Dị Thế Lưu Đày

Chương 634: Kết thúc và bắt đầu


1 năm

trướctiếp

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Edit + Beta: Zombie cưỡi Lợn

94b409ba6684776a9d7c653aaf4a788c

“Từ hôm nay, đông đại lục đã bước sang một áng văn mới…”

Sau khi quyết định địa bàn, những chuyện còn lại tuy không nói là thuận lý thành chương nhưng trên cơ bản cũng không có khúc chiết gì quá lớn.

Lúc Vu Tượng nói việc tư tế của Vu Thành về sau sẽ chọn ra từ mười ba thế lực, ngoại trừ một số tư tế Vu Thành không quá tình nguyện thì tất cả các thế lực khác đều nhất trí đồng ý.

Mà vì để trấn an các thế lực, Vu Tượng lại đề nghị, sau này, mười ba vị tư tế Vu Thành không phân biệt thứ tự trước sau, khi quyết định chuyện gì thì phải dựa vào nhân số nhiều hay ít. Mười ba vị tư tế có thể không cần ở mãi trong Vu Thành, chỉ cần tụ hội mỗi năm một lần trở về là được. Nếu có chuyện cần mười ba tư tế cùng quyết định thì sẽ phái người đi mời.

Mặt khác, vì việc phân chia mười ba tư tế và tư tế bình thường khác nhau, nên mười ba người này được gọi là hội đồng Thần Vu phán quyết, gọi tắt là hội đồng Thần Vu.

Nghiêm Mặc thầm nhổ nước miếng với cái tên này trong lòng, nhưng xét thấy các thế lực khác đều cảm thấy cái tên này chính xác nên không ý kiến gì nhiều.

Có lẽ cái cách gọi Thần Vu quá khoa trương, có lẽ vì thích đối kháng với Mặc vu Cửu Nguyên, cuối cùng khi mười ba vị Thần Vu được đề cử, chỉ cần nhà nào có bán thần liền cực lực khẩn cầu bán thần đi đảm nhiệm chức thần vu đời thứ nhất.

Bởi vì có mở màn như vậy, kết quả, say này thành viên hội đồng Thần Vu trên đông đại lục thật sự không cho những người không phải bán thần gia nhập, điều đáng sợ là bán thần càng về sau càng trở thành chỉ tiêu chứng tỏ một thế lực có mạnh hay không. Hội đồng đời đầu còn có thể nhìn thấy vài thành viên không phải bán thần, nhưng khi tới đời thứ ba thì trong nhà mà không có bán thần hoặc bị thế lực khác thâu tóm, thì sẽ hoàn toàn mất quyền lên tiếng.

Lại sau đó, chờ khi Nguyên Đế thống nhất đông đại lục, hội đồng Thần Vu vẫn còn giữ nguyên và trở thành tổ chức phán quyết tối cao, trừ những sự kiện cực lớn ra thì còn lại sẽ không động đến bọn họ.

Quay lại lúc này. Thành viên đề cử của mười hai thế lực khác đều rất thuận lợi, Vu Thành chỉ tốn một chút thời gian, Trùng Vu và Mê Vu vì cướp đoạt danh ngạch duy nhất này của Vu Thành mà đánh nhau tới lưỡng bại câu thương, cuối cùng bọn họ còn muốn liên thủ để đối kháng với Vu Tượng, nhưng khi Vu Tượng mời bán thần của Vu Thành ra thì hai người này đều ngoan ngoãn im thin thít.

Nghiêm Tiểu Nhạc nhìn bán thần Vu Thành mà cảm thấy thật vui vẻ, không ngờ cũng là cốt binh giống nó nha.

Có điều, Vu Tượng không đề cử vị bán thần cốt binh này làm đại diện cho Vu Thành, mà đề cử vị tư tế lúc nào cũng nghiêm túc chính trực, đó là La Tuyệt, y được đại bộ phận tư tế của Vu Thành đồng ý.

Khi các thành viên của Vu Thành đều cho rằng Vu Tượng sẽ giao binh quyền khống chế cốt binh bán thần cho La Tuyệt, thì Vu Tượng lại làm ra hành động hoàn toàn nằm ngoài dự đoán của mọi người, y giao quyền khống chế cốt binh bán thần cho Nghiêm Mặc ngay trước mặt chúng sinh ở đây.

Vì thế tất cả nhân loại và phi nhân loại đều hiểu ra, mười ba Thần Vu tuy nói không có xếp hạng trước sau, nhưng Vu Tượng giao cốt binh bán thần đại diện cho vũ lực tối cao của Vu Thành cho Mặc vu Cửu Nguyên, kỳ thật chính là một biến tướng cho thấy đệ nhất tư tế Vu Thành là ai.

Có người muốn châm ngòi để La Tuyệt cách lòng, nói rằng Nghiêm Mặc là người ngoài, Vu Tượng làm như vậy là hoàn toàn không phù hợp với lợi ích của Vu Thành.

La Tuyệt liền đáp lại một câu: “Sau này hội đồng Thần Vu là Vu Thành, và Vu Thành cũng là hội đồng Thần Vu.”

Kẻ châm ngòi và một vài người phản ứng chậm thẳng đến lúc này mới bừng tỉnh, thì ra Vu Thành đã không còn là Vu Thành trước kia, tuy nó vẫn nằm trong mười ba thế lực, nhưng kỳ thật lại đã không còn là thế lực độc lập, nó mang tính chất cân bằng và thỏa hiệp của mười hai thế lực còn lại.

Đám người Trùng Vu và Mê Vu ham muốn quyền lực cao nặng nề ngồi trên bậc thang, Vu Thành cứ thế mà tiêu vong sao?

Vu Tượng đảo mắt nhìn qua các tư tế Vu Thành, thở dài nói: “Thời gian đã quá lâu, có lẽ các người cũng đã quên mất, kỳ thật ngay từ khi bắt đầu Vu Thành xuất hiện chính là vì để các tộc cùng chống lại tộc Hữu Giác, sau đó vì để các vu giả có nơi giao lưu mới tiếp tục duy trì. Bây giờ việc ta làm chẳng qua là để Vu Thành trở về mục đích ban đầu mà thôi.”

Vấn đề nằm ngay trong bản thân Vu Thành, Nghiêm Mặc không định nhúng tay vào, hắn còn ước gì Vu Thành đại loạn, tốt nhất là loạn đến mức hoặc là biến mất, hoặc là rời khỏi địa vị siêu việt của mình, trở về làm một thế lực bình thường.

Về việc thành viên của hội đồng Thần Vu sau này phải làm việc ở chỗ nào, hắn không ngại cung cấp chỗ cho bọn họ ở Cửu Nguyên đâu.

Phi Sơn sờ sờ vành tai Vu Tượng: “Đau lòng hửm?”

Vu Tượng chống cằm: “Có cái gì để đau chứ? Trước kia mỗi một thế hệ của Vu Thành đều là sự tồn tại đặc biệt của Cửu Đại Thượng Thành, nhất là khi có tư tế tiên đoán, nên mới có thể trở thành thế lực mà người ta không dám đắc tội, khi vu giả tiên đoán biến mất, khi không ai có thể phù hộ cho nó, Vu Thành rồi cũng sẽ bị gồm thâu và biến mất. Bây giờ em có thể tìm được người phù hộ mới cho nó trước khi nó hoàn toàn tiêu vong đã là tốt rồi, ít nhất thì tòa thành này và các thế lực phụ thuộc nó sẽ không bị chiến hỏa liên lụy.”

“Chỉ sợ bọn Trùng Vu sẽ quấy rối.”

Vu Tượng cười rộ lên: “Sau khi hai đứa nhỏ Nguyên Chiến và Nghiêm Mặc bày ra thực lực ư? Bọn họ cũng không phải đám người ngu ngốc, hỏi các lãnh đạo cấp cao của các thế lực đang ngồi ở đây một chút xem, khi em giao Vu Thành cho Nghiêm Mặc, trong bọn họ có ai mà chẳng biết Vu Thành kỳ thật đã thuộc về liên minh Cửu Nguyên? Anh xem đi, không bao lâu sau, mười ba
Thần Vu sẽ biến thành mười hai Thần Vu, La Tuyệt là người ngôn ngoan, y biết như thế nào mới là tốt cho Vu Thành nhất.”

Vu Tượng nói tới đây thì hơi dừng một chút: “Về phần Trùng Vu và Mê Vu... đông đại lục còn rất nhiều mảnh đất mênh mông vô chủ, nếu bọn họ không muốn chịu Cửu Nguyên quản hạt, vậy ở lại Vu Thành cũng sẽ chỉ tiêu hao lực lượng của nhau hoặc là bị Cửu Nguyên chậm rãi tiêu diệt, chỉ cần bọn họ nghĩ kỹ, bọn họ chắc chắn sẽ dẫn người rời khỏi Vu Thành, tới nơi hoang dã khác để phát triển.”

Phi Sơn hiểu rõ: “Tôi sẽ cho người nhắc nhở bọn họ, để bọn họ nghĩ kỹ một chút.”

Vu Tượng hài lòng cười, việc này có thể xem như một món quà nhỏ trước khi bọn họ đến Cửu Nguyên dưỡng lão.

Lúc này Nghiêm Mặc vẫn chưa biết Vu Tượng đã giúp bọn hắn giải quyết các vấn đề lớn nhất của Vu Thành, thế nên sau này Cửu Nguyên tiếp nhận Vu Thành không quá trúc trắc.

Sắc trời đã gần đến chạng vạng, mặt trời dần biến mất, ban đêm vào mùa đông trên sa mạc rất lạnh, không ít nhân loại và phi nhân loại đều lấy da thú và quần áo giữ ấm ra.

Có các bán thần như kiến lửa chúa và Ngu Vu làm nhân chứng, chuyện ma thần đến từ bên ngoài bầu trời cũng thuận lợi được công bố.

Tuy vẫn còn một ít sinh vật không tin, nhưng cũng không có ai chỉ vào mũi Cửu Nguyên bảo bọn hắn nói láo.

Nhưng vấn đề bây giờ là, dù tám mươi phần trăm chúng sinh tin chuyện có ma thần đến từ bên ngoài bầu trời, nhưng khi chưa nhìn thấy đối phương thì sẽ chưa cảm nhận được sự lợi hại của đối phương, tất cả các nhân loại và phi nhân loại đều không thấy có gì đáng căng thẳng và khẩn trương.

Nghiêm Mặc cũng rất bất đắc dĩ, ở các quốc gia vào kiếp trước của hắn, khi xảy ra chiến tranh, chỉ cần không đánh tới cửa nhà thì mọi người cũng sẽ như những sinh vật ở đây, hoàn toàn không cảm thấy gì cả. Khi đó mỗi ngày có TV và báo chí đưa tin, nhưng người xem cũng cũng chỉ là xem qua mà thôi.

Bây giờ chỉ có vài vị bán thần nói sau này ma thần đến từ bên ngoài bầu trời sẽ giáng xuống, phá hủy thế giới này, bấy giờ, cùng lắm mọi người chỉ nghĩ: À...!

Sau đó thì sao? Không có sau đó.

Thậm chí Nghiêm Mặc còn có thể đoán được suy nghĩ của đại đa số các sinh linh ở đây, đó chính là, trời sập thì đứa cao nó chống, nhiều bán thần như vậy để làm gì, ai có bản lĩnh thì đi đối phó với đám ma thần đến từ bên ngoài bầu trời đi, nếu ngay cả các bán thần cũng không thể chống lại ⸺ mà các cổ thần vĩ đại cũng chết sạch trong tay ma thần, vậy những người yếu ớt hơn không biết bao nhiêu lần như bọn họ đứng ra thì ra thì có ích lợi gì?

Lúc này điều mà các sinh vật ở đây quan tâm nhất vẫn là: Tộc nhân của tôi có thể no bụng trong mùa đông không? Mùa đông chúng tôi có bị chết cóng không? Chúng tôi có thể đổi nhiều muối, da thú và cả vũ khí hơn không?

Để các sinh vật trên đông đại lục chuẩn bị cho chiến hỏa sau này, vậy chắc chắn phải giải quyết vấn đề ấm no của bọn họ.

Nghĩ thông điểm này, Nghiêm Mặc không cưỡng cầu các thế lực phải lập tức nghĩ ra đối sách để đối phó với ma thần đến từ bên ngoài bầu trời, trách nhiệm của hắn đã kết thúc sau khi nói chuyện này cho chúng sinh ở đây biết, về phần tương lai sẽ như thế nào, kỳ thật chính hắn cũng không biết, hắn chỉ có thể cam đoan rằng mình sẽ cố gắng làm tốt bổn phận của mình, mau chóng khiến Cửu Nguyên phát triển, rồi kéo cả đông đại lục phát triển lên theo.

Lại nói, chỉ với thực lực bây giờ của bọn họ, nếu đám người ngoài hành tinh đó thật sự tới, chắc bọn họ cũng chỉ có nước bị giết và bị bắt thôi.

Đại hội phân chia địa bàn kết thúc, nhưng rất nhiều người chưa chịu rời đi, nhóm bán thần vây quanh Nghiêm Mặc muốn biết xem rốt cuộc Nguyên Chiến làm thế nào mà đánh bại được bọn họ, nói cách khác, bọn họ muốn biết bí mật của vu khí.

Chiến sĩ của các thế lực lúc nãy bị ném ra khỏi bản đồ cũng muốn biết xem rốt cuộc Nguyên Chiến đã làm gì, có thể ném bọn họ ra khỏi bản đồ chỉ trong nháy mắt.

Đối với vấn đề thứ hai, Nguyên Chiến không trả lời. Bởi vì đáp án thật sự có chút không tiện mở miệng, hắn cũng không thể nói với mọi người là cái bản đồ này do hắn tạo ra, hắn cũng có thể thao túng cả bản đồ, đừng nói là ném hơn một trăm chiến sĩ ra khỏi bản đồ, dù có giết chết tất cả bọn họ chỉ trong nháy mắt cũng không phải việc khó.

Vu Tượng và Phi Sơn biết đáp án, nhưng bọn họ đều giữ yên lặng. Nếu đã nhờ Nguyên Chiến đến hỗ trợ xây chiến trường, vậy cũng phải cho người ta một chút ‘thù lao’ chứ.

Lại nói, dù không có chiến trường, Nguyên Chiến thật sự muốn giải quyết bọn họ cũng chỉ dùng thêm chút thời gian nữa mà thôi, có một tư tế có thể bổ sung năng lượng chống sau lưng, hắn tạo ra một vài địa thế có lợi cho hắn hoàn toàn không phải việc khó.

Nguyên Chiến bị hỏi phiền, bực mình phun ra bảy chữ: “Ai biểu tôi mạnh hơn các anh.”

Được rồi, các chiến sĩ truy vấn đều câm miệng, kỳ thật bọn họ cũng biết việc lấy được đáp án là khả năng rất nhỏ, mắc gì người ta phải nói cho bọn họ biết mình có chiêu thức lợi hại nào? Nói cho bọn họ để mai mốt bọn họ phòng bị à?

Nhưng bọn họ thật sự không cam lòng, bọn họ đều là những chiến sĩ cường đại nhất trong thế lực mình, đại đa số đều là chiến sĩ cấp chín đã gần lên cấp mười, đám cường giả đứng đầu một thế lực như bọn họ thế mà đứng trước mặt Nguyên Chiến lại không có một chút sức lực nào, chênh lệch này thật sự làm người ta quá mức thương tâm!

Có vài người không chịu nổi đả kích này, có vài người thì đỏ mắt vì thực lực đáng sợ của chiến sĩ trên cấp mười, càng thêm khát vọng mình có thể đạt tới cảnh giới đó, quyết định sẽ nỗ lực và bỏ nhiều tâm huyết hơn.

Khi phép huấn luyện sơ cấp của Cửu Nguyên lưu truyền ra khỏi nơi này, bắt đầu có chiến sĩ cấp chín đỉnh cấp dựa vào phép huấn luyện sơ cấp mà đột phá lên cấp mười, khi đó toàn bộ đông đại lục đều nháo nhào, bao nhiêu chiến sĩ cảm thấy cảnh giới bán thần đã không còn là mộng tưởng, bọn họ liều mạng mà cố gắng, đương nhiên, bọn họ cũng càng hướng tới những công pháp khác của Cửu Nguyên.

Ngoại trừ công pháp, thứ khiến chúng sinh trên đông đại lục thèm nhỏ dãi còn có vu khí thần kỳ trong truyền thuyết mà chỉ có Mặc vu Cửu Nguyên mới có thể luyện chế ra.

Ngày đó Mặc vu Cửu Nguyên cuối cùng cũng để lộ ra chút bí mật về vu khí thần kỳ kia.

“Loại vu khí này khác với cốt khí thông thường, nó có thể kết nối với tinh thần của người sử dụng, dựa theo yêu cầu của người sử dụng mà biến thành đủ loại hình thái, đặc điểm lớn nhất là – nó là sinh vật sống.”

Vu khí... sống? Chúng sinh không cảm thấy đáng sợ, mà ngược lại còn càng thêm hưng phấn, có bán thần trực tiếp hỏi: “Nó có linh hồn à?”

“Đây là một câu hỏi hay.” Nghiêm Mặc cười, mang theo chút thần bí nói: “Bất luận một vật thể tự nhiên nào cũng có sinh mệnh, chúng ta có thể cho rằng nó có linh hồn, nhưng nếu không phải vật tự nhiên, mà là vật do chúng ta luyện chế ra thì sao? Tôi không có bản lĩnh nói rằng mình trao sinh mệnh cho vu khí mà mình đã luyện chế, chỉ có thể nói nó có hoạt tính nhất định, mà để kích phát hoạt tính của nó thì cần có sức mạnh linh hồn của sinh vật. Nếu không có sức mạnh linh hồn kích phát, lúc bình thường nó sẽ giữ nguyên trạng thái ban đầu, tỷ như lúc đầu tôi luyện chế nó thành một chiếc vòng tay, vậy thì trạng thái ban đầu của nó là một chiếc vòng tay; nếu là một cục đất, vậy đó chính là một cục đất.”

Thanh niên cột tóc một bên nghe nói thế thì che cổ tay lại, cảm thấy mình đã hạnh phúc muốn xỉu rồi.

Mà Nghiêm Mặc không biết là cố ý hay vô tình, còn nói thêm: “Nhưng trạng thái ban đầu của vu khí nếu là một cục đất thì... chỉ sợ đa số sinh vật đều không thích lắm, cho nên nếu anh phát hiện cục đất biến mất, chắc là nó đã biến thành một chiếc vòng tay, cũng có thể có thể là một chiếc vòng cổ, đây không phải hình dạng nó muốn biến thành, mà là trong tâm anh hy vọng sẽ như thế. Dù ngày thường anh không cố ý dùng sức mạnh linh hồn kích phát nó, thì nó cũng sẽ giữ nguyên như thế, bởi vì anh cảm thấy mình không sử dụng sức mạnh linh hồn, nhưng kỳ thật đã sử dụng mà chính anh cũng không biết.”

“Có phải tôi muốn nó biến thành cái gì cũng được không?” Có người gấp không chờ nổi mà vội hỏi.

Nghiêm Mặc suy nghĩ một chút, trả lời: “Tôi hy vọng là thế, và cũng sẽ phát triển theo hướng này, nhưng tôi chỉ mới bắt đầu luyện chế vu khí, không thuần thục lắm. Nếu là vu khí có thuộc tính, tỷ như thuộc tính ban đầu của nó là phòng thủ, vậy dù nó có biến thành một thanh đao, thì độ sắc bén của nó sẽ rất thấp, nhưng rất chắc chắn, kiến nghị có thể biến nó thành côn để đập người.”

Chúng sinh cười ha ha.

Nghiêm Mặc tiếp tục giới thiệu vu khí: “Vu khí có thể hấp thu năng lượng nguyên tinh, cũng có thể hấp thụ năng lượng của người sử dụng, còn có thể hấp thu một phần năng lượng tự do ở môi trường bên ngoài, có thể nói chỉ cần người sử dụng không chết, thì năng lượng của nó sẽ không hao hết, đương nhiên, trước mắt nó cũng có một khuyết điểm, đó là nếu khi anh sử dụng nó, có khả năng sẽ bị nó hút hết sinh mệnh mà chết.”

Mọi người tỏ vẻ cái này căn bản không phải là vấn đề!

Bây giờ kiến lửa chúa chỉ muốn biết vu khí trên người Nguyên Chiến là sao, cứ hỏi mãi.

Nghiêm Mặc vốn định nói ra uy lực của vu khí để dọa sợ chúng sinh, nên không nhử mồi nữa, mà nói thẳng ra đáp án: “Vu khí mà tôi luyện chế cho A Chiến là vu khí có thể tăng mạnh tính tương sinh của ngũ hành, năng lực lớn nhất của nó là giúp thần huyết trong người A Chiến có thể hỗ trợ và tương sinh lẫn nhau, tỷ như vốn chỉ có một chút hỏa, nhưng sau khi thêm mộc vào thì nó sẽ biến thành lửa lớn. Mà mộc không đủ, vậy có thể cho thủy sinh ra. Cứ thế mà suy, hỏa sinh thổ, thổ sinh kim, kim sinh thủy, thủy sinh mộc, mộc sinh hỏa, vu khí này có thể
tăng mạnh tính tương sinh của ngũ hành, chỉ cần năng lượng trên người A Chiến đủ cho nó thay đổi liên tục, thì số lần nó thay đổi càng nhiều, uy lực phát huy sẽ càng lớn.”

Tất cả chúng sinh ở đây đều là lần đầu tiên tiếp xúc với khái niệm ngũ hành tương sinh, không hiểu lắm, nhưng bọn họ có thể hiểu được trên mặt chữ và ý đại khái của Nghiêm Mặc.

Mà những người phản ứng nhanh, như Vu Tượng, đều bật thốt: “Nói như vậy thân thể Nguyên Chiến đã hình thành một thế giới nhỏ, cậu ta muốn nhóm lửa thì sẽ có thật nhiều gỗ để tạo lửa, mà muốn có gỗ nhiều thì đã có đủ đất nước, chẳng trách uy lực của chiêu thức cậu ta lại lớn như vậy! Nếu năng lực của bản thân cậu ta là cấp mười hai, còn có vu khí tăng sức mạnh, vậy năng lực của cậu ta sẽ biến thành cấp mười lăm hay thậm chí là cao hơn, có phải như vậy không?”

Nghiêm Mặc gật đầu: “Không sai. Ngoại trừ nâng cao năng lực, vũ khí này còn có một công hiệu, đó là có thể thi triển năm loại năng lực cùng lúc. Tuy như vậy sẽ phân mỏng năng lượng của mỗi năng lực, nhưng hiệu quả tổng hợp vẫn vượt trội hơn năng lực mà A Chiến vốn có thể phát huy.”

Chúng sinh xôn xao. Bí mật mà thủ lĩnh Cửu Nguyên chiến thắng năm vị bán thần rốt cuộc cũng được bật mí, nhưng điều này chỉ làm bọn họ càng thêm khát vọng món vu khí kia.

Nghiêm Mặc thấy chúng sinh đều bị hắn câu dẫn cho tâm can ngứa ngáy khó chịu, lại thả ra một quả bom nữa: “Cái vu khí tăng tính tương sinh của ngũ hành này là cái thứ hai mà tôi luyện chế ra, còn cái vu khí thứ nhất gọi là đại lực thần, công năng rất đơn giản, ý nghĩa như tên, có thể giúp người sử dụng tăng sức mạnh, vu khí này tôi từng bán đi cho một người có duyên với tôi ở chợ chỉ hai viên nguyên tinh tệ cấp chín.”

“Ai? Ngài bán cho ai?”

“Ai có được món vu khí kia tự bước ra đây, ta dùng mười viên cấp chín để giao dịch!”

“Mười viên thì là cái thá gì, ta ra mười lăm viên!”

“Sao các người lại ngu xuẩn như vậy? Tên đó sẽ tự giác mà đứng ra như thế sao? Còn không bằng xin Mặc vu Cửu Nguyên, nếu chỉ hai viên nguyên tinh tệ cấp chín mà hắn đã chịu bán, vậy chúng ta ra nhiều một chút, nói không chừng...”

“Ngại quá, vừa rồi tôi đã nói, giá thấp như vậy chỉ là vì tôi thấy người nọ thuận mắt, chứ giá trị của vu khí không phải chỉ có hai viên nguyên tinh tệ. Cho nên mới nói người nọ có duyên.” Nghiêm Mặc dùng một câu đã đánh vỡ mọi ảo tưởng của chúng sinh.

Thanh niên cột tóc một bên – người có duyên trong lời Nghiêm Mặc siết lấy áo choàng lông của mình, hắn trùm hết cả người, chỉ lộ ra hai con mắt.

Bạn bè thân thích bên cạnh hắn thấy lời Nghiêm Mặc nói có chút quen tai, nhịn không được mà dùng ánh mắt hoài nghi nhìn về phía thanh niên cột tóc một bên.

Thanh niên cột tóc một bên liền làm mặt quỷ với bạn mình, tuyệt đối đừng có kêu to.

Bạn hắn trợn to hai mắt, lập tức bụm miệng mình lại, nhưng vẻ mặt đã trở nên vô cùng kích động!

Mấy người đi cùng thanh niên cột tóc một bên cũng phản ứng lại, tất cả đều nhìn chằm chằm thanh niên, nhưng bọn họ cũng biết nặng biết nhẹ, đều cố nén để không hô lên thành tiếng, cả đám đều nghẹn đỏ mặt.

Bầu không khí chỗ thanh niên cột tóc một bên rất quái dị, có điều, những người khác bây giờ đều đang cẩn thận nghe Nghiêm Mặc giới thiệu về vu khí, cơ bản không chú ý tới bên này.

Bạn bè thân thích của thanh niên theo bản năng mà đứng xung quanh để phòng thủ, hiện giờ bọn họ thấy ai cũng giống như cường đạo, hận không thể lập tức chuồn khỏi đây ngay, nhưng lại muốn nghe nhiều thêm một chút.

Nghiêm Mặc sau khi nói vu khí tăng cường ngũ hành có hai năng lực thì lại thành cái hũ nút, chỉ nói nếu mọi người có hứng thú với vu khí, sau này có thể suy xét đến việc gia nhập Cửu Nguyên, bởi vì vu khí rất khó luyện chế, tất nhiên sẽ phải thỏa mãn người Cửu Nguyên trước đã, rồi sau đó mới suy xét đến những người khác.

Chúng sinh thật muốn nhào lên ép Nghiêm Mặc luyện chế vu khí cho mình, nhưng ai dám? Không thấy các vị bán thần còn đang ở đó năn nỉ hắn sao?

Nghiêm Mặc không đồng ý cũng không cự tuyệt các vị bán thần: “Luyện chế vu khí cần có thời gian, hơn nữa các người đều hy vọng được đặt riêng cho mình đi? Nếu muốn đặt riêng, vậy tôiphải hiểu biết năng lực của mỗi người, như vậy mới có thể luyện chế ra vu khí thích hợp nhất. Thế nên, nếu có rảnh, hoan nghênh tới Cửu Nguyên cư trú một đoạn thời gian, đến lúc đó chúng ta bàn lại việc luyện chế và giao dịch vu khí.”

Chúng bán thần nghe xong đều cảm thấy khó xử, bọn họ rất muốn có được vu khí, nhưng nếu đến Cửu Nguyên ở, còn phải để Nghiêm Mặc hiểu hết năng lực của bọn họ, bọn họ không nhịn được mà do dự.

Nghiêm Mặc cười ha hả: “Không vội, cứ chậm rãi suy nghĩ.” Cho dù các người tới, tôi cũng sẽ không lập tức luyện chế cho các người đâu, chẳng lẽ khi không tạo ra một đống cường địch cho mình? Cái giá để trao đổi vu khí? Đương nhiên là thề gia nhập Cửu Nguyên!

Người Cửu Nguyên rời khỏi sân, cuộc tụ hội cuối cùng cũng kết thúc, kết quả khiến mấy nhà vui mấy nhà buồn.

Nghiêm Mặc không lập tức trở về Cửu Nguyên, mà ở lại Vu Thành nửa tháng, thẳng đến khi tiếp nhận hết toàn bộ vũ lực và tài nguyên mà Vu Thành che giấu do Vu Tượng giao cho.

Nửa tháng sau, Nghiêm Mặc sử dụng cửa dịch chuyển đưa Vu Tượng, Phi Sơn và đám người Dược Vu tới Cửu Nguyên dưỡng lão.

Từ hôm nay, đông đại lục đã bước sang một áng văn mới...

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp