Lâu lâu cho ngoại truyện xíu nhể??? Chap này sẽ là gì đây??? Chuyện bên lề giữa các nhân vật phụ, giả dụ như Linh với Đạt, Yến với một anh lớp trên hay Ly kiêu với Đức khơ me??? Mấy cái đó hình như mình nghĩ chưa ra thì phải!!! Nên hôm nay sẽ viết ngoại truyện về Phong đại thần và Long đẹp trai nhé??? chắc có ko ít bạn tò mò nhể???

__________________

Hello! Tôi là Phong người mà rất nhiều nữ sinh trong trường ái mộ rồi đặt cho vô số biệt danh khó cưỡng như:

Phong đại thần!

Phong đẹp trai!

Tiểu Phong ca!

Bạch mã hoàng tử!

Người hoàn hảo

.....v....v.....

Hôm nay chắc tác giả bị làm sao đó nên mới để tôi đây có chút cơ hội nói về bản thân.

Vậy giới thiệu sơ qua đã

- tên: Hà Đình Phong ( cái này ai cũng biết )

- tuổi: 18 là học sinh cấp ba, học lớp 12A1 của một ngôi trường danh giá ( tên gì thì nói cũng ko ai biết! Biết đấy là trường chuẩn đứng top là ok rồi)

- chiều cao: 1m78 ( cực lý tưởng luôn ), cân nặng 70kg ( body chuẩn như siêu mẫu quốc tế luôn )

- IQ: 270/300 ( có vẻ hư cấu)

- sở thích: quần áo chỉ có duy nhất hai màu đen và trắng, cầu lông, bóng bàn, bơi lội, bắn súng tất tần tật đều giỏi ( thiên tài v~), ko có sở thích gì đặc biệt. Chỉ là lâu lâu có thích đá đểu, chơi xỏ người khác ( chơi đểu Mai chăng? )

- ghét nhất: thì là cái con ấy ấy đấy ( con gián thì nói luôn ra, bày đặt )

- thứ quan trọng nhất: chắc ko có quá. Đồ vật quý mến là một cái bút máy ( sự tích về nó đến khi sẽ kể );còn mọi người trong gia đình thì đều quý mến như nhau.

- một lưu ý nho nhỏ: tính cách của tôi khá thất thường. Tôi ko lạnh lùng như mọi người nghĩ mà trái lại cực kì cute và hòa đồng luôn. Hồi cấp hai tôi còn cầm đầu một đám du côn đấy, chắc ko ai tin nhỉ. Nhưng là sự thật đó

_____tạm vậy đã ________

……………………

________chuyển sang cái khác ________

phải bắt đầu từ đâu nhỉ? Chắc là phải từ lần đó rồi. Cái lần mà tôi bị bẽ mặt trước tất cả mọi người bởi nội y với hình thù kì quái. Nhưng vì là thói quen nên khó sửa, sau lần đó tôi đã phải tốn rất nhiều tiền để mua nội y men lỳ! Haizzzzz?

Xong Hôm đấy còn bị cướp đi nụ hôn đầu nữa chứ. Thật sự là tức đến chẳng nói được gì luôn. Cái con nhỏ Đỗ Hà Mai ấy chẳng xinh cũng chẳng có chút dịu dàng, nữ tính nào. Đã thế mỗi lần nhìn thấy nó là tôi lại muốn lao vào bóp cổ nó thôi. Hai lần liền ( tính cả lần bị gián làm ngất xỉu ấy ) nó làm cho tôi ko còn mặt mũi gì hết. Sau đó tôi đã cài tay trong - huynh đệ tốt của tôi. Người này được con bé Mai coi trọng đã thế còn nhờ làm.....!!!( thôi nói ra mất hấp dẫn ) vậy là mọi hành tung cũng như kế hoạch của cô ta tôi đều nắm chắc. Cái lần mà phục kích ko thành công ấy là do hai thằng đệ của tôi nhát gái thành bệnh, nếu động vào người con gái sẽ bị đứng hình mất vài giây rồi là chân tay mềm nhũn. Còn tôi thì ko thể ra tay đánh cô ta rồi nên đành phải chạy thôi.

Nhưng kể ra cũng thật lạ. Sau cái lần thấy con nhỏ đấy mặc quần ngủ đi học rồi là toàn bị hiểu nhầm là học sinh cấp một tự nhiên thấy để lại chút ấn tượng. Hồi đó, hồi tôi tuyên bố theo đuổi nó chỉ vì ko muốn Long bị nó làm tổn thương. Cách làm của nó thực sự khiến tôi thay đổi khá nhiều. Vốn là kẻ chỉ biết một mình như tôi ko dưng lại có một kẻ thù cứ nhìn thấy tôi là đay nghiến, cau có. Thực sự tôi thấy rất vui. Thế là tôi cũng lao vào cuộc chơi, cũng đối đầu, đá đểu rồi là giăng bẫy cách kiểu với cô ta. Lần mới đây nhất, lúc giao đấu tôi ko hề cố ý nhưng thực ra nhỏ đó ngã đẹp như vậy cũng là một phần công lao của tôi đấy. Nhưng đáng tiếc lại khiến cho cô ấy bị thương. Tuy nói rằng ko quan tâm nhưng lúc tôi bỏ đi chính là mang theo ý định mua thuốc chuộc lỗi. Câu xin lỗi đó tôi rất ít mà phải nói là cực hiếm dùng luôn. Nhưng tôi đã nói, tuy ko to nhưng trước mặt cô gái đó tôi đã nói lời xin lỗi ( tự thấy mình rất quân tử) ko phải vì tôi sai mà là vì tôi cảm nhận được cái gì đó từ cô nhóc cứng đầu này ( cách xưng hô có chút thay đổi ) tôi thấy mình nợ nhóc một lời xin lỗi, vì điều gì ư? Chẳng vì gì cả đơn giản là anh thích em rồi đấy chỉ có thế thôi. Từ giờ tôi sẽ hành động, và bắt đầu bằng cái bản hợp đồng làm o sin xấu xa. Lúc nào trước mặt cô nhóc này tôi đều xuất hiện với nụ cười nham hiểm, đểu giả. Có muốn biết vì sao ko? Đơn giản thôi! Vì muốn gây chút ấn tượng đó mà, bao giờ vai phản diện trả ăn điểm hơn. Nhưng vai diễn này phải kéo dài đến bao giờ??? Chờ đợi vậy! Đây là cách duy nhất. Nhưng tôi sẽ ko chờ một cách vô ích đâu.

_______________

……………………………

__________

Xin chào! Tôi là Ngô Thành Long, được tự giới thiệu về mình như này cũng thấy ngại, nhưng mà ko sao! Ngồi gần bạn lớp trưởng năng động, mà nói thẳng ra là ngồi với đám Đức khơ me nhiều nên tôi cũng hết biết ngại luôn.

Tôi vốn chẳng có gì nhiều để giới thiệu.

Xét về tuổi thì là bằng tuổi Mai (17tuổi) còn xét về chiều cao cân nặng thì ngang với anh Phong luôn. ak mà cũng ko hẳn. Thực ra tôi cao có 1m 75 ( thua 3cm ) còn cân nặng chỉ kém có 3 kg ( hình như mình hơi gầy )

Màu sắc thì trừ màu vàng và xanh nõn chuối ra còn lại thì tôi đều có thể mặc.

Đồ vật hay vật cưng gì gì đấy thì tôi ko có. Trong lòng chỉ có Đỗ bảo bối thôi.

Học hành bình thường chỉ được cái giỏi tất cả các môn thể thao ( giỏi ngang vs Phong đấy) ko có sở thích gì đặc biệt vì căn bản tôi sống khá khép kín thì phải. Ngoài cắm đầu vào điện thoại chơi game ra tôi còn có một sở thích khác. Mà không đúng, là thói quen mới phải. Đó chính là quan tâm đến Đỗ bảo bối. Gọi như vậy có ai biết là ai ko đấy??? Thì là bạn cùng bàn Đỗ Hà Mai chứ ai. Ngay từ hồi vào lớp 10 tôi đã thích cô ấy rồi. Nhưng tôi chưa một lần nói với cô ấy, vì tôi biết rằng chuyện tình cảm với cô ấy lúc này còn quá sớm, chắc chắn Mai sẽ chẳng thèm quan tâm. Vậy nên cách duy nhất là tôi đứng từ xa quan sát, bảo vệ và giúp đỡ mỗi khi cô ấy cần. Và tôi nghĩ mình đã làm được, đã chiếm một vị trí nào đó trong lòng cô ấy "chỉ để hỏi bài tập thôi sao " tối hôm đó biết được cô ấy bị đau chân, tôi đã rất lo lắng, gọi điện rất nhiều mà cô ấy ko nghe. Lòng tôi nóng như lửa đốt. Định là sẽ chạy ngay đến nhà cô ấy. Nhưng nghĩ lại thì tôi lấy tư cách gì mà đến đấy? Là bạn sao? Giữa nam và nữ tồn tại tình bạn như thế sao? Vì vậy mà cả đêm đó tôi đã ngồi đợi. Đến sáng thì nhận được điện thoại, nghe được giọng nói của cô ấy. Nhưng tôi lại ko dám nói rằng mình lo lắng như thế nào, mất ngủ ra làm sao. Vì chỉ cần nghe thấy giọng nói ấy là mệt mỏi trong tôi đều tan biến. Nếu có một ngày bên cạnh tôi ko còn cô ấy thì chẳng khác gì tôi sống mà ko có trái tim.

Luôn luôn ở bên cạnh và sẽ là người mang đến cho em hạnh phúc.

____________________

Như vậy cả Phong và Long đều có cảm tình với Mai. Rồi cô nhóc này sẽ chọn ai? Hai người họ đều tốt.

Phong đại thần tưởng đẹp trai lạnh lùng boy nhưng thì ra ko phải, nhìn bề ngoài thôi chứ sự thực thì như anh ấy tự bày tỏ đấy, nham hiểm lắm chứ tưởng.

Còn Long đẹp trai mà chẳng thế. Nghĩ anh này thân thiện sao? Chỉ thân với Điệp bướm thôi. Còn lại thì lạnh lùng vô đối ( kiểu người này là mẫu người lý tưởng của Mai đó ) .

Hai người này có xuất phát điểm khác nhau nên ai sẽ có được Mai là phải tùy vào khả năng của từng người ( đừng nghĩ Mai vs Phong vốn là một đôi nhé. Tác giả của chuyện hơi khác người nên ko biết được đâu )

Dù gì cũng chỉ biết nói chúc hai bạn thành công.

_________end_______

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play