Chương 130

Vào lúc Thẩm Tu Vân và Lezar lên phi hành khí rời khỏi viện khoa học, mẫu máu của Thẩm Tu Vân được nghiên cứu viên mang đến phòng phản ứng đặc biệt, trên đường, nghiên cứu viên này lại đụng phải một người đẩy xe thuốc ra khỏi thang máy.

"A, rất xin lỗi, không sao chứ?" Người đẩy xe thuốc hỏi, giúp nghiên cứu viên nhặt lên mẫu máu.

"Không sao." Nghiên cứu viên lắc đầu, nhận mẫu máu mà đồng sự đưa tới.

"Vậy là tốt rồi." Người đẩy xe thuốc cười cười, tiếp tục đi về hướng khác.

Không ai chú ý tới, trong tay người này vẫn đang cầm một ống nghiệm chứa mẫu máu, thần không biết quỷ không hay mà cho vào túi áo của mình.

Mẫu máu của Thẩm Tu Vân, bị đánh tráo.

"A! Tiến sĩ Laurent?"

Người đẩy thuốc đi qua một lối rẽ, gặp phải Laurent đi ra khỏi phòng thí nghiệm. Laurent thản nhiên nhìn hắn một cái, đôi mắt vĩnh viễn tựa như máy móc cứng nhắc không mang theo bất kỳ một cảm xúc dao động nào, hữu ý vô ý nhìn lướt qua miệng túi của người kia, sau đó một lời cũng không nói, lướt qua hắn, nhanh chóng rời đi.

Đêm xuống, trong phòng đại giáo chủ bên trong đại giáo đường, Demark nhận được một tin tức mà hắn không quá mong muốn được truyền đến từ viện khoa học.

"Cái gì? Ngươi nói máu của Thẩm Tu Vân và Lezar đều bình thường?" Demark khẽ nhíu mày, "Chuyện này sao có thể, rõ ràng người kia nói..."

"Demark điện hạ, nói cẩn thận!" Thuộc hạ lập tức nhỏ giọng nhắc nhở.

Demark cũng ý thức được chuyện gì, nói được một nữa liền dừng lại, sau đó lại hỏi: "Lần xuất chinh này bọn họ dẫn theo ai?"

"Bên tinh cầu Omega có vài vị đại tướng, bên phía Thất hoàng tử, không biết tướng quân Joseph có thể đi hay không, nghe nói Tứ hoàng tử Ssard bệnh nặng, nhiều khả năng Joseph tướng quân không an lòng..."

Lúc này Demark cười lạnh: "Hừ, đế quốc này chính là một tay alpha lập nên, hiện giờ thế đạo sa sút, thế nhưng để cho nhiều omega tham dự vào quốc sự như vậy, sớm muộn cũng khiến cho thần linh tức giận. Lúc thần linh tạo ra ABO ba giống loài, cũng đã sắp xếp địa vị cho từng người, muốn vi phạm ý chỉ của thần linh, cuối cùng sẽ có ngày bị trừng phạt."

Giáo đường cổ kính đã đứng vững trên tinh cầu này mấy trăm năm, tồn tại trước cả khi nhân loại tiến hóa lần thứ hai, cũng trải qua cuộc chiến đầu tiên của người và trùng. Demark đi đến bên cạnh cửa sổ, đẩy ra cánh cửa sổ nặng nề cao lớn bằng hai tầng nhà, nhìn ánh sao đầy trời, bên môi lại câu lên một nụ cười quỷ dị, nhẹ giọng nói: "Nếu như lần này, bọn họ đều không về được, thì tốt rồi."

Nửa đêm hôm đó, trên không trung tinh cầu Lama đã rất lâu không mưa, một tia chớp mãnh liệt rạch ngang bầu trời, mưa to giàn dụa rơi xuống tầm tã. Cận vệ Charlie của Thẩm Tu Vân đột nhiên bị bảo vệ cửa đánh thức, nói là có một nam nhân mắt xanh cần gặp hắn gấp, còn nói nếu hắn dám không báo với Thẩm Tu Vân, nhất định sẽ hối hận vì đã được sinh ra trên đời. Charlie đang mơ mơ màng màng nghe thấy lời này, lập tức nhảy dựng lên, vội vàng chạy xuống cửa chính dưới lầu, sau khi nhìn thấy người mới tới liền vội vàng chạy đến phòng Thẩm Tu Vân, sắp gõ cửa, Thẩm Tu Vân đã mở cửa ra.

"Xảy ra chuyện gì?" Thẩm Tu Vân mặc áo ngủ, đứng giữa phòng hỏi, đôi mắt đen không chút buồn ngủ, tựa như hắn căn bản chưa hề nghỉ ngơi.

Charlie ngẩn người, nói: "Tướng quân, Shia, Shia đại nhân trở lại."

Thẩm Tu Vân bí mật hội đàm với Shia trong phòng khách nhỏ gần một giờ, từ sau khi chiến tranh bắt đầu, Shia vẫn luôn không rõ tung tích, rất nhiều omega trốn ra khỏi hoàng cung Klappa đều nói lần cuối cùng nhìn thấy hắn là vào ngày mà Carsen trốn vào trong nghĩa trang Windsor, khi đó toàn bộ tinh cầu Lama đều bị sóng trùng bao phủ, Lezar và Hasusan liên thủ, khởi động chiến hạm hoàng gia, hy sinh hơn mười ngàn sĩ binh alpha, mới đuổi hết sóng trùng đi, lúc đó mọi người đều được hộ tống vào hầm trú ẩn để tránh né, nhưng rốt cuộc không thấy Shia.

Joshua và Thẩm Tu Vân cũng từng phái người đi tìm Shia nhưng rốt cuộc vẫn không có âm tín, cuối cùng không thể không chấp nhận sự thật rằng hắn tử vong, không ngờ, hôm nay, Shia lại xuất hiện trước mặt hắn.

Shia thoạt nhìn vô cùng chật vật, thần sắc tiều tụy, áo choàng xám dài ướt đẫm nước mưa, tóc vàng từng lọn dán vào trên trán, làm cho làn da càng thêm trắng nõn. Nhưng dù là như vậy, cũng không ảnh hưởng đến nét đẹp của hắn, cùng với thần sắc vĩnh viễn mang theo một tia kiêu ngạo bất cần.

"Hắn còn sống." Sau khi giải thích ngắn gọn những việc gần đây của mình, Shia nói với Thẩm Tu Vân.

"Ngươi nói, là Carsen?"

"Phải, ta có thể cảm nhận được. Omega đối với người từng dấu hiệu mình, đều sẽ có một loại cảm ứng, tuy không rõ ràng như song hướng dấu hiệu trong truyền thuyết, nhưng ta khẳng định, hắn còn sống."

Đôi mắt xanh của Shia nhìn Thẩm Tu Vân, trong ánh mắt có một loại cảm xúc khó hiểu, Thẩm Tu Vân cảm thấy, trong thời gian mất tích này của Shia, tuyệt không thể là 'lưu lạc đến một tinh cầu hoang vắng, sau khi trọng thương luôn dưỡng bệnh trong một hộ nông dân' đơn giản như vậy.

"Hắn ở tinh cầu Lama?" Thẩm Tu Vân hỏi.

"Không." Shia lắc đầu, vô ý thức mà nhíu mày, "Tu Vân, mọi chi tiết sau này ta sẽ nói với ngươi, hiện giờ ngươi nhanh đi quân y viện đế quốc, Ssard điện hạ gặp nguy hiểm, chậm một chút nữa, chỉ sợ hắn sẽ bị người giết."

"Làm sao ngươi biết?" Ánh mắt Thẩm Tu Vân như có khả năng xuyên thấu, thẳng tắp nhìn Shia.

Shia có chút phiền muộn, thanh âm nói chuyện cũng lớn lên, "Tu Vân, xin ngươi tin tưởng ta được không, thật sự không còn thời gian, Ssard có khả năng biết một số bí mật quan trọng đối với omega chúng ta, thậm chí quan trọng đối với cả người ngoài, mà trùng tộc không muốn chúng ta nắm giữ bí mật này, ngươi đi nhanh đi, bọn chúng đêm nay sẽ hành động!"

Thẩm Tu Vân trầm mặc một khắc, thoạt nhìn cảm xúc của Shia thật không ổn định, Thẩm Tu Vân sợ hắn bị chuyện gì kích thích, liền để cho Charlie sắp xếp cho hắn nghỉ ngơi, còn cho hắn một ít thuốc an thần. Dàn xếp Shia xong lập tức lấy điện thoại gọi cho Lezar, nhưng không ai bắt máy.

"Charlie, sắp xếp phi hành khí, ta muốn đến viện quân y."

"Tướng quân, có cần phái người qua đó trước không?"

"Không cần để lộ. Nơi này là tinh cầu Lama, không nên để người khác biết."

Bên ngoài mưa càng lúc càng lớn, nện lên mặt đất, Thẩm Tu Vân thừa dịp bóng đêm điều khiển phi hành khí bay nhanh về hướng viện quân y, khi chỉ còn cách quân y viện một khoảng ngắn, phân phó người điều khiển thả hắn xuống, một người dựa vào bóng đổ thấp thoáng của những tòa nhà hai bên đường, chạy đến cổng chính quân y viện.

Lần đầu tiên đến quân y viện đế quốc, Thẩm Tu Vân là vì giết người, điều hắn không ngờ chính là, lần thứ hai chạy đến nơi này, lại là vì cứu người. Hiện giờ bảo an ở quân y viện đã không thể so sánh với ngày xưa, sau khi chiến tranh bùng nổ, nhân số giảm mạnh, bảo an mọi nơi đều ít nhiều buông lỏng, lần này Thẩm Tu Vân không phí chút khí lực, đã lặng yên không tiếng động tiến vào bên trong.

Lúc trước vì ám sát giáo sư Figg, Thẩm Tu Vân nghiên cứu về viện quân y không ít, hiểu rõ bố trí địa hình các nơi, hắn biết khu phòng bệnh cao cấp mà Ssard ở, mau chóng tìm đến.

Phòng bệnh nằm ở tầng một, ngọn đèn trong hành lang hôn ám, không chút thanh âm, Thẩm Tu Vân mặc cách ly trang, như một chiếc bóng, từng chút tiếp cận căn phòng sáng đèn kia. Nếu không có gì ngoài ý muốn, Ssard đang ở đây.

Rốt cuộc, Thẩm Tu Vân đến trước cửa gian phòng, nghe thấy tiếng đối thoại bên trong, Thẩm Tu Vân cẩn thận lắng nghe, hơi ngẩn ra, người đang nói là Lezar.

"Ssard, vì sao ngươi lại cố chấp như vậy! Hiện giờ không tiếp thu trị liệu, tình huống sẽ ngày càng nguy hiểm!" Giọng của Lezar có chút bực tức.

"Nếu hiện giờ tiếp thu trị liệu, ta không biết mình còn có thể tỉnh lại hay không, Lezar, ta nghĩ, có một số việc ngươi cũng cảm nhận được... Nghiên cứu của ta sẽ nhanh chóng có kết quả, ta không muốn từ bỏ như vậy." Giọng nói của Ssard vẫn là ôn hòa như vậy, dễ nghe như vậy, nhưng có thể vì đang bệnh nặng, trong thanh âm lộ chút suy yếu.

"Ngươi không nghĩ tới Joseph? Nếu như ngươi chết, Joseph sẽ thế nào? Đừng quên khế ước giữa các ngươi."

Ssard chậm rãi nói: "Nếu nghiên cứu của ta thành công, có thể diệt trừ dấu hiệu trên người, đến lúc đó khế ước được giải trừ, Joseph sẽ không có chuyện gì."

"Ssard, ngươi thật tàn nhẫn."

Ssard yên lặng một khắc, mới nhẹ giọng nói: "Nếu ta nhất định có thể sống, nhiều khả năng ta cũng sẽ không sống được lâu. Mà nếu khả năng ta chết còn lớn hơn, không bằng làm vài việc thật sự có ý nghĩa."

Lezar: "Chuyện thật sự có ý nghĩa? Phương pháp giải trừ dấu hiệu cho omega, cho dù nghiên cứu ra phương pháp này, thì thế nào?"

Ssard: "Có nghĩa là, toàn bộ omega, đều được tự do."

Đúng lúc này, đầu kia hành lang truyền đến tiếng bước chân, trong lòng Thẩm Tu Vân cả kinh, đối thoại của Lezar và Ssard trong gian phòng cũng dừng lại. Một khắc trước khi Lezar mở cửa phòng, Thẩm Tu Vân lao nhanh tới cửa thoát hiểm khẩn cấp, nín thở, che dấu tung tích bản thân.

Lezar mở cửa bước ra, nghiêng đầu về một hướng, chân mày hơi nhăn, y nhấc chân, muốn bước đến cửa thoát hiểm, lúc này nghe thấy một thanh âm xa xa nói: "Thất đệ."

Là nhị hoàng tử Manuss.

"Nhị ca? Sao ngươi lại tới đây."

"Ta đến thăm Ssard." Manuss trả lời tự nhiên, sau đó cùng quay vào phòng bệnh với Lezar.

Thẩm Tu Vân thấy bọn họ đi vào không bao lâu, Manuss và Lezar lại lần nữa bước ra, lại còn là bước về phía cửa thoát hiểm bên này! Thẩm Tu Vân lập tức nhẹ nhàng nhảy lên, dựa theo tay vịn cầu thang nhảy xuống tầng dưới. Vừa mới trốn xong, Lezar và Manuss đẩy cửa, bước vào.

"Lezar, nơi này không tiện nói chuyện, lát nữa ngươi tới chỗ của ta một chút, ta có việc muốn nói riêng với ngươi."

"Nếu không đoán sai, là về omega kia?" Lezar hỏi.

"Có vài thứ sau khi mất đi mới biết quý trọng, hiện giờ đối với ta, không thứ gì có thể quan trọng hơn hắn."

"Ta hiểu." Lezar cười cười nói, "Chờ lát nữa Joseph trở về, có người chăm sóc Ssard, ta liền tới chỗ ngươi."

Manuss gật đầu, đang chuẩn bị rời đi, lúc này Thẩm Tu Vân đang trốn dưới lầu đột nhiên cả người cứng đờ, thế nhưng cảm thấy có rất nhiều tin tức tố alpha, hơn nữa đều đi về hướng phòng bệnh của Ssard, tốc độ nhanh đến kinh người! Trong lòng Thẩm Tu Vân nhất thời dâng lên dự cảm xấu, không thể trì hoãn, cũng mặc kệ Lezar và Manuss phát hiện ra mình, liền rút bội kiếm ra, xông lên lầu, như một bóng ma lướt qua đêm tối, tông cửa xông ra, chạy như bay về phía phòng bệnh của Ssard!


Chương 131

Khi Thẩm Tu Vân đá văng cửa phòng bệnh của Ssard, nhìn thấy một người mặc áo blu trắng, đeo khẩu trang đang dùng kim tiêm muốn tiêm thứ gì đó vào trong cơ thể Ssard. Người kia nghe thấy thanh âm ngẩng đầu lên, Thẩm Tu Vân trực tiếp dùng kiếm chém cổ hắn, người nọ quăng kim tiêm né ra sau, một đôi mắt không đồng tử nhìn qua, một trảo đã hướng đến Thẩm Tu Vân, phản ứng của người này thật sự là quá nhanh, mu bàn tay Thẩm Tu Vân bị người kia chụp rách, chảy máu.

Người kia một kích thành công, vốn muốn nhảy cửa sổ trốn, nhưng không biết bị thứ gì hấp dẫn, nửa đường đột nhiên dừng lại, sau đó xoay người, cặp mắt không đồng tử thẳng tắp nhìn vào Thẩm Tu Vân, bởi vì không thấy con ngươi của hắn, không biết hắn nhìn cái gì, nhưng Thẩm Tu Vân có một loại trực giác, hắn đang nhìn mu bàn tay chảy máu của mình.

Một trận âm thanh 'khanh khách' làm người ta bủn rủn tay chân phát ra từ trong cổ họng của hắn, sau đó hắn nhảy lên, đánh về phía Thẩm Tu Vân.

Păng! Cùng với tiếng súng, ánh sáng xanh chói mắt phóng ra, Lezar ở phía sau Thẩm Tu Vân dùng súng laser bắn người kia, vừa ác vừa chuẩn bắn trúng vào ót hắn, để lại một lỗ hổng tròn, máu từ đó ào ào chảy ra, nhưng hắn lại tựa hồ không chút cảm giác, vẫn liều lĩnh hết thảy mà đánh tới Thẩm Tu Vân.

"Lezar, ngươi vừa mới thất thủ, bắn nát đầu sao dùng được với loại này? Vẫn là chém đứt đầu tốt hơn." Thẩm Tu Vân lạnh lùng nói. Hắn nắm lấy mu bàn tay bị thương, trong lòng khó chịu, ánh mắt lộ ra hàn ý, kiếm chặn ngang trước người, thừa dịp kẻ kia lại tấn công mình, kiếm quang lưu chuyển, chân đạp mạnh vào sàn nhà, nhảy lên, dựa vào thế vọt tới, đồng thời chém kiếm ra, thẳng tắp chém lên cổ đối phương. Mà cùng lúc đó Lezar cũng ra tay từ phía sau kẻ kia, một đao đâm vào lưng, xuyên tim, ghim chặt người lại, làm cho hắn không thể trốn thoát.

Tên kia thấy kiếm của Thẩm Tu Vân sắp chém tới cổ mình, muốn tránh cũng không tránh được, phát ra tiếng thét chói tai, sau đó 'phụt', mất đầu. Sóng trùng màu đen bay ra từ cần cổ bị chém đứt, trực tiếp hướng về phía Thẩm Tu Vân. Thẩm Tu Vân đã sớm có chuẩn bị, vào lúc vừa mới xuất kiếm, một tay khác cũng đã lấy thuốc xịt trong túi ra, phun vào đàn hắc trùng, thuốc xịt đã được Baccho cải tiến mấy lần, hiện giờ đã gần như hoàn hảo, đối phó với đám thể sống sơ cấp này đương nhiên là không thành vấn đề, hắc trùng nhanh chóng bị diệt sạch.

Lezar rút thanh đao 'nhiễm huyết' ra khỏi lưng tên kia, Thẩm Tu Vân nhìn nhìn kiếm trong tay mình, bên trên đầy máu đen, không khỏi nhíu mày ghét bỏ, đang muốn lau lên áo của tên vừa bị giết, lại phát hiện Lezar cũng đang dùng áo blu trắng kia lau đao.

Chiến trường được thu dọn hoàn tất, Manuss mới chậm rãi đi đến như đại boss, nhìn thấy Lezar và Thẩm Tu Vân đang cùng nhau lau máu lên quần áo của nạn nhân, không khỏi nhướng nhướng mày, dùng một loại ánh mắt ái muội liếc nhìn hai người một cái, chẳng qua do lúc này bầu không khí không thích hợp nên hắn mới không trêu ghẹo vài câu, mà chỉ nhìn Ssard vẫn đang nằm trên giường bệnh, thần sắc trở nên có chút ngưng trọng.

"Tu Vân, vừa rồi ngươi thấy được chuyện gì? Thứ này muốn làm gì Ssard?" Kỳ thật giao tình giữa Manuss và Thẩm Tu Vân cũng không nhiều, nhưng hắn chính là người như vậy, đối với ai cũng luôn là một kiểu cách gần gũi, vừa vào liền thân mật mà gọi 'Tu Vân'.

"Hắn tiêm thêm thứ gì đó vào chai thuốc của Tứ điện hạ." Thẩm Tu Vân nhặt lên ống tiêm vừa bị tên trùng tộc làm rớt trên sàn nhà, bên trong là một chất lỏng trong suốt. Vào lúc nhặt lên ống tiêm, Thẩm Tu Vân tựa như nhìn thấy hai con trùng đen bên trên miệng vết thương ở mu bàn tay, nhưng khi nhìn kỹ lại, lại không thấy được gì nữa, nên cũng không chú ý thêm.

Lúc này bên ngoài phòng bệnh truyền đến một chuỗi tiếng bước chân hỗn độn, đại khái là do nghe được tiếng đánh nhau ở bên này, một đám bác sĩ và hộ lý chạy tới, cùng tới còn có Joseph sắc mặt trắng bệch, nhìn thấy trùng tộc bị chém bay đầu nằm trên sàn, tất cả đều tái mặt.

"Các ngươi rốt cuộc đang làm gì? Phòng bệnh cao cấp, cư nhiên có thể để cho trùng tộc lẻn vào?". Cảnh tượng trước mắt vừa nhìn liền đoán được chuyện gì vừa mới xảy ra, Joseph giận dữ, sắc mặt lạnh đến dọa người, kéo áo bác sỉ chủ trì, rống lên mấy câu, sau đó ném hắn qua một bên, bước đến xem Ssard.

Ssard lẳng lặng nằm ở trên giường, không một chút phản ứng, Joseph quỳ gối bên giường bệnh, nắm chặt tay hắn, khàn giọng gọi tên hắn, mà hắn vẫn không phản ứng.

"Tu Vân, ngươi đưa ống tiêm cho bọn họ, để xem bên trong là cái gì." Lezar mở miệng nói.

Thẩm Tu Vân giao ống tiêm trong tay cho một y sĩ, với hiểu biết về trùng tộc của hắn, nếu mẫu thân Lezar là cơ thể mẹ, trên người có sự bảo hộ của mẫu thân, như vậy loại bảo hộ này nhất định Ssard cũng có, trùng tộc thông thường sẽ không thương tổn đến tính mạng của Ssard. Nhớ lại tình huống trong lỗ trùng lúc trước, Phạm Tư Đức muốn giết Lezar, cơ hồ là đả thương địch 1000 tự hại mình 800, chống lại ý thức của cơ thể mẹ kết quả nhận được là đau đón khó có thể chịu đựng. Mà quan sát bộ dáng tên trùng tộc vừa rồi, lúc gã muốn tiêm thuốc cho Ssard, lại vẫn phản ứng như thường, mà cấp bậc tiến hóa của gã khẳng định không thể cao như Phạm Tư Đức, có thể thấy được, hành vi của gã rất có thể là không phải gây nguy hiểm trí mạng cho Ssard.

Quả nhiên, suy đoán của Thẩm Tu Vân là chuẩn xác, sau khi làm kiểm tra cho Ssard, các bác sĩ cũng phát hiện thân thể hắn không có bất kỳ dấu hiệu tổn thương nào, cơ năng thân thể thậm chí còn tốt hơn lúc trước một ít, nhưng vì sao hắn lại hôn mê bất tỉnh, các bác sĩ cũng không hiểu được.

"Thẩm Tu Vân tướng quân, trong ống tiêm này là thể sống sơ cấp của trùng tộc." Y sĩ phụ trách kiểm tra chất lỏng trong ống tiêm báo cáo.

Nghe xong, Thẩm Tu Vân nhận thấy Joseph có vẻ cứng ngắt một chút, nét mặt của Lezar và Manuss cũng thập phần vi diệu.

"Thể sống sơ cấp!" Bác sĩ trưởng biến sắc, lấy điện thoại ra, đang muốn gọi cho một người nào đó lại bị Joseph hung hăng quát bảo ngừng lại.

"Ngươi muốn làm cái gì?"

"Joseph tướng quân, omega bị tiêm vào thể sống sơ cấp có thể bị nguy hiểm đến tính mạng, ta sẽ lập tức sắp xếp phòng cấp cứu..."

"Ra ngoài."

Bác sĩ trưởng sửng sốt: "Joseph tướng quân, ngài đây là..."

Ánh mắt Joseph lạnh như băng, "Không hiểu lời ta nói sao, mang theo những người này cút hết đi."

Bác sĩ trưởng đầu óc lơ mơ, cũng không dám đắc tội với cái vị tướng quân hung dữ mang theo dáng vẻ sắp ăn thịt người này, liền ra dấu cho mọi người rời đi.

Trong phòng ngoại trừ Joseph và Ssard, còn lại Thẩm Tu Vân, Lezar và Manuss.

Joseph bình ổn lửa giận, đôi mắt một giây trước vẫn đang cùng hung cực ác, khi chuyển lên gương mặt hoàng tử omega đang ngủ say, đã trở nên ôn nhu thương tiếc.

"Này, Laurent phải không?" Joseph lấy điện thoại, bấm số, thấp giọng nói, "Có thể tới đây một chuyến không? Ssard... có thể đang gặp nguy hiểm."

Cũng không biết bên kia nói cái gì, tóm lại, Joseph chưa kịp nói hết, liền nói lời cảm tạ. Sau khi gọi điện xong, hắn rút kim tiêm trên tay Ssard ra, sau đó lấy chăn ôm trọn Ssard vào trong, bế người lên, đi thẳng ra khỏi phòng bệnh. Thẩm Tu Vân, Lezar và Manuss cũng đi theo.

Ssard điện hạ bị tướng quân Joseph mang đi, hai vị phó viện trưởng nghe được tin này, cũng đi đến cửa chính bệnh viện.

"Tướng quân Joseph, ngài nghĩ lại một chút, Ssard điện hạ đang trong tình huống này nếu như xuất viện, có thể rất nguy hiểm..."

Phó viện trưởng không thể nói tiếp, bởi vì Joseph lạnh lùng liếc mắt nhìn hắn, nói: "Ở đây? Để cho hắn bị trùng tộc lẻn vào giết chết sao?"

Phó viện trưởng không dám nói thêm, để cho trùng tộc lẩn vào phòng bệnh, đúng là thất trách của bọn họ, lúc đó ánh mắt hắn vô tình lại rơi vào người Thẩm Tu Vân, lập tức thay một biểu tình nịnh nọt: "Thẩm Tu Vân tướng quân, ngài đến lúc nào? Sao không cho chúng ta biết, chúng ta ra đón ngài."

Thẩm Tu Vân thản nhiên liếc mắt nhìn hắn, thẳng thắn: "Lẻn vào."

Phó viện trưởng: "..."

Một lần nữa minh chứng cho việc quân y viện đế quốc quá không đáng tin, chó mèo gì cũng có thể lẻn vào được.

Joseph mang Ssard về nhà riêng, tuy rằng hiện giờ hắn không còn là thống soái binh đoàn Vinh Quang, nhưng quân hàm vẫn còn, cảnh vệ trong nhà cũng không ít, nếu nói về chuyện an toàn, tuyệt đối đáng tin hơn cái quân y viện đế quốc kia. Sau khi an bài tốt cho Ssard, Joseph ngồi xuống bên giường hắn, nắm tay hắn, nhìn ngắm hắn.

"Joseph." Trong lòng Lezar lúc này cũng là thập phần tự trách, nếu không phải do y và Manuss rời đi để một mình Ssard nằm lại trong phòng bệnh, đại khái chuyện như vầy sẽ không xảy ra. "Rất xin lỗi, chuyện lần này là do ta sai."

Kỳ thật trong lòng Joseph cũng có oán trách Lezar, nhưng hắn càng trách bản thân mình, rõ ràng hắn nên canh giữ bên cạnh Ssard.

"Thôi, chuyện này cũng không phải là ngươi có thể khống chế được." Joseph nói.

"Lần này ngược lại là nhờ có Tu Vân." Manuss nói, "Nhưng mà, Tu Vân, ngươi có phải nên giải thích chút gì với ta và Lezar? Thống soái binh đoàn Vinh Quang đại danh đỉnh đỉnh, vì sao lại nấp trong thang thoát hiểm?"

"Ta nhận được tin, nói Ssard gặp nguy hiểm." Thẩm Tu Vân nói, sau đó liếc nhìn Lezar, "Nhưng đúng là không nghĩ tới, ngài và Thất điện hạ lại có sở thích nói chuyện ở chỗ như vậy."

"Chỗ đó không có camera." Lezar đột nhiên buông một câu, "Nhị ca và ta muốn nói ra suy nghĩ của mình, không muốn người khác nghe được."

Giải thích sao? Ngược lại là Thẩm Tu Vân cảm thấy bất ngờ, Lezar người này vẫn là luôn làm theo ý mình, sâu không lường được, khi nào sẽ hạ mình giải thích với người khác?

Ánh mắt hẹp dài tinh tế của Manuss đánh giá vài cái giữa Thẩm Tu Vân và Lezar, tựa hồ nhìn ra chuyện gì, cười nói: "Đúng vậy, ta đúng là có chuyện quan trọng muốn thương lượng với Thất đệ, Tu Vân, kỳ thật chính xác hơn là muốn thương lượng với Thất đệ và ngươi."

Thẩm Tu Vân đã sớm biết thiên hạ không phát cơm miễn phí, lúc đó trong hội nghị Manuss toàn lực duy trì mình, tất nhiên là có việc muốn nhờ.

Nhìn thần sắc thong dong bình tĩnh của Thẩm Tu Vân, đáy lòng Manuss không khỏi gia tăng thêm mấy phần tán thưởng, đi vài bước tới trước giường nhìn Ssard, lại nhìn Joseph, thu liễm bớt nét cười ngả ngớn, trở nên nghiêm túc: "Omega bị tiêm vào thể sống sơ cấp của trùng tộc, sẽ chết, cho tới hôm nay, đại khái chỉ có mình Ssard là ngoại lệ. Nhìn vào phản ứng của Joseph tướng quân hôm nay, hẳn là cũng đã biết vài chuyện." Nói tới đây, hắn ngẩng đầu nhìn Thẩm Tu Vân, "Ngươi và Lezar đi qua lỗ trùng hẳn cũng đã biết."

Nghe đến đó, trái tim Thẩm Tu Vân nhảy dựng, không biết từ 'biết' này của Manuss là nói tới chuyện gì.

"Manuss, đừng có thừa nước đục thả câu nữa, rốt cuộc muốn nói cái gì?" Lúc này Lezar có chút mất kiên nhẫn, hắn hận nhất điểm này của Nhị điện hạ, nói cái gì cũng phải vòng ba vòng, "Lúc trước ngươi nhắc đến Vệ Á với ta, hiện giờ ở đây không có người ngoài, ngươi rốt cuộc muốn chúng ta làm thế nào?"

Manuss nói: "Ssard là omega, sau khi bị tiêm vào thể sống sơ cấp không những không nguy hiểm đến tính mạng, ngược lại cơ năng thân thể còn được tăng cường, kỳ thật là do máu của hắn có lực miễn dịch đối với trùng tộc, nếu lúc này lấy máu của Ssard làm xét nghiệm, trong thân thể hắn cũng sẽ không có bất kỳ một dấu hiệu nào của thể sống sơ cấp, ta nghĩ, đây chính là nguyên nhân vì sao Joseph tướng quân muốn mang hắn về ngay lập tức? Bởi vì một khi quân y viện biết máu của Ssard cũng miễn nhiễm đối với trùng tộc... Lezar, chuyện của mẫu thân hai người các ngươi sẽ bại lộ."

"Cho nên?"

"Cho nên, hôm nay ta tới tìm ngươi, chỉ là muốn nói, Ssard không phải là omega duy nhất không chết."

Lúc này, ngay cả Joseph cũng bị thu hút, quay đầu lại nhìn Manuss một cách khó hiểu.

"Vệ Á?" Lezar trầm ngâm một khắc, đột nhiên phun ra một cái tên mà Thẩm Tu Vân trước giờ chưa từng nghe thấy.

Manuss gật đầu: "Không tồi."

"Điều này sao có thể? Không phải là chỉ có sự bảo hộ của cơ thể mẹ..." Joseph nói đến một nửa, ngây ngẩn cả người.

"Đoán ra rồi sao?" Manuss cười cười, "Máu của Vệ Á cũng có lực miễn nhiễm đối với trùng tộc, nguyên nhân rất đơn giản, hắn là huynh đệ cùng mẹ khác cha với các ngươi."

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play