Dường như đi dưới mưa những giọt nước mắt của Baekhyun bị mưa cuốn
đi, mắt cậu nhòe đi rồi nhắm tịt lại. Những lời tuyệt tình lúc nãy mà
cậu đã nói với Yeol chẳng phải là lời thật lòng từng câu, từng chữ như
cứa thật mạnh vào tim cậu. Còn Chanyeol vẫn cứ đứng thẩn thờ nhìn theo
bóng ai dần khuất xa, bất giác cậu ấy hét lớn về phía Baekhyun:
-
Baekhyun à! Dù cho cậu hận tôi muốn giết ba của tôi thì vẫn sẽ không bao giờ từ bỏ cậu, tôi không thể nào có thể ép tim tôi ngừng yêu cậu được,
tôi không thể ép bộ não tôi phải quên cậu được. Baekhyun cậu quay lại
đây cho tôi.... Baekhyun... cậu nỡ tuyệt tình đến vậy sao?
- Cậu quay lại đây cho tôi........
- Baekhyun à ! (gào lên)
Những lời của Chanyeol càng như muối sát mạnh vào những vết cứa lúc nãy nơi
quả tim đang rung lên từng nhịp vì đau vì sợ và vì cả vì tội lỗi nữa.
Baekhyun không trả lời Chanyeol, cậu chỉ biết im lặng mà cứ bước đi.
Baekhyun lần bước trong đêm tối, cậu dầm mình hết cả cơn mưa. Đầu tóc, quần áo
ướt mem cả. Cậu về nhà rồi thu dọn tất cả đồ đạc rồi bỏ hết vào vali.
Lấy hết can đảm Baekhyun kéo vali đi để rời khỏi ngôi nhà ấy, rời xa
vòng tay vốn đã rất quen thuộc nhưng nay đành trở nên xa lạ.
Đường từ nhà đến Bệnh Viện hôm nay có vẻ như hơi xa thì phải? hay tại lòng
người chẳng yên nên con đường càng trải dài hơn? Baekhyun cứ uể oải mà
bước đi, đôi mắt cậu ấy trở nên vô hồn, hốc mắt ứa đầy nước rồi chốc lại lăn dài trên má rồi rơi xuống không trung hòa lẫn với mưa. Nếu không có hận thù thì tất cả, tất cả sẽ khác hơn rất nhiều. Cậu không hận
Chanyeol mà do chính cậu buộc Chanyeol hận mình, buộc cậu ấy phải quên
cậu thì Baekhyun mới có đủ can đảm và dũng khí để chính tay giết chết
hắn như lời mà 10 năm trước cậu đã từng hứa với ba mẹ. Nhưng Baekhyun à! Ba và mẹ cậu không hề muốn đứa con trai bé bỏng của mình lúc nào cũng
chìm đắm trong hận thù cả, họ sẽ cảm thấy đau lắm nếu nhìn thấy cậu đang quằn quại từng cơn đau đớn.không thể gạt bỏ hận thù được sao Baekhyun ?
- Ba mẹ! Bây giờ con pải làm sao đây? Con thực sự rất mệt mỏi, con muốn
từ bỏ tất cả... Tại sao không phải ai khác mà lại là cậu ta? phải chăng
ông trời đang trêu ngươi tình cảm của con chăng ?
30 phút
sau................. Cuối cùng cái xác mệt mỏi ấy cũng đến được Bệnh
Viện. Cậu đi thật nhanh về phòng làm việc của mình rồi khóa chặt cửa, để vali ở một xóa rồi ngã người xuống ghế sofa rồi cứ thế mà thiếp đi.
Nhưng cậu ấy chẳng hề để tâm gì đến bản thân cả, cả người ướt rượi mà
chẳng chịu đi thay đồ.
3 giờ trước ở đảo Jeju (Giải thích lí do tại sao Baekhyun lại có mặt tại Seoul)
-Tại Jeju-
Sau khi chanyeol vừa quay xe đi thì anh Luhan liền bước vào phòng
Baekhyun để đưa cho cậu xem cái gì đó. Mặt anh hơi buồn khi đưa cho
Baekhyun một tập hồ sơ
- Baekhyun à! em xem đi !
- Dạ, đây là gì vậy anh hai ?
- Đây là toàn bộ chứng cứ phạm tội của Park Soo Man mà anh đã thu thập trong 5 năm qua.
Baekhyun nhanh chóng mở tập hồ sơ ra rồi lướt nhanh sơ qua những thông tin về con ác quỷ ấy.
- Nhưng tại sao chỉ có tội tham nhũng của hắn ở Bệnh viện? Còn ba mẹ chúng ta thì sao?
- Em nghĩ xem một tên sát nhân điên loạn có thể để lộ dấu vết phạm tội
của hắn hay sao? mọi thông tin về ba mẹ chúng ta và hắn đều bị xóa sạch. Anh không thể nào tìm ra được gì cả ngoài tấm ảnh này (lấy tấm ảnh đưa
cho baekhyun) Ảnh này là do anh vô tình tìm thấy ở web của một trường
đại học nhỏ và không có tiếng tâm ở Incheon. Họ đăng tải tấm hình này
cũng khá lâu rồi, mục đích để vinh danh các nhà khoa học trẻ có công
trong việc tìm ra một loại Virus mới. Anh chỉ có thể in ra giấy vì không còn cách nào có thể điều tra ra được người đã đăng tải bức ảnh này. Nếu chúng ta tìm được người đó thì chắc có lẽ mọi thứ sẽ dễ phơi bài ra ánh sáng hơn.
Tay Baekhyun chợt dừng lại ở một trang thông tin về gia đình của hắn. Mắt cậu ngạc nhiên không thể tin vào mắt mình nữa rồi
- Anh à! Tại sao lại có Park Chan Yeol ở đây?
- Anh cũng mới nhận được thông tin lúc nãy do một công tố viên ở Seoul gửi cho anh
- Không lẽ cậu ta...?
- Ùm, Park Chan Yeol là con trai lớn của Park Soo Man
- Không thể nào? Vậy cậu ấy gất rút chạy về Seoul là... Không được em phải bám theo cậu ấy, anh cho em mượn xe với
- Đây (lấy chìa khóa trong túi áo khoác đưa cho Baekhyun) Em phải cẩn thận đó Baekhyun
-Dạ!
Baekhyun phóng xa thật nhanh để bám theo Chanyeol
-Trở lại thực tại - Seoul-
*Chanyeol trở về nhà tất cả mọi thứ thật tĩnh lặng và im ắn, chắc là Baek đã đi rồi. Cậu bước vào phòng Baekhyun rồi ngồi xuống giường, đôi
mắt nhìn xa xâm ra phía cửa sổ
- Baekhyun à! cậu đã hứa là sẽ không rời xa tôi rồi mà, đồ xấu xa. tôi
ghét cậu, tôi thật sự đang rất ghét cậu... Nhưng dù tôi có ghét cậu thì
tim tôi vẫn phải đau, đầu tôi vẫn cứ nhớ cậu... Cậu nói đi tôi phải làm
sao để cậu gạt hết đi những hận thù đó chứ (độc thoại nội tâm-khóc sướt
mướt)
* Baekhyun thiếp đi thì bỗng có tiếng gõ cửa, cậu đành mệt mỏi lếch xác ra ngoài mở cửa. Vừa mở cửa cậu đã trông thấy BS Kim (Kim
Tae Yeon)
- Trưởng khoa Byun sao anh lại ở đây? hôm nay anh đâu có ca trực. Mà anh đã khỏe hẳn lại chưa? Sao người anh lại ướt sủn thế
này? anh...
Baekhyun cắt ngang lời hỏi thăm hết sức nhiệt tình của Taeyeon, rồi cậu buông một cậu lạnh nhạt
-Tôi không sao!Mà từ bao giờ mà cô bắt đầu quan tâm thái quá đến tôi thế?
Nói xxong Baekhyun liền đóng cửa một cái "rầm" làm cho Taeyeon hụt hẳn...
Authors: My_Hanh
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT