Vừa về tới cửa:

Ui da! Đi đứng kiểu gì vậy?

Lại là cô?

Tâm nhi lên tiếng nói vào mặt Kim Thoa:

Hai người tối ngày không làm gì chỉ biết gây chuyện!

Này! Cô dám nói với Tiểu thư tôi như vậy sao?

Hứ! Tiểu thư gì?

Cô nói gì cơ?

Không! Tôi đi trước!

Lại vênh mặt lên nhìn:

Ui da!

Các người!

Có sao không?

Hây da, cô chảy máu rồi kìa?

Không mượn cô quan tâm!

Kim thoa tức giận bỏ đi:

Ha ha! Cho đáng đời! Phải công nhận tiểu thư giỏi thật!

Suỵt! Vào đi!

Người có biết tôi chúa ghét cái thái độ đó của cô ta!

Ta cũng thấy vậy!

Đang cười nói vui vẻ thì:

Là huynh ấy!

Nhìn thấy bóng của Tấn sinh đi đằng trước, Đình Đình vội chạy lên phía trước:

Tấn Sinh huynh!

Tiểu thư Đình Đình!

Cái gì mà tiểu thư hãy gọi tôi là Đình Đình:

Ờ! Đình Đình!

Huynh đi đâu vậy?

Ta! Đi đến chỗ bá phụ Trần để cáo từ!

Cáo từ! Huynh muốn về sao?

Ờ! Dù sao ta cũng ở đây được mấy hôm rồi!

Ờ!

Vậy huynh mai mới đi phải không?

Ờ!

Thôi tôi về trước!

Ừm!

Thật là đáng tiếc huynh ấy đi rồi, một công tử bảnh bao, tuấn tú, lại rất nho nhã, đáng tiếc thật!

Đáng tiếc cái đầu ngươi ý!

Mau đi thôi!

Tiểu thư chờ tôi!

Nhanh lên đi!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play