Bạn đang theo dõi truyện Ánh Mặt Trời Sau Cơn Mưa của tác giả Phi Phi Tiểu Trư Hiệp. Giữa lúc đang trằn trọc trở mình, lại nghe được tiếng cửa điện bị đẩy ra, một người công tử khuynh thành tắm mình trong ánh trăng nhẹ bước đến gần. Người nam nhân ngôn tình cổ đại nọ một thân áo trắng, xuất trần thoát tục, ánh trăng chiếu sau người y, không nhìn rõ mặt mũi, tóc đen dài đến eo, phản xạ ánh trăng càng thêm thanh lãnh, khiến người ta sinh ra ảo giác người này là từ bầu trời rơi xuống nhân gian. Tần Húc Phi nhìn đến ngẩn ngơ quên cả ngôn ngữ.
Phương Khinh Trần đi đến gần, thấy Tần Húc Phi hai mắt mở tròn xoe, nhất thời thất vọng: “Nằm ở trên giường mà không ngủ, ngươi đang trợn mắt bắt chuột hay sao?” Y rón ra rón rén tới gần như vậy, là vì muốn lôi tên này ra khỏi mộng đẹp, nhìn xem vẻ mặt buồn ngủ khổ sở mà lại không thể làm truyện gì của hắn. Ai biết, Tần Húc Phi lại không có ngủ, kế hoạch bị phá sản, y tự nhiên là mất hứng. Ngang nhiên ngồi xuống trước bàn, nâng lên chén trà uống mấy ngụm, đến lúc quay đầu lại thì đã thấy Tần Húc Phi mặc y phục chỉnh tề rồi.