Sáng hôm sau, tại một căn phòng rộng lớn. Những tia nắng buổi sớm nhảy nhót qua khe cửa sổ chiếu rọi lên chiếc giường lớn, nơi có Uyển Nhu đang say giấc. Đưa tay lên vỗ vỗ vào đầu cho tỉnh táo lại, Uyển Nhu cảm thấy mệt mỏi, đầu thì đau nhứt. Cô còn nhớ đêm qua uống 5 chai rượu chỗ Hạo Nhiên rồi bị Sở Thanh Mẫn cho một cái tát vào mặt. Nghĩ tới đây, Uyển Nhu không thể bình tĩnh nổi, sao cô ta dám. Cạch. Có tiếng cửa mở, bước vào là Hiền Mai và Trúc Đình. “ Đại tỉ, chị không sao chứ?” Hiền Mai lo lắng chạy lại ngồi bên mép giường. Cái con bé này, tính tình trẻ con không ai bì. Đã 19 tuổi rồi đó. ( Hiền Mai và Trúc Đình là 2 đứa con nuôi của mẹ Uyển Nhu- bà Yên Mai. Nhờ hai cô gái này mới làm vơi đi nỗi nhớ con của bà. Sau này khi Uyển Nhu gặp lại mẹ thì nhận hai đứa nhỏ này làm em gái. Vì hai cô gái này nhỏ hơn nên gọi Uyển Nhu là “đại tỉ”). “ Chị không sao mà. Hihi” Ở bên hai cô em gái này, lúc nào Uyển Nhu cũng cảm thấy ấm áp và vui vẻ, chứ không như cái gia đình không dành cho cô kia.

“ Đại tỉ, rốt cuộc là chuyện gì đã xảy ra?” Lúc nào Trúc Đình cũng chính chắn hơn chứ không trẻ con như Hiền Mai. Uyển Nhu đem tất cả sự việc kể lại cho hai cô em gái nghe, khiến hai cô tức đến thần sắc biến đổi, gương mặt tối sầm lại.

“ Không thể được, sao cô ta dám?” Hiền Mai tức giận đến đỏ mặt.

“ Lúc đó đầu chị đau lắm nên không thể nào chống đỡ.” Uyển Nhu uể oải nói, quả thực 5 chai rượu chết tiệc kia đã hại cô.

“ Sắp tới chúng ta vào học rồi, Sở Thanh Mẫn cũng học trường Đại học Dương Minh nên đại tỉ đừng lo, chúng em sẽ cho cô ta biết mặt” Trúc Đình như nghĩ ra được kế hoạch gì nên nháy mắt cười to.

“ Đúng rồi, em không nhắc chị quên. Tuần sau là hôn lễ của chị.” Uyển Nhu không biết liệu quyết định này có đúng không. Dù sao cô cũng 20 tuổi rồi, đủ sức để ra khỏi ra đình đó với lại lại có mẹ Yên Mai hậu thuẫn phía sau nên không vấn đề gì. Không nhất thiết phải chấp nhận cuộc hôn nhân kinh tế kia. Nhưng ở Hạo Nhiên có cái gì cuốn hút Uyển Nhu, trái tim của cô từ lúc nào đã hướng về phía Hạo Nhiên, lúc nào cũng nghĩ đến anh nên nếu không kết hôn với anh thì cô cảm thấy mất mát lớn.

“ Sao ạ?” Cả Hiền Mai và Trúc Đình cùng đồng thanh hét lên.

“ Sao vậy? Sự thật là thế. Chồng tương lại của chị là Dương Hạo Nhiên.” Uyển Nhu mỉm cười xoa đầu hai cô gái, biết mà, với tính cách của hai cô đằng nào không sửng sốt.

“ Sao lại thế được? Chị bị ép phải không? Tụi em sẽ nói với mẹ, nhờ mẹ làm chủ?” Hiền Mai lắc lắc đầu không muốn đại tỉ bị ép hôn.

“ Đúng thế? Tụi em không thể nào để chị đến với hôn nhân không tình yêu được.” Trúc Đình cũng đồng ý với ý kiến của Hiền Mai. Cô biết Uyển Nhu ở nhà họ Sở 20 năm qua chịu biết bao nhiêu khi dễ, khinh bỉ, giờ đây không thể tiếp tục.

“ Chuyện này chị đã nói với mẹ. Mẹ lúc đầu nhất quyết không đồng ý nhưng đây là quyết định của chị nên mẹ đành chịu. Hai đưa hãy tin chị, chị nhất định sẽ sống tốt.” Mỉm cười hiền dịu, nhìn thấy nụ cười ấm áp của Uyển Nhu, Hiền Mai và Trúc Đình mới gỡ được tản đá ngàn cân trong lòng xuống.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play