"Vũ Đồng! Vũ Phi! Ta đã nói cho hai ngươi biết về sau không được đến làm phiền Hoa Bà, như thế nào hai người các ngươi không có nghe?"
Tháo cái đấu bồng đang đeo trên đầu ra, hiển lộ dung nhan tuyệt mỹ không có một góc chết của mình, Lâm An Nam phủ lên thêm một làn sương lạnh giá trên gương mặt, trừng mắt nhìn hai con a đầu kia quát.
"Mẫu thân! Ngài là nói đi đâu vậy, chúng ta là đang đến vấn an Hoa Bà, nào có làm phiền đến bà ấy đâu!"
Diệp Vũ Phi cùng Diệp Vũ Đồng hai người, không có quan tâm đến lạnh giá trên gương mặt của Lâm An Nam, liền là chạy đến bên cạnh, mỗi người ôm một bên chân của Lâm An Nam, vô cùng chân thành nói!
“Hoa Bà, ngài nói hai chúng ta lời nói vừa rồi có đúng hay không? " Như là để gia tăng cho độ chân thành trong lời nói của mình, hai tiểu bất điểm là nhìn về Hoa Bà bên kia, mỉm cười ngọt ngào nói.
Thế nhưng nếu nhìn kỹ, sẽ là phát hiện trong đôi con người đen láy kia, có một tia uy hiếp khá là nồng đậm. Như vị này Hoa Bà dám nói khác đi mà nói, chờ đợi sau này ngày tháng dành cho mình tuyệt đối không có dễ qua.
"Phu Nhân! Hai vị tiểu thư nói không có sai, là hai vị tiểu thư đến đây thăm ta, không có một chút làm phiền đến ta ý tứ!"
Hoa Bà là vô cùng nhanh nhẹn đứng lên cung kính hướng về Lâm An Nam trả lời, không có hai con nha đầu kia uy hiếp, nàng cũng nào dám nói xấu bọn họ nữa câu. Không riêng gì Phàm Nhân như nàng, cho dù có là Thành Chủ Bành Húc Văn bị hành đến thảm thương có mặt tại nơi đây, cũng không giám nói xấu đến hai vị tiểu tổ tông này một câu.
"Mẫu thân! Ngài nghe! Hai người chúng ta lần này là rất ngoan ngoãn a!"
Câu trả lời của Hoa Bà làm cho hai nha đầu rất là hài lòng, ngước cái đầu nhỏ nhắn xinh xắn của mình lên cao, mỉm cười ngọt ngào với lại Lâm An Nam, như là muốn tranh công một dạng.
Những cái Siêu Phàm, Chân Huyền lão Tổ kia như nhìn thấy biểu thái hiện nay của Diệp Vũ Đồng hai người, chắc chắn là kinh ngạc đến, rớt cả tròng mắt, từ khi nào hai con ma nữ này lại có một gương mặt trẻ thơ dễ thương đến như thế.

"Rầm rầm! A..A! ..!”
“Tai của ta không có điết, mắt của ta không có mù, bớt dùng chiêu trò này trước mặt của ta!"

Lâm An Nam là không có ăn hai con nha đầu này một bộ, lập tức liền phất tay lên, đem hai con nha đầu này đánh ra thật xa, đến khi phá vỡ hai cái bức tường rơi xuống chấn động đến hai người phải kêu la thảm thiết, khóe miệng là có tràn ra máu tươi, nhìn là thê thảm vô cùng.

Như có người ngoài tại nơi đây, bọn họ mới hiểu vì sao Diệp Vũ Đồng cùng Diệp Vũ Phi lại sợ mẫu thân của bọn họ đến như thế, rõ ràng đây không phải là việc làm của một vị từ mẫu nên làm, cũng không phải là phương hướng dạy con đúng cách, không có bất kỳ một người mẹ nào lại đánh con của mình mới lên năm lên sáu một cách tàn nhẫn như thế.

"Đừng có nằm tại nơi đó giả chết, lập tức chạy đến đây cho ta!" Lâm An Nam khẽ thở dài một cái, sau đó là nỗi giận đùng đùng quát lên.

Hai con nha đầu này, diễn kịch càng lúc diễn càng sâu, nàng là ra tay có chừng mực, với lại lấy cái thân thể phòng ngự không khác Yêu Thú của mình là mấy của Diệp Vũ Phi hai người , tuyệt đối là không có đến mức làm cho bọn nó phải ngã lăn quay phun huyết thảm thiết như thế.
Nếu như để cái tên vô lương tâm kia nhìn thấy, nói không chừng sẽ nghĩ nàng đem con của hắn ngược đãi không thành hình người cũng không chừng.

"Mẫu.. Mẫu thân! Vũ Phi thật sự là trọng thương rất nghiêm trọng, thật sự là không thể đứng lên được! "

Diệp Vũ Phi ánh mắt là trắng dã, hơi thở có chút đứt quãng, khóe miệng là chảy ra không ít máu tươi, nói ra được câu kia, cũng là khá khó khăn a, nhìn như là sắp không chống nổi đến nơi.

"Khụ khụ khụ...Phụ thân a, ngài đang tại đâu, như có ngài tại đây, Vũ Đồng là không có chịu khổ như vậy!”
Diệp Vũ Đồng nha đầu này còn ác hơn, ngay cả phụ thân của mình cũng đem ra, chỉ trích màn bạo lực vừa rồi của Lâm An Nam một cách khá là gay gắt, dù nàng là chưa bao giờ gặp mặt tôn kia phụ thân của mình một lần nào cả.
"Nha! Hai ngươi bị thương nặng như vậy, mẫu thân cũng rất là đau lòng, như vậy đi, vì bù đắp hôm nay lúc ngâm mình trị thương, ta là sẽ bỏ thêm Đao Sắc Thảo vào nhiều một chút, như vậy thương thế rất nhanh sẽ khôi phục!"
Lâm An Nam cũng không có vì hai con nha đầu này đem cái tên vô lương tâm kia ra chỉ trích nàng mà giận, ngược lại rất là thông tình đạt lý nghĩ cách làm thế nào đem thương thế của hai con mình nhanh chóng chửa khỏi, so với vừa rồi hung tàn ác sát gương mặt là khác khá xa, đây là biểu hiện của một vị từ mẫu chân chính.

"Mẫu thân! Mẫu thân, không cần cho thêm Đao Sắc Thảo, Vũ Phi hiện tại đã khỏi hẳn rồi!"
"Không sai a mẫu thân, vừa rồi chẳng qua là Vũ Đồng quá nhớ phụ thân, không có ý làm mẫu thân buồn, ngài tuyệt đối đừng cho thêm Đao Sắc Thảo đi vào! "
Diệp Vũ Đồng cùng Diệp Vũ Phi hai người, vẫn đang nằm dưới đất chỉ còn một hơi, chỉ là khi nghe đến cái tên Đao Sắc Thảo này, bọn nó là bật ngay dậy, tinh thần hết sức là tràn đầy, nào có bộ dạng sắp chết như vừa rồi nữa, chỉ là gương mặt của bọn họ là có chút xanh mét vì sợ hãi mà thôi.

Không sai, hai người bọn họ rất là sợ loại này Nhị Giai Linh Thảo, Đao Sắc Thảo, một loại chuyên dùng vào luyện thể Linh Thảo, tác dụng của nó là rèn luyện thể phách, nhanh chóng làm cho cơ thể hấp thụ những loại Dược Thảo khác một cách nhanh nhất, chuyên dùng trong lúc ngâm mình sẽ có hiệu quả tốt nhất.

Công dụng là lớn như thế, nhưng mà không phải là không có tác dụng phụ, nó sẽ làm cho Võ Giả đau đớn giống như là đao cắt một dạng, như không phải cần thiết, không ai là sẽ đem loại này Linh Dược đi sử dụng, chỉ có vị này độc ác mẫu thân, mới làm ra loại này Đao Sắc Thảo đi trừng phạt con của mình, người khác là không thể nào.

"Nha, hai đứa con bảo bối của ta, hai ngươi không có bị thương nặng sắp chết nữa hay sao?" Lâm An Nam mặt tiếu phi tiếu nhìn đôi này song sinh hài tử đang ôm khá chặc song chân của mình này.
"Hắc hắc! Mẫu thân, ngài không phải là không biết, từ nhỏ Đồng nhi đã ăn biết bao nhiêu là Linh Dược, một chút kia thương thế, có thể làm gì được Đồng Nhi, như ngài không tin, có thể đánh thêm một lần nữa! "Diệp Vũ Đồng là cười khan hai tiếng, vỗ nhẹ lên người của mình cam đoan nói.
Nói đùa, không nói như thế, hôm nay bà ác mẫu này của mình sẽ cho mình ăn thêm nhiều Đao Sắc Thảo nữa là cái chắc, cực hình thiên đao vạn quả kia không phải là con người có thể chịu đựng được mà.

Đôi khi nàng là nghĩ đến, vị này là thân sinh mẫu thân của mình, hay là dì ghẻ một dạng, thế gian này làm gì có mẫu thân nào lại đi đem con của mình hành hạ lên bờ xuống ruộng như thế này kia chứ.

"Còn Vũ Phi thì sao?" Lâm An Nam hiếm khi xuất hiện nụ cười trên môi, lần này nàng là hỏi Diệp Vũ Phi.

Diệp Vũ Đồng thì nàng đã biết thiên phú của m41GE nó, chính là ăn thảo dược, cao cấp hơn là Linh Dược, càng nhiều còn tốt, mấy năm nay là đã làm cho nàng tốn không ít tâm huyết đi tìm Linh Dược về cho nó, ở cái nơi cằn cỗi Thành Hải Vực này, Linh Dược là có một chút hiếm, cũng may, ăn nhiều đồ của nàng như thế, cũng không phải là không có ích lợi gì, thể phách của nó cường vô số lần kia, chính là minh chứng rõ ràng nhất.

"Tu Phàm, Tu Đạo, Ta Tu Chân! Tu Kiếp, Tu Người, Ta Tu Tâm!"Tác việt, mong mọi người ghé qua. Thất Nguyệt Tu Chân giới

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play