Hừm! Thì huynh không phải lo cho đệ nữa, nhàn hơn chứ sao?
Đệ này thiệt tình!
Tam đệ!
Sao vậy huynh?
Đệ thật sự không muốn ở lại với huynh sao?
Vinh Thành choàng tay ôm lấy Vinh Thế:
Đệ muốn chứ! Nhưng huynh biết không việc làm ăn trong đó thực sự rất cần đệ, huynh hiểu không?
Hừm! Vậy sao?
Và quan trọng hơn là đệ muốn vào trong đó, một nơi thuộc về đệ, huynh biết không ở đó người người sống rất khác ở đây!
Đệ lại nữa rồi!
Đệ lại muốn nói về những tư tưởng chủ nghĩa độc lập đó sao, ta không hiểu
được đâu, nó quá hàm nghĩa, ta vốn là người không được học nhiều, với ta nó chỉ là ngân lượng thôi!
Nhị ca à!
Thôi ngay đệ ta biết đệ muốn nói gì mà!
Vậy sao?
Đệ vào trong đó phải biết giữ gìn sức khỏe đấy!
Đệ biết rồi! Đệ đâu còn nhỏ nữa!
Với ta đệ lúc nào cũng chỉ là một đứa trẻ lúc nào cũng cần ta phải bảo vệ !
Đệ vậy sao?
Hừm!
Thôi mà Nhị ca!
Đệ đi đây!
Bảo trọng đấy!
Vâng huynh!
Vào trong đó thì liên lạc với huynh!
Vâng!
Vinh Thành định rời đi, nhưng anh lại lán lại:
Nhị ca!
Chuyện gì nữa!
Huynh phải giữ lời hứa với đệ đó.
Lời hứa!
Được! Được!
Đi đi bảo trọng đấy!
Nhị ca! Đệ đi đây!
Bảo trọng!
Huynh cũng vậy!
Tạm biệt!
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT