Ngồi trên xe, Vinh Thành im bặt không nói gì, Đình Đình cũng không hỏi:

Đình Đình!

Có chuyện này ta muốn hỏi:

Chuyện gì?

Đình Đình có thấy hận nhị ca ta!

Huynh!

Nói thật đi!

Ta…

Thấy Đình Đình có vẻ ngập ngừng:

Thôi bỏ đi, coi như ta chưa hỏi!

Vinh Thành!

Huynh sao vậy?

Không!

Ta muốn ngủ chút hôm qua bị mất ngủ, đến nơi thì gọi ta.

Hừm! Huynh ngủ đi!

Tộc!Tộc!

Tiếng xe ngựa vẫn đều trên nẻo đường.

***

Sao rồi có mệt không vậy?

Hừm! Cũng bình thường!

Chàng này!

Nói xem mấy ngày qua chàng với Trần tiểu thư đã làm gì hả!

Nàng!

Khẽ củng nhẹ một cái vào đầu:

Nàng ý! Chỉ giỏi suy nghĩ linh tinh thôi!

Có vậy không?

Khẽ dựa đầu vào lòng của Vinh Thành:

Nàng à!

Chuyện gì?

Chắc ta phải đi chuyến này quá!

Sao lại đi nữa sao?

Hừm!

Ta phải ra ngoài đó!

Sao vậy?

Có gì không ổn sao?

Ta!

Không! Không có gì!

Chỉ đơn giản là ta nhớ nhà thôi!

Thiệt không?

Thiệt!

Vậy cho thiếp ra nữa!

Sao lại vậy?

HỪm! Thiếp muốn ra chào nhị ca, thắp hương cho gia tiên nhà chàng.

Nàng!

Sao vậy?

Ta thật may mắn khi lấy được nàng!

Có thật không!

Thiệt!

Mau ngủ thôi!

Hừm!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play