Cả Thỏ Trắng và các bạn đều hết sức ngạc
nhiên trước câu hỏi bất ngờ của cuốn sách. Thật là một câu hỏi hóc búa! Trứng
có trước hay gà có trước? Phải trả lời thế nào đây? Nếu trứng có trước, vậy lấy
gì đẻ ra trứng? Nhưng nếu gà có trước thì gà nở ra từ đâu? Oái oăm làm sao! Trứng…
Gà… Gà… Trứng…
Nai Tai Trắng, ba chị em sư tử, Đo Đỏ và
các củ cà rốt đều sững sờ nhìn nhau.
“Hả? Sao cuốn sách lại hỏi một câu khó đến
thế nhỉ?” Đo Đỏ thốt lên.
“Em nghĩ là trứng có trước!” Bé Tí nói.
“Em thì nghĩ là gà có trước!” Bé Em nói.
Một chuỗi ảnh ảo trong trí tưởng tượng của
Bé Tí liền xuất hiện. Một quả trứng nở ra con gà, và ngay lập tức, con gà lớn vọt
lên, đẻ ra quả trứng khác. Rồi cứ thế, gà, trứng, gà, trứng, gà… nối tiếp nhau
ra đời, cho đến khi tiếng nói của cuốn sách cắt ngang, làm tan biến đi những ảnh
ảo ấy:
“Thỏ Dũng Sĩ, ta nhắc ngươi, chớ vội
vàng. Ngươi chỉ được trả lời một lần cho câu hỏi đích thực của ta mà thôi! Nếu
trả lời sai, ta sẽ vĩnh viễn đóng chặt tri thức viết trong sách này! Không những
thế, ngươi sẽ không bao giờ được ra khỏi đây! Ta là một cuốn sách quyền năng,
và là một cuốn sách khó tính.”
“Cuốn sách khó tính kia ơi, thực lòng mà
nói… câu hỏi của ngài rất… rất khó! Liệu có cần thiết phải trả lời không?”
“Ngươi chớ có từ chối trả lời câu hỏi
đích thực của ta! Ta là một cuốn sách như thế nào cơ chứ? Nếu không trả lời được,
ta sẽ giam giữ các ngươi ở nơi này mãi mãi!”
Thỏ Trắng cảm thấy băn khoăn trong lòng.
Phải trả lời thế nào đây? Phải lựa chọn đáp án nào mới đúng? Có lẽ cuốn sách thần
kỳ này không dọa suông. Nó có thể khiến mình và các bạn bị giam giữ tại đây mãi
mãi. Không thể từ chối trả lời! Và cũng không được phép trả lời sai! Hãy suy
nghĩ đi nào! Hãy tìm ra câu trả lời đúng! Nhưng mà… câu trả lời nào mới là
đúng?
Chợt Thỏ Trắng nhìn vào bảng nhãn phía
trên ô chứa cuốn sách.
“Sức Mạnh Quyền
Năng.”
“Đích thực là lần
thứ ba.”
Dòng trên là tên cuốn sách. Còn dòng dưới
có nghĩa là gì? Một câu thần chú chăng? Hay là… Có khi nào… Vậy “thứ nhất”… Rồi
“thứ hai”… Phải chăng… chính là như thế?
Nai Tai Trắng và Bé Chị hết sức lo lắng,
chăm chú nhìn Thỏ Trắng.
Bé Tí và Bé Em thì bảo nhau lượn quanh
các ô sách khác trên bức tường để tìm xem có cuốn nào có thể giải đáp không.
Bỗng nhiên, tất cả tụi nó nghe thấy một giọng
ca cất lên từ cuốn sách:
“Hỡi mọi kẻ sinh
ra trên đời,
Các ngươi có biết
Sức mạnh ẩn chứa
trong các câu hỏi,
Sức mạnh ẩn chứa
trong những lời đánh đố,
Thách thức và
chướng ngại?
Ta nói các ngươi
hay:
Đừng ngại chi những
lời đánh đố
Đừng thoái lui
trước những chướng ngại!
Hãy cân nhắc và
hãy suy tư…
Hãy khiến đầu óc
các ngươi chuyển động!
Đừng bao giờ cho
phép
Tâm hồn các
ngươi sạn chai
Trí khôn và thể
xác các ngươi trì trệ…
Trước mọi lời
đánh đố, thách thức
Hãy bỏ công tìm
kiếm,
Hãy chịu khó nghĩ
suy…
Các ngươi sẽ thu
về thành quả bất ngờ
Là những điều kỳ
diệu
Tặng ban cho mọi
tâm trí
Biết trân trọng
lẽ khôn ngoan.”
Ánh lửa phừng phừng bao quanh cuốn sách
như bị lôi cuốn theo lời ca hào hùng.
Nghe xong những lời của cuốn sách, Thỏ
Trắng nói:
“Tôi đã có câu trả lời!”
“Ngươi chắc chắn chưa? Chỉ duy nhất một
và chỉ một lần trả lời thôi đấy!” Cuốn sách nói.
“Chắc chắn! Và câu trả lời của tôi là:
quyền năng và khó tính!”
…
Mấy đứa đang bay xung quanh ngỡ ngàng…
“Hả? Tụi mình có nghe nhầm không? Chẳng
liên quan gì cả! Cuốn sách đang hỏi về trứng và gà cơ mà!” Bé Tí nói.
“Tại sao anh Thỏ Trắng lại nhắc đến “quyền
năng” với cả “khó tính” ở đây?” Bé Em nói.
“Tại sao trả lời cho một câu hỏi lạ lùng
lại là một đáp án lạ lùng như vậy?”
Sau đôi ba câu nghi vấn, cả bọn lại nín
thở chờ nghe phán quyết của cuốn sách.
“Như ta đã nói, ngươi chỉ được trả lời
duy nhất một lần mà thôi.” Cuốn sách nói. “Và giờ đây, với danh hiệu ‘cuốn sách
vĩ đại’ tự đặt cho mình, ta tuyên bố: câu trả lời của ngươi… hoàn toàn chính
xác!”
Mấy đứa sư tử, Nai và các cà rốt lại
thêm một phen ngỡ ngàng. Thế là thế nào nhỉ? Tụi nó có nghe nhầm không? Cuốn
sách vừa công nhận đáp án của Thỏ Trắng là hoàn toàn chính xác?
“Em không hiểu!” Bé Em nói.
“Thế là sao ta? Hỏi về trứng và gà cơ
mà!” Bé Tí ngạc nhiên. “Chị Hai ơi, chị có hiểu không?”
“Chị… chị…” Bé Chị ấp úng.
Trong khi mấy đứa còn chưa hết ngạc
nhiên vì những gì vừa nghe được thì cuốn sách bay ra khỏi ô chứa, dựng đứng gáy
sách theo chiều dọc trên không trung. Nó bắt đầu lật mở trang đầu tiên, sau đó
đến những trang tiếp theo, vừa tự lật mở vừa xướng lên những dòng chữ được viết
trên các mặt giấy:
“Sức Mạnh Quyền
Năng
Sức Mạnh của thần
Công Minh Ánh Sáng
Sức Mạnh được
ban phát
Đến hết thảy mọi
phương trời
Mọi nơi chốn xa
xôi.
Sức Mạnh Quyền
Năng hòa chan trong nước
Sức Mạnh Quyền
Năng tỏa lan trong khí
Thẩm thấu mọi
môi sinh
Thấm đượm mọi tế
bào
Và Sức Mạnh Quyền
Năng
Cũng được ban
phát
Cho thế giới
lòng đất thẳm sâu…
… Từ thuở xa
xưa, khi tinh tú mới được treo lên bầu trời, đó cũng là thời mà các loài sinh vật
lúc nhúc trong lòng đất bắt đầu có sự sống. Số lượng các loài nhiều không sao kể
siết. Vô cùng phong phú. Vô cùng đa dạng. Có loài đào đất bằng móng chân. Có
loài dùng mũi nhọn để khoét đường hầm. Nhiều loài biết hút nước ngầm làm ẩm cơ
thể. Nhiều loài sống cả đời trong tối tăm, không cần dùng đến đôi mắt nên đã
hóa teo bộ phận không cần thiết ấy. Và còn nhiều loài, nhiều chủng, chi, giống,
nòi với vô vàn các đặc điểm khác nữa,… đã tạo nên một thế giới trong lòng đất phong
phú, tuyệt vời.
Nhưng chỉ tuyệt
vời và sống động, chừng nào còn Chiếc Vòng Quyền Năng.
Thần Công Minh
Ánh Sáng ban Chiếc Vòng Quyền Năng cho thế giới trong lòng đất, giao cho dòng
giống giun đất giữ gìn. Chiếc vòng chứa đựng một phần tư Sức Mạnh Quyền Năng.
Nó duy trì sự hài hòa, bình yên cho lòng đất cùng mọi loài sinh vật sống trong
đó. Nó là biểu trưng cho hài hòa, bình yên, cũng là biểu trưng cho thịnh vượng,
sung túc.
Vì vậy, một khi Chiếc
Vòng Quyền Năng bị chiếm đoạt thì sự hài hòa, bình yên trong thế giới lòng đất
cũng sẽ tiêu tan. Đất sẽ rung, hầm sẽ sập, các tầng lớp thổ nhưỡng sụt lở. Muôn
nỗi thảm họa sẽ đổ xuống trên các loài sinh vật sống trong lòng đất. Chúng sẽ
thay đổi ghê gớm, hơn cả một con sâu lột xác thành bướm. Chúng sẽ mất đi bản
tính hiền hòa, thiện hảo nơi mình, mà thay vào đó, sự hung bạo, cộc cằn, tính
khí lạnh lùng, vô tâm sẽ thống trị chúng. Và chúng sẽ không thể sống yên ổn, sẽ
không thể thoát khỏi cơn giận dữ của lòng đất, chừng nào còn chưa tìm ra Chiếc
Vòng Quyền Năng.
Còn kẻ chiếm đoạt
được Chiếc Vòng thì sao? Chiếc Vòng là một nguồn sức mạnh lớn lao đối với kẻ
nào chiếm đoạt được nó. Kẻ đó sẽ trở nên vô cùng quyền phép, vô cùng hùng mạnh
với những năng lực phi phàm. Nhờ Sức Mạnh Quyền Năng, hắn biến đổi mãnh liệt. Hắn
vốn là một tên giun đất. Và để trở nên một kẻ hùng mạnh quyền lực, hắn lột bỏ
đi thân xác cũ. Hắn là giun đất duy nhất có thể lột xác. Hắn mạnh và gian ác. Hắn
điêu ngoa, dối trá và là chủ nhân của lòng tham lam, của óc xảo quyệt. Hắn đội
trên đầu Chiếc Vòng Quyền Năng một cách bất chính, và dùng sự dối trá của mình
để che đậy. Hắn sẽ thống trị thế giới lòng đất một thời gian.
Lòng dũng cảm
chiến thắng mọi nguy nan
Đức tín trung hủy
diệt điều dối trá!
Một tam giác và
một mũi tên
Sẽ đâm xuyên kẻ dữ
ngông cuồng!
Vậy, hãy nhớ: ‘đức
tín trung hủy diệt điều dối trá’! Sự giả dối nào cuối cùng cũng bị phanh phui.
Chỉ có sự thật là trường cửu. Chỉ có chân lý là vững bền. Đối nghịch với sự thật,
dù hùng mạnh bao nhiêu, trước sau gì cũng bị tiêu diệt!”
Cuốn sách vừa dứt lời, Thỏ Trắng bỗng cảm
thấy một cơn động đất bất thường xảy ra dưới chân mình.
Ầm ầm! Ầm ầm!
Ầm ầm ầm!
Nai Tai Trắng, ba chị em sư tử và mấy củ
cà rốt mặc dù đang bay trên không trung, cũng cảm thấy toàn bộ kho tàng thư viện
như sắp đổ sập. Những bức tường sách rung chuyển dữ dội với cường độ ngày một lớn.
Những ngọn đuốc cắm trên tường rơi xuống. Đất đá trên đỉnh trần của kho thư viện
cũng bắt đầu thi nhau rơi.
“Ối, chuyện gì vậy?”
“Có động đất!”
Ầm ầm!
“Các bạn, chạy ra ngoài mau lên! Theo lối
đi cũ!” Thỏ Trắng hét lớn.
Nhưng một tảng đất đá lớn đã bịt kín lối
đi sau khi con đường ngầm mọc rêu lân tinh bị cơn động đất làm sụp đổ. Trong nỗi
hoảng hốt bỗng chốc trào dâng, cả bọn nghe thấy tiếng cuốn sách “Sức Mạnh Quyền
Năng” nói:
“Đây là một trong số những hậu quả của
việc Chiếc Vòng Quyền Năng bị đánh cắp, hoàn toàn không phải do ta thất hứa đâu
nhé!”
“Này ngài sách,” Thỏ Trắng nói lớn trong
khi đưa tay đấm vỡ một tảng đất sắp rơi xuống đầu Bé Chị, “ngài không khó tính
đến nỗi không chỉ cho chúng tôi cách thoát thân đấy chứ?”
“Sao cơ?” Cuốn sách hỏi.
“Giúp chúng tôi với, cuốn sách thông
thái và quyền năng!” Đo Đỏ kêu lên.
Ầm ầm!
Sau vài giây xoay xoay tại chỗ, cuốn
sách nói lớn:
“Phía bên kia, đằng sau các ngươi, cách
sáu bức tường, có một cánh cửa!”
“Cám ơn ngài!”
Nói xong, Thỏ Trắng liền lao mình đi
theo hướng chỉ của cuốn sách, rồi dùng tay đấm vỡ những bức tường đang cản lối,
làm nên một con đường tắt dẫn thẳng đến cánh cửa, thay vì đi quanh theo đường
so le.
Quả đúng như lời cuốn sách, có một cánh
cửa lớn bằng đá trắng xuất hiện ngay cạnh bức tường cuối cùng. Nhưng cánh cửa
không có tay nắm để mở. Nó chỉ như một phiến đá lấp kín một ô trống hình chữ nhật.
Và những đống đất đá trước cánh cửa đang dần cao lên.
“Trời ơi! Phải làm sao đây?…” Đo Đỏ thốt
lên.
“Chỉ chưa đến một phút nữa, cánh cửa sẽ
bị lấp!” Bé Chị nói lớn trong khi củ cà rốt bay trên đầu cô bé cố gắng tránh những
hòn đất lớn nhỏ khác nhau rơi xuống.
Ngay lập tức, Thỏ Trắng dùng hai cánh
tay giun đất của mình để hất tung đống đất đá trước cánh cửa đi. Chỉ sau bốn
năm sải, đống đất đá được dọn sạch.
“Hây da!”
Uỳnh!
Một vai Thỏ Trắng húc mạnh vào cánh cửa
đá như một bầy voi hợp lực lao vào cây bao-báp. Nhưng cánh cửa đá không sứt mẻ
gì, như một cái đe không ngán gì búa tạ!
“Hây da!”
Uỳnh!
“Cố lên đại ca!” Đo Đỏ nói.
“Hây da!”
Uỳnh!
Được rồi! Cánh cửa đá đã thụt vào được
vài mi-li! Chắc chắn có thể đẩy nó ra phía bên kia!
“Á! Chị Hai ơi!” Bé Tí kêu lên vì bị một
hòn đá rơi xuống đầu.
“Bé Tí, em làm sao thế? Ôi, đầu em chảy
máu rồi kìa!” Bé Chị thốt lên.
Ầm ầm!
Sau một tích tắc nhìn sang Bé Tí, Thỏ Trắng
tiếp tục húc vai vào cánh cửa đá với một sức lực lớn hơn lúc trước.
Uỳnh!
“A! Sắp được rồi! Em đã thấy ánh sáng từ
bên kia!” Đo Đỏ reo lên hy vọng.
Thỏ Trắng lao mình húc phát cuối cùng!
Và cánh cửa đá đã rời khỏi bức tường, rơi xuống phía bên kia, để lại khoảng trống
lớn hình chữ nhật. Nhưng trong nỗ lực cuối cùng để đẩy cánh cửa đi, Thỏ Trắng
không kiểm soát được đà húc của nó, nên cũng đã lao theo cánh cửa, phi ra ngoài
khoảng không hùng vĩ phía bên kia. Trong khoảnh khắc các giác quan chưa kịp nhận
thức, Thỏ Trắng không biết rằng nó sắp rơi từ độ cao gấp năm mươi lần cơ thể
nó, xuống sân tập của binh lính địa quân giun đất.
Thành phố Phì Nhiêu trùng điệp như mở ra
trước mắt nó.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT