Thấy trong giọng nói của Giang Thiến có tức giận, khóe miệng Giang Triết khẽ nhếch lên, đứng dậy, ôm Giang Thiến đến trên gối đầu.
"Tại sao anh ngủ ở đây, em cũng phải ngủ ở đây?"
Giang Thiến có chút uất ức.
Dựa vào cái gì mà mình phải ngủ cùng anh ấy chứ?
Rõ ràng đây là phòng của anh ấy.
Giang Triết cũng không tức giận, chỉ là đôi tay nhẹ nhàng vuốt ve tóc Giang Thiến.
"Em đã nói về sau mỗi ngày buổi tối sẽ cùng ngủ chung, hơn nữa anh còn muốn để cho em biết sức lực của anh đến cùng lớn bao nhiêu".
Giang Triết nói nhỏ bên tai Giang Thiến.
"Anh muốn làm gì? Bác sĩ nói em mới được ba tháng hai chúng ta không thể ngủ với nhau".
Giang Triết nhìn Giang Thiến, tay chậm rãi dời xuống sau đó vuốt ve gò má của cô.
"Cái người này, đầu nhỏ đang suy nghĩ gì đấy?"
Ánh mắt của Giang Triết tràn đầy dd.lqd khinh bỉ, ý tứ kia chính là đang nói Thiến Nhi em thật sự là không thuần khiết.
"Thiến Nhi, anh nói để cho em thử một chút hơi sức của anh như thế nào, chỉ là muốn cùng em vật cổ tay một chút".
Đầu Giang Thiến bốc lên vạch đen.
Vật cổ tay?
Không thể nào, vào buổi tối khuya anh lại muốn cùng mình vật cổ tay.
"Tất nhiên, em cho là cái gì?"
Anh kề tròng mắt đen nhánh đến gần mặt của cô.
"Chỉ là, nếu như em có yêu cầu có thể nói, anh sẽ tận lực thỏa mãn yêu cầu của em, để cho em được thư thái".
"Không có, không có, em không có yêu cầu khác".
"A, nhất định là còn có?"
Giang Triết hướng dẫn từng bước.
"Vậy em nói nghe một chút, muốn anh thỏa mãn em như thế nào?"
"Giang Triết".
Giang Thiến tức giận, quyết định quay lưng lại, không để ý tới anh.
Chỉ là sức lực của cô làm sao có thể địch được sức lực của Giang Triết.
Vì vậy, buổi tối hôm đó, Giang Triết cho Giang Thiến cảm giác được rốt
cuộc sức lực mạnh mẽ của mình lớn ở chỗ nào? Còn có rốt dd.lqd cuộc
những địa phương nào lớn.
Anh quả thật là nói được là làm được, nếu bác sĩ bảo không thể như vậy, thì anh kiên quyết chẳng làm như vậy, anh làm như thế.
Sau đó đáng thương cho đôi tay Giang Thiến mỏi nhừ đến cơ hồ đứt rời.
Cho nên sáng ngày thứ hai khi bạn học Giang Triết khiêm tốn hỏi Giang
Thiến, hơi sức của anh rốt cuộc như thế nào, Giang Thiến cơ hồ muốn
khóc, chỉ biết không ngừng gật đầu.
"A, em cũng đã thừa nhận sức lực của anh lớn, nếu không anh làm lại một lần nữa?"
Vì vậy, đáng thương cho Giang Thiến lần nữa bị bắt cảm nhận sức lực của ngài Giang Triết rốt cuộc như thế nào.
Lần này, hai tay của cô đã không nhúc nhích, chỉ là nằm ở trên giường nhắm chặt hai mắt.
Khóe miệng Giang Triết nâng lên, xuống giường ôm Giang Thiến vào phòng tắm, cẩn thận tắm rửa cho cô một lần.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT