Công việc cô ấy thuộc loại cảm hứng, đôi khi rất khó chịu. Thế nên nhiều việc tôi không ép cô ấy bao giờ.

Thật ra bản thân tôi cũng không giúp gì được cô ấy

Tôi đi từ sáng sớm cho đến tối, đến đêm đang ngủ, bệnh viện gọi lại phải lật đật đi. Toàn bộ công việc nhà cho đến đối đáp hai bên nội ngoại đều một tay cô ấy lo.

Rồi có lúc nhà xuất bản giục bản thảo, cô ấy bận túi bụi, áp lực rất lớn.

Rất nhiều lần, tôi hẹn cô ấy rằng tôi sẽ về nhà ăn tối, nhưng đến giờ về thì đột nhiên có ca bệnh khẩn cấp, tôi lại chuẩn bị đồ vào phòng phẫu thuật, không có thời gian báo cho cô ấy một câu.

Đến khi nửa đêm về nhà, thấy cô ấy ngồi ngủ gục trên bàn ăn đợi tôi, cơm canh nguội lạnh.

Vừa ấm áp lại thương vợ vô cùng.

Xúc động tôi ôm lấy cô ấy, cô ấy mở mắt ngơ ngác nhìn tôi rồi lại nhìn đồng hồ điểm 1 h sáng.

Cô ấy lại tất bật :

‘ ‘ anh ăn chưa ? để em hâm lại đồ ăn’’

Tôi ấn cô ấy ngồi xuống ghế.

Tôi nấu.

10 phút sau:hai vợ chồng ngồi ăn mì gói với cơm, dù thế nào đi chăng nữa, tôi cũng thấy ngon vô cùng

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play