Thạch con rối dưới ba loại Pháp kỹ không ngừng tấn công lại chỉ bị thương rất nhẹ, bước chân của nó chỉ hơi chậm lại một chút, thân thể thoáng lắc lư vài cái, rồi dường như không có việc gì tiếp tục tiến tới phía trước. Tuy nhiên, điều này vẫn không làm cho Long Tiêu Diêu giật mình kinh sợ, hắn đã sớm đoán được kết quả này. Pháp kỹ không có hiệu quả đối với con rối với hắn mà nói ảnh hưởng tuy rằng không nhỏ, nhưng cũng không có ảnh hưởng đến kết quả giao chiến.
Long Tiêu Diêu đã đại khái phán đoán ra trạng thái thủ vệ trong mê cung, hồn phách thể thuộc loại miễn dịch công kích vật lý, sợ hãi công kích Pháp kỹ; mà thạch con rối thì thuộc loại gần như miễn dịch công kích Pháp kỹ, lại sợ hãi công kích vật lý. Chẳng qua là, thân thể bằng đá của con rối có thể chịu đựng lực công kích tương đối mạnh, lại không sợ đau đớn, làm cho công kích của Quy Nguyên Kiếm Trận xem ra cũng không có hiệu quả.
Thạch con rối mang lớp lớp vết thương đi đến trước người Long Tiêu Diêu chừng ba thước liền bị Toàn Phong Thuẫn ngăn cản, nó lập tức vung hai cánh tay đánh vào Toàn Phong Thuẫn, Toàn Phong Thuẫn bị cánh tay con rối ra đòn nghiêm trọng thối lui gần một thước.
Từ trong một kích của thạch con rối, Long Tiêu Diêu nhìn ra thạch con rối hẳn là chỉ dùng tài liệu đỉnh cấp thuộc tính thạch luyện chế thành, lực công kích của cánh tay nó đã tiếp cận cổ bảo thượng phẩm, về phần lực phòng ngự của thân thể nó cùng có thể so với cổ bảo trung phẩm. Ở trong mê cung không thể phi hành, loại năng lực công thủ này cũng không yếu, lực sát thương của thạch con rối còn mạnh hơn không ít so với hồn phách thể.
Tu sĩ Nguyên Anh bậc cao phần lớn đều có được mấy kiện cổ bảo, nhưng phần lớn cũng chỉ là cổ bảo trung phẩm, hơn nữa cơ bản đều là pháp khí đơn kiện, nhiều nhất là mấy kiện cổ bảo trung phẩm tạo thành một bộ cổ bảo, nên một mình đối phó với loại thạch con rối này vẫn là cố hết sức.
Tuy nhiên, Long Tiêu Diêu điều khiển Quy Nguyên Kiếm Trận là tám mươi mốt thanh phi kiếm tạo thành bộ pháp khí đầy đủ siêu cấp. Ở giới tu tiên hiện giờ, cho dù là đại tu sĩ Phi Thăng Kỳ cũng gần như không có ai sử dụng bộ pháp khí nhiều như vậy. Quy Nguyên Kiếm Trận bởi vì là nguyên bộ pháp khí đầy đủ tăng thêm tác dụng, uy lực vốn đã vượt qua cấp độ, phẩm chất của bản thân nó, nếu thi triển Cửu Cửu Quy Nhất Kiếm Thế, lực công kích lại có thể sánh ngang với cổ bảo cực phẩm, đối phó với thạch con rối trước mắt vẫn là dư sức.
Thông qua một lần thử nghiệm. Long Tiêu Diêu đã biết rõ chi tiết về thạch con rối, trong lòng lập tức kiên định lại. Tuy rằng hắn đã biết nhược điểm của thạch con rối ở ngay lồng ngực, hắn cũng không nghĩ công kích thẳng vào nơi đó. Có thể cung cấp năng lượng cho thạch con rối cường đại như thế, nguồn gốc năng lượng này khiến hắn rất tò mò muốn tìm hiểu, đương nhiên hắn muốn giữ lại nguyên vẹn nguồn gốc năng lượng này để nghiên cứu xem sao.
Long Tiêu Diêu khống chế Quy Nguyên Kiếm Trận thi triển ra Cửu Cửu Quy Nhất Kiếm Thế, một thanh cự kiếm chín màu hiện ra giữa không trung, chém tới cổ của thạch con rối.
Thạch con rối dường như căn bản khinh thường việc phòng ngự, hoặc là loại con rối này chỉ luyện chế dựa theo một hình thức quyết chí tiến lên tiến công, cho nên vốn không có thiết kế hình thức phòng ngự. Đương nhiên, tối mấu chốt chính là thạch con rối vốn là con rối luyện chế cơ quan, nó căn bản không có linh trí để phán đoán mức độ mạnh yếu của công kích, nên cũng không thể phán đoán công kích nào cần phải phòng ngự.
Thạch con rối bản thân lực phòng ngự cường hãn, động tác cũng không linh hoạt, nếu tất cả công kích đều dùng để phòng ngự, thì dứt khoát nó không thể ngăn cản tất cả công kích được. Hơn nữa, như vậy cũng sẽ kiềm chế năng lực công kích của thạch con rối. Ngược lại loại phương thức đơn giản chỉ công không thủ này cũng có lợi cho thạch con rối phát huy sở trường của nó.
Thạch con rối lại tung quyền đánh lên Toàn Phong Thuẫn, lúc này Toàn Phong Thuẫn tuy rằng đã được Long Tiêu Diêu rót chân khí vào bổ sung, nhưng vì thời gian tương đối ngắn nên không kịp khôi phục hoàn toàn, dưới công kích của con rối, Toàn Phong Thuẫn bay ngược lại hơn một thước, diện tích cũng rút nhỏ hơn phân nửa. Nhưng mà, cự kiếm lúc này cũng chém trúng cổ con rối, cái đầu bằng đá thật lớn của nó đứt rời rơi xuống lăn lộp cộp trên mặt đất.
Thạch con rối đầu rơi xuống đất đồng thời dường như cảm thấy mê muội, đó là nó đột nhiên mất đi mục tiêu mà thất thố. Tuy rằng chỉ là một con rối bằng đá, nhưng công năng của mỗi bộ phận con rối cũng giống như nhân loại, hai mắt là chỗ quan sát của nó, mất đầu nó cũng không thể tra xét mọi vật chung quanh, tự nhiên cũng không nhìn thấy mục tiêu.
Tuy nhiên, con rối chính là con rối, mất đi đầu cũng vẫn chưa mất đi năng lực hành động. Sau khi con rối mất đầu nó chỉ hơi khựng lại một chút, tiếp theo, nó liền vung hai cánh tay hướng về chỗ Long Tiêu Diêu trước đó đánh loạn xạ, tạo thành hai cái vòng tròn, nhích dần tới chỗ Long Tiêu Diêu.
Long Tiêu Diêu lập tức khống chế cự kiếm chém vào vai trái của thạch con rối, cánh tay con rối cần hoạt động, nên tài liệu tạo thành cơ quan chỗ nối tiếp giữa các đốt, chỗ nối tiếp cánh tay và vai để có thể chuyển động, nhưng cũng là bộ vị yếu nhất của con rối. Cự kiếm chém vào chỗ nối tiếp trên vai trái con rối, cánh tay trái của nó lập tức rơi trên mặt đất.
Thạch con rối như trước không có dừng tay, múa may cánh tay phải còn sót lại tiếp tục công kích. Khi Long Tiêu Diêu khống chế cự kiếm lại chém rơi cánh tay phải của con rối, thạch con rối lại giơ chân phải đá về hướng hắn. Từ xa hắn rót chân khí vào Quy Nguyên Kiếm Trận, sau đó khống chế cự kiếm bổ tới chỗ nối tiếp bắp đùi của con rối, trước sau phân biệt chặt đứt hai chân của con rối.
Thạch con rối chỉ còn sót lại bộ vị thân thể thật lớn ngã nằm dưới đất, đó là bộ vị chỉnh thể luyện chế, căn bản không thể nhúc nhích chút nào, thạch con rối cho dù có không cam lòng, cũng không có sức phản kháng, chỉ là linh quang trên thân thể nó không ngừng lấp lóe.
Long Tiêu Diêu cẩn thận quan sát thân thể thạch con rối, vươn tay khẽ bắn vào chỗ ngực nó, phát ra thanh âm trống rỗng, rõ ràng nơi đó không có gì. Bên ngoài thân thể con rối có tác dụng ngăn cách thần thức tra xét, hắn lo ngại sẽ hủy hoại vật phẩm bên trong, cầm cự kiếm trong tay nhẹ nhàng đâm vào chỗ ngực con rối, rồi chậm rãi tăng mạnh dần.
Một lát sau, trước ngực con rối rầm một tiếng vỡ nát, nơi đó chỉ có một tầng phòng hộ mỏng manh dày không tới một tấc, bên trong là một không gian trống nửa thước vuông, ở bốn vách không gian khắc đầy các loại đồ án phù văn. Ở giữa không gian đó có một khối tinh thể màu vàng đất bán trong suốt bằng cỡ cái trứng vịt, tinh thể tán phát ra dao động năng lượng mãnh liệt.
Long Tiêu Diêu lấy ra khối tinh thể kia, vừa cầm vào tay là biết chất liệu bằng đá, đồng thời thần thông Giám Bảo CŨNG truyền ra cảm giác mãnh liệt. Hắn hơi cảm thụ một chút, trong tinh thể phóng xuất ra năng lượng bằng bạc thuộc tính thạch thuần khiết. Năng lượng ẩn chứa trong đó cho dù linh thạch đỉnh cấp cũng không thể so với nó, đây hẳn là loại tinh thạch năng lượng thượng cổ nào đó.
Long Tiêu Diêu nhất thời nhìn không ra chất liệu tinh thạch năng lượng, nhưng tác dụng thật nhiều, cho dù là dùng để phát động Pháp trận cũng có thể tăng lên uy lực. Hắn liền phong ấn tinh thạch năng lượng này, để tránh tổn thất năng lượng, sau đó cho tinh thạch vào một cái hộp ngọc thu cất, lại thu thập toàn bộ thân thể con rối rơi rụng trên mặt đất, hy vọng tương lai có thể nghiên cứu ra huyền bí của loại con rối này. Ngay chỗ vách tường cũng như các lần trước hắn phát hiện mật thất, bên trong có ba khối tài liệu đỉnh cấp thuộc tính thạch.
Long Tiêu Diêu tiếp tục xâm nhập, lại trước sau gặp hai thạch con rối. Đã có kinh nghiệm đối phó với con rối, hai cái con rối này cũng nhanh chóng thành chiến lợi phẩm của hắn. Trong lộ trình này hắn đi qua lại ba vòng, cũng không có tìm được quy luật của đường nhỏ mê cung. Tuy nhiên, hắn rất nhanh xác nhận hướng đi của mình là chính xác.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT