Bảo Trân quay lại lớp học, cô nhìn Hoàng Phong với ánh mắt đượm buồn. Thanh Vy chạy đến bên cô, hỏi thăm:

- Trân, bà đỡ mệt chưa?

- Không liên quan đến bà! Mau tránh ra.-Bảo Trân khó chịu, cô ghét cái kiểu quan tâm giả tạo này của Thanh Vy, thật kinh tởm- Cô thầm nghĩ.

Bảo Trân cầm cặp lên đi ra khỏi cửa lớp, cố tình đẩy vào vai Thanh Vy. Nước mắt bắt đầu tuôn ra từ khóe mắt cô, Hoàng Phong đến bên Thanh Vy, an ủi:

- Cứ để cô ấy một mình, sẽ không sao đâu!

Thanh Vy khẽ gật đầu rồi bước về chỗ ngồi. Suốt cả tiết học, Thanh Vy không tài nào tập trung nổi vào bài giảng.

Giờ ra chơi, Thanh Vy ngồi thất thần nhìn vào khoảng không vô định, bỗng một vật lạnh áp lên má cô, theo phản xạ cô hơi lùi lại. Là Minh Vũ, anh đưa cô lon Pepsi lạnh, nói:

- Uống đi, Vũ mua cho Vy đấy!

Thanh Vy nhận lon nước từ tay cậu, môi khẽ nở nụ cười mỉm.

Còn Bảo Trân, sau khi ra khỏi trường cô ra bờ biển. Cô cứ để sóng đập vào chân. Làn nước mát khiến trong lòng cô dịu lại một chút. Mùi mằn mặn của biển làm tâm trí cô thảnh thơi đến kỳ lạ.

Mọi người đều phản bội cô, cô hận không thể làm gì. Nơi khóe mắt bắt đầu đỏ lên, trong đầu cô nghĩ đến việc sẽ TRẢ THÙ người đã khiến cô khổ tâm đến mức này. Cô quyết không nương tay với kẻ ấy. Đăng bởi: admin

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play