Tiểu thư ăn chút đi!

Trông cô mệt mỏi quá!

Ta đang lo lắng lắm, không biết chuyện gì sẽ xảy ra đây!

Đừng suy nghĩ nhiều!

Ngươi biết đấy, gã Vinh Thế đó, rất mưu mô, xảo quyệt, hắn bất chấp thủ đoạn!

Dù sao thì cô cũng cần phải ăn một chút, phải ăn thì mới nghĩ ra được:

Chưa kịp ăn được miếng nào.

Trần Bổ đầu tới!

Có chuyện gì vậy?

Đám người hầu bàn tán xôn xao, Trần bổ đầu xông thẳng tới phòng của Đình Đình:

Trần tiểu thư!

Đình Đình đứng dậy:

Có chuyện gì vậy? Trần bổ đầu?

Trần tiểu thư xem đi!

Cái gì đây!

Có người cáo tội cô, Cáo tội Trần Tâm gia.

Cáo tội!

Tội gì?

Có người cáo tội Trần Tâm buôn vải kém chất lượng, có hành vi gian thương.

Gian thương! Các người nhầm rồi!

Phải đấy!

Chúng tôi cần đưa cô tới nha phủ để hợp tác thẩm vấn:

Không! Không được!

Tiểu thư!

Tâm nhi à! Bình tĩnh đi! Ta chỉ đến hợp tác thôi, ta tin mọi chuyện sẽ sáng tỏ thôi!

Trần tiểu thư!

Mời!

Tiểu thư!

Tiểu thư!

***

Các ngươi mau thả ta ra!

Im đi! Đã vào đây rồi còn lớn tiếng!

Ta muốn gặp Trần Bổ đầu!

Trần bổ đầu đang mệt.

Mau gọi tên khốn nạn đó ra đây!

Đình Đình hét lớn!

Vinh Thế! Công tử!

Là ngươi sao?

Đồ khốn!

TRần tiểu thư vào đây rồi mà còn cứng miệng sao?

Là ngươi! Là ngươi tố cáo!

Phải!

Đồ bỉ ổi!

Chửi hay lắm!

Nhưng chính lòng Trượng nghĩa của cô đã giết cô, không phải tôi!

Ha! Ha!

Đồ khốn! Mau thả ta ra!

Hứ!

Tiểu thư cứ ngoan ngoãn ở đây đợi khi phi vụ này đã!

Ha ha!

Đồ khốn!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play