Ngồi phòng cấp cứu, tâm trạng của ai cũng căng thẳng, lo sợ.

“ Em..em không nên nói những lời như thế với đại tỉ.” Hiền mai tự trách, khóc to.

“ Chắc đại tỉ sock lắm.” Trúc Đình cũng thẫn thờ.

“ Không, hai em không có lỗi.” Minh Nhật vỗ vai an ủi Trúc Đình và Khang Kiện cũng làm tương tự với Hiền Mai. Nãy giờ Khang Kiện đã tranh thủ gọi cho Hạo Nhiên nhưng anh không bắt máy. Chết tiệt.

Cạch. Đèn vụt tắt. Cửa phòng cấp cứu mở ra. Bác sĩ lớn tuổi bước ra.

“ Bác sĩ, chị ấy có sao không?” Hiền Mai nắm tay bác sĩ lo lắng hỏi.

“ Các cô cậu bình tĩnh. Cô ấy không sao. Chỉ bị sock cộng với cơ thể suy nhược. Phụ nữ thời kì đầu mang thai là thế.” Vị bác sĩ già nhẹ nhàng giải đáp.

“ Cái gì? Thai…có thai?” Trúc Đình hỏi lại, không tin những gì mình vừa nghe và cả 3 người còn lại cũng trường hợp tương tự.

“ Đúng. Cô ấy có thai được 2 tháng rồi. Khi nào cô ấy tỉnh lại, các vị có thể vào thăm.” Vị bác sĩ vừa rời khỏi, cả 4 người cùng đi vào phòng bệnh.

Nhìn thấy Uyển Nhu thần sắc tái nhợt nằm thẫn thờ ở đó mà ai ai cũng đau xót. Trúc Đình bước lại gần, nắm tay cô.

“ Đại tỉ. Chúng em xin lỗi.”

“ Không…sao…các em..không…có lỗi.” Uyển Nhu yếu ớt mấp máy môi.

“ Uyển Nhu, em có thai.” Minh Nhật nhẹ nhàng quan sát Uyển Nhu.

“ Vâng. Trước hết không ai được nói cho Hạo Nhiên biết…nếu không..các người tự hiểu.” Uyển Nhu trong lời nói nhẹ nhàng nhưng đầy kiên quyết khiến mọi người lo sợ.

“ Được…được…theo ý em.” Khang Kiện vội đồng ý.

“ Em muốn nghỉ ngơi, lát nữa xuất viện.” Uyển Nhu nhắm mắt nhanh chóng chìm vào giấc ngủ. Để lại 4 con người đang trầm tư, không biết số phận trêu ngươi, hai mẹ con sẽ thế nào?

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play