Sau khi Điếu Ngạch Hổ tiến vào Hóa Hình Kỳ, thần thông Hổ Khiếu tăng mạnh, uy lực của nó so với tiếng hổ gầm trước kia tăng lên trên diện rộng. Con Điếu Ngạch Hổ này tuy rằng chỉ là hồn thể, nhưng thần thông và yêu kỹ lại kế thừa toàn bộ, mà Điếu Ngạch Hổ nuốt ăn Long Tiêu Diêu đồng dạng là thần thông kế thừa hạng nhất: Hổ Cứ.
Hổ Cứ là một loại với khí thế áp bách là việc chính, với công kích tứ chi là phụ. Khí thế của Điếu Ngạch Hổ tuy rằng cũng không kém gì Điếu Ngạch Hổ thực thể, nhưng mà, công kích tứ chi thuộc loại công kích vật lý, lực công kích vật lý của thú hồn thì lại không bằng bản thể yêu thú.
Khi Thú hồn bổ nhào vào phía trên vòng bảo hộ một cỗ khí thế cường đại lập tức áp chế đến, Thần Lôi Tráo lập tức dưới áp bách của cổ khí thế kia rung chuyển dữ dội rồi thu nhỏ lại, Long Tiêu Diêu vội vàng rót chân khí vào vòng bảo hộ, duy trì ổn định phòng ngự, cỗ khí thế của vua bách thú kia cũng đè ép về phía hắn, tuy nhiên, cổ áp lực này đối với hắn đã dung hợp hạt Long Tức mà nói cũng không tính là khó chịu đựng gì lắm.
Kế tiếp thú hồn chồm lên phía trên Thần Lôi Tráo bắt đầu dùng hai móng cào xé vòng bảo hộ, tuy nhiên, Điếu Ngạch Hổ bởi vì vừa mới lọt vào lôi điện và phong toàn bị thương nặng, hồn thể bị hao tổn nghiêm trọng, cần nhanh chóng khôi phục.
Nơi phát ra khí thế của Thú hồn vốn là năng lượng hồn hạch, uy lực xấp xỉ cùng thực thể yêu thú, nhưng khi nó dùng hai móng cào xé vòng bảo hộ, chẳng những động tác có vẻ thong thả, hơn nữa lực đạo CŨNG tỏ ra không đủ, lực phòng hộ của vòng bảo hộ dưới hỗ trợ của chân khí Long Tiêu Diêu, vẫn như trước có thể duy trì.
Lúc này Long Tiêu Diêu cũng đồng thời thi triển ra Lạc Lôi Quyết và thiên phú Thần Lôi, mấy chục đạo lôi điện đánh tới hướng thú hồn, lại xé rách thân thể đang chậm rãi tụ hợp của thú hồn thành mấy đường vết nứt. Hồn thể bị xé rách, dĩ nhiên thú hồn tạm thời mất đi năng lực công kích, thậm chí mất đi năng lực di chuyển, CŨNG chính vào lúc này, thiên phú Thần Lôi bổ về phía hồn hạch của nó.
Thiên phú Thần Lôi đến từ kế thừa Long tộc là thần thông kế thừa của Thần thú chân chính, vốn đối với yêu thú bình thường đã có lực uy hiếp mang tính áp chế đến từ linh hồn. Đó là uy áp linh hồn kế thừa bởi huyết mạch thượng cổ, chênh lệch về phẩm chất huyết thống căn bản không có biện pháp nào bù lại. Khi Thần Lôi bắn trúng hồn hạch, khí thế của thú hồn lập tức không còn sót lại chút gì.
Nếu nói thiên phú Thần Lôi có thể tạo thành vết thương nặng cho hồn hạch của quỷ hồn, thì đối với hồn hạch của thú hồn chính là tạo thành vết thương trí mạng. Vốn hồn thể của Điếu Ngạch Hổ đã bị phá thành mảnh nhỏ lập tức tiêu tán hơn phân nửa, hồn hạch bị thiên phú Thần Lôi bao bọc, bị áp chế bởi hiệu quả khắc chế của Thần Lôi, cũng bất lực không thể khống chế hay ngưng tụ hồn thể của nó được nữa, thậm chí mất đi năng lực phản kháng.
Long Tiêu Diêu tay phải nhảy vọt ra thiên phú Thần Lôi, bao bọc hồn hạch của Điếu Ngạch Hổ, trong hồn hạch dường như có một cỗ năng lượng cuồng bạo cố sức giãy giụa, ý đồ muốn thoát khỏi Thần Lôi bao bọc. Một lát sau, một con tiểu hổ màu vàng trong suốt từ trong hồn hạch thoát ra, đúng là bản thể linh hồn của Điếu Ngạch Hổ. Hắn lập tức khống chế Vạn Thú Lệnh thu con tiểu hổ kia.
Quả nhiên giống như dự liệu của Long Tiêu Diêu, con tiểu hổ kia bị Vạn Thú Lệnh bắn ra một đạo bạch quang hấp dẫn, thuận lợi bị bắt vào trong Vạn Thú Lệnh. Sau đó hắn tìm được mật thất tàng bảo, liền bố trí Pháp trận phòng ngự, ở trong đó hấp thu thú hồn Điếu Ngạch Hổ.
Có thể là bởi vì Điếu Ngạch Hổ vốn chính là hồn phách thể, bản thể thú hồn của nó ẩn chứa năng lượng thậm chí còn cao hơn hồn phách của yêu thú thực thể. Phát hiện này khiến Long Tiêu Diêu cực kỳ hưng phấn, thú hồn Vạn Thú Tiên Kinh cần hấp thu có thể ở trong này được bổ sung đầy đủ. Nhưng thần thông của Điếu Ngạch Hổ không làm hắn động tâm, bởi vậy hắn thu thú hồn vào trong huyệt đạo bình thường.
Sau đó Long Tiêu Diêu đi qua ba cái thông đạo lại phát hiện thú hồn cấp chín, đó là một con gấu chó, đồng dạng là yêu thú có lực công kích tương đối mạnh, có được hai loại thần thông Bào Hao và Cự Lực Công Kích, có cùng loại tác dụng với Hổ Khiếu và Thiên Quân Lực, chỉ có điều là uy lực hơi thấp, hắn cũng chỉ thu vào huyệt đạo bình thường.
Sau đó, Long Tiêu Diêu vòng vo một ngày, không biết có phải vì đi nhầm phương hướng hay không, hay là trong mê cung vốn không có phân bố quy luật đặc biệt rõ ràng, hắn lại gặp hai lần quỷ hồn, cũng gặp bốn lần thú hồn sói và điêu cấp chín bị hắn thu vào huyệt đạo bình thường. Sau đó hai lần đều là thú hồn của sói, còn có một lần là thú hồn của Điếu Ngạch Hổ, xem ra thú hồn trong mê cung dường như cũng có hạn.
Vào ngày thứ năm Long Tiêu Diêu gặp được con rối trong truyền thuyết. Con rối ma hóa không giống như luyện hóa, hắn gặp được con rối mê cung là từ tài liệu thuộc tính thạch luyện chế, tổ hợp mà thành. Tương phản với hồn phách thể, công kích Pháp kỹ đối phó với lực công kích của con rối thạch có hạn, đối phó với chúng chỉ có thể chọn dùng công kích vật lý.
Thạch con rối cao tới cả trượng, toàn thân đều luyện chế từ tài liệu thuộc tính thạch, bản thân nó không biết công kích loại Pháp kỹ, hoàn toàn bằng vào tay chân thật lớn, cứng chắc tiến hành công kích. Tuy rằng động tác của Thạch con rối không linh hoạt bằng nhân loại, nhưng nó thân thể cao lớn, tốc độ động tác cũng không chậm, thân thể cho dù bị thương tổn cũng hoàn toàn không ảnh hưởng gì, là đối thủ cực kỳ khó đối phó.
Long Tiêu Diêu với mắt thần cẩn thận quan sát thạch con rối trước mặt: toàn thân con rối tản ra ánh sáng màu vàng đất nhàn nhạt, đó là hào quang của năng lượng trong cơ thể thạch con rối phát ra. Tuy nhiên, hắn phát hiện bộ phận ngực của con rối là chỗ phóng xạ ra hoàng quang mãnh liệt rõ rệt, hắn biết nơi đó tất nhiên là chỗ căn nguyên năng lượng của con rối, cũng chính là nhược điểm lớn nhất của con rối.
Long Tiêu Diêu tế ra Quy Nguyên Kiếm Trận thử công kích về hướng con rối. Con rối không hề quan tâm tới công kích của phi kiếm, nó bước đi rất nhanh tiếp cận về phía hắn. Hắn lập tức gọi ra Toàn Phong Thuẫn. Sinh khắc giữa thuộc tính biến dị mặc dù không rõ ràng bằng thuộc tính ngũ hành, nhưng thuộc tính phong vẫn là có hiệu quả khắc chế nhất định nào đó đối với thuộc tính thạch, dùng để ngăn cản thạch con rối hẳn là lựa chọn tốt nhất.
Ngoại trừ dùng Quy Nguyên Kiếm Trận triển khai công kích, Long Tiêu Diêu còn thi triển ra Lạc Lôi Quyết. Đại Phong Quyển và Đằng Thúc Thuật: Trên bầu trời lôi điện giáng xuống, giữa không trung xuất hiện một cái lốc xoáy thật lớn thổi quét về hướng con rối, trên mặt đất mọc ra dây mây trói buộc hướng thạch con rối.
Tuy rằng dựa theo Vương gia phường thị ghi lại những Pháp kỹ này đối phó với con rối gần như không có hiệu quả nhưng Long Tiêu Diêu muốn đích thân thử nghiệm một lần mới có thể xác định, dù sao cũng không hao phí bao nhiêu khí lực, hơn nữa con rối lại thuộc vào loại kẻ thủ vệ trọng yếu trong mê cung, vẫn là nghiên cứu về địch nhân càng thấu triệt càng tốt.
Do vì thử là việc chính Quy Nguyên Kiếm Trận chỉ thi triển ra một kiếm thế bình thường. Uy áp của kiếm trận chỉ làm cho tốc độ đi tới của thạch con rối hơi chậm lại một chút, mà kiếm khí cũng chỉ vạch trên thân con rối hơn mấy chục vết cắt màu trắng mờ nhạt, lại gần như không có tạo cho thạch con rối bị một chút thực chất tính thương tổn gì. Ngay sau đó, phi kiếm đâm vào trên thân con rối, để lại ở trên thân con rối tám mươi mốt vết thương sâu cả tấc.
Lôi điện, gió xoáy cùng dây mây trước sau tập kích trên thân thạch con rối. Gió xoáy không ngừng với phong nhận cắt lên con rối, nhưng chỉ lưu lại trên thân con rối từng vệt từng vệt trắng; lôi điện không ngừng giáng trên thân con rối, lại chỉ lưu lại trên người nó những vết nám màu lam; dây mây quấn quanh trên đùi con rối, cũng lập tức bị nó kéo đứt đoạn.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT