Chương 153

Thẩm Tu Vân được đưa vào quân y viện đế quốc chữa trị, cuối cùng cũng giữ lại được một mạng, nhưng vì tử cung bị thương, sau này không còn khả năng sinh hài tử nữa. Đối với một omega mà nói, không thể sinh con nối dòng, chắc chắn là ngang ngửa với bị tuyên án tử hình, khó tránh khỏi vận mệnh bi thảm. Omega khắp đế quốc Tinh Tế có vô số người không thể sinh con vì nhiều nguyên nhân khác nhau, nhưng Thẩm Tu Vân lại không giống bất cứ một ai trong số bọn họ. Cũng không có một ai giống như hắn, tác động đến toàn bộ sự chú ý của cả đế quốc.

Trọng thương vừa mới bình phục, có thể xuống giường hoạt động, Thẩm Tu Vân đã bị chính thức bắt giữ với tội danh 'Sảy thai phi pháp'.

Ngày đó, hơn ba mươi phi hành khí cảnh sát xếp thành đội ngũ chỉ vì để áp giải vị omega 'nguy hiểm' này từ quân y viện đến tòa án đế quốc. Không ít người đến vây xem náo nhiệt, thậm chí còn đông hơn lễ lên ngôi của Lezar.

Rất nhiều người vẫn chưa phục hồi tinh thần từ tin tức khiếp sợ được nghe thấy: tổng tư lệnh đế quốc Thẩm Tu Vân chạy đến gác chuông muốn tự sát, vung kiếm đâm chết thai nhi trong bụng!

Tin tức này quá mức đáng sợ, thế cho nên ngay từ đầu mọi người đã không dám tin đây là sự thật. Phải biết rằng, ở Đế quốc Tinh Tế, omega không có quyền được sảy thai, bọn họ không có cơ hội để lựa chọn, chỉ cần sau khi được alpha sủng hạnh, hoài thai, nhất định phải đảm nhận chức trách sinh sản hậu đại. Cho dù là khuyết điểm dẫn đến sinh non, cũng sẽ bị định hình phạt, huống chi là cố ý như Thẩm Tu Vân? Trong bụng hắn chính là hoàng tự! Hơn nữa hắn không chỉ hủy hài tử, còn tự tổn hại tử cung, dẫn đến rốt cuộc không thể mang thai... omega không thể mang thai, cho dù có huyết thống ưu tú thì cũng vô nghĩa, còn có giá trị gì để tồn tại? Quả thực là điên rồi!

Thanh âm khiển trách của đại biểu giáo hội là kịch liệt nhất, đại giáo chủ Demark tự ra mặt, trên TV, trên internet, khi giảng đạo trên giáo đường, đều lên án hành vi của Thẩm Tu Vân là cực kỳ tàn nhẫn, là băng hoại đạo đức, hắn chắc chắn phải bị thần linh trừng phạt! Hắn phải vì chuyện này mà trả giá đại giới, phải chịu cực hình! Hơn nữa Demark còn cho rằng, sỡ dĩ phát sinh thảm kịch như vậy, đều là do chính phủ bất lực trong việc giám sát omega, cũng nhân cơ hội này đề xuất, muốn dự luật sắp tới của hội nghị tiến thêm một bước hạn chế quyền tự do của omega.

Tất cả mọi người hoài nghi Thẩm Tu Vân có phải đã điên rồi hay không, thế nhưng lại làm ra chuyện đại nghịch bất đạo như vậy. Nhưng, khi Thẩm Tu Vân bị còng tay còng chân áp giải ra khỏi cổng quân y viện, mọi người cũng không nhìn thấy một kẻ điên tóc tai bù xù thần trí không rõ như trong dự đoán, tướng quân omega tháng trước xuất hiện trên quảng trường Klappa, giờ phút này vẫn ngạo mạn như cũ, ánh mắt bình thản, sống lưng thẳng tắp.

Trong pháp viện đế quốc, Thẩm Tu Vân đứng ở vị trí bị cáo, nhận sự thẩm vấn của tòa án. Vụ án này có thể nói là vụ án trọng đại trên toàn quốc, toàn bộ quá trình xét xử đều được công khai, trên phiên tòa có rất nhiều phóng viên, Demark đại diện cho giáo hội cũng đến tham dự, như Lezar là đương sự trực tiếp lại vắng mặt.

"Thẩm Tu Vân, ngươi bị buộc tội cố ý tự thương hại thai nhi trong bụng dẫn đến sảy thai, đối với chuyện này, người có thừa nhận không?"

Quan tòa alpha ngồi trên cao, thần sắc ủ dột, lớn tiếng hỏi. Thân là quan tòa, vốn dĩ phải chính nghĩa, công bằng, trung lập, nhưng lúc này, thông qua ngữ khí của hắn có thể nhìn ra, hắn đối Thẩm Tu Vân có bao nhiêu căm hận, nghiễm nhiên xem hắn như là tội phạm cùng hung cực ác.

"Ta thừa nhận." Thẩm Tu Vân trả lời.

"Ngươi có thừa nhận trong lúc ngươi được hoàng đế bệ hạ tuyển làm phối ngẫu lại không tuân theo mệnh lệnh, trốn đi không?"

"Ta thừa nhận."

"Lúc ngươi làm ra những hành vi trên đây, có bị ép buộc, lừa gạt, hướng dẫn hoặc là phát sinh những tình huống tương tự như vậy hay không? Ngươi có gì để tự biện hộ cho bản thân?"

"Không."

Từ đầu đến cuối, Thẩm Tu Vân đều thản nhiên trả lời, trên mặt không nhìn ra bất cứ cảm xúc gì.

"Như vậy," rốt cuộc, trên mặt quan tòa lộ ra một tia khinh thường, hỏi ra câu hỏi mấu chốt, "Ngươi bị buộc tội sảy thai phi pháp, ngươi có nhận tội không? Cẩn thận suy xét, nếu thái độ nhận tội của ngươi chân thành, tòa sẽ cân nhắc giảm nhẹ bản án."

Lúc này, vô số camera phóng viên đều zoom vào Thẩm Tu Vân, chờ đợi câu trả lời cuối cùng của hắn.

Toàn bộ tòa án lặng ngắt như tờ.

Thật lâu sau, Thẩm Tu Vân chậm rãi nâng mắt lên, dùng ánh mắt khiêu khích nhìn quan tòa, đôi môi mỏng khẽ động, nhếch lên một nụ cười khinh miệt.

"Ta không nhận tội."

Trong tòa án lập tức vang lên tiếng bàn tán xôn xao, quan tòa vì sự vô lễ mạo phạm của Thẩm Tu Vân mà tái mặt.

"Vì sao ta phải nhận tội?" Thẩm Tu Vân tiếp tục nói, cho dù hai tay mang xiềng xích, xung quanh đứng đầy cảnh sát cầm súng canh giữ, nhưng giờ phút này, khí thế bén nhọn toát ra từ người hắn vẫn làm cho kẻ khác phải kính sợ, hắn hơi giương cằm, cao giọng nói trước toàn bộ camera: "Vì sao ta phải bị ép buộc sinh hạ hài tử mà ta không muốn? Thân là omega, cũng chỉ có thể làm công cụ sinh dục cho alpha thôi sao? Thân thể ta là của ta, chỉ mình ta mới có thể quyết định. Những người khác, không có tư cách khua tay múa chân."

Những lời này tựa như bom ném vào trong nước, làm cho bên dưới nổ tung. Quan tòa không thể không gõ búa liên tục, mới miễn cưỡng khôi phục yên tĩnh bên dưới.

"Ngươi khẳng định đây là những lời biện hộ cuối cùng của ngươi sao?" Quan tòa nheo mắt hỏi.

Lần này, Thẩm Tu Vân thậm chí không thèm liếc nhìn hắn một lần.

Sắc mặt quan tòa tựa như gan heo, nghiêng người châu đầu ghé tai với vài vị bồi thẩm viên bên cạnh một lát, cuối cùng lại gõ búa, tuyên bố kết quả thẩm phán.

"Công dân Thẩm Tu Vân, bị cáo buộc phạm tội sảy thai phi pháp, chứng cứ phạm tội đầy đủ, thành lập tội danh. Bởi vì thái độ nhận tội ác liệt, tình tiết nghiêm trọng, tạo thành ảnh hưởng bất lương, tòa án tuyên bố, phán xử tử hình."

Tin tức Thẩm Tu Vân bị bắt giam chờ ngày tử hình lập tức lan truyền toàn quốc, khiến cho cả đế quốc chấn động. Mọi người đều sôi nổi bàn tán, có người cảm thấy phán rất hay, ai bảo hắn xuống tay ngoan độc như vậy, thế nhưng nhẫn tâm giết chết con của mình, đương nhiên cũng có vài người có thái độ đồng tình, cho rằng omega cũng có quyền tự chủ trong việc sinh con. Dù sao trong cuộc sống hàng ngày có rất nhiều hài tử được sinh ra, lại không được cha mẹ trân trọng, cũng có rất nhiều omega có vận mệnh bi thảm, đơn giản như bị cưỡng bức một lần lại mang thai, nhưng lại không thể chịu đựng đau khổ sinh ra đứa bé, sau đó lại vứt bỏ.

Omega hẳn là nên có quyền bỏ thai, vì sao lại không thể? Vốn dĩ đã thuộc về quần thể yếu hơn, cũng đã đủ bi thảm, vì sao ngay cả cách thức tối thiểu để bảo vệ bản thân cũng không được cho phép? Những tiếng nói đồng tình càng lúc càng đông, đang lúc mọi người hoài nghi Thẩm Tu Vân lợi dụng dư luận để kháng án, mong được giảm án, một tin tức khác lại bùng nổ ----

Thẩm Tu Vân lại là cơ thể mẹ đời thứ hai của trùng tộc!

Một báo cáo của viện khoa học được công bố vào ngay thời điểm mấu chốt, triệt để đánh Thẩm Tu Vân vào địa ngục. Phải biết rằng, cuộc chiến với trùng tộc vừa mới kết thúc không bao lâu, oán hận chán ghét của mọi người dành cho trùng tộc quả thực có thể phá nát cả vũ trụ, đã biết Thẩm Tu Vân là cơ thể mẹ đời thứ hai, sao lại còn có thể binh vực hắn được nữa?

Dư luận nhanh chóng nghiêng hẳn về một bên, mọi người bắt đầu dời mắt đến một người khác, chính là hoàng đế Lezar.

Thân là đương sự, lại còn là đế vương, thái độ của Lezar là rất quan trọng, nếu y muốn tận lực bảo vệ Thẩm Tu Vân, Thẩm Tu Vân có thể giữ được tánh mạng, thế nhưng Lezar chỉ đưa cho pháp viện một câu trả lời thuyết phục: xử lý theo trình tự pháp luật.

Không chỉ như thế, y còn liên tiếp ký tên một loạt dự luật liên quan đến quyền lợi omega: thu hồi quyền tự trị của tinh cầu Omega, hủy bỏ phiên hiệu của Minh Quân Omega, bãi bỏ quyền công tác của omega, bãi bỏ quyền tiếp thu giáo dục phổ thông của omega, còn buột omega phải vào căn cứ Mai Tả vào lúc mười hai tuổi – thực hành chế độ huấn luyện bảy năm.

Rất nhiều người đều nói, Lezar bệ hạ là bị Thẩm Tu Vân tướng quân kích thích, không chỉ áp dụng một loạt thi thố đối với omega, tính cách cũng ngày càng trở nên cố chấp nóng nảy, mà ngay cả tướng quân Joseph được y tín nhiệm nhất cũng cãi vã với y mấy lần, tử chức dưới cơn phẫn nộ, không muốn nói chuyện với y nữa.

Ngục giam đế quốc Lama.

Buổi tối trước ngày tử hình.

Thẩm Tu Vân đơn độc trong một gian tù, mang theo còng tay còng chân, còng chân nối với mặt đất, còng tay lại bị treo với nóc nhà, tứ chi mở lớn, không có không gian hoạt động, mỗi giây mỗi phút đều bị theo dõi nghiêm mật. Hắn rũ đầu, sắc mặt tái nhợt, đôi môi khô nứt, trên cánh tay lộ ra ngoài quần áo tù rộng thùng thình còn rất nhiều dấu vết kim tiêm, đó là những dấu vết do viện khoa học lấy máu làm thí nghiệm để lại.

Trong lao tù yên tĩnh như cõi chết, ngay cả tiếng hít thở của Thẩm Tu Vân cũng không nghe được, bên trong không có đèn, chỉ có chút ánh sáng yếu ớt từ ngọn đèn hành lang rọi qua cửa sổ nhỏ trên cao.

Lúc này, ngoài cửa đột nhiên vang lên tiếng bước chân, chẳng qua chỉ là tiếng bước chân của một người, bởi vì xung quanh quá mức an tĩnh, cho nên thanh âm kia vô cùng rõ ràng, từ xa đã có thể nghe thấy, càng lúc càng gần, vang vọng trong hành lang trống rỗng.

Tiếng bước chân đến trước cửa phòng giam của Thẩm Tu Vân thì dừng lại, khóa mật mã điện tử phát ra tiếng tích tích, sau đó cửa phòng giam cùm cụp mở ra.

Người bước vào mặc chế phục cảnh ngục, thân hình cao lớn thẳng tắp, vành nón hạ thấp che đi nửa gương mặt. Hắn bước vào phòng giam, sau đó đóng cửa lại, nhẹ nhàng cất bước, đến trước mặt Thẩm Tu Vân.

Thẩm Tu Vân mở to mắt, mệt mỏi ngẩng đầu.

Cảnh ngục mở nón, dùng một tư thế khoa trương, tay cầm nón vung một vòng thành hình bán nguyệt trên không trung, cuối cùng phủ lên ngực, cúi người hành lễ với Thẩm Tu Vân, khi hắn ngẩng đầu lên, nhờ vào luồng ánh sáng mờ nhạt, Thẩm Tu Vân rốt cuộc thấy rõ gương mặt hắn, trong lòng không kiềm được mà cảm thấy sợ hãi.

Đây không phải là ai khác, chính là người được cho rằng đã chết, Carsen.

Đôi mắt nâu của Carsen cơ hồ đã không còn, nhưng cũng không trở nên trắng dã như Phạm Tư Đức, đôi mắt hắn vẫn mang màu nhạt, thoạt nhìn không quá đáng sợ.

"Đại nhân, thuộc hạ đến trễ, mong ngài thứ lỗi." Giọng nói Carsen tràn ngập hưng phấn nhảy nhót, ngữ điệu du dương hệt như đang hát thánh ca.

Thẩm Tu Vân không trả lời, chỉ dùng ánh mắt đề phòng nhìn theo hắn.

"Sao chứ, đã đến lúc này rồi, chẳng lẽ ngài còn phân không rõ, đến tột cùng ai mới chân chính là đồng minh của ngài?" Carsen tỏ vẻ kinh ngạc, "Chẳng lẽ ngài không nghe được sao, thanh âm trong đầu?"

Thẩm Tu Vân khẽ nhíu mày.

Carsen mỉm cười vừa lòng: "Đúng không, hẳn là ngài nghe thấy được, đúng không? Không sai, đó chính là âm thanh của đồng loại chúng ta, là lời dạy cũng là giám sát của tổ tiên chúng ta."

"Ngươi, rốt cuộc muốn làm cái gì? Ngươi vào bằng cách nào?" Thẩm Tu Vân rốt cuộc cũng mở miệng, thanh âm khàn khàn khô khốc.

Carsen cười ha ha, "Ta vào thế nào không quan trọng, quan trọng là, ngài, muốn làm cái gì?"

"Rõ ràng xuất sinh nhập tử vì đế quốc này, lại chỉ trong một đêm từ nơi cao nhất ngã xuống. Rõ ràng xem người kia là chiến hữu thân thiết tín nhiệm nhất, lại chịu khổ phản bội, thiếu chút nữa đã bị biến thành công cụ sinh dục bất kham. Rõ ràng cùng được sinh ra làm người, lại chỉ là vì làm một chuyện rõ ràng thuộc quyền lợi của mình, mà bị pháp luật phán xử tử hình. Lúc nguy khốn nhất bên cạnh lại không có một ai, không một ai binh vực cho ngài, không một ai đến cứu ngài, tất cả cực nhọc đều chỉ là phí công, vĩnh viễn vô pháp xoay người, vĩnh viễn bị đặt trong vũng lầy dưới đáy..."

Carsen dạo bước chậm rãi xung quanh Thẩm Tu Vân, từng vòng từng vòng, cặp mắt như u linh chằm chằm gắt gao nhìn hắn, giọng nói rất nhẹ, lại tràn ngập mê hoặc kích động.

"Ta có thể cảm nhận được phẫn nộ dưới đáy lòng ngài, giọng nói trong đầu ngài, có phải càng lúc càng vang dội hay không? Đó có nghĩa là thù hận ngài dành cho nhân loại càng lúc càng tăng, cho nên hiện giờ, xin ngài nói cho ta biết, ngài muốn làm chuyện gì?" Carsen đứng rất gần Thẩm Tu Vân, cơ hồ đã thì thầm mà nói.

Thẩm Tu Vân hơi hơi nghiêng đầu, nhìn Carsen, trên gương mặt tái nhợt tiều tuỵ, đôi mắt đen sáng đến kinh người.

Khóe môi Carsen khẽ nhếch: "Ta nhìn thấy được câu trả lời trong mắt ngài."

"Ta nên làm như thế nào?" Thẩm Tu Vân hỏi.

"Lắng nghe lời dạy của tổ tiên, chỉ cần ngài nguyện ý trở thành cơ thể mẹ, giữ cam kết của ngài cùng chung một ý thức hệ với trùng tộc, ngài chính là cơ thể mẹ mới của chúng ta."

Thì ra là muốn tự nguyện cam kết... Lúc này Thẩm Tu Vân mới hiểu được khi mẫu thân Lezar nói nàng tự nguyện là có nghĩa gì. Nói vậy năm đó nàng cũng là người phải thừa nhận đau khổ phi thường, mới có thể tràn ngập hận ý với nhân loại... cho nên nàng mới có thể gọi về con dân của trùng tộc, triển khai trả thù điên cuồng nhất đối với nhân loại...

"Đến đây đi, vô số con dân đang chờ ngài đến thức tỉnh, chờ đợi ngài thống lĩnh chúng ta, báo thù nhân loại hèn mọn ích kỷ, mang bọn họ cùng vào đội ngũ của ngài, trả lại cho bọn chúng bội phần, chỉ cần ngài nguyện ý, dù cho đem toàn nhân loại trở thành nô lệ của ngài cũng không phải là không thể..." Carsen tiếp tục hướng dẫn từng lời. "Nhân loại là một giống loài tham lam ngu xuẩn thế nào, bọn họ không một ai đáng được tha thứ. Một túi tinh thạch, là có thể làm cho người hầu trung thành đánh tráo thuốc tránh thai của chủ nhân; một giải thưởng học thuật hấp dẫn, là có thể khiến cho nghiên cứu viên trong viện khoa học đổi mẫu máu; một lời đồng ý thăng chức, là có thể khiến cho nghị viên hội nghị nói ra điều mà ngươi muốn... chỉ cần nắm giữ nhược điểm của nhân loại, bất luận kẻ nào cũng có thể bị khống chế dễ dàng, làm ra những chuyện không liêm sỉ không đạo nghĩa nhất... Nhân loại cho rằng trùng tộc đáng sợ, kỳ thực địch nhân chân chính của bọn họ, cũng chính là bản thân bọn họ, chỉ cần châm ngòi một chút, là có thể khiến cho bọn họ tự giết lẫn nhau, việc này còn thuận tiện hơn nhiều so với việc phải hao tâm tổn trí dụ dỗ đồng hóa bọn họ, đúng không?"

Thẩm Tu Vân nghe đến đó, nâng mi tiệp, nheo mắt nhìn Carsen, "Là ngượi!? Là ngươi hãm hại ta!"

Ý cười trên mặt Carsen càng đậm, "Không, ngài sai, chúng ta không làm chuyện gì cả, chẳng qua chúng ta chỉ hiểu rõ mà phô bày ra nội tâm của nhân loại, chân chính tổn thương ngài là những kẻ từng được cho là đồng loại của ngài. Kỳ thật chính ngài cũng nhận ra, không phải sao? Nếu không trùng tộc nào có bị nhân loại đuổi tận giết tuyệt dễ dàng như vậy? Ngài biết không, vì để ngài thấy rõ bộ mặt thật sự của những sinh' vật dối trá này, những sinh mệnh cao cấp còn lại trong chúng ta, đã hao hết tâm tư."

Vì sao từ khi nhập quân ngũ tới nay hắn đều một đường hữu kinh vô hiểm một bước lên mây; vì sao mỗi lần gặp phải nguy nan, vấn đề đều được giải quyết dể dàng; vì sao trước khi xuất chinh viện khoa học lại kiểm nghiệm máu của hắn lại không thấy có bất cứ vấn đề gì; vì sao tiêu diệt cơ thể mẹ, mọi chuyện đều thông suốt thuận lợi; vì sao ngay vào thời khắc mấu chốt xuất hiện tại chiến trường Solomon, xoay chuyển chiến cuộc cho toàn nhân loại...

Giờ khắc này, năm bè bảy mảng nghi vấn trong đầu Thẩm Tu Vân, rốt cuộc tựa như hạt châu được xâu thành một chuỗi.

Nguyên lai đều là do trùng tộc đã bố trí hết thảy, điều bọn chúng muốn, chính là phủng hắn lên đỉnh điên phong, trở thành anh hùng dưới một người trên vạn người, sau đó, lại làm cho hắn từ cao vời hung hăng ngã xuống, nhấm nháp chênh lệch một trời một vực, gặp phải sỉ nhục và phản bội trước nay chưa từng có, mượn chuyện này kích phát phẫn nộ thù hận trong lòng hắn...

Thù hận, thù hận toàn nhân loại, thù hận thế giới dơ bẩn này, chỉ có như vậy, hắn mới có thể chân chính trở thành cơ thể mẹ, vì biến cường, vì phản kích, dẫn dắt trùng tộc tiến hành quật khởi lần thứ ba! Triển khai điên cuồng trả thù đối với nhân loại!

Hết thảy đều là do trùng tộc dựng nên, nhưng mà sau lưng mọi chuyện, như Carsen đã nói, chân chính thương tổn hắn, bức hắn đến tuyệt lộ, đúng là nhân loại, là đồng bào của hắn, còn có... người duy nhất mà hắn từng tin tưởng kia...

Bên ngoài phòng giam lại truyền đến tiếng bước chân, lần này có rất nhiều người tới.

Carsen nghe tiếng, sắc mặt thay đổi, thúc giục: "Còn chờ gì, thời gian không còn nhiều, bọn họ đang tới mang ngươi đi hành hình, chẳng lẽ ngươi còn ôm ảo tưởng đối với những sinh vật vô sỉ đó sao? Mau đi vào cam kết ý thức, dưới giáo huấn của tổ tiên nói ngươi muốn trở thành cơ thể mẹ, nói ngươi muốn suất lĩnh trùng tộc quật khởi, nói ngươi muốn trả thù, nói ngươi muốn..."

Nhưng mà, không đợi Carsen nói hết, đột nhiên nghe thấy một tiếng nổ kinh thiên động địa bên ngoài, chuông báo động trong ngục giam vang lên chói tai, bên ngoài là những tiếng bước chân hỗn loạn, tiếng tranh cãi ầm ĩ, tiếng súng, tiếng báo động, các loại âm thanh hỗn độn thành một nùi.

"Xảy ra chuyện gì?" Carsen kinh hãi.

Giờ khắc này, thân thể vốn dĩ xụi lơ của Thẩm Tu Vân chậm rãi đứng thẳng, đầu vô lực rũ xuống cũng nâng lên, hắn nhìn Carsen, lộ ra một nụ cười khinh miệt, sau đó đột nhiên hé miệng, đẩy ra điều khiển mini vẫn luôn được giấu dưới lưỡi, dùng đầu lưỡi và răng cắn xuống. Chỉ nghe ba ba hai tiếng, xiềng xích trên chân tự động bung ra.

Nói thì chậm mà xảy ra thì nhanh, Thẩm Tu Vân dựa thế còng tay, dùng sức đu người lên, hai chân mãnh liệt vung, hung hăng kẹp lấy cổ Carsen, tiếp lại nghe cùm cụp hai tiếng, xiềng xích trói buộc hai tay hắn cũng tự động rớt ra, Thẩm Tu Vân dùng thế rơi xuống của thân thể, áp đảo Carsen trên mặt đất, hai chân vẫn gắt gao kẹp cổ hắn.

Lúc này, lại nghe phanh một tiếng, cửa phòng giam bị người bên ngoài phá mở, một nam nhân ôm súng laser bước vào, mở kính bảo hộ, nhìn Thẩm Tu Vân cười xán lạn.

"Lão đại! Ngươi không sao chứ!" Mike nói.

Thẩm Tu Vân gật đầu với Mike, lại nhìn về phía Carsen đang bị hắn khống chế trên mặt đất, ánh mắt càng thêm âm trầm, sau đó ghé đến bên tai hắn, thấp giọng nói một câu: "Ngay cả bị người khống chế ta còn không thể chịu đựng được, huống chi là trùng? Quả là si tâm vọng tưởng."


Chương 154

Carsen tuyệt đối thật không ngời đến tình thế sẽ xảy ra biến đổi lớn, bất ngờ không kịp đề phòng bị Thẩm Tu Vân chế trụ, bị hai chân hắn kẹp chặt, cổ xém gãy, nhưng dù sao hắn cũng là thể sống cao cấp của trùng tộc, nhanh chóng tiến hành phản kích, hai chân dẫm lên mặt đất, mãnh liệt phát lực bật ngồi dậy, hung hăng đẩy Thẩm Tu Vân ngã trên mặt đất. Thẩm Tu Vân kêu lên một tiếng đau đớn, thả lỏng lực chân, Carsen rốt cuộc trốn thoát.

"ĐM! Ngươi muốn chết!" Mike đứng bên cạnh nhìn thấy Thẩm Tu Vân bị Carsen đẩy ngã, bóp cò, muốn một phát bạo đầu Carsen.

Nhưng phản ứng của Carsen linh mẫn dị thường, giây lát đã nhảy ra khỏi vị trí đường đạn, khiến cho Mike bắn vào khoảng không, nhảy ra khỏi cửa phòng giam. Ánh mắt hắn nhìn nhìn bên ngoài, phát hiện toàn bộ ngục giam giờ khắc này thế nhưng hoàn toàn lâm vào hỗn loạn, rất nhiều người mang kính phòng hộ tay ôm súng tự động giống Mike đang đánh nhau với cảnh ngục, chuông báo động trong ngục mãnh liệt rung, ngọn đèn vì hệ thống điện bị phá hư mà không ngừng chớp lóe.

Carsen quay đầu lại nhìn Thẩm Tu Vân giữa phòng giam, đôi mắt nhạt màu nheo lại, cảnh cáo: "Nhớ kỹ, nếu cuối cùng đều chết hết, người sẽ không còn cơ hội." Sau đó thân hình lao ra khỏi phòng giam. Đến khi Mike đuổi theo ra ngoài, hắn đã không còn tăm hơi.

"Nếu ta không nhìn lầm, đó không phải Carsen sao! Không phải hắn đã sớm bị trùng tộc ăn mòn chết?! Lời cuối của hắn là có ý gì?"

Mike nói tới đây, tựa hồ đột nhiên nghĩ ra chuyện gì, trừng lớn mắt, "Chẳng lẽ trùng tộc trở lại?"

"Không phải lúc nói đến chuyện này." Thẩm Tu Vân nói, "Ra ngoài trước."

....... ,,,,,,, ....... ,,,,,,, ....... ,,,,,,, .......

Trở lại mười ngày trước...

Tinh cầu Omega, quan chấp hành kiêu căng ngồi trong phòng làm việc của Joshua, nhìn văn kiện trước mắt.

"Đây chính là bản đánh giá tài sản và tư liệu dân số của tinh cầu Omega?"

"Đúng vậy, đại nhân."

"Suy xét đến dân số tương đối nhiều... Vậy định thời hạn trục xuất trong vòng một tháng đi. A, đúng rồi, phi thuyền trục xuất bên phía các ngươi phải phụ trách."

"Vâng." Joshua thuận theo mà cúc cung, tiễn quan chấp hành.

Chờ quan chấp hành đi xa, Joshua chậm rãi đứng thẳng dậy, nhìn bóng dáng rời đi của hắn, trong mắt lộ ra một ý cười lạnh như băng.

Cùng lúc này, hơn mười ngàn ngân hàng khắp đế quốc đột nhiên đồng thời xuất hiện cùng một lệnh chuyển tiền, bởi vì số tiền không quá lớn, cũng không ai chú ý được chuyển vào chỗ nào hoặc chuyển cho ai.

Bảy ngày trước.

Tại nhà xưởng omega đã bị niêm phong, sa mạc hoang vắng phía tây bắc.

Bên trong nhà xưởng diện tích hơn ngàn met vuông, cần cẩu khổng lồ thong thả di chuyển cánh tay máy, gắp lấy chiếc cơ giáp thông minh cuối cùng vừa được sản xuất ra, đặt vào khu thành phẩm cùng với hơn một ngàn chiếc cơ giáp thông minh khác, cùng tỏa ra ánh sáng kim loại nhu hòa, đẩy ra khỏi khu sản xuất.

"Cơ giáp trí năng E-3592 hoàn tất! Đóng dây chuyền." Tiểu Lam Điểu Tân Lai mặc trang phục lao động màu xám bạc đứng trong phòng điều khiển, phát ra mệnh lệnh cuối cùng.

Dây chuyền sản xuất tự động đã hoạt động liên tục ngày đêm hơn một ngàn giờ, rốt cuộc ngừng vận hành, thanh âm ầm ĩ của hàng loạt máy móc dần yên tĩnh, theo một tiếng két bén nhọn sau cùng, toàn bộ phân xưởng trở nên yên ắng, lại được thay thế bằng tiếng vỗ tay reo hò của nhân viên.

"Tân Lai! Ngươi là thiên tài của chúng ta!"

"Cơ giáp sư Omega thượng đẳng, Tiểu Lam Điểu vạn tuế!"

Sau lục hoàng tử Lance, tinh cầu Omega lại có thêm một cơ giáp sư nắm giữ đầy đủ các kỹ năng chế tạo cơ giáp thông minh, cơ giáp sư Tân Lai, được các đồng nghiệp vừa tung lên không trung vừa hoan hô nhiệt liệt, khóe môi xinh đẹp nở một nụ cười tự tin. Giờ khắc này, Tiểu Lam Điểu, ba chữ kia, rốt cuộc đã không còn là danh tự của một hồng bài quán bar.

Năm ngày trước.

Cổng kiểm tra an ninh trạm không gian tinh cầu Lama.

Từ sau khi tinh cầu Omega nghiên cứu được thuốc ức chế tin tức tố, tuy rằng đã có đạo quốc vương lệnh của hoàng đế Kelmis, chính phủ không thể cấm omega sử dục thuốc ức chế tin tức tố, nhưng trong một vài trường hợp quan trọng, vẫn sẽ dùng những máy móc tinh vi để kiểm tra, nếu phát hiện có omega ngụy trang liền sẽ bí mật mang đi.

"Vị tiên sinh này, mời đến bên này làm kiểm tra." Nhân viên công tác nói với một alpha.

Nam nhân đi đến trước mặt hai nhân viên, không đổi sắc giơ lên hai cánh tay.

"Tốt, cảm tạ sự phối hợp của ngài, chào mừng ngài đến đế đô."

Nam nhân alpha không nói một lời, rời khỏi trạm không gian, cho đến khi hòa lẫn vào đám đông bên ngoài, mới lấy ra điện thoại, nhẹ giọng nói.

"Báo cáo, đã đến Lama."

Sau khi Evan nhận được thông báo của chiến binh omega cuối cùng tiến vào tinh cầu Lama, quay đầu lại nhìn Baccho: "Thuốc ức chế mới không tệ nha, quả nhiên kiểm tra không được."

"Vô nghĩa." Baccho cao ngạo phát ra một tiếng hừ lạnh.

Ba ngày trước.

Phủ đệ của trưởng giám ngục tinh cầu Lama.

"A? Đây không phải là mỹ nhân Brandy sao?" Giám ngục trưởng nhìn nam nhân omega xinh đẹp trước mặt, mị mị cười, "Sao, hôm nay tới đây, là có chuyện gì sao?"

Brandy cởi bỏ áo choàng dài lữ hành, áo choàng chảy xuống trên mặt đất, để lộ cơ thể thon dài chỉ mặc mỗi nội y tình thú, mỉm cười bước đến nhẹ nhàng úp sấp trên đầu gối giám ngục trưởng, ánh nhìn hoặc nhân chăm chú nhìn nhìn giám ngục, tựa như có thể câu ra cả linh hồn người khác.

"Thẩm Tu Vân bị bắt, quân Omega bị giải tán, ta cũng chỉ có thể quay về nghề nghiệp trước kia..." Brandy nói xong, chậm rãi cúi đầu, nhẹ nhàng ma sát lên chân giám ngục, đụng chạm nhẹ nhàng khiêu khích quả thực khiến cho vị giám ngục alpha đã lâu không được hưởng chế độ phục vụ cao cấp như vậy nhanh chóng bị tra tấn đến dục tiên dục tử.

"Ưm... ngươi nhiều khách như vậy, sao lại nhớ tới ta, năm đó muốn tiểu yêu tinh ngươi phục vụ một lần quả thực còn khó hơn lên trời..."

"Bởi vì... ta muốn lợi dụng ngươi nha, ngu xuẩn."

Giám ngục sửng sốt tại chỗ, khi hắn còn chưa kịp phản ứng, mọi chuyện đã không còn kịp, một viên thuốc bị ném vào miệng. Hắn muốn nhổ ra, lại bị Brandy khống chế được, gắt gao bịt miệng hắn, phát không ra tiếng, nhanh chóng hôn mê bất tỉnh.

Thuốc ảo giác, khi cai ngục tỉnh lại, sẽ chỉ cảm thấy mình vừa trãi qua một đêm tuyệt vời.

Brandy lấy ra máy quét võng mạc trong nội y, quét qua đôi mắt của giám ngục, xâm nhập cơ sở dữ liệu tối cao của ngục giam tinh cầu Lama, lặng yên không tiếng động lấy ra thông tin sắp đặt bảo an trong ngục.

Khi rời đi, hai tên cảnh vệ trước cửa dùng ánh mắt ái muội nhìn hắn, Brandy chỉ mỉm cười gởi cái hôn gió, xoay người hòa vào bóng đêm.

Một ngày trước.

Ngục giam trên tinh cầu Lama.

Miffy ôm một đứa bé trắng tròn, xin được vào thăm phạm nhân Thẩm Tu Vân.

"Rất xin lỗi, phu nhân, tội phạm này đã bị cấm đến thăm."

"Xin ngươi giúp ta một lần đi, hắn là giáo phụ của con ta, ta thật muốn gặp hắn một lần trước khi hành hình."

"Không được, phu nhân, đây là quy định."

Miffy năn nỉ mọi cách đều không có kết quả, rốt cuộc không còn tươi cười, nheo mắt, lướt nhìn bảng tên trước ngực hắn.

"John Feigh? Ngươi là người gia tộc Feigh?"

Cảnh vệ mờ mịt.

"Bá phụ của ngươi là ti cục trưởng bên giao thông đúng không?"

Cảnh vệ kinh ngạc. Miffy biết mình nói đúng, mỉm cười, "Phụ thân của con ta vừa khéo lại là thủ trưởng của bá phụ ngươi."

"A! Ngài, ngài là phu nhân của Karl Monton tiên sinh?!"

Miffy cuối đầu vuốt tóc bé con trong ngực, khóe môi câu lên một nụ cười nghiền ngẫm đặc trưng của quý phụ, "Ta nghe nói đệ đệ của cục trưởng Feigh gần đây bị tố giác tội tham ô, đang bị điều tra..."

Cảnh vệ bí mật sắp xếp cho Miffy gặp Thẩm Tu Vân.

"Bảo bảo, ôm từ biệt giáo phụ của ngươi đi." Trong phòng thăm, Miffy hai mắt đẫm lệ nhìn Thẩm Tu Vân, nói với bé con nhà mình.

Bé con mới một tuổi bước đi bước đi..., đi qua bàn quan sát dài, lao vào trong ngực Thẩm Tu Vân. Thẩm Tu Vân ôm lấy một đoàn mềm mềm, nhẹ hôn bàn tay nhỏ bé, ngậm chiếc chuông nhỏ trên cổ tay, cắn nút khởi động, lấy ra điều khiển mini bên trong, đặt dưới lưỡi...

Năm 295, lịch đế quốc.

Một năm này, đối với Đế Quốc Tinh Tế mà nói, là một năm có ý nghĩa rất lớn.

Buổi tối trước ngày tổng tư lệnh đế quốc Thẩm Tu Vân bị xử tử hình, ngục giam Lama bất ngờ bị binh đoàn Omega tấn công, Thẩm Tu Vân vượt ngục thành công.

Màn đêm buông xuống, không trung đế đô bị hơn một ngàn quân hạm bao vây, hoàng đế Lezar ra lệnh khởi động hệ thống phòng ngự toàn tinh cầu, phóng một đầu đạn về phía minh quân Omega. Từ giờ khắc này, cuộc nội chiến đầu tiên kể từ khi nhân loại tiến hóa đến nay, chính thức bùng nổ. Hơn hai trăm năm thống trị của alpha quý tộc, lần đầu tiên bị khiêu chiến.

Thẩm Tu Vân suất lĩnh Minh Quân Omega làm phản chính phủ, lấy việc thảo luận omega có nên có được quyền lợi bỏ thai hay không, châm ngòi nhanh chóng diễn biến thành kháng nghị quyền lợi cho toàn bộ giai tầng omega đồng thời bày tỏ nghi ngời với chính phủ của Lezar.

Ba giai cấp ABO hẳn là nên ngang hàng, vì sao lại cấm chỉ quyền lợi được giáo dục của omega! Vì sao lại cướp đi quyền được công tác của omega! Vì sao omega lại không được có quyền tự do lựa chọn phối ngẫu! Vì sao phải hạn chế quyền tự do thân thể của omega! Vì sao omega lại chỉ có thể phụ thuộc vào quý tộc alpha!

Hội nghị dựa vào thân phận cơ thể mẹ của Thẩm Tu Vân mà công kích, bảo rằng hắn là chủ mưu châm ngòi để nhân loại tự giết hại lẫn nhau, mà lúc này Thẩm Tu Vân lại nói ra sự thật là trùng tộc cũng không hoàn toàn bị diệt vong, cho dù hiện nay đã không còn thể sống sơ cấp của trùng tộc, nhưng vẫn còn rất nhiều thể sống cao cấp của trùng tộc ẩn dấu trong dân chúng, mà chính phủ chẳng những không điều tra, thậm chí một vài quan viên quý tộc alpha còn bao che cho đám dị tộc này.

Tin tức này khiến cho toàn thể dân chúng lâm vào khủng hoảng, chính phủ chỉ trích Thẩm Tu Vân bôi nhọ, vì để chứng minh hắn bịa đặt, chính phủ hạ lệnh toàn dân tiến hành kiểm tra tin tức tố.

Sau khi alpha bị trùng tộc đồng hóa, trên người sẽ không còn hương vị tin tức tố. Sắp xếp kiểm tra tin tức tố nhanh chóng được triển khai trên toàn quốc, nhất là ở những khu vực trọng yếu, lại càng thêm nghiêm khắc.

Hội nghị nguyên bản muốn thông qua hành động lần này để vạch trần Thẩm Tu Vân bịa đặt nói dối, không ngờ, lại lục tục được báo cáo có công nhân giữ cương vị trọng yếu mất tích thần bí. Ngay sau đó, các nơi liên tiếp xuất hiện tin tức phát hiện thể sống cao cấp của trùng tộc. Chẳng qua là mọi người cũng nhanh chóng phát hiện, những trùng tộc này đã không còn cường hãn như trước đây nữa, tuy rằng hành động của bọn chúng vẫn nhanh nhẹn, nhưng khả năng công kích lại giảm xuống rất nhiều, hơn nữa sau khi bị chém đầu, cũng không có thể sống sơ cấp bay ra, nên sẽ không ăn mòn thêm nhân loại nữa.

Phát hiện này nhanh chóng trấn an mọi người, có điều dù sao cũng là trùng tộc, là những kẻ đã từng mang đến ác mộng cho bọn họ, cho nên vẫn không thể phớt lờ.

Nhưng, vào lúc toàn thể dân chúng đang mong chờ chính phủ xuất binh tiêu diệt đám trùng tộc cuối cùng này, Lezar lại đưa ra một quyết sách khiến người khiếp sợ:

Đế quốc quân tiếp tục dốc toàn lực bao vây tiễu trừ phản quân Thẩm Tu Vân, đối với lực lượng còn lại của trùng tộc, lại ngoảnh mặt làm ngơ, hoàn toàn mặc kệ.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play