Chương 1870: Thần Đế Chi Cảnh (Đại Kết Cục)

Không! Phải nói là chỉ có tám người mà thôi, ngay khi Thiên Đạo Chi Nhãn sụp đổ, có một người liền là nhanh chóng bay đến Sở Thiên Vũ vị trí, quỳ xuống dưới chân của hắn, thần sắc hết sức là cung kính.

***

Độc Cô Bá Thần cùng Đại Hắc bên kia.

“Diệp Tử Phàm! Ta đã thua, muốn chém muốn giết tùy ngươi, chỉ hi vọng ngươi có thể cho ta được làm một con ma minh bạch! Vì cái gì ngươi lại không có chết!”

Độc Cô Bá Thần nhìn đến nơi nay Không Gian Kết Giới do Diệp Tử Phàm làm ra ngay cả Sở Thiên Vũ cùng đám người Lâm Ngạo Thương bên kia cũng không hề phát hiện ra được.

Cùng với lại cảnh giới hiện tại của Diệp Tử Phàm hắn nhìn không thấu, cả Đại Hắc cũng là nhìn không thấu, hắn là biết đến, mình đã thua rồi, thua cũng đồng nghĩa với lại việc sẽ không thể nào sống sót được nữa.

Không sai! Người mà hắn cùng Đại Hắc kinh hãi lạnh mình khi nhìn thấy, chính là cái này Diệp Tử Phàm, người mà ngăn cản bọn họ rời đi cũng là Diệp Tử Phàm, người mà đưa bọn họ vào cái Không Gian Kết Giới này cũng là Diệp Tử Phàm nốt.

Tất cả đều là người mà bọn họ nghĩ phải chết từ mấy chục năm trước Diệp Tử Phàm này làm ra, bọn họ biết đến, rơi xuống trong tay của Diệp Tử Phàm này sẽ không có cái gì kết cục tốt đẹp cả, chỉ muốn chết đi một cách minh bạch một chút.

“Chủ nhân! Nghĩ tình Đại Hắc đi theo ngài bao nhiêu năm, xin ngài hãy cho ta biết, ngài như thế nào có thể còn sống!” Đại Hắc cũng là cúi đầu thật sâu ôm quyền đối với lại Diệp Tử Phàm cầu xin nói.

Hắn biết với những gì hắn đã gây ra cho Diệp Tử Phàm, nói Diệp Tử Phàm bỏ qua cho hắn đây là điều không thể, thậm chí còn là phải chết một cách vô cùng thê thảm nữa là đằng khác, những cái này hắn không có sợ, đây là hậu quả mà hắn đáng nhận được khi đã đặt nhầm cửa, hiện tại cũng như Độc Cô Bá Thần bên kia, hắn cũng chỉ muốn biết một điều là Diệp Tử Phàm này như thế nào vẫn có thể còn sống?

Những tên Ám Tử năm xưa báo về tin tức cho hắn có thể nhầm, nhưng Sở Thiên Vũ cùng Tu La Kiếm là một cái đại nhân vật khủng bố, hai người kia là không thể nào nhầm lẫn cho được, mà cứ cho Diệp Tử Phàm này thủ đoạn cao siêu, có thể qua mắt được hai người kia đi, nhưng Luyện Thần Đỉnh thì không thể qua mặt được, Diệp Tử Phàm tuy không còn là chủ nhân của Luyện Thần Đỉnh nữa, nhưng năm xưa khi nhận Diệp Tử Phàm làm chủ, hắn cũng có động một ít tay chân, lấy đi một giọt máu của Diệp Tử Phàm để tận sâu bên trong Luyện Thần Đỉnh, ngay cả bản thể của Luyện Thần Đỉnh cũng khó phát hiện ra, mục đích của hắn là chuẩn bị một ít đường lui cho mình, đồng thời cũng là muốn biết được Diệp Tử Phàm sinh tử.

Năm xưa khi nghe được tin Diệp Tử Phàm chết trong tay Sở Thiên Vũ, hắn cũng là bán tín bán nghi, nhưng khi nhìn đến giọt máu bên trong kia Luyện Thần Đỉnh đã tan biến, hắn mới chắc chắn là Diệp Tử Phàm đã chết rồi, Luyện Thần Đỉnh của hắn là chưa hề biết gạt người bao giờ.

“Diệp Tử Phàm ta cũng chỉ là dùng cái chiêu của Độc Cô Bá Thần ngươi mà thôi, không có cái gì mới mẻ lắm!” Diệp Tử Phàm nghĩ đến Độc Cô Bá Thần cũng là một cái kiêu hùng, Đại Hắc người này theo hắn cũng lâu, giúp đỡ hắn không ít, hắn cũng là đáp ứng giải thích nghi hoặc cho hai người này một hai.

“Phân Thân? Không thể nào?” Đại Hắc nhanh chóng kêu lên, lắc đầu không thể tin được.

Ý của cái này Diệp Tử Phàm nói rất rõ, kia là sử dụng một kiện Phân Thân như Độc Cô Bá Thần năm xưa làm để qua mặt Sở Thiên Vũ cùng tất cả mọi người tại nơi này Thần Giới, nhưng để nói muốn làm ra một cái Phân Thân y hệt bản thể cả về Thần Hồn lẫn thực lực, kia là rất hiếm có.

Hắn biết Diệp Tử Phàm không thể nào có một môn Song Thần Quy Nguyên Pháp như Độc Cô Bá Thần được, dùng cái này chiêu thức liền sẽ lòi đuôi ngay.

“Khoan đã! Không lẽ...!”

Nghĩ đến một cái khả năng, Đại Hắc không khỏi kinh dị nhìn Diệp Tử Phàm kêu lên.

Hắn đã nghĩ đến, thế gian này ngoài công pháp Song Thần Quy Nguyên Pháp của Độc Cô Bá Thần có thể tách ra phân thân tu luyện như bản thể ra, vẫn còn một con đường khác, đó chính là dùng Thiên Địa Bảo Vật thay thế.

Thế Giới này có một loại Bảo Vật có thể làm được như thế, chính là Phân Thần Thánh Liên tại Thiên Táng Cổ Địa bên kia.

Như năm xưa Diệp Tử Phàm đem cái kia kiện Phân Thần Thánh Liên luyện hóa, không cho Đại Hắc hắn biết, như thế liền có thể giải thích được thông tất cả mọi chuyện.

Như ai cũng biết, Diệp Tử Phàm này là một người rất cẩn thận cùng đa nghi, tên này vì không tin tưởng hắn nên trước giờ có khá nhiều chuyện không cho hắn biết, như tên này giấu hắn luyện hóa cái kia Phần Thần Thánh Liên thì cũng là không hề hiếm lạ sự tình.

“Ngươi nghĩ đúng rồi, ta chính là dùng Phân Thần Thánh Liên luyện hóa thành một cái Phân Thân, Phân Thân này là đi theo ngươi từ Thông Thần Hà đến khi nó tự bạo tại Băng Thiên Thần Quốc!” Diệp Tử Phàm gật đầu, xác nhận những gì Đại Hắc này nghĩ là đúng.

Hắn từ trước đến nay chưa bao giờ tin tưởng cái này Đại Hắc, nhất là tại từ khi dùng Chủ Nhân quyền hạn biết được đến Đại Hắc này đã âm thầm thu thập một giọt máu bình thường của hắn, nên ngay từ đầu hắn đã làm ra những chuẩn bị, những tin tức bí mật trọng yếu của hắn, hắn là chưa bao giờ để cho Đại Hắc này biết, Phân Thần Thánh Liên chuyện, chỉ là một trong số đó mà thôi.

Nói thật, từ trước đến nay Diệp Tử Phàm hắn chưa có tin tưởng ai, cũng chưa bao giờ đưa thân mình vào vòng nguy hiểm bao giờ.

Khi đạt được Phân Thần Thánh Liên sau, hắn liền ngay lập tức đem nó luyện hóa thành một cái Phân Thân.

Loại này Phân Thân phần lớn là thay hắn hoạt động tại Thánh Vực cũng như Thần Giới, chỉ trường hợp cá biệt, bản thể hắn mới hiện thân, còn lại suốt chiều dài thời gian, bản thể hắn vẫn luôn tại Thông Thần Hà cùng Tây Hỗn Độn Hải tu hành.

Thế nên, tại trong bất kỳ trường hợp nào, Diệp Tử Phàm hắn vẫn luôn lập tại thế bất bại, chỉ là không có người nào biết mà thôi.

“Ha ha ha! Diệp Tử Phàm! Ngươi là một nhân vật quá mức lợi hại, bại trong tay ngươi, ta là chết không có oan!” Độc Cô Bá Thần cất tiếng cười lớn nói.

Độc Cô Bá Thần nghĩ mình đã tính toán đủ thâm sâu, làm người cũng đủ cẩn thận, nhưng để đi so với lại Diệp Tử Phàm người này, hắn liền kém quá xa.

Không tính thiên phú không bằng Diệp Tử Phàm, chỉ tính đến tâm cơ thâm trầm ngay cả người đi theo mình bao nhiêu năm nay là Đại Hắc mà tên Diệp Tử Phàm này cũng không tin được, tính toán ngay với lại người thân nhất của mình, Độc Cô Bá Thần hắn không làm được, hắn thua là phải.

“Ầm ầm... Ầm ầm... Ầm ầm... A...Phốc...!”

“Ngươi có thể đi được rồi!”

Diệp Tử Phàm phất tay lên, đem Độc Cô Bá Thần cuốn vào một cái Hỗn Động, sau đó lạnh nhạt lên tiếng nói.

Những cái nghi hoặc của Độc Cô Bá Thần hắn cũng liền là đã giải thích cho tên này hiểu, giờ cũng là lúc đưa tên này lên đường.

“Chủ nhân... Ta!”

Nhìn đến Diệp Tử Phàm đem Độc Cô Bá Thần thôn phệ sạch sẽ, sau đó ông ta lại nhìn về phía mình, Đại Hắc trong lòng là ớn lạnh từng cơn, hắn thấy Diệp Tử Phàm này xuất hiện liền là đã biết mình không thể nào còn con đường sống, có điều khi nó tiến đến, trong lòng của hắn vẫn là cực độ sợ hãi.

“Đại Hắc! Diệp Tử Phàm ta tuy không tin tưởng ngươi, nhưng mà ta cũng không phải là người vô tình vô nghĩa, ta đã từng cho ngươi rất nhiều cơ hội, chỉ đáng tiếc ngươi là không có biết nắm bắt!”

Diệp Tử Phàm nắm lấy tàn tạ Luyện Thần Đỉnh cùng Đại Hắc trong tay, nhìn người đi theo hắn không ít năm này, không khỏi lắc đầu thở dài nói.

“Ngài cho ta cơ hội..?”

Đại Hắc hơi ngẩn người, hắn duyệt qua những năm tháng qua đi cùng Diệp Tử Phàm một lượt, hắn chỉ nhớ đến Diệp Tử Phàm luôn luôn đối với lại hắn cực kỳ khắc nghiệt, nào có cho hắn cơ hội lần nào đâu.

‘Ân! Thì ra là như thế..!’ Hắn là biết đến Diệp Tử Phàm cho hắn cơ hội là tại nơi nào rồi.

Thôn Thần Thế Giới, khi đó là thời điểm hắn nhận lại Độc Cô Bá Thần, cũng là lúc mà vị chủ nhân này đã xin ý kiến của hắn nên tiếp tục ở lại Thôn Thần Thế Giới hay là rời đi, khi đó ánh mắt của vị này chủ nhân nhìn hắn rất là khác lạ, nghĩ đến khi ấy ông ta cũng đã biết nơi kia là Độc Cô Bá Thần hang ổ, xin ý kiến của hắn chính là muốn cho hắn một cái cơ hội lựa chọn.

Nhưng đáng tiếc, hắn liền đã chọn đứng bên Độc Cô Bá Thần một phương, bỏ lỡ mất rồi.

“Chủ nhân! Ngài ra tay đi!”

Đại Hắc mỉm cười đối với lại Diệp Tử Phàm nói, lần này hắn rất là bình thản, cũng không có sợ hãi như lúc trước, có chăng trong lời nói là chất chứa bao sự hối hận.

Hắn cũng đã nhớ lại, Diệp Tử Phàm là không phải cho hắn một lần cơ hội tại Thôn Thần Thế Giới kia đâu, tại Nghịch Không Hải Vực bên kia tại Minh Giới Chi Môn, Diệp Tử Phàm khi ấy muốn đi đến Côn Bằng Thần Tông, đồng thời có hỏi hắn một cái vấn đề đi hay ở.

Khi đó hắn biết Diệp Tử Phàm liền cho hắn thêm một cái cơ hội nữa, nhưng là vì hắn không có biết nắm bắt, nên lại bỏ qua thêm một lần nữa.

Diệp Tử Phàm vị này chủ nhân hắn nhớ chưa bao giờ cho người khác cơ hội quá một lần. Nhưng lại cho Đại Hắc hắn đến hai lần cơ hội, như thế mà hắn vẫn không biết nắm giữ, vẫn là phản bội lại ông ta như thường, hắn còn có cái gì tư cách để cầu xin, có mặt mũi nào sống trên đời này nữa kia chứ.

“Ầm ầm... Rắc.. Rắc..Phốc..!”

“Ngươi cũng nên lên đường đi thôi!”

Diệp Tử Phàm khẽ niết nhẹ tay, Luyện Thần Đỉnh vốn kiên cố vô cùng liền là ầm ầm sụp đổ, kèm theo đó chính là Đại Hắc cũng là tan biến theo.

Diệp Tử Phàm hắn thực lực hiện tại đã không còn dùng đến cái này Luyện Thần Đỉnh nữa, cũng như Đại Hắc tên này, hắn đã cho y quá nhiều cơ hội, nhưng không nắm lấy, cũng không thể nào trách được hắn, để cho tên này ra đi một cách bình an, đã là nghĩ tình chủ tớ bao nhiêu năm nay rồi.

“Xẹt...Xoẹt... A....Chạy mau....!”

Luyện Thần Đỉnh bị hủy, một đám khá cường đại sinh linh bên trong Luyện Thần Đỉnh thế giới Độc Cô Bá Thần tạo dựng nên sau này chưa bị Diệp Tử Phàm diệt liền chạy đi ra, rất nhanh bọn chúng nhìn thấy tình cảnh không ổn, liền là muốn chuồn đi.

“Một đám sâu kiến..!”

Diệp Tử Phàm hơi có chút nhíu mày, nhưng cũng không có ra tay ngăn cản, trong mắt của hắn hiện tại, một đám Thôn Thần Ma Thú này chỉ là râu ria, thực lực bọn chúng quá kém, không nổi lên cho hắn một chút hứng thú ra tay.

Có điều Diệp Tử Phàm cũng không có biết, đám này Thôn Thần Ma Thú trong mắt hắn không bằng sâu kiến, hôm nay rời đi lại tạo cho một vùng thế giới biết bao tang thương tai họa, còn chút nữa đã làm hại người thân của hắn.

Như biết trước được tương lai mà nói, thế nào hắn cũng sẽ không để cho đám Ma Thú này rời đi. Có điều những cái này là chuyện về rất lâu sau này, còn hiện tại Diệp Tử Phàm hứng thú với lại một viên đá mà hắn đang nắm trong tay hơn.

“Cái này là Bất Diệt Thần Thạch sao?” Diệp Tử Phàm cầm nắm một khối đá lớn hơn bàn tay của hắn một chút trong tay, mỉm cười lên tiếng nói.

Luyện Thần Đỉnh bên trong có Tạo Hóa Bất Diệt Thần Thạch, đây là tin tức mà Diệp Tử Phàm hắn nghe được từ tên ‘Đại Hắc' kia nói trước đây.

Nghĩ đến khối đá này đúng là danh bất hư truyền, lấy hắn thực lực hiện tại, có thể hủy diệt đi nhẹ nhàng Luyện Thần Đỉnh, nhưng lại không làm cái này Bất Diệt Thần Thạch tổn thương mảy may, đúng thật sự là kỳ lạ.

“Xẹt!”

“Muốn đem nó hủy đi, chí ít ngươi cũng là phải có Chí Tôn Chi Cảnh, hiện tại ngươi vẫn còn kém quá xa!”

“Ha ha ha! ‘Đại Hắc', quả nhiên ta đoán không có sai, ngươi là Bất Diệt Thạch khí linh!” Diệp Tử Phàm cười dài một tiếng, nhìn cái này vừa quen thuộc vừa có chút xa lạ ‘Đại Hắc' từ bên trong cái này Bất Diệt Thạch đi ra này lên tiếng nói.

Hắn đã từng nghĩ đến rất nhiều về thân phận thần bí của ‘Đại Hắc' tên này, cũng là đã đoán được từ lâu tên này mới chính là chân chính khí linh của Luyện Thần Đỉnh, Đại Hắc tên kia cũng chỉ là một cái bình phong, cũng chỉ đến khi tên ‘Đại Hắc' này nói với hắn về Vĩnh Sinh Chi Giới một chuyện cùng Bất Diệt Thần Thạch, hắn mới nắm chắc tên này là Bất Diệt Thần Thạch sản sinh ra linh trí.

“Ngươi nói đúng, nhưng cũng không có đúng!” ‘Đại Hắc' gật đầu, cũng là lắc đầu đối với Diệp Tử Phàm.

“Ta không những là Bất Diệt Thạch Chi Linh, còn là Bất Diệt Chí Tôn một cổ ý chí!”

“Bất Diệt Chí Tôn..?” Diệp Tử Phàm ánh mắt co lại, trong lòng run sợ mãnh liệt.

‘Đại Hắc' này trước đây từng nói qua cho hắn biết về Bất Diệt Chí Tôn, đây là tồn tại bên kia Vĩnh Sinh Thế Giới cường giả, thực lực có thể nói là thông thiên triệt địa, cũng là người đã để lại Luyện Thần Đỉnh cùng Hỗn Độn Bá Thần Quyết truyền thừa bên trong, như người này là Bất Diệt Chí Tôn, còn không có chết, chẳng lẽ..

“Ngươi không cần lo lắng! Ta hiện tại chỉ là một cái tàn hồn, không có khả năng làm gì được ngươi..!” Như hiểu được lo lắng trong lòng của Diệp Tử Phàm, Bất Diệt Chí Tôn mỉm cười nhàn nhạt nói.

Năm xưa hắn vì chấp niệm với lại Tạo Hóa Dung Thiên Thần Ngọc, nên mới gặp phải đại tai kiếp, may mắn còn tồn tại một tia hồn phách, đi vào Luyện Thần Đỉnh chỗ sâu nhất, cùng Bất Diệt Thần Thạch dung hợp, trở thành một cái khí linh hoàn toàn mới, còn bên ngoài kia Đại Hắc khí linh, là do hắn một tay tạo đi ra.

“Thay vì lo lắng vì ta, ngươi là nên lo lắng đến chuyện làm thế nào tránh thoát Phù Thiên Chí Tôn truy sát thì hơn!”

Bất Diệt Chí Tôn khẽ cười nhạt một tiếng, sau đó cũng không cùng Diệp Tử Phàm nói chuyện tiếp, thân ảnh của hắn dần là biến mất trong trời đất này, dù thực lực của Diệp Tử Phàm hiện tại cực cao, cũng là không thể nào phát hiện ra một tia vết tích.

***

Một khắc trước! Tuế Nguyệt Thần Quốc!

“Như thế nào có thể? Vì sao Quang Minh Thần Tôn lại phản bội lại Thần Giới chúng ta!”

Thần Giới Tu Luyện Giả hiện tại bên trong Hộ Quốc Phù Trận, nhìn ra bên ngoài kia một trận chiến qua Quang Ảnh, tất cả đều là một bộ không thể nào tin tưởng được đến.

Quang Minh Thần Tôn, một vị Chí Tôn luôn luôn là đứng về bên chính nghĩa một phương Chí Tôn, không có ai nghĩ đến, cuối cùng người mà làm cho Thiên Đạo Chi Nhãn hủy diệt cũng chính là ông ta, hiện tại nhìn đến Minh Kính Vọng một bộ như chó mừng chủ bên cạnh Sở Thiên Vũ, không ít người đều là không thể nào tin được những gì mình nhìn thấy đâu.

“Xong rồi! Thần Giới của chúng ta xong rồi, tất cả mọi người đều xong rồi!” Khiếp sợ cùng không tin được đi qua, là một sự tuyệt vọng vô bờ bến, không ít Tu Luyện Giả liền là ngồi xuống đất, nhìn lên trời với một cái ánh mắt không hề có sinh khí.

Quang Minh Thần Tôn đã phản bội, Thiên Đạo Chi Nhãn thứ duy nhất có thể khắc chế được Sở Thiên Vũ cũng là không còn nữa, các đại Chí Tôn bên kia cũng liền là trọng thương cả, tình cảnh hiện tại, không có một cái Tu Luyện Giả nào có thể tin tưởng mình có thể qua khỏi được cái lần này đại kiếp.

...

“Ha ha ha! Minh Kính Vọng! Lần này ngươi làm rất là tốt!” Sở Thiên Vũ vỗ nhẹ lên vai của Quang Minh Thần Tôn Minh Kính Vọng một cái, biểu thị hắn hết sức là hài lòng một dạng.

Minh Kính Vọng này chính là người này chính là Thần Bí Nhân năm xưa đến tìm hắn muốn hợp tác tại bên ngoài kia Băng Thiên Thần Cung, cũng là vì có người này, thế cho nên Sở Thiên Vũ hắn mới không có cái gì kiêng kỵ quá lớn đối với lại Thiên Đạo Chi Nhãn, an tâm đến nơi này đối chiến.

Như không mà nói, đã biết quá rõ ràng sự khủng bố kia của Thiên Đạo Chi Nhãn, Sở Thiên Vũ hắn cũng không có ấm đầu đi đến nơi này chịu chết.

“Khụ..Phốc..! “

“Minh Kính Vọng! Ngươi vì cái gì phải làm như thế này?” Viêm Cát, Lâm Ngạo Thương đám người dù đang bị thương nặng cũng là cố gắng gượng quăng một bộ ánh mắt căm phẫn cùng không hiểu về phía tên phản đồ Minh Kính Vọng kia.

Nói thật có nằm mơ bọn họ cũng là không có nghĩ đến, người mà phản bội bọn họ lại là cái này Minh Kính Vọng, tất cả bọn họ đều là không hiểu, Minh Kính Vọng làm như thế để mà làm gì, có cái gì mục đích.

Theo chân bọn họ, dùng Thiên Đạo Chi Nhãn đem Sở Thiên Vũ cấp diệt, đem Diệt Thế Ma Thú cấp diệt, sau này Thần Giới vẫn sẽ là lấy bọn họ đám người vi tôn, có thể làm chí cao vô thượng được người người kính trọng.

Trong khi đó đi theo Sở Thiên Vũ cao lắm cũng chỉ là làm một con chó mà thôi, còn là bất kỳ lúc nào cũng bị y sát nữa.

Giữa một đại Chí Tôn cao quý cùng một con chó, bọn họ không hiểu cái già lý do cái này Minh Kính Vọng lại chọn con đường phía sau.

“Vì cái gì? Đây là vì ta muốn siêu thoát cái Thế Giới này, ta càng không muốn tiếp tục làm một con chó cho Thiên Đạo này mãi!”

Minh Kính Vọng cung kính đối với lại Sở Thiên Vũ một cái, sau đó quay lại đám người Lâm Ngạo Thương kia, gằn giọng nói ra nguyên nhân mà mình phải phản bội đến, câu cuối cùng, hắn hét lên thật lớn, như là giải tỏa những bức xúc trong lòng của mình bấy lâu nay.

Thần Giới Chí Tôn, Thiên Đạo Chi Tử, những cái này danh hiệu bên ngoài là tốt đẹp thật đó, nhưng nào có ai hiểu trong tận thâm tâm của hắn là biết bao nhiêu là đau khổ, có ai biết hắn cũng chỉ là một con chó của Thiên Đạo nơi này mà thôi, hắn còn biết được đến, mình trên thực tế không được Vĩnh Sinh như mình nghĩ ban đầu.

Cứ cách chín cái kỷ nguyên, Thiên Đạo liền sẽ làm ra một cái đại tẩy lễ, trong tràn tẩy lễ kia, tất cả mọi người đều là là phải bị tận diệt hết, nhường chỗ cho một đợt sinh linh mới lên ngôi, hắn thân là Thần Giới Chí Tôn, cũng là không thể nào thoát được cái kia đại kiếp.

Hắn tính ra Thần Giới đã trải qua tám cái kỷ nguyên rồi, sau lần này chính là kỷ nguyên thứ chín kéo đến, khi đó chắc chắn hắn sẽ chẳng bao giờ có cái cơ hội còn sống.

Sở Thiên Vũ xuất hiện, đây cũng là lúc hắn nhìn thấy ánh sáng hy vọng đến, là hy vọng đến một cái Thế Giới cao hơn, nơi đó mới là có Vĩnh Sinh Bất Diệt thật sự, thế cho nên, bằng mọi giá hắn liền là không thể nào bỏ qua cái cơ hội lần này cho được, bằng bất kỳ giá nào, hắn cũng liền là phải đi theo Sở Thiên Vũ cho bằng được, dù có phải mang tiếng phản bội, hắn cũng không có quan tâm.

“Siêu thoát Thiên Địa! Không muốn làm chó cho Thiên Đạo!”

Lâm Ngạo Thương đám người lẫm nhẫm lại câu nói kia của Minh Kính Vọng, trên gương mặt cũng không còn giận dữ như trước nữa, ngược lại có vài phần đồng cảm thần sắc.

Bọn họ đều là Chí Tôn của Thần Giới này, đương nhiên cũng là hiểu được đến những bí tân bên trong, có điều biết là một chuyện, có thể phản kháng lại được hay không lại là một chuyện khác.

Tất cả mọi người đều muốn rời đi nơi này Thế Giới, nhưng có thể sao?

Bên ngoài kia là mênh mông Hỗn Độn Hải, nơi mà Bán Tôn Cường Giả không bằng một con kiến, chỉ cần gặp một cái Thần Tôn Cường Giả cấp bậc Hỗn Độn Thú, bọn họ chắc chắn là phải chết.

Còn muốn chống lại Thiên Đạo nơi này để có thể tự do, cái kia ý nghĩ không một ai dám, Thiên Đạo vô hình, nhưng không ai dám nghịch lại nó cả, nghịch giả ắt tử, có thể tại nơi đây ngày nào, thì hay ngày đó vậy.

“Hiện tại các ngươi có một cơ hội, chỉ cần giống như là Minh Kính Vọng một dạng, thần phục ta, làm một con chó cho ta, ta liền sẽ cho các ngươi một con đường sống!” Sở Thiên Vũ ngạo nghễ thương khung, nhìn xuống đám người này, đưa ra ân huệ nói.

Ngụy Thần Tôn Chi Cảnh, đúng thật sự là không có đặt tại trong mắt của hắn, nhưng mà đám người này hợp lại thành một cái Thiên Đạo Chi Nhãn, lại là một chuyện khác, nghĩ đến Đại Thiên Thế Giới bên kia, cái này Thiên Đạo Chi Nhãn không thể phát huy được toàn bộ cũng được sáu bảy thành, đem một đám Thần Tôn Chi Cảnh diệt đi là không có vấn đề gì, hắn chính là nhắm đến mục đích này mới để cho đám người này một con đường sống.

“Tu La Chi Chủ! Ta xin thần phục ngài!”

Viêm Cát để lại cho đám người Lâm Ngạo Thương một cái xin lỗi ánh mắt, sau đó cũng liền là đến bên cạnh Sở Thiên Vũ, quỳ xuống xin hàng nói.

Có thể thoát được Thần Giới nơi này, cũng là mong ước của hắn bấy lâu nay, nhưng là vẫn không có cơ hội, giờ đây cơ hội đến, dù là không được như ý nguyện phải làm con chó cho người ta, hắn cũng là muốn nắm bắt lấy.

Làm chó cho Sở Thiên Vũ hay là chó cho Thiên Đạo, cái này nhìn ra cũng không có gì khác biệt quá lớn, khác nhau tại chỗ là nếu không làm chó cho Sở Thiên Vũ, hắn liền là phải ngay lập tức chết đi, có thể sống được ngày nào, liền thì tốt ngày đó vậy.

Biết trước như thế này mà nói, hắn liền như Minh Kính Vọng tên kia sớm đầu nhập vào Sở Thiên Vũ cho rồi, có thể có được đặt quyền mà những người đến sau không có, tiếc là hắn không có cơ hội, cũng không nghĩ bọn họ liền sẽ bại thê thảm như vậy.

‘Ngư huynh! Ngươi nghĩ như thế nào?’ Lâm Ngạo Thương dùng thần niệm truyền âm hỏi.

‘Cũng là cùng Lâm huynh ngươi một cái ý nghĩ giống nhau mà thôi!’ Ngư Đỉnh Thiên thở dài trả lời.

Có thể làm sao được kia chứ, diệt vong tại ngay trước mắt, lại còn có cơ hội thoát khỏi Thiên Đạo chế ước nơi đây, đi đến Đại Thiên Thế Giới trong truyền thuyết, trong cái này tình cảnh, đúng thật sự là không có người nào có thể từ chối cành oliu mà Sở Thiên Vũ đưa ra.

Hơn nữa thần phục cho cái này Sở Thiên Vũ cũng không đến nỗi tệ lắm, những cái kia Bán Tôn Cường Giả của Minh Giới còn là cúi đầu thần phục cho Sở Thiên Vũ, bọn họ chỉ là Ngụy Thần Tôn Chi Cảnh, có cái gì đáng mất mặt. Tất cả hiện tại đều là đang tìm kiếm lý do cho sự sợ chết của mình đến.

“Tu La Chi Chủ..! Đỉnh Thiên nguyện ý thần phục!”

“Tu La Chi Chủ! Ngạo Thương cũng nguyện ý thần phục! “

“Tu La Chi Chủ! Dạ Thanh xin thần phục!”

“Tu La Chi Chủ! Lôi Thanh xin thần phục..!”.

“.....!”

Chỉ trong thoáng chốc, hàng dài Thần Tôn Cường Giả xếp hàng quỳ xuống thần phục dưới chân của Sở Thiên Vũ, trong đó Lôi Thanh cũng là không có ngoại lệ.

Tình cảnh hiện tại quá trong sáng, Thần Giới sắp tiêu vong, không còn có cách nào có thể cứu chữa, quan trọng là ân tình của Diệp Tử Phàm hắn cũng đã trả lại từ rất lâu rồi, hiện tại liền là phải nghĩ đến bản thân của mình trước tiên cái đã, những chuyện khác bỏ được liền bỏ đi.

Lôi Thanh cũng là không có hiểu mình như thế nào lại biến đổi lớn đến như thế này nữa, khi chưa thành Ngụy Thần Tôn Cường Giả, đối với lại Diệp Tử Phàm, đối với lại Thần Giới này hắn là có lòng trung thành vô cùng cao, nhưng đến khi trở thành Thần Tôn Cường Giả, tâm cảnh của hắn cũng là biến hóa theo thời gian, nhất là khi biết Diệp Tử Phàm đã thật sự chết rồi, hắn càng là không có kiên kỵ quá nhiều vấn đề nữa, âu cũng là thực lực tăng cao, liền tâm cảnh cũng tăng theo đây mà.

“Ba người các ngươi như thế nào còn không quy thuận?”

Sở Thiên Vũ liếc mắt xuống bên dưới còn ba người Hứa Vĩ Tình cùng Tuyết A, Diệp Tiểu Nha ba cái Chí Tôn này không nhanh đến bên hắn thần phục, hơi có chút nhíu mày lên tiếng.

Ba người này thật là không có mắt, không có nhìn thấy đến tất cả sáu tên Ngụy Thần Tôn đều là đã quỳ xuống nhận hắn làm chủ nhân rồi hay là sao?

Nên nhớ không phải khi nào Sở Thiên Vũ hắn tính tình cũng là tốt đến như thế này đâu, như chọc hắn không vui, tất cả hắn đều sẽ diệt hết.

“Sở Thiên Vũ! Muốn Tuyết A ta thần phục cho ngươi, đừng có nằm mộng giữa ban ngày!” Tuyết A nhìn lên Sở Thiên Vũ, ánh mắt tràn đầy sát khí cùng lửa giận lên tiếng.

Sở Thiên Vũ người này, đã hại chết phu quân nàng Diệp Tử Phàm, nàng hận là không thể tiến lên ăn thịt uống máu y để mà báo thù rửa hận, tên này hiện tại còn muốn nàng quỳ gối thần phục, đây là chuyện cười lớn nhất trong trời đất này mà.

“Sở Thiên Vũ! Hôm nay chúng ta bại dưới tay của ngươi, muốn chém muốn giết tùy ngươi, nhưng muốn ta làm con chó cho ngươi, đây là không thể!”

Hứa Vĩ Tình tuy cùng Sở Thiên Vũ nói chuyện, nhưng ánh liếc mắt thi thoảng nhìn qua bảy tên Ngụy Thần Tôn sau lưng Sở Thiên Vũ, bên trong hàm ý miệt thị là không cần nói cũng hiểu.

“Hừ!”

Diệp Tiểu Nha không có lên tiếng, nhưng tiếng hừ lạnh kia của nàng, liền là đã nói lên đầy đủ hàm ý rồi.

“Ầm ầm..!”

“Thần Giới chúng Tu Luyện Giả! Nguyện cùng Hải Thần Chí Tôn, Băng Thiên Chí Tôn cùng Sinh Mệnh Thần Tôn, đồng sinh cộng tử, chết cũng không từ!”

Hộ Quốc Phù Trận đã bị hủy đi, Hổ Huyền Phương dẫn theo tất cả các đại Cường Giả cùng Tu Luyện Giả của Thần Giới nơi này, đi đến bên cách Hứa Vĩ Tình ba người không xa, quỳ xuống nghe theo mệnh lệnh của ba người, muốn cùng ba người bảo hộ nơi này Thần Giới đến hơi thở cuối cùng.

“Nguyện theo ba vị Chí Tôn, bảo hộ Thần Giới, đến chết không từ!” Âm thanh vang vọng thiên địa của hàng vạn tỷ Tu Luyện Giả một lần nữa vang lên.

Trong đó phần lớn đều là người của Lục Đại Thần Quốc chúng thần dân, đối với lại ba người tràn đầy kính trọng, lấy thân nữ nhi, dù đối mặt với lại sinh tử trước mắt, nhưng lại không có lùi bước, thà chết không phục, cái này liền gợi lên một bầu nhiệt huyết đã chôn giấu tận sâu tận đáy lòng tưởng đã ma diệt theo thời gian năm tháng theo con đường tu hành của bọn họ, dù hôm nay tất cả mọi người đều sẽ bị chết, nhưng ba người nữ nhân này, mãi mãi là đại anh hùng trong lòng bọn họ, xứng đáng cho bọn họ cung kính thờ phụng.

“Nguyện vì ba vị Chí Tôn, đến chết không từ! Nguyện vì Thần Giới, đồng sinh cộng tử!”

Rất nhiều người liền là liếc mắt nhìn đến sáu tên Ngụy Thần Tôn nguyện làm chó của Sở Thiên Vũ kia, tràn đầy là khinh miệt thần sắc, nhìn lại Hứa Chí Tôn, Băng Thiên Chí Tôn cùng Tuyết A Chí Tôn đi, người ta chỉ là thân nữ nhi, nhưng đối mặt phải chết kết cục, vẫn còn là không nhíu mày một cái, trong khi sáu người, đường đường là bảy thước thân nam nhi, lại chỉ vì sợ chết, liền là chấp nhận làm chó cho người khác, đúng là không có biết nhục nhã là gì mà, loại người như thế, bọn họ là khinh bỉ nhất.

Cũng là không hiểu như thế nào, năm xưa rất nhiều người nơi này đều đem mấy người kia thờ phụng như thần minh tối thượng, rất nhiều người còn là nguyện thề chết trung thành với lại sáu người kia, giờ đây nghĩ lại, thật sự là không đáng chút nào.

“Chủ nhân! Xin ngài hãy giao những cái sâu kiến này cho chúng tôi, chúng tôi nhất định sẽ thay ngài đem tất cả bọn chúng diệt sát!” Cả sáu người Lâm Ngạo Thương, liền là đồng loạt quỳ xuống trước mặt của Sở Thiên Vũ, thỉnh ý nguyện chiến.

Phải nói là bọn họ muốn đem tất cả những người nơi này diệt sát hết mới đúng.

Cái loại ánh mắt khinh miệt kia của đám người kia nhìn về bọn họ, nghĩ bọn họ còn là không bằng ba người đàn bà cách nói, dù bọn chúng không nói thẳng ra, nhưng đám người mình có ai lại không hiểu được kia chứ.

Phải diệt đi bọn chúng, diệt đi tất cả mọi người nơi này, để không có một người nào có thể đem chuyện nơi này truyền ra bên ngoài, đây mới là mục đích mà bọn họ muốn, tất cả người nào khinh miệt bọn họ hôm nay, đều phải chết hết, nhất là ba cái tiện nhân Hứa Vĩ Tình, Diệp Tiểu Nha cùng Tuyết A là chủ hung kia, càng là đáng chết.

“Được! Giao bọn họ cho các ngươi, ta không muốn nhìn đến bất kỳ người nào còn sống đến!” Sở Thiên Vũ gật đầu, đáp ứng lời thỉnh cầu của đám này Ngụy Thần Tôn.

Đến nơi này Tuế Nguyệt Thần Quốc, ngay từ đầu hắn không muốn cho bất kỳ một người nào sống sót cả. Mấy tên Ngụy Thần Tôn này chỉ là ngoại lệ vì hắn chứng kiến uy năng của Thiên Đạo Chi Nhãn mà thôi, còn lại đám người kia, chỉ có thể chết, hắn cần có đủ Sát Lục Chi Lực để rời đi Thần Giới nơi này.

“Chủ nhân an tâm! Chúng tôi sẽ đem hai viên Thiên Đạo Chi Tâm kia nguyên vẹn dâng lên cho ngài!” Cả sáu người đều là đồng thanh lên tiếng nói.

Sở Thiên Vũ liếc qua ba người Hứa Vĩ Tình cùng Tuyết A nhìn khá kỹ, tinh ranh như bọn họ, đương nhiên là hiểu Sở Thiên Vũ đây chính là muốn lấy cho bằng được ba viên Thiên Đạo Chi Tâm một cách trọn vẹn.

Vấn đề này nghĩ đến Sở Thiên Vũ cũng không cần quá lo lắng, Thiên Đạo Chi Tâm độ cứng rắn không có một loại lực lượng nào tại Thần Giới có thể phá hủy, bọn họ dù có dùng toàn lực, cũng liền là không thể.

“Chết đi! Tuế Nguyệt Thần Kiếm!”

“Thiên Không Thần Kích! Diệt!”

“Vạn Hỏa Triều Thiên Thủ! Sát!”

“Thần Lôi Diệt Thế! Hủy!”

“....!”

Sáu đại Ngụy Thần Tôn đứng đầu Thần Giới xuất thủ, băng thiên địa liệt, bao trùm tất cả Hứa Vĩ Tình ba người cùng hàng tỷ Tu Luyện Giả bên trong, trong nháy mắt sáu đạo kinh khủng lực lượng liền là đem nơi này khu vực không gian cấp chôn vùi, uy năng kinh khủng kia, rõ ràng bọn họ liền không muốn cho bất kỳ người nào có thể sống sót rời đi nơi đây.

“Hừ!”

“Ầm ầm... Ầm ầm... Ầm ầm..!”

“A...A...A...Phốc... Phốc.. Phốc...!”

...

“Chuyện gì? Chúng ta không có chết? “

“Đúng vậy! Là có người đã cứu chúng ta!”

“Không sai! Ta rõ ràng nghe được đến một cái hừ lạnh âm thanh!”

Thần Giới đám người sau một hồi không thể nào tin mình có thể còn sống sau khi cả sáu đại Ngụy Thần Tôn kia đồng loạt công kích liền là bừng tỉnh trở lại, sau đó thi nhau nghị luận.

Bọn họ nhìn thấy rất rõ, khi sáu đại hủy diệt lực lượng của mấy tên Ngụy Thần Tôn kia sắp còn cách mình vài trăm dặm nữa liền là giáng xuống, bọn họ đều nghĩ chắc chắn mình phải chết đi đến, không nghĩ đến dị biến lại có thể phát sinh, không biết từ nơi nào xuất hiện một cái hừ lạnh âm thanh, sau cái âm thanh kia, sáu loại lực lượng kia liền không tấn công bọn họ nữa, mà là quay ngược lại tấn công chính chủ nhân của bọn chúng, giờ đây sáu người kia là đang sống dở chết dở bên kia.

“Bái kiến Chủ Nhân! Nguyện chủ nhân thiên phúc vĩnh hưởng, thọ cùng thiên tề!”

Hổ Huyền Phương, Ôn Địch, Cáp Duy cùng Cáp Tích Ly bốn người nhìn nhau một chút, sau đó liền không ai bảo ai, quỳ xuống bái kiến, âm thanh vang vọng thiên địa này.

Dù người phát ra âm thanh còn chưa có xuất hiện, nhưng là đã theo Diệp Tử Phàm qua bao nhiêu năm tháng, Hổ Huyền Phương mấy người sao có thể không có nhận ra được kia chứ.

Nhất là Hổ Huyền Phương, hiện tại trong lòng của hắn là mừng như điên, trước đây nghe đến tin Diệp Tử Phàm đã chết, hắn là nghi hoặc vô cùng, trong ý nghĩ của hắn, hắn hiểu Diệp Tử Phàm không phải là người đơn giản, sẽ không có dễ dàng chết như thế này đâu, nên trong lòng chưa bao giờ có suy nghĩ phản bội lại Diệp Tử Phàm. Dù trong hoàn cảnh ngặt nghèo nhất. Quả nhiên ý nghĩ của hắn vẫn là không có sai.

“Đa tạ Diệp Chí Tôn ân cứu mạng! Nguyện Diệp Chí Tôn thiên phúc vĩnh hưởng, thọ cùng thiên tề!”

Đám Thần Giới Tu Luyện Giả nhìn đến Hổ Huyền Phương đám người quỳ xuống bái kiến, cũng là nghĩ đến truyền thuyết về lai lịch của cái này Hổ Huyền Phương, trước đây đám người này là nhận Diệp Tử Phàm làm chủ, như giờ đây quỳ xuống bái kiến chủ nhân, nghĩ đến chỉ có Diệp Tử Phàm không có sai.

Đồng thời, bọn họ ý nghĩ sống sót trong lòng lại lóe lên, Diệp Tử Phàm này khủng bố người tại Thần Giới nơi này không mấy ai mà không có biết đến, chỉ nội cái kia đại ma đầu Sở Thiên Vũ phải dùng mọi thủ đoạn đê hèn để diệt đi Diệp Tử Phàm, cũng đủ biết Diệp Tử Phàm này lợi hại đến như thế nào rồi.

Vừa rồi một cáo âm thanh liền trấn áp sáu tên Thần Giới Chí Tôn, là minh chứng rõ ràng nhất.

Như y không chết, còn xuất hiện tại nơi này, nghĩ đến thực lực hiện tại sẽ rất là khủng bố, có thể chống lại được cái kia ma đầu Sở Thiên Vũ được rồi.

“Xẹt!”

“Tuyết A! Xin lỗi! Ta xuất hiện chậm một chút, làm nàng phải sợ hãi rồi!”

Diệp Tử Phàm hư không xuất hiện, cũng không có quan tâm đến đám người Hổ Huyền Phương cùng Thần Giới Tu Luyện Giả đang quỳ bái cung kính kia, hắn tiến lại ôm lấy Tuyết A, tràn đầy chân tình xin lỗi nói.

Cũng chỉ tại tên ‘Đại Hắc' bên kia đem chuyện trước đây tại Hỗn Độn Chi Giới lúc trước truyền vào thức hải không gian cho hắn, là hắn phải mất công tiêu hóa một thời gian, nên xuất hiện tại nơi đây có chút chậm trễ, chút nữa hại thê tử của hắn mất rồi.

“Ngươi còn sống... đã là quá tốt!”

Dù có rất nhiều điều muốn hỏi, rất nhiều chuyện muốn nói, nhưng chung quy lại, Tuyết A chỉ có thể gói gọn vào mấy chữ như thế kia mà thôi.

Đúng vậy, không cần biết trước đây hắn xảy ra chuyện gì?

Vì sao lại trá tử?

Còn sống như thế nào không đến thăm nàng?

Nhưng chỉ cần hiện tại hắn còn sống, như vậy thì đã tốt lắm rồi, những chuyện khác đã không còn quan trọng nữa.

“Ầm ầm.. Phốc..!”

“Tuyết A! Để ta đem nơi đây một chút chuyện giải quyết, sau đó sẽ cùng nàng hồi gia!”

Âm thanh chấn động bên ngoài kia làm cho Diệp Tử Phàm trấn tĩnh lại, hắn buông Tuyết A ra, nhìn lại nơi đây vẫn còn một ít chuyện cần hắn đến giải quyết thật.

“Ngươi phải cẩn thận một chút!”

Tuyết A cũng là định thần trở lại, nhìn nơi này Sở Thiên Vũ đám người, nàng là có chút lo lắng lên tiếng.

“Yên tâm đi!”

“Ầm ầm! “

Diệp Tử Phàm mỉm cười, sau đó phất tay lên, tạo ra một cái Hộ Tráo đem Tuyết A đám người bao phủ lại, sau đó liền là rời đi nơi này.

“Lôi Thanh! Ngươi như thế nào không có rời đi?”

Diệp Tử Phàm nhàn nhạt nhìn bên kia Lôi Thanh đang quỳ xuống cách mình không xa kia, lạnh lẽo lên tiếng hỏi.

Năm người Ngụy Thần Tôn kia, sau khi bị hắn đánh trọng thương, dù có liều mạng thế nào, cũng liền là chạy đến bên kia Sở Thiên Vũ một phương, cái này Lôi Thanh ngược lại tốt, không chạy đến bên kia, còn là dùng hết sức đi đến nơi này của hắn, tên này nghĩ đến, với cái hành vi vừa rồi của Lôi Thanh, Diệp Tử Phàm hắn liền sẽ bỏ qua cho y chắc.

“Chủ nhân! Lôi Thanh đến nơi này xin ngài trừng phạt!” Lôi Thanh một bộ khá sầu thảm lên tiếng nói.

Diệp Tử Phàm còn sống, còn là xuất hiện nơi này, hắn là đã biết đến, với hành vi phản phúc vừa rồi của mình, Diệp Tử Phàm tuyệt đối sẽ không có buông tha cho hắn.

Hơn ai hết, hắn là người hiểu rõ nhất về sự khủng bố của tôn này chủ nhân, nghĩ đến dù hắn có chạy đến chân trời góc biển, chỉ sợ là cũng sẽ không thể nào thoát được tay ông ta, không chừng còn là chết thê thảm hơn nhiều.

Tốt nhất cách giải quyết, kia là đến nơi này nhận tội, hy vọng bằng vào công lao trước đây của hắn, cũng như hắn chưa làm cái gì sai thái quá, Diệp Tử Phàm có thể cho hắn một cái cơ hội xuống Minh Giới bên kia.

“Ầm ầm..! Phốc..!”

“Ngươi đi đi, sinh tử sau này liền chỉ xem tại ngươi rồi!” Diệp Tử Phàm phất tay lên, đem cái viên Lôi Đạo Chi Tâm mà năm xưa hắn từng đưa cho Hổ Huyền Phương thu hồi lại, sau đó lên tiếng nói.

Năm xưa hắn đưa Lôi Đạo Chi Tâm cho cái này Lôi Thanh, là nghĩ đến cái này Lôi Thanh một bộ trung tâm cẩn cẩn với hắn, giải đi Nô Ấn, cũng là vì hắn tin vào cái ánh mắt của mình.

Nhưng cuối cùng hắn vẫn là nhầm lẫn, cái này Lôi Thanh tu vi càng lên cao, ý nghĩ càng thay đổi, đến Ngụy Thần Tôn nơi này một cảnh, liền là triệt để thay đổi, cái này làm cho hắn cho chút thất vọng.

“Rầm rầm..!”

“Đa tạ chủ nhân khai ân!”

Lôi Thanh bị Diệp Tử Phàm thu hồi lại Lôi Đạo Chi Tâm, hắn không những là không có một cái nào oán trách, ngược lại còn là quỳ xuống bái tạ.

Hắn hiểu được đến, mình sở dĩ còn chưa có bị chết, kia là vì vừa rồi mình không có ra tay công kích Tuyết A ba người, mà chủ yếu là đem mục tiêu chuyển dời đến đám người Thần Giới Tu Luyện Giả bên kia, nếu như không, hắn cũng là không có được nhẹ nhàng như thế này ra đi đâu.

“Ầm ầm.. A..A...A..!”

“Ra tay với lại người nhà của ta, không có ai có thể cứu được các ngươi!”

Diệp Tử Phàm đưa ra năm ngón tay, năm luồng lực đạo xuất, xuyên qua tầng tầng lớp lớp không gian nơi này Thần Giới, đem năm người Ngụy Thần Tôn còn lại của Thần Giới, ba sát hai trọng thương, theo sau nhàn nhạt lên tiếng nói.

Ba tên bị diệt là Viêm Cát, Dạ Thanh cùng Minh Kính Vọng ba tên, đây là ba người đã ra tay độc ác nhất muốn diệt Tuyết A ba người, còn lại Ngư Đỉnh Thiên cùng Lâm Ngạo Thương hai tên kia, như Lôi Thanh một dạng, cũng là khá thông minh, không đem công kích hướng về Tuyết A ba người, nghĩ đến Lâm An Nam một chuyện, tha cho hai tên này một mạng cũng không có sao.

“Khụ...Phốc..!”

“Đa tạ...Diệp Chí Tôn! “

Hai người Ngư Đỉnh Thiên nhìn nhau một chút, trong ánh mắt chứa đầy vô tận bất đắc dĩ thần sắc, cũng rất là nhanh chóng đứng lên cảm tạ Diệp Tử Phàm, đồng thời chuồn thẳng.

Một lần nữa bọn họ hai người lại đánh giá sai Thiên Đạo nơi này khủng bố tính toán, nghĩ đến Diệp Tử Phàm này sẽ không có vô duyên vô cớ xuất hiện tại nơi này, tất cả, tất cả đều là do Thiên Đạo sắp đặt sẵn.

Bọn họ đám người còn nghĩ đến lần này Thiên Đạo tiêu tùng rồi, đi theo Sở Thiên Vũ mới là chính đạo, không ai nghĩ đến, Thiên Đạo còn cái này sắp xếp, đúng là người tính không bằng trời tính, bọn họ lần này là thực sự đã phục rồi.

'Nên cảm ơn An Nam cùng Tử Vân nữa!' Hai người Lâm Ngạo Thương liếc mắt nhìn nhau một lần nữa, sau đó nhanh chóng rời đi.

Diệp Tử Phàm này không diệt bọn họ, chính yếu là vì quan hệ đôi bên khó nói rõ. Nhất là Lâm Ngạo Thương, hắn có thể xem như là nhạc phụ của Diệp Tử Phàm. Nhưng qua chuyện hôm nay, hắn là chẳng bao giờ dám đi gặp lại Lâm An Nam cùng hai cô cháu gái của mình nữa rồi.

...

Ba ngày sau! Cách Tuế Nguyệt Thần Quốc trăm ngàn tỷ năm ánh sáng!

“Ầm ầm..! ...Ầm ầm..!....Ầm ầm..!”

Thiên băng địa liệt, thời không u ám, đại địa Thần Giới nơi này bắt đầu tan ra, bất kỳ một khu vực nào do hai đại Cường Giả Diệp Tử Phàm cùng Sở Thiên Vũ đại chiến, đều là lâm vào hủy diệt trạng thái, Thần Giới nơi này hiện tại như lâm vào hủy diệt biên giới.

“Rầm rầm.. Phốc..!”

“Vì cái gì họ Diệp này lại Cường Đại đến như thế này kia chứ!”

Sở Thiên Vũ phun ra một ngụm máu tươi, nhìn bên kia vẫn là dửng dưng như không Diệp Tử Phàm, cực độ khó hiểu nói.

Ba ngày qua, lấy hắn Khí Đạo Bán Tôn Cường Giả, còn là khai mở ra Minh Giới Chi Môn, triệu hoán hàng trăm vạn Bán Tôn Cường Giả tại Minh Giới bên dưới lên, nhưng là bại vẫn hoàn bại, người của hắn cũng như hắn một dạng, đều là bị cái này Diệp Tử Phàm đánh cho tơi tả, hắn còn Sát Lục Chi Lực tại thân, còn khá một chút, những cái Minh Giới Cường Giả kia, là không có được may mắn như thế, tất cả đều là bị cái này Diệp Tử Phàm nuốt sạch, thú thật như không phải Trung Thiên Thế Giới nơi này không thể xuất hiện chân chính Thần Tôn Cường Giả, Sở Thiên Vũ hắn còn cho là Diệp Tử Phàm này đã đột phá Thần Tôn Chi Cảnh mất rồi.

‘Chỉ có thể dùng một chiêu đó!’ Sở Thiên Vũ nhìn quanh nơi này chín thành không gian đã bị bao phủ bởi sát lục huyết quang của hắn, nhìn về bên kia Diệp Tử Phàm, trong lòng liền là có một cái ý nghĩ.

“Sát Thần Diệt Thiên Trãm! Diệt!”

“Ầm ầm.... Ầm ầm.... Ầm ầm...!”

Sở Thiên Vũ xuất thủ, hắn lần này tập trung tất cả huyết quang của thiên địa Thần Giới này vào một chiêu kiếm, hướng về Diệp Tử Phàm sát đến.

Chỉ nhìn mắt thường cũng có thể nhận thấy, một vầng khổng lồ còn lớn hơn Thái Dương kiếm mang giáng xuống đại địa, tạo ra một đại hủy diệt cuồn phong bạo liệt toàn bộ nơi này Thần Giới, chỉ trong nháy mắt, nơi này chín thành Thần Giới đại địa đều là lâm vào băng liệt, từng khối địa vực bay tán loạn vào Hư Không, một thời hùng mạnh Trung Thiên Thế Giới Thần Giới, chỉ sau một chiêu kiếm của Sở Thiên Vũ, đều là quy về tịch diệt, thật sự là quá khủng khiếp.

“Ầm ầm.... Ầm ầm.... Ầm ầm..!”

“Khụ..khụ... Phốc...!”

“Ha ha ha! Diệp Tử Phàm a Diệp Tử Phàm, dù ngươi có là Thần Tôn Cường Giả, qua lần này, ngươi cũng là chết chắc... Ha ha ha!”

Sở Thiên Vũ ho ra rất là nhiều máu tươi, đây là do phản phệ lực lượng khi sử dụng thực lực vượt quá khả năng của mình, nhưng mà hắn không có quan tâm những thứ này nọ, nhìn xuống nơi này hủy diệt Thần Giới, nhất là không còn thấy Diệp Tử Phàm bóng dáng đâu, hắn là đắc ý cười to nói.

Sát Thần Diệt Thiên! Đây là tuyệt chiêu cuối cùng của Tu La Kiếm, nó có thể đem trọn Sát Lục Chi Lực của một giới, tập trung vào một chiêu thức duy nhất.

Lực lượng của một cái Trung Thiên Thế Giới như Thần Giới này, khủng bố như thế nào, nó được ví cường đại không hề kém gì chân chính Thiên Đạo Chi Nhãn, có thể đem bất kỳ một loại lực lượng nào diệt trừ, dù cho đó là bản sao của Thiên Đạo Chi Nhãn, Thần Tôn Cường Giả, thậm chí là cả Thần Hoàng cường Giả trong Đại Thiên Thế Giới Hỗn Độn Giới kia cũng có thể diệt sát.

Đây là tuyệt chiêu cuối cùng của Sở Thiên Vũ hắn, là át chủ bài cuối cùng mà hắn có được, từ trước đến nay, hắn chưa bao giờ sử dụng ra, cũng là chưa bao giờ cho bất kỳ một người nào biết, lần này vì hủy diệt đi Diệp Tử Phàm, hắn cũng là không thể không dùng. Sở Thiên Vũ hắn tin tưởng, với một chiêu trãm thiên diệt địa kia, dù Diệp Tử Phàm có đúng như hắn nghĩ, là chân chính Thần Tôn Cường Giả, cũng liền là phải chết không thể nghi ngờ.

“Xẹt!”

“Chiêu thức cũng không tệ lắm! Sở Thiên Vũ, như ngươi không còn cái gì thủ đoạn mới, có thể lên đường được rồi!”

Diệp Tử Phàm hư không xuất hiện, vẫn là một bộ thanh nhạt trường bào như mọi khi, không hề có một chút tổn thất nào qua một chiêu diệt thế vừa rồi của Sở Thiên Vũ cả, xem hắn hiện tại, như là đi dạo chơi không khác.

“Chủ nhân! Hắn là Thần Hoàng Cường Giả!” Tu La Lão Giả từ bên trong Tu La Kiếm hiện thân, nhìn về bên kia Diệp Tử Phàm một cái, cực độ sợ hãi đối với lại Sở Thiên Vũ lên tiếng.

“Cái này ta đã biết!” Qua một hồi kinh khủng vì Diệp Tử Phàm không có chết trong diệt thế chiêu thức vừa rồi của mình, Sở Thiên Vũ đối với lại Tu La gật đầu một cái tỏ đã hiểu.

Từ khi đột phá Khí Đạo Bán Tôn Cường Giả đến nay, hắn đã được Tu La giảng giải cho rất là nhiều về Đại Thiên Thế Giới Hỗn Độn Giới cũng như những cái cảnh giới phía sau Thần Tôn Cường Giả để làm bước đệm chuẩn bị đi vào Hỗn Độn Giới.

Thần Hoàng Chi Cảnh này cũng là một trong số đó, đây là cánh giới phía trên của Thần Tôn Chi Cảnh, chỉ cần đạt được cái này cảnh giới, giơ tay nhất chân liền có thể đem một cái Trung Thiên Thế Giới diệt đi cũng không hề khó.

Diệp Tử Phàm người này, vừa rồi liền có thể thoải mái thoát đi một chiêu diệt thế tương đương với lại Thần Hoàng xuất thủ của Sở Thiên Vũ hắn, tên này là Thần Hoàng Cường Giả trong truyền thuyết không thể nào nghi ngờ được.

“Ầm ầm... Ầm ầm... Ầm ầm..!”

“Nha! Đưa đến Thần Tôn Chi Kiếp sao?”

Diệp Tử Phàm nhìn lên thương khung bên trên Kiếp Vân phủ kín, còn là lấy tốc độ cực nhanh kéo đến, khí tức trên người của Sở Thiên Vũ cũng là kéo lên vô cùng cao, đã quen thuộc với lại tình cảnh này biết bao nhiêu năm tháng qua, sao hắn có thể không hiểu cái này Sở Thiên Vũ đang đánh cái gì chủ ý.

“Ầm ầm... Ầm ầm.. Ầm ầm..!”

“Diệp Tử Phàm! Ngươi nói đúng, ta chính là muốn độ Thần Tôn Chi Kiếp, rời khỏi nơi này!”

Lôi Kiếp giáng xuống nhanh chóng nằm trong dự kiến của Sở Thiên Vũ, hắn vừa dùng Tu La Kiếm độ kiếp, đồng thời gật đầu trả lời Diệp Tử Phàm bên ngoài Thiên Đạo Kết Giới kia.

Diệp Tử Phàm đã là Thần Hoàng Cường Giả, lần này Sở Thiên Vũ hắn biết mình đã thua, còn là thua một cách vô cùng triệt để nữa.

Thần Hoàng Cường Giả thấp nhất cũng là nắm trong tay Đại Đạo trung kỳ cảnh giới, hắn đây chỉ mới đi vào Đại Đạo cái này một quan, tuyệt đối không thể nào là đối thủ của Diệp Tử Phàm cho được.

Trong cái này tình cảnh, ngoài đột phá Thần Tôn Chi Cảnh, đưa đến Thần Tôn Chi Kiếp đem hắn bảo hộ lại ra, không còn một con đường nào có thể sống sót được trong tay của Diệp Tử Phàm này cả.

Đồng thời, dù rất muốn, nhưng hắn cũng là không có dám để cho Diệp Tử Phàm đi vào bên trong Thiên Đạo Kết Giới của hắn, một khi Diệp Tử Phàm cùng hắn tại bên trong Thiên Đạo Kết Giới này, hắn nắm chắc cái chết trong tay, chỉ sợ khi đó hắn chưa kịp dùng Thiên Kiếp diệt đi Diệp Tử Phàm, hắn liền là đã chết trong tay của cái này Diệp Tử Phàm trước rồi, cái truyền thuyết Diệp Tử Phàm thường làm Trợ Giúp Giả kia, hắn cũng là có nghe nói đến, hắn sẽ không ngu gì đi mạo hiểm như thế này.

“Ầm ầm... Ầm ầm... Ầm ầm..!”

“Diệp Tử Phàm! Chúng ta tại Hỗn Độn Giới gặp lại!”

Sở Thiên Vũ mỉm cười đầy tự tin, trong ánh mắt còn chứa hàn quang khiếp nhân, đối với lại bên kia Diệp Tử Phàm cất tiếng nói.
Một khi đột phá xong Thần Tôn Chi Cảnh, hắn liền là nhanh chóng đi vào Đại Đạo Chi Môn do Đại Thiên Thế Giới tiếp dẫn đi, một bước tái nhập Hỗn Độn Giới, Diệp Tử Phàm kia tuyệt đối không thể nào ngăn cản cho được.

Đến bên kia trước một bước, dựa vào sự Cường Đại của Tu La Kiếm, chẳng mấy chốc hắn liền sẽ đột phá Thần Hoàng thậm chí là Thần Đế Chi Cảnh, khi đó hắn sẽ quay lại tìm Diệp Tử Phàm, kia cũng sẽ là tử kỳ của y, Sở Thiên Vũ hắn sẽ mãi mãi không quên những sĩ nhục mà Diệp Tử Phàm này dành cho hắn.

“Ầm ầm.. Ầm ầm... Ầm ầm..!”

“A....A...Phốc...!”

“Sở Thiên Vũ! Cần gì phải tại Hỗn Độn Giới mới gặp lại, tại nơi đây chúng ta ôn chuyện, không phải là tốt hơn sao?” Diệp Tử Phàm mỉm cười, đưa ra một hàm răng trắng noãn, đối với lại bị đánh như một con chó chết bên kia Sở Thiên Vũ, lên tiếng nói.

“Ầm ầm.. Phốc.. Phốc..!”

“Vì cái gì..? Vì cái gì.. Ngươi có thể hủy diệt được Thiên Kiếp?”

Sở Thiên Vũ toàn thân không có một chút nào lành lặn, máu tươi chảy ra toàn thân, hơi thở đứt quãng, nhìn là biết sông không nỗi, nhưng hắn không quan tâm đến sinh tử của mình hiện tại, mà nhìn bên kia Diệp Tử Phàm, cực độ không thể tin được lên tiếng hỏi.

Tình cảnh khi đó hắn nhìn rất rõ, Diệp Tử Phàm này chỉ đưa tay lên, Thần Tôn Chi Kiếp của hắn liền là bị cắt đứt, hoàn toàn cắt đứt, cứ như nó chưa bao giờ xuất hiện một dạng.

Diệp Tử Phàm này sao có thể làm được như thế?

Phải biết Thần Tôn Chi Kiếp chính là do Đại Thiên Thế Giới bên kia làm ra, thế gian không người có thể phá hủy, trừ khi thực lực của người đó còn là Cường Đại không hề kém gì Đại Thiên Thế Giới mới có thể, Diệp Tử Phàm này nhìn như thế nào cũng là không có được loại kia thực lực chống lại Đại Thiên Thế Giới a.

“Chủ nhân!... Thế gian này có một loại người có thể cắt đứt được Đại Thiên Thế Giới chi kiếp, kia là Thần Đế Cường Giả, còn là đặc thù Thần Đế Cường Giả mới được!” Tu La Lão Giả hiện ra một lần nữa, hắn nhìn về phía Diệp Tử Phàm, tràn đầy một cổ tuyệt vọng lên tiếng giải thích.

Đại Thiên Thế Giới có một cái truyền thuyết, kia là chỉ cần một vị Thần Đế Cường Giả bất kỳ có thể nắm giữ được một loại lực lượng gọi là Vĩnh Sinh Chi Lực, người đó liền là có thể có thể làm được bất kỳ một chuyện gì tại Trung Thiên Thế Giới mà không bị bất kỳ lực lượng nào chế ước, bao quát có thể hủy diệt Thần Kiếp bên trong.

Có điều đến giờ loại lực lượng này như thế nào?

Làm sao để có thể nắm lấy?

Không có một người nào có thể hay biết?

Thành ra về cái truyền thuyết này không người nào có thể chứng thật, nhưng hôm nay, Diệp Tử Phàm này có thể ra tay hủy diệt Thần Kiếp, nghĩ đến tên này đã tìm ra được bí mật của Vĩnh Sinh Bất Diệt thật sự rồi.

“Thần Đế Cường Giả..! Thần Đế Cường Giả... Ha ha ha! Ha ha ha..!”

Sở Thiên Vũ lẫm nhẩm mấy chữ, sau đó liền là cười lên điên loạn.

Hắn vốn không có quan tâm đến câu nói phía sau của Tu La, hắn chỉ quan tâm đến câu nói trước của y mà thôi!

Diệp Tử Phàm này hiện tại đã là Thần Đế Cường Giả, là Đại Thiên Thế Giới chí cao cường giả, trong khi Sở Thiên Vũ hắn, ngay cả Thần Tôn Chi Cảnh cũng là không có đạt được, hắn lấy cái gì cùng Diệp Tử Phàm này so, hắn lấy cái tư cách gì cùng Diệp Tử Phàm này đấu đây, đem một người như Diệp Tử Phàm ra làm đối thủ, đây là chuyện nực cười lớn nhất của Sở Thiên Vũ hắn.

“Ầm ầm... Ầm ầm.. Ầm ầm!”

“A...Rầm rầm.. Rắc.. Rắc..!”

“Hỗn Độn Sát Lục Châu! Sát Lục Thần Đế! Ngươi xuất hiện đi!”

Diệp Tử Phàm phất tay lên, đem Sở Thiên Vũ cùng cả Sát Lục Kiếm cấp hủy diệt, chỉ là còn có một viên hạt châu nằm tại đốc kiếm vẫn là không có hủy diệt dưới lực lượng của hắn, nó là trôi lơ lửng tại không trung, phát ra một loại yêu dị lực lượng, nhìn thấy cái này hạt châu, Diệp Tử Phàm liền là nhàn nhạt lên tiếng nói.

“Hỗn Động Thần Đế! Lần này ngươi làm thật sự là rất không có công đạo!”

Không bao lâu sau lời nói của Diệp Tử Phàm, Sát Lục Châu liền là xuất hiện một cái tôn huyết sắc đầu bạc trung niên bóng mờ, có mấy phần giống với lại Tu La lão giả. Người này xuất hiện, nhìn đến Diệp Tử Phàm bên kia, liền là lên tiếng trách móc nói.

Sát Lục Thần Đế hắn cùng Hỗn Động Thần Đế đều là Chí Tôn tại Đại Thiên Hỗn Độn Giới bên kia, vì muốn trốn tránh Thiên Địa Đại Kiếp liền là cùng Thần Không Thần Đế đến Thủy Nguyên Cấm Khu truy tìm Vĩnh Sinh Bất Diệt Chi Đạo.

Đáng tiếc tại trong Thủy Nguyên Cấm Khu kia, cả hắn cùng Hỗn Động Thần Đế đều là bị Thần Không Thần Đế tính toán, bất hạnh bỏ mình.

Qua bao nhiêu luân hồi năm tháng, hắn mới có thể có được cơ hội chuyển sinh vào cái kia Sở Thiên Vũ trên người, dự tính sau khi Sở Thiên Vũ đột phá Thần Tôn Chi Cảnh, hắn liền là có thể tỉnh lại, có ai mà ngờ đến, đúng cái thời điểm cuối cùng này một bước, Hỗn Động Thần Đế tên này lại ra tay, đem mọi công sức của hắn đổ sông đổ bể, giờ đây muốn làm lại từ đầu cũng là thiên nan vạn nan a.

“Nghĩ đến chúng ta cũng là có nhân duyên không cạn, lần này ta bỏ qua cho ngươi một lần, ngươi đi đi!” Diệp Tử Phàm nhìn cái này Sát Lục Thần Đế Nguyên Thần này một cái, liền là phất tay ra hiệu cho tên này rời đi.

Hai người bọn họ trước đây tại Hỗn Độn Giới vốn là kẻ thù, chỉ vì tìm kiếm Vĩnh Sinh Bất Diệt Chi Đạo, nên mới tạm thời hợp tác mà thôi, nhưng chuyện xảy ra sau đó cũng liền làm cho hắn đối với lại cái này Sát Lục Thần Đế này có một tia cảm tình.

Cả hai đều là bị diệt tại Thủy Nguyên Cấm Khu, đều là đi đến cái này Nam Hóa Thần Giới tu hành, nói là duyên phận cũng không quá, buông tha cho người này một lần cũng không có sao.

“Ầm ầm..!”

“Hỗn Động Thần Đế! Xin đa tạ, sau này ta sẽ có báo đáp!” Sát Lục Thần Đế chỉ cần có như thế, hắn liền mang theo Sát Lục Thần Châu biến mất không còn tăm hơi.

Thú thật rơi xuống trong tay cái này Hỗn Động Thần Đế, hắn trong lòng cũng không có nắm chắc có thể còn sống cho lắm, như hắn mà khôi phục thần trí trước mà nói, liền sẽ không có chuyện bỏ qua cho Hỗn Động Thần Đế này đâu.

Thật sự hiếm khi Hỗn Động Thần Đế này lại nhân từ bỏ qua cho đối thủ của mình như thế này lắm, lần này xem như hắn gặp may mắn.

“Thiên Diễn Thần Đế! Như ngươi đã đến rồi, sao còn không chịu đi ra!” Chờ cho Sát Lục Thần Đế mang theo Sát Lục Thần Châu rời đi, Diệp Tử Phàm quay lưng về phía sau, nhàn nhạt lên tiếng nói.

“Ha ha ha! Hỗn Động Thần Đế! Hạnh ngộ! Hạnh ngộ, chúc mừng ngươi đại công cáo thành, một lần nữa tái nhập Đế Cảnh!”

Thiên Diễn Lão Đạo một bộ khí thế hùng hồn xuất hiện, không còn là một bộ lôi thôi lếch thếch như trước đây, hắn cười lớn một cái, đối với lại Diệp Tử Phàm lên tiếng nói.

“Cũng phải cám ơn Thiên Diễn nhà ngươi trợ giúp một tay, nếu như không, bản tọa cũng là không có khôi phục lại nhanh như thế này!” Diệp Tử Phàm cũng là âm âm cười nói.

Hắn nói đây hoàn toàn là không có sai, sở dĩ Diệp Tử Phàm hắn có thể đột phá Thần Hoàng, chiến lực có thể cùng Thần Đế tối đỉnh sánh vai như hiện tại, phần lớn là nhờ vào cái này Thiên Diễn Lão Đạo trợ giúp.

Chính là tên này đã đưa Hỗn Độn Thạch Mẫu cho Lý Uyển Nhu cô nàng kia, để cho Phân Thân của hắn báo cho bản thể đi đến Tây Hỗn Độn Hải lấy đại lượng Hỗn Độn Thạch Mẫu, từ đó đột phá Thần Tôn.

Sau là đem rất nhiều Thần Tôn thậm chí là Thần Hoàng Cường Giả tại bên kia Hỗn Độn Hải bắt lấy thôn phệ, đặt nền móng cho Diệp Tử Phàm có cái cảnh giới như ngày hôm nay, có thể nói.

Như không phải là Thiên Diễn Lão Đạo này sắp xếp, Diệp Tử Phàm hắn cũng sẽ đột phá Thần Tôn, Thần Hoàng, nhưng còn chưa thể nào nhanh như hiện tại được đâu, Thiên Diễn Lão Đạo này đối với hắn có đại ân bao la a.

“Ực! Hỗn Động Thần Đế! Không cần khách khí, chúng ta là bằng hữu, giúp đỡ nhau là việc nên làm!” Nhìn đến cái ánh mắt âm trầm kia của Diệp Tử Phàm, Thiên Diễn Thần Đế không hiểu như thế nào trong lòng lại dựng tóc gáy.

Hỗn Động Thần Đế tên này là đang dùng đến chiêu tiên lễ hậu binh với lại hắn đây mà.

Hắn hiểu được, tên này từ trước đến nay rất là hận người khác tính toán mình.

Thiên Diễn hắn đây tuy là trợ giúp Diệp Tử Phàm này không có ít, nhưng đồng thời trong bóng tối cũng là sắp xếp không ít một chút không thể đưa ra ánh sáng chuyện tình, tên này bỏ qua cho hắn mới là chuyện lạ.

“Ầm ầm...!”

“Khoan ra tay đã! Hỗn Động Thần Đế! Ta có tin tức quan trọng về Thần Không Thần Đế muốn nói cho ngươi biết!” Nhìn đến Diệp Tử Phàm này thật sự muốn ra tay với lại hắn đây,Thiên Diễn Lão Đạo nhanh chóng lên tiếng nói.

“Thần Không Thần Đế! Tên kia hiện tại như thế nào?” Diệp Tử Phàm đúng thật sự là đã ngừng tay!

Cái tên Thần Không Thần Đế này đối với lại Diệp Tử Phàm hắn cũng khá là mẫn cảm, năm xưa tại Thủy Nguyên Cấm Khu, sau khi hắn nhận được Luyện Thần Đỉnh cùng Bất Diệt Chí Tôn truyền thừa sau, chính là tên này đã ra tay đánh lén hắn, làm cho hắn phải nhập Luân hồi không ít năm tháng, hắn đương nhiên là sẽ không có bỏ qua cho tên này rồi.

“Hỗn Động Thần Đế! Ngươi là không biết, sau khi Thần Không Thần Đế trở về từ Thủy Nguyên Cấm Khu, tên kia tu vi bỗng nhiên tiến mạnh, còn là lĩnh ngộ ra thêm được Thời Gian Đại Đạo, hiện tại bên kia Hỗn Độn Giới, y là đã tự nhận mình là Giới Chủ, muốn bắt tất cả người trong Hỗn Độn Giới phải thần phục y, nếu như không đều sẽ bị tuyệt diệt!” Thiên Diễn Thần Đế nhanh chóng nói ra tin tức mới nhất mà hắn nhận được đến.

Chính vì bên kia Thần Không Thần Đế! Không phải gọi tên kia là Thời Không Thần Đế mới đúng, tên kia ép chúng Thần trong vòng một ngàn tỷ năm phải thần phục, như không mà nói, liền sẽ đem tất cả tiêu diệt.

Hắn đây Thiên Diễn biết mình không phải đối thủ của tên kia, nên chỉ có thể rời đi Hỗn Độn Giới một thời gian, đến nơi này tài bồi Diệp Tử Phàm, hắn tính toán biết đến, Hỗn Độn Giới hiện tại có thể chống lại Thời Không Thần Đế tên kia, cũng chỉ có một ít người, Hỗn Động Thần Đế Diệp Tử Phàm chính là một trong số đó.

“Xem ra tên kia cũng là đã khám phá ra được Vĩnh Sinh Bất Diệt Chi Đạo rồi!” Diệp Tử Phàm nghe Thiên Diễn Lão Đạo này lời nói, liền là biết được đến, Thời Không Thần Đế này liền là đã hiểu được Vĩnh Sinh Chi Lực.

“Chỉ là nghĩ đến ngươi cũng không có nhanh như vậy bước chân đi vào đâu a!” Diệp Tử Phàm mỉm cười, hắn hiểu được, ngộ ra loại này lực lượng là một chuyện, muốn nắm giữ được nó là một chuyện khác, cảnh giới kia cũng là không có dễ dàng đột phá đến như thế.

Như không mà nói tên kia đã rời đi Hỗn Độn Giới từ lâu rồi, cũng không làm ra nhiều trò thu gom tài nguyên của thiên hạ như thế này.

“Thiên Diễn Thần Đế! Ngươi là đem thê nhi của ta đưa đến nơi nào rồi?”

Thời Không Thần Đế kia Diệp Tử Phàm hắn thế nào cũng phải tìm đến tên kia trả thù, nhưng mà tạm thời hiện tại hắn muốn tìm lại Lâm An Nam đám người hơn, qua bao nhiêu năm chém giết, hắn hiện tại cũng liền là có chút mệt mỏi, muốn tại bên cạnh thân nhân của mình một thời gian, sau đó liền tính sau.

“Hỗn Động Thần Đế! Lâm An Nam đám người hiện tại đang ở bên kia Địa Cầu! Nơi mà ngươi từng sinh sống một thời gian” Thiên Diễn Lão Đạo mỉm cười lên tiếng nói.

Nghĩ đến đem mấy người kia đến Địa Cầu, hắn cũng liền là làm không ít công phu, cái kia Lâm An Nam kiên quyết không chịu rời đi Tuế Nguyệt Thần Quốc, là hắn phải làm một ít thủ đoạn, mới có thể đưa cô ta rời đi, hy vọng sau khi gặp Diệp Tử Phàm, cô nàng này không tố cáo hắn mới tốt.

“Ầm ầm... A...!”

“Xem như cho ngươi một chút trừng phạt nhẹ!”

Diệp Tử Phàm phất tay đánh cái này Thiên Diễn Lão Đạo bay xa không biết bao nhiêu là vị diện, xem như là trừng phạt tên này một chút về chuyện bao nhiêu năm tháng qua tên này chơi khăm hắn thường xuyên.

“Ngoài Thần Không Thần Đế ra, ta còn phải đối diện với lại một cái Phù Thiên Chí Tôn nữa!”

Biết người nhà của mình không có chuyện gì cùng nơi ở vị trí, Diệp Tử Phàm tâm cảnh cũng khá là buông lỏng, hắn nghĩ đến những đối thủ mà mình cần phải chạm trán phía trước.

Thần Không Thần Đế hắn là không mấy quan tâm, nhưng Phù Thiên Chí Tôn này lại không thể nào xem thường được, đây là chân chính Chí Tôn Cảnh Giới Cường Giả của Vĩnh Sinh Thế Giới, người không phải hiện tại Diệp Tử Phàm hắn có thể chống lại được.

Nói lên thù oán giữa hắn với lại Phù Thiên Chí Tôn này cũng thật sự là kỳ khôi, tôn này đại năng năm xưa chính là người đã ra tay đánh cho Bất Diệt Chí Tôn tan thành mây khói, như Diệp Tử Phàm hắn đã tiếp nhận đầy đủ truyền thừa của Bất Diệt Chí Tôn, như thế cọc này ân oán cũng là phải nên do hắn đi gánh lấy, đây có thể được ví như tai họa trên trời rơi xuống, cũng có thể là tên Bất Diệt Chí Tôn kia sắp đặt sẵn cái bố cục như ngày hôm nay, làm cho Diệp Tử Phàm hắn không có cách nào phải cùng tôn kia Phù Thiên Chí Tôn sinh tử đại chiến.

“Mặc kệ những chuyện này, vẫn là trở lại Địa Cầu gặp lại An Nam cùng Vũ Phi mấy người trước, những cái ân oán này, tạm thời tính sau..!”

Diệp Tử Phàm mỉm cười, trên tay cầm một cái ba tầng tiểu tháp, tiểu tháp này có tên là Thời Gian Chi Tháp, đây là lúc trước hắn đi đến Tuế Nguyệt Sơn Mạch gặp Diệp Vũ Phi sau, nhân tiện đem nó mượn xài tạm một thời gian, nhờ có nó giúp đỡ một phần, trong thời gian ngắn thế này hắn mới có thể có được thành tựu như hôm nay, bây giờ đại công cáo thành, cũng là nên đưa nó vật quy nguyên chủ được rồi.

Nghĩ thông suốt tất dlWO1 cả sau, Diệp Tử Phàm một lần nữa mỉm cười, cất bước rời đi, biến mất khỏi nơi này, trở lại Địa Cầu.

***

P/s: Theo sau Diệp Tử Phàm rời khỏi nơi này Nam Hóa Thần Giới, hồi lại Địa Cầu, bộ truyện Đỉnh Luyện Thần Ma đến đây cũng là kết thúc, Lão Ma nơi đây cảm ơn các bạn trong ba năm qua ủng hộ bộ truyện, nhờ có các bạn luôn đồng hành, Lão Ma mới có thể kiên trì đến ngày hôm nay. Một lần nữa thành thật cảm tạ.

Về sách mới, bộ truyện mới có tên là Yêu Thần Lục, đây là một bộ truyện thể loại Đô Thị, Huyền Ảo, Quân Sự, Nhiệt Huyết.

Nhân vật chính trong bộ truyện này là Trần Vân Thanh, một binh vương của Nam Việt Quốc. Trong bộ truyện này, các bạn có thể gặp lại một số nhân vật của bộ truyện Đỉnh Luyện Thần Ma. Cũng có thể xem như nó là phần hai của Đỉnh Luyện Thần Ma.

Bộ truyện Yêu Thần Lục đã xuất bản lên trang Vtruyen.

Vấn đề cuối cùng, Lão Ma viết sách chủ yếu là vì đam mê cũng như vì bản thân mình là chính, các bạn có cùng sở thích cùng đam mê với thể loại truyện này, cũng như phong cách viết truyện của Lão Ma, xin mời nhập hố!

Muốn biết một tiểu hoà thượng làm sao từng bước tiến vào showbiz làm tới ảnh đế sao? Hãy đọc

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play