Hét lớn tỉnh dậy, cả người ướt đẫm mồ hôi, thở mạnh, rất gấp nhìn sang bên
cạnh Tiểu Lân vẫn ngủ ngoan, khẽ vuốt nhẹ đôi má, nhẹ nhàng đặt thằng bé ra, đang định ra mở cửa phòng thì:
Xoảng!
Là tiếng ở bên dưới lầu!
Rón rén từng bước chân bước xuống lầu:
Làm gì vậy?
Sao giờ này còn chưa ngủ hả!
Một giọng nói của một người đàn ông lấp ló trong một mảng tối.
Bước thêm một hai bước, khẽ ló đầu nhìn:
Thất phu nhân!
Giật mình quay lại:
Phu nhân làm gì ở đây vậy?
Ta! Ta!
Nghe thấy tiếng động, Vội soi đèn đi lên trên cầu thang.
Vinh Thành công tử!
Sao thất phu nhân lại ở đây!
Tâm nhi ngẩn người nhìn Vinh Thành:
Mau đưa Thất Phu nhân về phòng đi!
Dạ vâng!
Kéo tay đưa Đình Đình lại phòng:
Thất phu nhân đừng đi lung tung, mau ngủ đi!
Ừm!
Vinh Thành nhìn Tâm nhi vào phòng rồi mới lại xuống lầu khi đi qua phòng của Nhị ca, thì dừng lại rồi lại cứ thế rời đi!
***
Về tới phòng, nhìn thấy Thư hoa đang ngủ say có lẽ vì đường xa khá mệt
nên, nhẹ nhàng tiến những bước chân về phía giường ,kéo cái chăn đắp nhẹ cho cô, rồi mở nhỏ đèn, và đi ngủ
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT