Vào đi!

Muội! Tâm giai không hiểu chuyện gì:

Khi kéo cửa phòng:

Suỵt!

Ai vậy?

Một cánh tay ôm choàng lấy cô từ phía sau:

Thanh Lân! Là chàng!

Suỵt!

***

Là Đình Đình Giúp chàng vào đây:

Ừm!

Con nhỏ này! Là nó cố tình làm vậy?

Làm gì?

Là muội ấy cố tình giúp muội về được đây?

Thanh lân lặng nhìn Tâm giai:

Chàng!

Tâm giai! Nàng có biết ta rất nhớ nàng, mỗi ngày không nhìn thấy nàng, không gặp nàng là ta như người mất hồn không?

Ta cũng rất nhớ chàng!

Khẽ dựa đầu vào lòng Thanh Lân, ôm chặt Tâm giai trong lòng:

Chúng ta phải làm sao đây?

Chàng sẽ không bỏ ta chứ?

Không đâu!

Nhưng!

Suỵt! Chỉ cần chàng hứa sẽ ở bên ta suốt cuộc đời với ta là đủ rồi, và thế là họ ôm nhau ngắm nhìn bầu trời đêm tuyệt đẹp, trắng kia đang rọi sáng cho tình yêu của họ. Nhưng với gia môn của Tâm giai như vậy thì chắc chắn họ sẽ khó đến được với nhau.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play