Âm hồn khí tỏa ra từ hồn hạch chẳng những lạnh tới xương mà còn có tính ăn mòn cao, có tác dụng vấy bẩn khí huyết, nếu xâm nhập vào trong cơ thể thì có thể gây tổn hại rất lớn đối với con người. Long Tiêu Diêu điều động chân khí, bàn tay lập tức được bao bọc bởi một tầng lôi điện, ngăn cách sự âm hàn của hồn hạch. Khí tức băng hàn vừa xâm nhập vào cơ thể hắn cũng lập tức bị chân khí thuộc tính lôi đánh tan.
Hồn hạch trong lòng bàn tay Long Tiêu Diêu bị lôi điện áp bách, lập tức run rẩy. Sau đó một người tí hon màu xanh cao vài tấc bay ra từ trong đó. Đây chính là bản thể linh hồn của quỷ hồn. Long Tiêu Diêu lập tức bắn ra một đạo Thần Lôi thiên phú cường đại lên thân thể của người tí hon này. Người tí hon này lập tức vặn vẹo rồi vỡ nát, hóa thành vô số điểm sáng màu xanh tiêu tán trong không trung.
Long Tiêu Diêu vừa lòng mỉm cười, thu hồn hạch vào trong một hộp ngọc để tránh cho khí tức âm hàn bị tiêu tán. Hồn hạch là tinh hoa của hồn phách ngưng tụ thành, tuy rằng không thể trở thành thuốc bổ cho linh sủng nhưng cũng có thể dùng để tẩm bổ hồn phách, có thể dùng để bồi dưỡng hồn phách pháp khí, cũng có thể trực tiếp dùng. Hắn đưa Phượng Hoàng Ngọc Bài vào trong hộp ngọc để khí tức của hồn hạch tầm bổ cho tàn hồn trong đó.
Long Tiêu Diêu khi phát hiện ra vị trí bản thể linh hồn thì nghĩ tới thú hồn cũng cơ bản là giống vậy, chỉ cần có thể gặp được hồn phách của yêu thú Hóa Hình thì hắn có tám phần nắm chắc có thể thu bản thể hồn phách của chúng. Nếu như vậy thì hắn có thể thu được một lượng lớn thú hồn ở đây.
Mắt thần của Long Tiêu Diêu phát hiện ra ở vị trí vách tường của quỷ hồn có một ảo trận. Dưới sự yểm hộ của ảo trận, trên bức tường này có một cánh cửa. Hắn đi tới phía trước ảo trận quan sát một lát, xác nhận không có nguy hiểm gì mới bắn một đạo chân khí vào ảo trận. Trận pháp lay động một hồi rồi lặng yên biến mất, lộ ra một cánh cửa đá.
Long Tiêu Diêu tự tay đẩy cửa đá ra. Cánh cửa chầm chậm mở ra, bên trong là một mật thật rộng chừng bốn thước vuông. Trong mật thất trống rỗng, chỉ có ở vách tường đối diện cửa có một cái giá, trên đó có một khối tài liệu lớn cỡ quả dưa. Đó là một khối tài liệu thuộc tính lôi đỉnh cấp, cũng là tài liệu cần để luyện chế Chu Thiên Kiếm Trận.
Long Tiêu Diêu thu hồi khối tài liệu kia rồi tiếp tục đi tới. Sau hai thông đạo nữa thì hắn lại gặp được một quỷ hồn Phi Thăng Kỳ. Giết chết quỷ hồn kia, hắn thu được một khối hồn hạch, cũng phát hiện ra một gian mật thất. Trong mật thất này cũng chỉ có một cái giá, trên đó có một khối tài liệu tuyệt thế thuộc tính hỏa.
Long Tiêu Diêu đoán ra đại khái quy luật của mê cung này là những nơi có mật thất chứa bảo vật lại có thủ vệ. Mật thất bị ảo trận che dấu nhưng nếu có năng lực phát hiện ra ảo trận hoặc khi giao chiến với thủ vệ mà vô tình đánh trúng ảo trận thì đều có thể phát hiện ra mật thất. Dựa theo quy luật của điểm thí luyện, thực lực của thủ vệ bên ngoài càng yếu hơn. Hắn lúc này càng cẩn thận đi sâu vào bên trong mê cung.
Long Tiêu Diêu đi qua chín thông đạo nữa lại giết chết hai quỷ hồn, gặp một hồn phách yêu thú đầu tiên. Đây là hồn phách của yêu thú cấp chín Điếu Ngạch Hổ. Thú hồn dài hơn trượng, ngưng thực hơn quỷ hồn một chút, trong đầu có hồn hạch lớn bằng quả trứng gà.
Tốc độ di chuyển của thú hồn nhanh hơn quỷ hồn nhiều, bởi kế thừa đặc tính bản thể của yêu thú. Lực công kích của nó lại càng mạnh hơn. Bởi vì quỷ hồn trong Toàn Cơ Động Thiên bản thân cũng không có pháp khí thế nên thực lực của thú hồn hơn hẳn quỷ hồn.
Long Tiêu Diêu lập tức gọi ra Thần Lôi Tráo bảo vệ bản thân. Bản thể của Điếu Ngạch Hổ là yêu thú thuộc tính kim, lực công kích tuy rằng cường đại nhưng hỏa khắc kim, thuộc tính lôi là biến dị của hỏa đương nhiên cũng khắc chế nó, lại càng khắc chế hồn phách thể. Điếu Ngạch Hổ bổ nhào tới trước mặt hắn ba thước thì dừng lại, há mồm gầm to, sau đó giơ chân phải vỗ xuống, biến ảo ra một hổ trảo đánh về phía vòng bảo hộ.
Long Tiêu Diêu lại gọi ra Tam Tài Kiếm và Bách Phong Kỳ như trước, triển khai công kích, đồng thời phát động Lạc Lôi Quyết. Đối với hồn phách thể gần như miễn dịch với công kích vật lý, uy lực của Quy Nguyên Kiếm Trận gần như mất đi phân nửa. Hắn đương nhiên sẽ không cố sức làm chuyện vô ích.
Thú hồn phát ra tiếng hổ gầm có uy lực không kém gì bản thể. Sóng âm cường đại tràn về phía Long Tiêu Diêu. Cơn lốc bay khắp không gian bị sóng âm chấn động vỡ nát rồi biến mất. Thần Lôi Tráo dưới sự tấn công của sóng âm cũng run lên vài lên, lôi điện trên vòng bảo hộ ảm đạm đi một chút. Sóng âm xuyên qua vòng bảo hộ, dũng mãnh tiến vào trong tai Long Tiêu Diêu.
Long Tiêu Diêu đã sớm trải qua khảo nghiệm của long ngâm, tuy rằng Hổ Khiếu của thú hồn này không kém gì yêu thú cấp chín nhưng vẫn không thể so với thần thông Long Ngâm kế thừa của Long tộc. Quá trình tiếng Hổ Khiếu đánh tan rã hoàn toàn cơn lốc rồi lại xuyên qua tầng phòng hộ đã tiêu hao rất nhiều năng lượng, gần như chỉ chấn động màng nhĩ của hắn một chút, không có chút ảnh hưởng nào tới tâm thần hắn.
Hổ trảo mà thú hồn biến ảo ra công kích lên trên Thần Lôi Tráo. Lôi điện trên vòng bảo hộ giao chiến với hổ trảo. Lôi điện bị đánh nát, rất nhiều điểm điện quang tiêu tán giữa không trung. Hổ trảo trở nên càng hư ảo. Khi hổ trảo đánh lên trên vòng bảo hộ, năng lượng đã tiêu hao hơn phân nửa, chỉ khiến vòng bảo hộ lắc lư một lúc.
Lôi điện giáng xuống từ không trung. Thú hồn nhanh chóng tránh né trái phải nhưng vẫn bị một luồng lôi điện bổ trúng mông. Thân thể của thú hồn và quỷ hồn cũng đều là hồn thể ngưng tụ mà thành, vị trí bị lôi điện bổ trúng liền xuất hiện một vết nứt sâu. Tốc độ di chuyển của Điếu Ngạch Hổ lập tức chậm lại một chút.
Đồng thời khi Điếu Ngạch Hổ chậm lại, Tam Tài Kiếm cũng đâm tới gần đầu nó, công kích thuộc tính của phi kiếm và kiếm khí đã đánh lên người nó. Nó nhanh chóng xoay người phát ra tiếng gầm đối với ba thanh phi kiếm. Công kích thuộc tính và kiếm khí trên ba thanh phi kiếm liền tán loạn rồi biến mất.
Trong nháy mắt khi Điếu Ngạch Hổ bị đình trệ lại, Long Tiêu Diêu đã khống chết được Bách Phong Kỳ phát động công kích gió lốc. Từng luồng gió đánh về phía Điếu Ngạch Hổ. Hắn cũng lại thi triển ra Lạc Lôi Quyết. Tuy nhiên lần này hắn liên tục thi triển ba lượt Lạc Lôi Quyết, đồng thời liên tiếp điểm mấy chỉ, bổ sung chân khí về phía Tam Tài Kiếm ở phía xa xa, lại một lần nữa phát động công kích.
Điếu Ngạch Hổ lúc này đã bổ nhào tới gần Long Tiêu Diêu, xoay người vung hổ trảo đánh lên vòng bảo hộ. Lúc này lôi điện trên Thần Lôi Tráo đã tiêu hao gần hết trong lần công kích trước. Đó cũng là nguyên nhân mà Điếu Ngạch Hổ có gan trực tiếp đánh một trảo lên đó.
Hai móng của Điếu Ngạch Hổ đồng thời đánh lên vòng bảo vệ, khiến Thần Lôi Tráo lắc lư, lung lay sắp sụp đổ. Nhưng Điếu Ngạch Hổ dù sao cũng chỉ là hồn thể ngưng kết thành. Hồn thể có thể miễn dịch với hầu hết công kích vật lý. Nhưng công kích vật lý của nó cũng yếu hơn bản thể rất nhiều. Điều này mới khiến Điếu Ngạch Hổ không thể đánh tan Thần Lôi Tráo đã suy yếu.
Gió lốc và lôi điện đánh lên người Điếu Ngạch Hổ, lập tức khiến thân thể nó bị nứt ra rất nhiều vết nứt, thân thể do hồn thể tạo thành cũng bị gió lốc xé rách không ít.
Điếu Ngạch Hổ hung tợn ngửa mặt lên trời gầm thét, phát ra tiếng Hổ Khiếu rung trời. Cơn lốc và lôi điện lập tức tán loạn trong tiếng gầm này. Thân của Điếu Ngạch Hổ đột nhiên lớn vọt lên ba trượng, thả người bổ nhào lên vòng bảo hộ lôi điện.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT