Trần Tiểu thư!

Hừm!

Lâu rồi tiểu thư cũng không ra ngoài này phải không?

Hừm!

Cũng lâu rồi!

Vinh Thành! Chàng nhìn kìa!

Ở xa đó có phải là Kinh Thành không?

Phải! Phải rồi!

Nàng xem nhìn nó từ xa đẹp phải không?

Ừm! Đẹp lắm!

Nhưng nhìn gần thì sao hả không đẹp sao?

Nàng thiệt ngốc! Đương nhiên là đẹp rồi!

Chàng dám bảo thiếp ngốc sao?

Dám bảo sao?

Nhìn hay người trêu đùa nhau, trong lòng Đình Đình có chút thoáng buồn vì những lúc như vậy cô thường hay nhớ đến Tấn sinh, nhớ những lúc hai người chêu đùa vui vẻ như vậy, những cơn gió làm cho khóe mắt cay cay, nhưng không thể khóc, cố gắng kìm lại.

***

Đã vào trong kinh thành rồi đấy!

Hừm!

Nàng thấy sao?

Đẹp và náo nhiệt quá!

Chàng xem nhiều hàng quán quá!

Ừm!

Kinh thành mà!

Đình Đình!

Chuyện gì?

Đang nghĩ gì vậy?

Không! Không có gì?

Cảm giác sao hả!

Cảm giác về nhà sao hả!

Hừm!

Ta cảm thấy vừa quen vừa lạ!

Vậy sao?

Chắc là lâu quá rồi!

Hừm chắc vậy!

Mau đi nhanh lên sắp về tới Trần Vinh gia trang rồi!

Thiếp nôn quá!

Mau lên đi chàng!

Này! Cẩn thận!

Đình Đình! Mau lên đi!.

Họ cứ thế tiến thẳng về phía đó, về phía Trần Vinh Gia Trang.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play