đúng là sợ cái tính cách xúc động này của biểu ca hắn, không biết sẽ làm ra cái chuyện gì đây nữa. Hôm nay ở vũ hội khiến hắn vô cùng hoảng sợ, nếu như hắn đánh Dương Hi Văn thật, chuyện này thật sự là chuyện lớn. Dù sao Dương Hi Văn cũng là viên minh châu của Dương gia, khi đó chẳng khác nào là đắc tội với Dương gia rồi.

Mặt khác, Tôn Nhạc đối với việc biểu ca không hiểu được câu "thương hoa tiếc ngọc" có chút khinh bỉ. Dù sao mỹ nữ xinh đẹp như vậy, hắn không ngờ lại dám thật sự hạ thủ.

"Điểm đó tao biết." Hoàng Tử Thông vặn vẹo một cái rồi nghiêm mặt nói, "Ngân Nhuyễn khoa học kỹ thuật chúng ta cùng nhiều công ty thuộc tập đoàn Hoàng Phổ đều có hợp tác. Nếu bởi vì chuyện này mà ảnh hưởng đến sinh ý, sau khi về nhà khẳng định mẹ tao sẽ không tha cho tao." Hôm nay ở Dương gia, hắn lúc ấy đích thật là bị lửa giận xông lên não. Không ngờ cái gì cũng không nghĩ, liền nhào tới như vậy, lại nói tiếp, hắn hẳn là phải cảm tạ tên Hàn Phong kia mới đúng. Bất quá, Hoàng Tử Thông tựa hồ cũng không giác ngộ ra điều này, hắn đã quyết định, muốn đem khuất nhục cùng thống khổ hôm nay bắt Hàn Phong đền lại gấp mười lần.

Chuyện mất thể diện này, Hoàng Tử Thông cũng không có nói cho cha mẹ, về vết thương trên đầu hắn chỉ nói là mình không cẩn thận té ngã. Mà Dương Thiên Hùng bên kia, đối với chuyện này cũng không cố ý nhắc tới, mà tân khách ở tại đó cũng không ngu đến nỗi đem chuyện này đi kích thích Hoàng gia. Cho nên gia trưởng Hoàng Tử Thông cũng không biết chuyện này, phong ba tựa hồ cứ như không có bất cứ sóng gió gì mà qua đi.

**********

Trải qua hai ngày học tập, Hàn Phong đối với thân thể đã có hiểu rõ phi thường khắc sâu. Quyển tiếng anh "Kinematic Scheme" hắn cũng đã đọc xong. Ngay sau đó, hắn liền bắt đầu biên soạn chương trình khống chế tay.

Lúc này đây, hắn rút kinh nghiệm giáo huấn lần trước, không có cấp bách bắt đầu như vậy, mà là chậm rãi đem tất cả các tín hiệu thần kinh liên quan đến khống chế hai tay mô phỏng lại một lần. Hơn nữa đem nó phân biệt thành hai loại số serial number, kế đến đem tín hiệu phong tỏa đó giả lập thành một ít câu lệnh động tác rất nhỏ một lần nữa. Đồng thời, hắn lại còn đem tầng dưới cùng của "Siêu Cấp Hệ Thống" cùng chương trình liên lạc khống chế cải tiến lại một chút, đem cả phần khống chế cánh tay bao hàm lại, mà cái này không nhập vào trong, khống chế cánh tay vẫn là một chương trình độc lập.

Bởi vì khuyết điểm thiết kể của "Siêu Cấp Hệ Thống" trước đó, nên cải biến từ tầng chót hao phí hết ba ngày thời gian của Hàn Phong. Trong đó dính dáng đến tín hiệu vụn vặt thật sự nhiều lắm, khiến cho Hàn Phong tâm tư lao lực đến mức tiều tụy, đành phải lấy thời gian một ngày để nghỉ ngơi.

Sau khi chuẩn bị tốt công tác đầu tiên, hắn liền bắt đầu biên soạn chương trình khống chế tay. Do có kinh nghiệm lần trước nên tốc độ so ra khá nhanh. Hơn nữa lúc này đây, hắn cơ hồ là vừa thí nghiệm vừa biên soạn. Cứ sau khi biên soạn được một module(bộ phận riêng biệt), liền vận dụng thử nghiệm một chút, xem coi đoạn module đó rốt cuộc có tác dụng hay không.

Đương nhiên, trước đó, chương trình khống chế cũ sớm đã được backup, có đôi khi quá mức tự tin, cũng không phải là chuyện tốt.

Đầu tiên là các module đốt ngón tay, vận động khuỷu của các đốt ngón tay cùng cổ tay . Rồi sau đó là tới ngón cái cùng ngón trỏ, bởi vì có kinh nghiệm thành công trước đó, rất nhanh đã đối phó được.

Tiếp tới là module của các ngón, khống chế từng cái từng cái một. Trong đó mặc dù có chút vấn đề nhỏ, nhưng Hàn Phong cũng rất nhanh liền giải quyết được.

Ngón giữa, ngón đeo nhẫn, ngón út……

Mười đầu ngón tay đã có thể linh hoạt khống chế, nhưng vẫn còn chưa đủ, còn có một bước cuối cùng. Đó chính là phối hợp các ngón tay cùng một lúc, nếu như không thể phối hợp khống chế, thì kết quả cũng chỉ uổng công.

Bước cuối cùng này, kỳ thật là bước khó khăn nhất trong cả chương trình, Hàn Phong lao lực hết tâm tư, nghĩ muốn hết các loại biện pháp, vẫn không thể dùng phương thức biên trình, khiến cho mười ngón tay mình đồng thời linh hoạt mà hoạt động hiệu quả. Vì thế, hoàn thành mỗi một động tác nào cũng đều phức tạp hết, chẳng hạn như là đánh máy trên bàn phím.

Sau đó, ngay lúc sắp đi vào ngõ cụt Hàn Phong phát hiện, trước giờ dùng tư tưởng máy vi tính đối với thân thể tiến hành khống chế. Kỳ thực loại tư tưởng này đáng lẽ ra là không đúng. Phương thức chính thức của nó, ứng với thực tế, chính là tận lực mô phỏng phương thức khống chế chân thật của cơ thể người.

Động tác của con người, cũng không phải sinh ra là có thể thuần thục như vậy, thường thường phải trải qua một đoạn thời gian luyện tập mới có thể đạt đến loại trình độ này. Thân thể của chúng ta, có một loại năng lực trí nhớ, có thể đem động tác thuần thục ghi nhớ lại. Đối với khống chế mười ngón tay cũng là như thế, vừa mới bắt đầu khẳng định là chậm chạp trì trệ, nhưng trải qua một thời gian dài thuần thục thì sẽ có thể hoạt động tự nhiên.

Vì vậy, Hàn Phong ở bên trong siêu cấp hệ thống dẫn vào một vài dữ liệu, gọi là "độ thuần thục". Các số liệu bên trong đó, ghi chép tất cả trình độ thuần thục của động tác, cái số liệu ghi chép này cũng không phải kể ra giá trị cụ thể. Mà là mỗi một động tác, dính dáng tới thần kinh nào, thì trình độ thuần thục cũng theo đó mà tăng lên. Tổ hợp tín hiệu thần kinh bên trong cũng càng ngày càng ưu hóa, siêu cấp hệ thống đúng là căn cứ vào số liệu này, không ngừng cải tiến khống chế thân thể. Quá trình này là một loại "tiến hóa", cho nên Hàn Phong đem bản thân tiến nhập vào cơ chế mới, gọi là "cơ chế tiến hóa".

Tiến nhập "cơ chế tiến hóa" cũng không có phức tạp, Hàn Phong chỉ tốn một hồi thời gian liền đem cơ chế này thiết kế thành hình. Hơn nữa đem dung nhập hoàn hảo vào trong "Siêu Sấp Hệ Thống", nhưng mà, "cơ chế tiến hóa" tiến nhập, tuyệt đối là sự kiện có ý nghĩa quan trọng, không chỉ có thể khiến siêu cấp hệ thống khống chế tốt thân thể. Hơn nữa còn đem tư tưởng thiết kế của Hàn Phong bắt đầu có dấu hiệu chuyển biến.

Trước đó, rất nhiều tư tưởng thiết kế của Hàn Phong chỉ giới hạn trên tư tưởng thiết kế của máy vi tính. Nhưng bây giờ hắn dù sao cũng là nhằm vào thân thể của mình biên trình, tư tưởng trước đó đã không phù hợp với thực tế, ổ cứng thay đổi, cơ sở tư tưởng thiết kế tự nhiên cũng sẽ thay đổi.

Như vậy sẽ thay đổi như thế nào đây? Hàn Phong trong lòng cũng có kết luận, đó chính là phương thức khống chế hoàn toàn đối với cơ thể mình cùng cơ chế tiến hành mô phỏng chân thật.

Thứ bảy, Hàn Phong ở tại căn phòng thuê của mình thăng cấp thành công chương trình khống chế tay. Thuận tiện còn đem chương trình khống chế vận động hai chân, eo, cổ…… theo đó tiến hành thăng cấp. Đến tận bây giờ, siêu cấp hệ thống bản cũ 1.0 đã thăng cấp tới 1.5, Hàn Phong đã hoàn toàn có thể giống như một người bình thường, hoạt động linh hoạt.

Cả ngày chủ nhật, hắn cũng ở chỗ ở của mình tiến hành rèn luyện mười ngón. Phương thức luyện tập là hắn từ trên mạng tìm được một bộ thủ ấn kết pháp của phật giáo, gọi là "Thập Bát Đạo Khế Ấn". Tổng cộng có mười tám loại thủ pháp kết ấn, Hàn Phong vốn chỉ là linh cơ vừa động, tìm nó để luyện tập độ thuần thục phối hợp của mười ngón. Nhưng mà lại kinh ngạc phát hiện, thủ ấn này dĩ nhiên có thể sinh ra "đan lưu". Hơn nữa loại đan lưu này đối với hai tay có chỗ ích khá lớn, xem ra mấy thứ của phật giáo, cũng không phải là tùy ý mà soạn ra, kết ấn thường xuyên còn có thể đạt được hiệu quả cường thân kiện thể.

Hàn Phong ngồi ngay ngắn trên sàn nhà, mười ngón không ngừng tung bay, không ngừng kết xuất các loại thủ ấn kỳ quái, thật là có bộ dáng cao tăng đắc đạo.

Cuối cùng sau khi làm xong một tổ động tác, Hàn Phong liền đình chỉ, xem một chút thời gian, đã là xế chiều 5 giờ, hắn cũng nên trở về trường học rồi.

Hơi nghỉ ngơi một chút, liền rời khỏi chỗ ở. Mới vừa ra tiểu khu bên ngoài, đi được một đoạn đường. Hàn Phong nhạy cảm phát hiện, hình như có người theo dõi mình.

_________________________

Trong chương này tác giả viết khá rắc rối, mình cố biên sao cho thật dễ hiểu để mọi người dễ đọc. Trong này có vài chỗ sửa lại so với bản gốc như sau:

+ Trước tiên là ở câu : "Hơn nữa đem nó phân biệt thành hai loại số serial number", theo nguyên văn là "Hơn nữa đem nó phân biệt thành hai loại biên hào tự hào" . Từ "Biên Hào Tự Hào" mình dịch không ra, nhưng có thể hiểu đại khái là chia ra thành hai đoạn mã số liệu, giống như số serial number là mã đăng ký cài đặt chương trình. "Biên Hào Tự Hào" dựa theo bản tiếng anh trong google dịch ra là serial number.

+ Tiếp theo là từ "module", nguyên văn là "mô khối" , dịch ra google là module, theo từ điển tin học nghĩa là bộ phận riêng biệt.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play