Mau đi ngủ thôi Đình Đình!

Dạ!

Nàng sao vậy?

Ờ không!

Nàng ý! Suốt ngày chỉ suy nghĩ lung tung.

Hừm!

Lại đây đi!

Hầy!

Mệt thật!

Để ta xoa bóp cho nàng!

Thoải mái quá!

Nàng ý! Ngày nào cũng lo nghĩ vớ vẩn, linh tinh thôi!

Chàng! Này!

Ta nói không phải sao?

Chàng này!

Thôi ngủ đi!

Tấn sinh!

Sao vậy?

Chúng ta! Sẽ mãi như vậy chứ?

Nàng sao vậy?

Không! Không có gì!

Choàng tay ôm nhẹ Tấn Sinh.

Ngủ đi!

Nàng ấy thiệt tình!

Ngủ ngon nhé!

Khẽ vuốt nhẹ mái tóc Đình Đình, hôn nhẹ lên má.

***

Không hay rồi!

Cháy rồi!

Cháy rồi!

Công tử ơi cháy rồi!

Tiếng gọi lớn từ ngoài cửa, Đình Đình thức giấc:

Tấn Sinh chàng ơi! Dậy đi!

Sao vậy có chuyện gì!

Hình như có chuyện rồi!

Để ta ra xem thử!

Vừa mở cái cửa ra,

Phụt!

Ngọn lửa mạnh bùng vào trong phòng:

Tấn sinh cẩn thận!

Chàng không sao chứ?

Không hay rồi!

Lửa! Lửa lớn lắm!

Sao vậy?

Tại sao lại vậy?

Khói cũng bắt đầu xông vào rồi.

Phải làm sao đây?

Đừng sợ! Để ta lo!

Chàng mau lên đi!

Khói càng lúc càng nhiều kìa!

Có rồi đây!

Soạt!

Chàng làm gì vậy?

Mau lên chui vào trong đi!

Chàng!

Mau lên!

Ôm chặt vào!

Nào xông ra nào!

Vứt ra đi!

Hấp!

Tấn sinh!

Không sao rồi!

Ổn rồi!

Đừng lo mọi chuyện đã ổn rồi!

Nàng không sao chứ?

May quá!

Ngồi tụt xuống dưới đất!

Tấn sinh chàng ơi!

Đình Đình nàng sao rồi!

Rốt cuộc chuyện này là sao?

Đừng sợ!

Ai! Ai là ai đã làm chuyện này!

Chắc chắn lại là hắn!

Ai?

Trần Vinh Thế! Hắn quá thâm độc!

Hắn muốn hại chết chúng ta!

Vậy! Chúng ta phải làm sao đây?

Đừng sợ! Đã có ta rồi!

Bây giờ chúng ta phải rời khỏi đây đã!

Ừm!

Nàng đi được không!

Được!

Tốt!

Cẩn thận từ từ thôi!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play