Đây là lần đầu tiên trong đời, Uyển Nhu thiết kế ra những “ bảo bối trân quý” của mình bằng chính nỗi đau thầm kín này, bằng chính nỗi đau đớn của tình yêu không được đáp trả. Từng nét vẽ đặt nhẹ xuống tờ giấy trắng tinh là từng giọt lệ rơi xuống. Sau khi thiết kế xong khoảng năm tác phẩm, cô cũng ngủ thiếp đi vì quá mệt mỏi. Hôm sau thức dậy thì đã không thấy Hạo Nhiên đâu, thầm nghĩ chắc là anh đến gặp Gia Nhi, nghĩ đến đây lòng cô chợt chua xót.

*Phòng 210- Khách sạn Dimond

“ Hạo Nhiên, em biết nhất định anh sẽ đến.” Gia Nhi nhảy tới ôm chầm lấy Hạo Nhiên khi thấy anh xuất hiện trước cửa.

“ Gia Nhi…” Nói thế thôi chứ Hạo Nhiên cũng giang tay ôm lại, lúc này đây anh thấy có lỗi với Uyển Nhu nhưng anh không thể khống chế tình cảm của mình được.

“ Anh muốn biết tại sao em lại bỏ đi?” Bước tới ngồi xuống sofa, Hạo Nhiên thâm trầm hỏi.

“Em xin lỗi. Em đi là có nỗi khổ của em.” Gia Nhi giải thích, sau đó hai người cùng nói chuyện phiếm.

“ Hạo Nhiên, em yêu anh.” Gia Nhi ôm lấy Hạo Nhiên và hôn lấy anh. Khi Gia Nhi thốt ra ba chữ kia, Hạo Nhiên đã khựng lại, nếu như là 4 năm trước, chắc chắn anh sẽ vui mừng mà ôm lấy cô xoay vòng. Nhưng giờ đây, anh đã có gia đình của riêng mình, anh đã có Uyển Nhu.

“ Anh còn yêu em không?” Thấy Hạo Nhiên trầm mặc, Gia Nhi hoảng hốt hỏi.

“ Xin lỗi Gia Nhi. Giờ anh có cuộc họp, gặp lại sau.” Hạo Nhiên bỏ đi một mạch để lại Gia Nhi đau khổ nước mắt tuôn rơi.

Không lẽ ngày xưa cô bỏ đi là sai, nhưng Gia Nhi cô không còn sự lựa chọn khác. Cô là bất đắc dĩ, đau khổ rời xa anh, trong 4 năm qua, không ngày nào mà cô không nhớ tới Hạo Nhiên. Tuy có quen bạn trai nhưng tất cả đều không mang lại cho cô tình cảm chân thành như ngày ấy Hạo Nhiên mang đến cho cô. Chẳng lẽ quyết định quay về lần này là sai. Không. Trần Gia Nhi cô không thể để vụt mất Hạo Nhiên lần nữa.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play