Sau một ngày mệt mỏi, Mai trở về với cái giường ấm êm và đánh một giấc ko biết trời đất gì hết.

Đến sáng hôm sau nếu ko có tiếng chuông điện thoại reo thì chắc Mai cũng ko chịu dậy.

"A lô.." Mai bắt máy trong trạng thái nửa tỉnh nửa mơ rồi hốt hoảng giật mình lao ra ngoài nhanh như tên bắn

"Long sắp đi du học, bây giờ đang ở sân bay" đó là những từ cuối cùng phát ra từ cuộc gọi mà Mai nhận được.

Chẳng biết là thật hay đùa mà con nhỏ này cứ cắm đầu vào chạy, phải rất lâu thì mới bắt đc taxi đến sân bay. Đến nơi thì lại hoa mắt nhìn xung quanh mong muốn tìm ra một hình bóng quen thuộc

" cậu tìm tôi sao?" là giọng nói ấy, nó phát ra từ phía sau Mai

"tôi ..chỉ là..tôi..."Mai hơi bối rối. nhưng còn ngỡ ngàng hơn nữa khi Long tiến lại gần và ôm cô

" hãy sống thật tốt, thật hạnh phúc nhé. Chỉ khi cậu hạnh phúc thì tôi mới có thể sống được"

Nghe những lời ấy mà Mai nhói buốt trong tim, cô ko nói gì cả nhưng trong lòng như muốn phát điên lên. Nhưng cô ko thể giữu anh ở lại, lí trí ko cho phép cô làm điều đó, cái kết tốt nhất giữa hai người chính là để anh rời xa. Nếu chỉ là vì một giấc mơ mà cô từ bỏ tình yêu của mình thì điều đó thật hoang đường, nhưng sự thật thì cô đã đi xem bói, điều này có vẻ ko thực tế nhưng cô tin vào những gì người bói toán nói

"hai người kiếp này có duyên không nợ, đừng cố cưỡng cầu nếu ko một trong hai sẽ gặp phải tai ương nguy hiểm"

"nguy hiểm sao ? Vậy có cách nào hoá giải ko ạ?"

"nếu đã là nghiệt duyên thì hà cớ chi phải cưỡng cầu, số hai người đã định lưỡng nhân đôi ngả, con nên buông xuôi sẽ tốt cho cả hai.:"

Mai ko thể để Long gặp nguy hiểm dù là bất cứ chuyện gì cô cũng mong anh sống bình an vui vè, yêu một người ko phải là tìm mọi cách để đến bên người ấy mà phải biết hi sinh để người đó được hạnh phúc.

"cậu đi binh an nhé, hãy chăm sóc tốt cho bản thân, dù như thế nào thì chúng ta vẫn là bạn mà đúng ko?"

Mai cố tình nói những chuyện không liên quan để thoát ra khỏi vấn đề tình cảm giữa hai người, nhưng có vẻ càng nói càng đi sâu

"là bạn sao? Ak!!! Đúng rồi, BẠN từ này thực sự khó đọc đấy! haizzzzzz" nói rồi Long quay lưng bỏ đi, ko chào tạm biệt Mai mà hành động duy nhất có thể nói là mang tính tạm biệt chính là anh chỉ thẳng ngón trỏ lên trời rồi lắc nhẹ cánh tay vài cái.

Mai hiểu hành động này, trước đây Mai thường lén trong giờ học đọc truyện ngôn tình, xong mỗi khi thấy cái gì hay là gọi Long. Thực ra đọc một mình hơi chán nên Mai muốn chia sẻ thôi, còn nữa ko ngồi cạnh con gái thì phải đầu độc cho thằng ngồi cạnh mình mê ngôn tình, cho nó sau này có người yêu thì cứ thoải mái mà vung mấy chiêu lãng mạn đã học ra, kiểu gì cũng đầy em chết kaka. Và trong một câu chuyện mà họ đã đọc thì hành động này mang ý nghĩa cả cuộc đời này anh chỉ yêu mình em. Khi đọc đoạn đó Mai đã ngồi và tưởng tượng xem đến bao giờ thì bạch mã hoàng tử của mình mới đến, rồi còn quay ra hỏi Long

" liệu anh ấy sẽ như thế nào nhỉ? có đẹp trai ko? Có lãng mạn ko? Có ga lăng ko? Có chung tình ko? Có....??"

Long vô tư, trả lời rất đáng yêu

"với chiều cao của Mai thì may ra cũng lấy được hoàng tử đấy, nhưng ko phải bạch mã hoàng tử mà là hắc ngưu hoàng tử (hoàng tử cưỡi trâu đen), nếu đã là hoàng tử cưỡi trâu thì chắc chắn là da đen, thân hình đồ sộ giống kiểu mấy bác nông dân hay vác cày ra ngoài đồng ấy hahahahahah"

"này, cậu sẽ bị ăn đòn đấy. nhìn tôi như vầy thôi chứ nhiều anh muốn làm cái gì mà hắc ngưu hoàng tử đấy, ko đến lượt cậu đâu nhá ple ple"

"vậy thì ngưu phu nhân, tại hạ thất lễ hahahahaha" – Long kính cẩn chắp tay

"ko biết ko có tội, bổn cung miễn cho nhà người huwm" – Mai làm vẻ kiêu sa, sang choảnh

"Mai ơi???? Lên cao thế!!! Xa vừa thôi, chiều cao của cậu ko ổn đâu, Xuống đây đi cậu ơi, trên cao nguy hiểm lắm ......"- lúc này là phũ toàn tập

hahahahahahahahha

----------------------------------

Nghĩ lại viễn cảnh ấy mà trên khoé môi Mai vẫn đọng lại nụ cười nhưng trên gương mặt cô lại là hai hàng nước mắt, chỉ biết nhìn theo bóng dáng Long xa dần.Từ giây phút ấy Mai quyết định buông xuôi tình cảm trong lòng mình, sẽ nén nó thật sâu, dấu nó thật kĩ. Và Long bây giờ con người ấy trong cô chỉ là một người bạn học chung cấp 3, ngày gặp lại sau này cô sẽ nhìn anh và mỉn cười thật tươi coi như giữa họ đã có những kỉ niệm đẹp.

__________________________________

Kết thúc phần I, hơi nhạt nhẽo thì phải. Nhưng đây vốn là một câu chuyện tình không có phần kết, người viết chỉ có thể kết lại nó trong khi mọi thứ vẫn còn dang dở để bắt đầu một trang viết mới, cuối chuyện buồn nhiều quá sang phần II sẽ vui trở lại, cảm ơn mọi người đã quan tâm chiếu cố! nếu muốn biết cái kết thực sự xin vui lòng đợi đến phần sau TẠM BIỆT

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play