Thì ra tiểu thư Đình Đình đây là Phan Công Tử hôm trước!

Hừm!

Đình Định bị bắt tại trận còn gì có thể chối cãi.

Việc này xin Vinh Thành công tử đừng nói cho ai biết:

Vậy sao?

Công tử!

Cái đó phải xem vào thái độ của Phan công tử đây, không phải mà Đình Đình tiểu thư đây?

Ngươi!

Thôi mà ta chỉ đùa thôi!

Dù sao! Chúng ta cũng có duyên phải không?

Duyên gì chứ? Đen đủi, sui sẻo gì có!

Đình Đình thầm nghĩ:

Vậy chúng ta cáo biệt từ đây, xem như ta không gặp huynh, huynh cũng không thấy ta!

Ta đi thôi Tâm nhi!

Ừm!

Này! Thế tiểu thư không muốn xem vở kịch đó!

Vở kịch! Sao ngươi biết!

Mà bổn tiểu thư đây hổng xem nữa được không?

Hây dà thật tiếc vở kịch này biết bao nhiêu người muốn coi mà không thể, tiểu thư xem ở bên đó đã có biết bao nhiêu người chen chân vào!

Hừm!

Tiểu thư!

Thôi vậy! Tại hạ xin phép đi trước không không thể chen chân vào được.

Ấy này!

Đình gọi lại, Vinh Thành công tử không quay đầu lại:

Tiểu thư à!

Tiểu thư!

Này chờ ta đã!

Thế là Đình Đình đã không suy nghĩ vội đi theo Vinh Thành.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play