"Mẫu thân! Ngài không phải không biết, như so về thể chất, Phi Nhi là cao hơn Vũ Đồng muội muội rất nhiều!” Diệp Vũ Phi là chắc như đinh đóng cột nói. Chỉ cần mẫu thân ngài không bỏ thêm Đao Sắc Thảo đi vào Dược Thủy, nhiêu đó thương thế thì có thể làm được gì Diệp Vũ Phi nàng. "Ân!Vũ Phi là có tiến bộ!"
Lâm An Nam là khen ngợi Diệp Vũ Phi một câu, nuôi con nha đầu Vũ Phi này, khỏe hơn là Vũ Đồng khá nhiều, nó không cần ăn cơm uống nước, Linh Dược đại loại, chỉ cần có Yêu Đan cho nó dùng là được rồi, bao nhiêu cũng không có sao.
Thành Hải Vực hoặc nói rộng lớn ra Thần Lục là không có thiếu Yêu Đan, chính vì vậy, nàng cũng là đỡ vất vả hơn nhiều.
"Hừ! Vũ Phi muội muội, ai thể phách cường hơn, phải so tài thì mới biết, không phải chỉ nói cho vui đâu!"
Diệp Vũ Đồng đối với lại Diệp Vũ Phi nhân cơ hội chiếm nàng tiện nghi, rất là không thích, cũng là hừ lạnh một tiếng nói. Cái gì chứ, nàng thể phách trải qua cắn nuốt Linh Dược mấy năm nay, đã là tương đương với một kiện Phàm Binh cao cấp rồi, Võ Mạch cảnh trong vòng, không ai có thể là gì được nàng, con a đầu kia tuy cường, nhưng mà là không có cường hơn nàng bao nhiêu, cần thiết phải lên mặt hay không.
"Được rồi, không nhắc đến chuyện này nữa, mấy ngày qua ta vắng nhà, hai người các ngươi có gây ra tai họa gì hay không? " Nhìn đến hai đứa con bảo bối này của mình lại muốn đi vào một cuộc chiến mới, Lâm An Nam cũng là rất đau đầu, đem đề tài này dẫn đi qua nơi khác. Nàng là có chút không hiểu, chỉ là tỷ tỷ cùng muội muội một cách xưng hô thôi mà, hai con nha đầu này có cần thiết phải tranh giành đến người chết ta sống như vậy mới được hay là không? Vấn đề này nàng cũng là không có cách giải quyết, hay là để chờ phụ thân của bọn nó, tên vô lương tâm kia đến, để cho hắn đau đầu đi thôi.
"Mẫu thân! Trong những ngày ngài đi vắng, hai người chúng con rất là ngoan, không hề làm ra chuyện lớn gì!" Lần này, cả hai người Vũ Phi cùng Vũ Đồng không hẹn mà gặp, cả hai liền là lắc đầu lia lịa, bảo chứng mình là không có làm ra việc gì lớn. Chỉ là việc nhỏ thì có một chút, hủy đi vài căn đại tộc phủ đệ, cùng với lại đem cái Phủ Thành Chủ của Bành thúc thúc phá đi, thiết nghĩ đây cũng không phải là chuyện lớn gì. Những chuyện này tuy nhỏ, không ai điên dại đi nói ra, đối với hai người bọn họ là chuyện nhỏ, nhưng mà với vị mẫu thân này lại là chuyện hết sức là to lớn, như mà nàng ta biết được, không đem hai người bọn họ trừng trị ra xương mới là lạ. "Không gây ra chuyện lớn, như vậy là có chuyện nhỏ rồi, nói đi là chuyện gì, đừng hòng qua mặt của ta, như để ta điều tra ra, các ngươi là biết đến hậu quả!” Lâm An Nam liền là mặt ngọc se lạnh, ngồi xuống nghiêm mặt nhìn hai đứa con này của mình nói.
Nàng là nhân vật như thế nào, trong lời nói kia của hai con nha đầu này có sơ hở, làm sao có thể qua được mắt nàng. "Mẫu thân! Thật ra cũng không có chuyện gì, chẳng qua là ta nghe lời của mẫu thân, làm một ít chuyện tốt mà thôi!" Diệp Vũ Đồng trong lòng căng thẳng vô cùng, như để vị này độc ác mẫu thân biết hai người bọn họ làm ra chuyện tốt tại Thành Chủ Phủ, không cần nghĩ cũng biết mình sẽ phải bị lột một lớp da là không thể nào tránh khỏi. Thế nhưng mà nàng tuy nhỏ tuổi, đầu óc lại rất tốt sử, chỉ trong chốc lát, liền là nghĩ ra một cách đến.
"Nha, là việc gì tốt!" Lâm An Nam nghe đến như thế, ánh mắt là có sáng lên, tính cách của hai con nha đầu này nàng làm mẹ đương nhiên là biết được rất là thấu triệt, nói bọn họ làm chuyện xấu mà nói, đây là tổ sư trong tổ sư, nhưng mà nói làm được việc gì tốt mà nói, là còn khó hơn lên trời, dường như từ nhỏ đến lớn, ngoài trừ gây ra tai họa ra, hai đứa bé này là không làm được việc gì tốt, nàng cũng là hiếu kỳ muốn biết, bọn nó làm được cái việc gì tốt đến. "Là như vậy mẫu thân, ngài rời đi không được bao lâu, Đồng Nhi ra bên ngoài gặp một người bị thương nặng, Đồng Nhi thấy người đó đáng thương cho nên mới dùng không có bao nhiêu lực lượng của bản thân mình cứu người kia, ngài nói xem, đây có phải là một chuyện tốt hay là không?” Diệp Vũ Đồng là tràn đầy ánh mắt mong chờ nhìn Lâm An Nam, như rất là muốn nàng khen tặng một dạng. Cứu một mạng người hơn là xây bảy tòa tháp, đây là tôn chỉ mà vị này mẫu thân luôn quán triệt vào cách dạy dỗ đối với lại P8Dnu hai nàng, lần này nàng là làm được việc tốt như lời của mẫu thân nói, chắc chắn sẽ được ngài ấy khen ngợi đến. "Ân! Vũ Đồng a, con thật sự rất ngoan, thấy người gặp nạn ra tay cứu giúp, không uổng công mẫu thân đã dạy dỗ cho con bao nhiêu lâu nay!"Lâm An Nam nghe được như thế, mừng rỡ đến phát khóc, ôm lấy Diệp Vũ Đồng vào lòng, ra sức khen ngợi nói.
Thật sự là không hề dễ dàng a, suốt năm năm trời hai đứa bé này của nàng là làm thiên hạ oán than, cuối cùng cũng làm cho nàng nở mày nở mặt một lần.
Lâm An Nam cũng không cần đi kiểm tra cũng biết là Diệp Vũ Đồng không có nói dối, những chuyện như thế chỉ cần hỏi thăm một cái là biết ngay, với lại Vũ Đồng nhà nàng là có một năng lực hết sức là đặc biệt, trong cơ thể nó là xuất hiện một cổ kỳ dị lực lượng, chỉ cần là đem cổ này kỳ dị lực lượng truyền qua một người đang bị thương nặng, tu vi không vượt quá Vũ Đồng nhà nàng một đại cảnh giới, như thế cho dù người đó có bị thương nặng đến đâu cũng là khỏi đến, cho nên chuyện này nàng không có hoài nghi. 'Hừ, gương mặt cũng thật dày!' Nhìn thấy vẽ đắc ý kia của Diệp Vũ Đồng, Diệp Vũ Phi là chu cái miệng xinh xắn của mình lên, khá là bất mãn với những gì mà Diệp Vũ Đồng vừa mới lên tiếng, tuy không nói ra lời, trong lòng thầm mắng không thôi.
Cái chuyện Diệp Vũ Đồng cứu người này, Diệp Vũ Phi nàng là có biết đến, tên kia là một tên Siêu Phàm hậu kỳ viên mãn cảnh giới, con a đầu này thật sự là có dùng năng lượng đặc biệt trong cơ thể để mà cứu tên kia, nhưng mà là không có làm không công, mà bắt tên kia dùng Đạo Tâm thề, từ nay về sau là phải đi theo nàng ta làm nô vĩnh viễn, nếu như không, sống chết mặc bây. Tên kia Siêu Phàm hậu kỳ viên mãn vì nghĩ đến đại thù chưa báo cũng là cắn răng chấp nhận làm nô lệ cho Diệp Vũ Đồng suốt đời. Như nàng nghĩ đến, tên kia không phải là Siêu Phàm hậu kỳ viên mãn cường giả, mà là một tên bình thường người, không có bất kỳ một lợi ích nào cho mình, ngay cả liếc mắt một cái con a đầu này còn lười nhìn, nói gì đến cứu người ta. "Vũ Phi! Vũ Đồng làm được việc tốt như thế, ngươi thời gian qua có thể làm được cái gì?" Diệp Vũ Phi chu môi bất mãn thần sắc, Lâm An Nam nàng sao có thể không nhận ra, nàng là không biết nguyên nhân đích thực bên trong, chỉ nghĩ là Diệp Vũ Phi ganh tị Diệp Vũ Đồng cho nên mới như thế, liền là chất vấn có chút trách móc nói.
Như thế tiếp diễn mãi là không được, khó khăn lắm hai đứa con của nàng mới có một đứa quay đầu là bờ, biết làm việc tốt, nàng là phải tuyên dương, cũng không thể để đứa khác vì lòng ganh tị mà phá hỏng phong trào tốt này được.
"Mẫu thân! Phi nhi cũng là có làm được việc tốt, theo lời mẫu thân đã nói, phải hành thiện trừ ác, ta chưa có hành thiện, nhưng mà trừ ác lại làm không ít, mấy ngày trước ta nghe nói ngoài Diệu Quang Thành có một băng cướp tên là Quan Nhân Đạo!"
Yêu Thần Lục Bộ truyện hậu cung pha chút bi thương.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT