"Nữ tử thời cổ đại tới đại di mụ, là dùng thảo dược nhét chặt ở chỗ đó khiến khối máu ngưng kết không chảy ra nữa. . . . . ." Bách sự thông* (người việc gì cũng biết) Lí Mặc thần bí nói.
"Hít. . . . . ." Toàn bộ năm người còn lại hít vào khí lạnh.
"Cho nên nói tại sao cổ đại nữ nhân khó sinh nhiều như vậy, cũng là bởi vì khối máu nơi đó quá nhiều ngăn chặn!"
"Hít. . . . . ." Lại là một luồng khí lạnh.
"Vậy có phải hay không kỳ thật mảnh ngọc Giả Bảo Ngọc* nắm khi ra đời là kinh nguyệt của mẹ hắn ngưng tụ thành ?" Văn học
thiếu nữ Thất Thất Tịch lên tiếng đề xuất nghi hoặc cần giải thích.
"Ân. . . . . . Có thể." Trong bóng tối Lí Mặc tán thành gật gật đầu, "Theo
ta được biết có vài nữ nhân cổ đại thời điểm sinh con thường xuyên là
đại lũ huyết cùng đứa nhỏ đi ra. . . . . ."
"Hít. . . . . ." Khí lạnh một hít sâu hơn một hít. . . . . .
"Nhưng là. . . . . ." Trẻ con tò mò Hầu Linh Linh khó hiểu đặt câu hỏi, "Nhưng là trên ti vi cũng có mảnh vải dài dài treo một bên a. . . . . ."
"Ngu ngốc!" Lí Mặc rống lên một tiếng, kí túc xá trưởng Lưu Trần Cản vội
vàng"xuỵt" một tiếng: "Lão sư kiểm tra phòng vẫn chưa đi!"
Lí Mặc cảnh giác nhìn cửa sổ thật lâu, tiếp tục thấp giọng nói, "Phim truyền
hình ngươi cũng tin? Chẳng lẽ ngươi ăn cơm liền thoắt cái cao lên sao ?
Lớn như vậy quan điểm cá nhân đều không có. . . . . ."
"Khụ khụ. . . . . ." Ngoài cửa sổ tiếng ho khan vang lên. . . . . .
Lão sư!
Mọi người vội vàng nằm xuống.
Cả túc xá an tĩnh chỉ nghe con muỗi ong ong kêu. . . . . .
Chẳng lẽ ta muốn dùng thảo dược nhét chặt chỗ đó sao. . . . . . Chẳng lẽ muốn ta dùng thảo dược nhét chặt chỗ đó sao. . . . . .
Trâu Đình nghĩ tới không khỏi rùng mình.
Không cần! Ta tình nguyện ngồi chồm hổm năm ngày trên cái bô!
. . . . . . Nhưng là cái bô hình như là để nam nhân dùng. . . . . .
"Trâu tỷ tỷ. . . . . . Trâu tỷ tỷ. . . . . ." Mộc Hề Hề lay lay Trâu Đình như đang đi vào cõi thần tiên, đưa một mảnh vải cho Trâu Đình, "Trâu tỷ tỷ
nhanh lên một chút mang lên. . . . . ."
Trâu Đình bị đánh quay về hiện thực tàn khốc, núp ở góc tường vùi đầu không dám nhìn vật trong tay Mộc Hề Hề. . . . . .
Chẳng lẽ là thảo dược. . . . . . Thật là khủng khiếp. . . . . . Ta không cần về sau khó sinh. . . . . . Nương a.... ......
Từ Quân Ngưng nhìn không được, hơi nhíu mày bước nhanh đi tới đem Trâu
Đình từ mặt đất kéo lên: "Muốn chạy trốn cũng không có biện pháp, ai kêu chúng ta đều là nữ nhân. . . . . ."
Ai kêu chúng ta đều là nữ nhân. . . . . . Tiểu Quân Quân ngươi thật sự là nói ra tiếng lòng của nữ đồng báo chúng ta a !
Trâu Đình thương cảm bổ nhào vào trong ngực Từ Quân Ngưng :"Tiểu Quân Quân
ta không cần nhét thảo dược không muốn không muốn ngươi để cho ta mấy
ngày ở trong phòng mốc meo đi 55555. . . . . ."
"Ách. . . . . ." Từ Quân Ngưng cùng Mộc Hề Hề im lặng nhìn nhau.
"Trâu tỷ tỷ, nhét thảo dược cái gì a?" Mộc Hề Hề kỳ quái tiến tới dò xét, "Bên trong không phải thảo dược a ~"
"Nha?" Trâu Đình trong lòng Từ Quân Ngưng ngẩng đầu nghi hoặc nhìn Mộc Hề Hề.
"Bên trong là gio than a Trâu tỷ tỷ ~"
Lí Mặc ngươi lừa gạt ta!
Lí Mặc ngươi lừa gạt tâm hồn thuần khiết của tiểu nữ tử ta!
Biết Mộc Hề Hề cùng Từ Quân Ngưng như thế nào đối phó đại di mụ sau Trâu
Đình đem cả nhà Lí Mặc âm thầm mắng trong lòng! Bất quá vật này giắt
ngang hông thật sự chính là. . . . . .Nặng. . . . . .
Trâu Đình không được tự nhiên đỡ eo đi hai bước.
Từ Quân Ngưng đồng tình nhìn nàng: "Chẳng lẽ Trâu muội muội là lần đầu
tiên tới nguyệt tín?" Hai người ôm nhau tình cảm cấp tốc tăng lên, Từ
Quân Ngưng đã không khách khí coi Trâu Đình kêu muội muội.
Mộc Hề Hề ánh mắt xem thường trắng trọn bắn về phía Trâu Đình. Chậc chậc chậc nữ nhân phát dục rối loạn. . . . . .
"Hắc hắc." Trâu Đình cười gượng. Lão nương không phải là lần đầu tiên tới
đại di mụ lão nương là lần đầu tiên dùng cái chứa di mụ này!
"Ân. . . . . ." Từ Quân Ngưng nghĩ nghĩ, "Như vậy Trâu muội muội ở lại nhà ta đi."
"Nha?"
"Tốt tốt!" Mộc Hề Hề cướp lời đáp
Trâu Đình liếc Mộc Hề Hề một cái, ném lại ánh mắt khinh thường.
"Như vậy ta khêu lão Lý bọn họ lấy hành lí cho Trâu muội muội đi." Trên mặt
Từ Quân Ngưng đột nhiên hiện lên tươi cười tà ác, chợt đến gần Trâu Đình ở trên mặt Trâu Đình trộm hương, "Sau này xin các muội chiếu cố nhiều
hơn a!"
. . . . . .
Chẳng lẽ Từ Quân Ngưng lại là nữ GL. . . . . .
Trâu Đình run rẩy run rẩy. . . . . .
Nương a ta không cần a. . . . . . Mặc dù ta đối với bl rất yêu quý, nhưng mà
ta lại đối với gl vô cảm a a a a. . . . . . Ta còn là thích mỹ nam a a a a a. . . . . .
Sự đã thành kết cục đã định.
Trâu Đình bất đắc dĩ cam chịu số phận ở nhà Tử Quân Ngưng. Trốn không thoát. . . . . . Vậy thì tránh đi. . . . . .
Trâu Đình âm thầm nắm chặt quả đấm. Cân nhắc theo hành lang dài di chuyển. . . . . .
"Hách! Hách! Hách!" Thanh âm hòm cao cao chồng chất trong viện thật to đổ xuống làm Trâu Đình sợ tới mức liên tục nhảy ba bước.
"Trâu cô nương." Chỉ huy hạ nhân lão Lý quản gia đem hòm thấy Trâu Đình vội vàng chào đón.
"Này này này. . . . . ." Trâu Đình trợn mắt chỉ vào đống hòm như núi cao nói không thành câu, "Ngươi. . . . . . Muốn phơi nắng hòm . . . . . . Hôm
nay. . . . . . ?"
Lão Lý cung kính hướng Trâu Đình vái chào, cao
giọng nói: "Đây là hành lý tiểu thư vì cô nương mà kêu lão nô từ khách
sạn mang tới, hiện tại đã lấy được vật phẩm ở phòng T561, đang thứ tự
trên đường, tiểu thư đã phân phó xuống dưới, thêm vào bộ phận năm xe
ngựa, cố gắng trước lúc trời tối hành lý ở phòng khách sạn của mọi
người và cô nương chuyển lại đây. . . . . ."
". . . . . ."
"Trâu cô nương xin hỏi còn có gì muốn phân phó lão nô ?"
". . . . . . Không có. . . . . ."
"Như vậy Trâu cô nương thỉnh đến Tiêu Yên các dùng bữa, dùng bữa xong lão nô sẽ phái nha hoàn dẫn cô nương đến Lâm Phong hiên nghỉ ngơi."
". . . . . ."
"Trâu cô nương nếu như không có chuyện lão nô xin lui."
"Lão Lý. . . . . ."
"Lão nô ở đây."
"Ngươi thật sự là quản gia tốt."
"Tạ ơn cô nương khích lệ."
". . . . . . Vì sao người thuần lương như vậy lại khuất phục chủ tử như thế?"