Trong một quán ăn ở quê nhà, tôi đã gọi một đĩa lươn xào ớt xanh.
Mr.Bu sợ trắng cả mặt, “Lươn...”
Sau khi thức ăn được bê lên, anh không dám động đũa, “Trông có vẻ rất cay”.
Tôi thèm nhỏ cả dãi, “Đúng là rất cay. Yêu một cô gái Hồ Nam thì anh phải học ăn cay đi”.
Đó là năm đầu tiên của chúng tôi.
Năm thứ sáu của tôi và Mr.Bu, tại phố Quỹ, Bắc Kinh.
Mr.Bu, “Ông chủ, món tôm hùm cay Hồ Nam này của ông chẳng cay chút nào.”
“Trời đất, đây là loại cay nhất của chúng tôi rồi. Cậu là người ở đâu vậy?”
“Sơn Đông”.
“Tôi còn tưởng cậu là người Hồ Nam”
“Vợ tôi là người Hồ Nam”.
116.
Tôi tràn đầy nhiệt huyết đăng ký một lớp học làm bánh mochi (một loại bánh
truyền thống của Nhật Bản) dành cho tình nhân. Giáo viên hỏi Mr.Bu muốn
làm bánh hình gì, anh nói, “Có thể làm hình bông hoa hồng không?”
“Có thể, nhưng đối với người mới học thì hình hoa hồng khó lắm đấy.”
Mr.Bu nói, “Tôi muốn thử xem sao”.
Ngón tay anh rất dài, tư thế nhào bột vô cùng quyến rũ, có không ít cô gái xung quanh xì xào bàn tán.
“Cô gái bên cạnh anh ấy chắc chắn là bạn gái rồi. Hạnh phúc thế, chắc chắn
là anh ấy làm bánh mochi hình hoa hồng là để tặng cho cô ấy.”
Tôi nghe mà lòng như nở hoa.
Sau khi Mr.Bu làm xong, quả nhiên, anh đưa chiếc bánh đến trước mặt tôi, “Đẹp không? Có muốn nếm thử không?”.
Tôi gật đầu, há miệng chờ đợi, kết quả, anh lại tự nhét chiếc bánh vào trong miệng mình.
“Em đã béo như thế rồi, ăn ít đồ ngọt thôi.”
117.
Tôi và Mr.Bu có thể đến được với nhau là nhờ sự chủ động của tôi. Bắp Cải
Trộn và Mr.MOF có thể ở bên nhau cũng là vì cô ấy tỏ tình trước. Ngày
hôm đó Mr.MOF bị cảm, cứ liên tục hắt hơi.
“Hắt xì!”.
“Vos souhaits.” (Một câu chúc phúc sau khi người ta hắt hơi theo quan niệm của người Pháp).
“Merci... Hắt xì!”
“Vos souhaits.”
“Merci”
Lúc Mr.MOF đang dùng khăn giấy lau nước mũi thì Bắp Cải Trộn nói, “Chef,
anh biết không, ở Trung Quốc, hắt hơi một lần chứng tỏ có người đang
nhắc đến anh, hắt hơi hai lần chứng tỏ có người đang chửi anh”.
“Thế ba lần thì sao?”
Bắp Cải Trộn nhìn thẳng vào đôi mắt màu xanh lam của Mr.MOF, nói dối trắng trợn, “Điều đó cho thấy có người yêu anh”
“Ai yêu anh chứ?”
“Em”.
Chương 8: Cả thế giới này đều nói những lời ác ý với em. Hãy để anh nói những lời mật ngọt cho em
You are exquisite in my eyes.
Cho dù là những chuyện hoang đường đến cỡ nào, chỉ cần tôi muốn làm, anh nhất định sẽ làm cùng tôi.
118.
Có lần cùng Bắp Cải Trộn bàn về chuyện phẫu thuật thẩm mỹ, tôi nói, da của tôi rất dễ để lại sẹo, nếu mà thẩm mỹ thì vết sẹo đó sẽ còn lưu lại mãi mãi, thế nên mới không đi Hàn Quốc để chỉnh hình. Bắp Cải Trộn thẳng
thắn nói, “Không sao, cậu đã kết hôn rồi”.
Tôi chán nản bi thương vô hạn, ý cô nàng là tôi cần phải thẩm mỹ sao?
Lúc này Mr.Bu nói, “ Thực ra anh vẫn cứ tưởng cô ấy đã từng phẫu thuật thẩm mỹ.”
Bắp Cải Trộn cười vang, “Chồng cậu còn cao tay hơn mình một bậc.”
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT