Chương 61
Một ngày này, bản tin trang bìa của nhật báo đế quốc Tinh Tế lại gây nên chấn động lớn:
Đáng sợ! Thích khách omega phạm đại án! Năm vị quý tộc alpha chết thảm trong nhà!
Chỉ cách ngày giáo sư Figg bị sát hại chưa đến ba tháng, hung thủ tiêu dao bên ngoài vậy mà còn liên tục gây án, lần này thật khiến cho toàn dân khủng hoảng và sợ hãi.
"Đối với hung thủ, chúng ta tuyệt không bỏ qua! Đối với hành vi khủng bố như vậy, chúng ta phải kiên quyết bóp chết từ trong trứng nước!" Carsen mặc một thân quân trang, phát biểu trong buổi họp báo, mấy đài truyền thông internet trong nước đều truyền hình trực tiếp, thanh âm trầm ổn của đại hoàng tử vang lên. "Dựa vào ý kiến phúc đáp của hội nghị và bệ hạ Kelmis, hiện đã quyết định kết hợp hai lực lượng quân đội và cảnh sát, tiến hành đuổi bắt quy mô lớn, ta, Carsen đã ra nhiều quân lệnh, trong vòng mười ngày, chắc chắn lôi hung thủ ra công lý."
Tắt tin tức, Brandy lo lắng rời khỏi Tinh Mộng Điện, đến đấu trường tìm Thẩm Tu Vân. Hiện giờ hắn đã sớm bị xem là tình nhân của Dã Quỷ, ra vào đấu trường không có gì trở ngại. Đi thang máy đến thẳng tầng 118 vào gian phòng xa hoa, mở cửa, Brandy thấy Thẩm Tu Vân đang ngồi trước ghế sofa trong phòng khách, uống rượu một mình.
"Ngươi xem tin tức?" Phát hiện TV trong phòng Thẩm Tu Vân còn đang mở, Brandy thực sự không nghĩ ra, đã lúc này rồi, hắn sao vẫn còn tâm trạng uống rượu. "Mấy ngày nay tinh cầu Solomon thế nhưng cũng có quân đội đóng trú, hơn nữa đến cảnh sát cũng xuất động, nơi nơi điều tra người, ngươi tính thế nào?"
Tửu lượng Thẩm Tu Vân không cao, sắc mặt rất dễ thay đổi, lúc này đã có vài phần men say, thấy Brandy thần thái lo lắng, hắn chậm rãi nâng mắt, con ngươi đen mang theo mấy phần mê hoặc.
"Ừ? Tính chuyện gì?"
"Ngươi không tìm chỗ trốn?"
"Trốn? Có thể trốn đi đâu?"
Brandy nhất thời nghẹn lời.
Thẩm Tu Vân cười: "Đừng nóng vội, từ từ xem đã."
Brandy không biết có phải mình bị ảo giác hay không, cảm thấy Thẩm Tu Vân cười có vài phần băng giá, khiến hắn lạnh hết sống lưng, giống như tuyệt thế thần binh sắp ra khỏi vỏ, làm người khác sinh lòng sợ hãi.
"Được, nếu ngươi không vội, ta đây cũng yên tâm. Sẽ chờ vài ngày xem tình huống thế nào, nếu gặp nguy hiểm, ta sẽ không tiếc hết thảy đại giới, che dấu ngươi rời khỏi chỗ này. Tuyệt sẽ không cho ngươi rơi vào trong tay những người đó." Brandy cực kỳ nghiêm túc mà nhìn Thẩm Tu Vân, thần sắc trịnh trọng mà kiên quyết.
Thẩm Tu Vân nhìn nam nhân omega trước mặt, mới chưa đến nửa năm trước, hắn còn chỉ biết quỳ gối bên chân mình khóc sướt mướt, hiện giờ giống như đã thoát thai hoán cốt. Một người trong một thời gian ngắn ngủi như thế, có thể thay đổi kinh người như vậy, huống chi là hắn, đã từng chết qua một lần chứ?
"Đa tạ." Thẩm Tu Vân nói, "Thực may mắn được quen biết ngươi, Brandy."
Brandy mặt hơi ửng hồng, đã từng, hắn luôn cho rằng Thẩm Tu Vân là trụ cột tinh thần, chờ sau khi thật sự quen biết Thẩm Tu Vân, trong lòng lại không khỏi sùng bái người này, mong đợi mình có thể mạnh mẽ như hắn. Nhưng khi Brandy ý thức được chênh lệch giữa hai người, lại cảm thấy mình căn bản không xứng đứng ở bên cạnh một người như vậy, trở thành đồng bạn của hắn. Mà lúc này, Thẩm Tu Vân lại nói may mắn được quen biết mình, đây không phải có nghĩa là... được tán thành?
"Ta cũng vậy." Brandy cũng cười, ánh mắt sáng nhìn Thẩm Tu Vân, "hơn nữa, trong lòng ta rất cảm kích."
Có tiếng gõ cửa, sắc mặt Brandy hơi thay đổi, Thẩm Tu Vân bình thản đi ra mở cửa.
Lezar đứng trước cửa, vừa muốn nói chuyện với Thẩm Tu Vân, ánh mắt quét qua, nhìn thấy Brandy, không khỏi nhíu mày.
"Xem ra, ta quấy rầy nhã hứng của Dã Quỷ huynh?"
Thẩm Tu Vân thản nhiên nói: "Không, hắn đang muốn đi."
Brandy khoác áo choàng, hành lễ với Lezar, cúi đầu rời đi. Lezar khinh thường mà quét mắt nhìn hắn, đóng cửa lại. Hỏi Thẩm Tu Vân: "Hắn biết thân phận của ngươi?"
Thẩm Tu Vân 'ừ' một tiếng, ngồi trở lại sofa, tiếp tục uống rượu, cũng không nhìn Lezar. Từ khi hắn chủ động thay đổi mối quan hệ với Lezar, y thường xuyên đến cửa, đã trở thành thói quen. Hắn vừa không đuổi người đi, cũng không đặc biệt thân thiết, cứ giữ cái vẻ không mặn không nhạt như vậy, nhưng Thất hoàng tử da mặt dày không quan tâm, đến càng ngày càng thường xuyên.
"Hắn có thể tin sao?" Lezar nhíu mày hỏi, giữa mi gian có một tia không vui.
Thẩm Tu Vân nhìn y một cái, cầm lên chén rượu, cười nói: "Cũng có thể tin giống như Thất điện hạ."
Lezar vừa nghe Thẩm Tu Vân đem bản thân mình và một người khác đặt cùng một vị trí, trong lòng có chút mất tự nhiên, nhưng y vẫn áp chế trong lòng, không thể hiện ra ngoài, gật đầu nói: "Như vậy cũng tốt, ngươi cũng không thể luôn chỉ có một mình, có nhiều người giúp đỡ thì tốt hơn."
"Không tệ." Thẩm Tu Vân gật đầu đồng ý, sau đó rũ mi mắt, tiếp tục tự rót uống một mình.
Lezar nhìn nam nhân trước mặt, đột nhiên nhớ tới kiếp trước những lúc hai người cùng uống rượu, chính mình đã nói với hắn vài lời, nhưng lúc đó người này đã uống tới say mèm, với lời mình nói, chỉ sợ hắn căn bản không nghe vào câu nào.
"Ta đã từng có một người bạn, rất giống ngươi, sức chiến đấu cá nhân vô cùng mạnh." Lezar đột nhiên nói.
Chén rượu trên tay Thẩm Tu Vân hơi ngập ngừng, nhưng hắn rất nhanh dựa vào động tác rót rượu mà che lấp đi, không trả lời Lezar.
"Ta từng nói với hắn, một người khó nên chuyện, lưỡi dao sắc bén gây tổn hại, độc lang khó sống, tính cách hắn cứ như vậy, một ngày nào đó sẽ phải chịu thiệt, nhưng hắn lại không nghe lọt tai."
Thẩm Tu Vân lại uống cạn một chén rượu, hỏi Lezar: "Nếu vậy, người bạn kia của thất điện hạ hiện tại thế nào?"
Ánh mắt Lezar trầm xuống, nói: "Hắn đã chết."
Thẩm Tu Vân lại hỏi: "Chết như thế nào?"
Lezar ngẩng đầu đối diện với đôi mắt quen thuộc kia, nhất thời cảm thấy trong lòng hốt hoảng, thở không nổi, lập tức dời tầm mắt, tự rót cho mình một chén rượu.
"Chỉ là một người bạn trước kia trong học viện mà thôi, được rồi, không nói đến hắn nữa." Giờ phút này, dưới tia nhìn chăm chú, Thất điện hạ thế nhưng đánh mất vẻ bình thản ung dung thường có, vụng về chuyển đề tài.
Thẩm Tu Vân cười lạnh trong lòng, cũng không hỏi thêm, tiếp tục uống rượu, nhân tiện đổi kênh tv, trong tv lại bắt đầu các loại tin tức về năm người vừa bị sát hại, cũng không biết là tại Thẩm Tu Vân xui xẻo, hay là có người cố ý đối đầu với hắn, các phóng viên tác nghiệp dựa trên sự kiện này, thế nhưng đào ra mỗi người đều có một giai đoạn quá khứ quang vinh, không phải là nhà từ thiện thường quyên tiền cho sự nghiệp giáo dục, thì là lão binh từng cống hiến cho sự nghiệp quốc phòng, tóm lại tên tuổi Thẩm Tu Vân vì những việc này mà càng ngày càng bị bôi đen, ngay cả những người ban đầu đồng tình vì cảnh ngộ bi thảm của omega cũng bắt đầu phản chiến, cảm thấy hắn thật sự rất đáng giận.
Lezar và Thẩm Tu Vân cùng xem tin tức, từ từ định thần, lấy lại bình tĩnh, y chậm rãi uống chén rượu trong tay, thỉnh thoảng liếc mắt theo dõi thần sắc Thẩm Tu Vân, mở miệng nói: "Hiện nay vụ việc càng lúc càng trầm trọng, tên của ngươi cũng càng ngày càng không tốt."
Thẩm Tu Vân không đưa ra ý kiến gì, chỉ 'ừ' một tiếng.
Lezar tiếp tục nói: "Đều nói miệng người đáng sợ, có đôi khi ý dân có thể hủy một người, cũng có thể nâng đỡ một người."
Thẩm Tu Vân hơi hơi nghiêng đầu, trầm mặc nhìn thất hoàng tử ngồi đối diện, nhìn y nhàn tản dựa vào sofa, ánh mắt thản nhiên nhìn màn hình, lúc này đang chiếu lại buổi phỏng vấn Carsen. Có thể nhìn thấu hết thảy mọi người như vậy, đem tất cả mọi việc đều nắm trong lòng bàn tay, thần thái tự đắc, giống hệt kiếp trước. Lại nói thêm, cũng do hắn đời trước có mắt không tròng, không thấy núi Thái Sơn. Xứng đáng để người coi là quân cờ mà lợi dụng.
"Tu Vân, có chuyện ta muốn hỏi ngươi. Lúc ngươi tiếp nhận những việc này, chẳng lẽ chưa từng nghĩ tới hậu quả sao? Thậm chí cũng không điều tra về những người này một chút?"
Cho dù hai người đều biết rõ thân phận của nhau, nhưng bình thường Lezar vẫn dùng thân phận Dã Quỷ mà đối xử với Thẩm Tu Vân, cơ hồ cũng không gọi tên thật của hắn. Lại nghe thấy tên mình phát ra từ miệng người này, Thẩm Tu Vân cảm thấy có chút chói tai.
"Chỉ cần có tiền thì tốt rồi, để ý nhiều như vậy để làm gì." Thẩm Tu Vân thản nhiên nói, mặt không đổi sắc.
"Nhưng hiện giờ đã tới bước này, Carsen đã mở rộng phạm vi tìm kiếm đến tận Solomon, nếu thật điều tra đến đấu trường, vậy ngươi sẽ đi đâu?" Lezar nhìn người này cũng vẫn y như kiếp trước, không một chút tiến bộ, không khỏi có chút nóng vội, y biết Thẩm Tu Vân luôn không thích quyền mưu, nhưng hắn không, tất sẽ có người có, thế đạo ở đây chính là ngươi không chết thì là ta vong, giống như đi ngược dòng nước, không tiến lên thì sẽ bị thụt lùi.
Thẩm Tu Vân không nhìn Lezar, một bộ dáng không yên lòng, chỉ nói: "Trốn đến chỗ khác là được."
"Trốn? Có thể trốn đi đâu?" Đây đúng là lời mà Thẩm Tu Vân vừa mới nói với Brandy, lần này lại là Lezar nói với hắn, "Đến lúc ngươi muốn trốn cũng không được thì sẽ như thế nào?"
"Không phải còn có thất hoàng tử sao?" Rượu hàm ý nồng, ngữ điệu Thẩm Tu Vân cũng có chút lười nhác, cười như không cười mà liếc nhìn Lezar. "Nếu thật sự đến lúc trốn cũng không được, Thất hoàng tử có nhìn lại phần giao tình mấy ngày này mà thả ta một con đường sống hay không?"
Lezar bị cái nhìn này miết đến khẩn trương trong lòng, đời trước người này chính là chết trong tay mình, mỗi lần nhớ tới, là chính y nắm trường đao đâm xuyên trái tim hắn, y lại cảm thấy đao kia như đâm vào chính mình, có hối hận không ư? Không, sao y lại có thể hối hận việc mà y làm chứ? Nhưng mà đời trước, y chẳng qua là bất đắc dĩ mà thôi, người này chỉ có nghịch thiên mà đi, mới có thể thoát khỏi đường chết. Đời này đã có chính mình trông nom bảo hộ, hắn tuyệt đối sẽ không lại đi trên con đường không lối về kia, mà bọn họ, cũng sẽ không rơi vào kết cục như trước.
"Yên tâm, nếu ngươi đã xem ta là bằng hữu, sau này nhất định sẽ bảo hộ ngươi chu toàn." Lezar cười cười, đồng ý nhận lời.
Thẩm Tu Vân mỉm cười, một tay nâng chén, nói với Lezar: "Vậy Tu Vân tại đây, đa tạ Thất điện hạ trước." Nói xong liền ngẩng đầu, một hơi uống cạn.
Gần nửa năm qua, bởi vì còn phải chịu ảnh hưởng của mấy vụ ám sát từ sau khi Thẩm Tu Vân trốn khỏi căn cứ Mai Tả, Đảng Hòa Bình từ trước tới nay luôn duy trì bảo hộ nhân quyền omega, chủ trương hủy bỏ thể chế quân chủ lập hiến, thực hiện chế độ tổng thống, đã gặp phải đả kích và xa lánh trước nay chưa từng có trong hội nghị. Bởi vì sức ảnh hưởng ác liệt của sự kiện lần này, hơn nữa đại hoàng tử Carsen cầm đầu những chính khách của Đảng Tiến Bộ châm ngòi thổi gió, sự đồng tình của dân chúng đối với omega hạ xuống thấp nhất, nhiều dự luật của Đảng Hòa Bình bị đình chỉ, giáo hội chủ trương giữ gìn quyền thống trị tuyệt đối của alpha cũng nhân cơ hội này khởi xướng dư luận, bức bách nhân sĩ của Đảng Hòa Bình đi vào khuôn khổ, ép ghế trong hội nghị.
Quân pháp đế quốc có quy định, thống soái chưởng quản binh đoàn Sứ Mệnh, lúc còn đương chức không được dẫn binh ra khỏi tinh cầu Lama thủ đô, Carsen lần này lại lấy cớ truy bắt hung phạm, đi khắp các tinh cầu trên bản đồ đế quốc, nơi nơi phát biểu diễn thuyết, tiến lên lung lạc các quý tộc alpha ở những tinh cầu khác, chèn ép Đảng Hòa Bình, ủng hộ Đảng Tiến Bộ, tăng thêm khả năng thừa kế vương vị cho bản thân, nối bật không có đối thủ, mà ngay cả hoàng đế Kelmis cũng không có biện pháp nào với hắn.
Sắp tới, hội nghị của hai đảng lại chuẩn bị cử hành, chuyện Carsen được tuyên bố trở thành người kế nhiệm ngôi vị hoàng đế đã như ván đóng thuyền, nhưng, lúc này lại xảy ra một sự việc khiến người không thể tưởng tượng được, triệt để đánh nát giấc mộng đẹp của Carsen.
Hai ngày sau, vào lúc quân đội chuẩn bị tiến vào trú đóng tinh cầu Solomon, một nhà truyền thông vô danh, đột nhiên tung ra một bản tin kinh thiên động địa....
Giáo sư Figg bị ám sát tại quân y viện, sau lại được truy phong liệt sĩ, thế nhưng lại là nghi phạm trong mấy đường dây mua bán omega lớn!
Theo bản tin, giáo sư Figg thông qua đường dây mua bán omega mấy năm nay đã đạt được số tài sản kếch sù, số người bị mua bán lên đến trên mười vạn người. Thậm chí, hắn còn lợi dụng quá trình phạm tội này, từng cầm tù hơn cả ngàn omega trong phòng thí nghiệm, lợi dụng bọn họ để tiến hành vô số thí nghiệm cực kỳ tàn ác. Giải phẩu cơ thể sống, nghiên cứu huyết học, thực nghiệm vi khuẩn, phản ứng bệnh độc, phân tích gen... Mỗi một thí nghiệm đều có hình ảnh thật và video làm chứng, những cảnh tượng máu chảy đầm đìa làm người xem cảm thấy ghê sợ, chân tay bủn rủn! Những omega đáng thương bị làm vật thí nghiệm đều chết thảm, cái gọi là thí nghiệm khoa học, kỳ thực không khác gì giết người man rợ!
Sau khi hình ảnh và video được phát trên bản tin, còn kèm theo số liệu báo cáo của phòng thí nghiệm trực thuộc giáo sư Figg, những thứ đã từng khiến cho hắn đạt được những luận văn được vinh danh và những thành quả khoa học, không có gì là không đến từ gian phòng thí nghiệm này, danh, lợi, mọi thứ của hắn, mọi thứ đều là giẫm đạp trên máu thịt omega vô tội mà cướp tới. Một bản danh sách thật dài chứa tên những omega đã bị hại, trôi qua trên màn ảnh hơn mười phút mới tới cuối.
Không chỉ như thế, Giáo sư Figg kiếm tiền đen nhờ việc buôn bán omega, còn quyên cho cô nhi viện, thân là thành viên đảng Hòa Bình, thậm chí từng vô số lần đề xuất đảm bảo nhân quyền omega, tỏ ra bảo hộ đối với chủng quần omega yếu thế.
Khi mọi tội ác được phanh phui, đối lập với hình ảnh khả kính lúc trước, đê hèn tương phản như vậy thật làm người khác không thể tha thứ.
Tin tức này một khi được phóng xuất, lập tức điên cuồng lưu chuyển khắp nhân gian, cảm giác bị đùa giỡn, từ ghê tởm nhanh chóng chuyển thành tức giận, khi Carsen biết được tin tức, muốn khống chế thì đã muộn rồi.
Danh hiệu liệt sĩ bị gỡ bỏ, quân hàm đại tá bị tước, đã từng được ngợi ca đến tận mây xanh, giáo sư viện khoa học trong một đêm trở thành tội đồ đế quốc, chịu toàn dân thóa mạ, đặc biệt là omega và những người có người nhà là omega, cơ hồ bị những thí nghiệm tàn bạo kia đâm đỏ mắt, bọn họ phẫn nộ, khiếp sợ, không thể tin được chuyện như vậy lại có thể xảy ra ở đế quốc. Chính phủ đế quốc vì để trấn an lòng dân, lập tức thành lập tổ điều tra, khẩn cấp điều tra mấy đại án liên quan tới việc buôn bán omega này.
Công việc của tổ điều tra giống như được thần phù hộ mà vô cùng thuận lợi, hiệu suất kinh người, trong vòng ngắn ngủi chưa đến một tuần, lần lượt đưa ra ánh sáng vài tổ chức trọng yếu trong đường dây lừa bán omega. Khi bản danh sách các tổ chức này được công bố, dư luận lại lần nữa ồ lên.
Trên đó ghi năm cái tên, rõ ràng là năm vị quý tộc alpha vừa bị ám sát!
Dư luận nháy mắt đảo chiều, mọi người như vừa chịu nghi thức xối nước lên đầu, bừng tỉnh đại ngộ!
Khó trách omega tên Thẩm Tu Vân kia lại ám sát mấy người này! Nếu không nhờ hắn, những loại cặn bã này có phải sẽ vẫn như trước, bình yên vô sự trà trộn giữa mọi người, hưởng thụ sự kính yêu ngưỡng mộ?! Chì cần tưởng tượng thôi, cũng đã thấy vô cùng ghê tởm!
Tổ điều tra lập tức thi triển, vài tên thủ phạm chính đã tử vong, cảnh sát lập tức xuất động, bắt những tòng phạm còn lại, trong nhất thời toàn bộ đế quốc đều bị hút vào sự kiện lần này, mỗi ngày tin tức đều cập nhật những tình huống phát triển mới nhất.
Nhưng, theo vụ án càng lúc càng sâu, sắc mặt đại hoàng tử Carsen lại càng ngày càng tái nhợt, hắn tìm ra đài truyền hình đầu tiên đã công bố chuyện của giáo sư Figg, lại điều tra được đây chỉ là một nhà đài điện tử nho nhỏ mới thành lập, không có nhân viên, không có trụ sở, chỉ dùng một máy phát tín hiệu.
Carsen sai người tiêu hủy cái máy phát tín hiệu kia, nhưng mà hắn hủy một cái, lập tức sẽ có cái khác xuất hiện ở một góc nào đó của đế quốc, tiếp tục đưa tin. Carsen muốn tạo áp lực lên hội nghị, khiến bọn họ phải giải tán tổ điều tra, nhưng nếu là như vậy sẽ kích động sự phẫn nộ của dân chúng, hơn nữa, vài vị nguyên lão trong hội nghị lần này thế nhưng không hẹn mà cùng đứng ở phía đối lập với hắn. Carsen đương nhiên không biết, những nguyên lão này sớm đã bị người nắm lấy nhược điểm, điều tra binh của quân đoàn 19, đã điều tra rõ ràng rành mạch gốc gác của bọn họ, làm sao còn dám nói không.
Quả nhiên, sự tình giống như Carsen đã dự đoán trước, lưới trời tuy thưa, nhẹ nhàng êm ái từ từ rút lại, cuối cùng toàn bộ tụ hợp vào một chỗ thanh danh lan xa – đấu trường Solomon. Cơ hồ mỗi một đường dây buôn bán omega đều dừng chân tại đấu trường Solomon.
Solomon nơi này như cội nguồn của vạn ác, pháp luật không tới, phát hiện loại chuyện này cũng không có gì lạ, mấu chốt ngoài tưởng tượng của mọi người chính là, chủ nhân sau lưng đấu trường này, thế nhưng lại là đại hoàng tử Carsen.
Thì ra, đầu sỏ gây tội khiến vô số omega chết thảm, thành lập đấu trường phi pháp tạo thành vô số tội phạm, ở sau màn làm chủ đống tài sản đen, lại chính là vị hoàng tử mà bọn họ vẫn luôn ủng hộ đến suýt trở thành người kế vị ngai vàng! Chính là vị đại hoàng tử Carsen điện hạ vẫn luôn hưởng thu nhập từ tiền thuế của dân chúng và hưởng đặc quyền quý tộc.
Một tuần sau khi sự việc bùng nổ, hoàng cung Klappa bị dân chúng phẫn nộ bao vây, hơn mười ngàn ngưởi biểu tình trên quảng trường, tiếng hô điên cuồng phẫn nộ cơ hồ chấn vang cả gác chuông hoàng cung.
Carsen xuống đài!
Đảng Tiến Bộ xuống đài!
Hoàng đế Kelmis xuống đài!
Đế quốc được thành lập hơn hai trăm năm qua, chưa từng xuất hiện bạo động quy mô lớn, lần đầu tiên lay động quyền thống trị của quý tộc alpha.
Pho tượng trên quảng trường Klappa bị đẩy ngã, binh đoàn Sứ Mệnh xuất động cơ giáp để trấn áp, vô số dân chúng bị thương, hoàng tử Carsen cùng tất cả nguyên lão đảng Tiến Bộ đều không dám lộ diện, mâu thuẫn giữa dân chúng và quý tộc trở nên gay gắt, tình thế dần dần phát triển về hướng không thể khống chế.
Đúng lúc này, người ủng hộ đảng Hòa Bình có uy vọng khá cao trong dân gian, tổng tư lệnh đế quốc –Andrew tướng quân ra mặt, tuyên bố triệt hồi chức thống soái binh đoàn Sứ Mệnh của Carsen điện hạ, truy bắt thẩm tra, cũng lâm thời quyết định, thất hoàng tử Lezar nhậm mệnh thống soái binh đoàn Sứ Mệnh.
Lúc này, bạo động quy mô lớn đã duy trì hơn một tháng mới tạm bình ổn.
Mà sau khi Lezar rời đi tinh cầu Solomon, trở về tiếp nhận quân chức không lâu, ước hẹn ba tháng của Thẩm Tu Vân và Joshua cũng đến kỳ. Hắn bay đến tinh cầu mà hai người đã hẹn trước, ngồi trong một nhà hàng, đợi Joshua đến.
Lúc vào nhà hàng, cũng đã phải trải qua một khúc nhạc đệm.
Bởi vì sự kiện bạo động gần đây, các nơi trên khắp đế quốc Tinh Tế tăng mạnh phòng ngừa bảo an. Vì Thẩm Tu Vân mặc cách ly trang, thế nhưng bị một lính tuần tra ngăn lại tại cửa nhà hàng, muốn hắn xuất trình giấy chứng nhận đăng ký. Thẩm Tu Vân lấy ra giấy tờ giả, tình hình chung, qua một cái chớp mắt sẽ được thả đi, ai biết binh sĩ này thế nhưng lại tích cực, không cần lăn qua lộn lại giấy đăng ký kia, cũng đoán được là giả.
"Ngươi rốt cuộc là ai! Theo ta đến quân bộ một chuyến!"
Trong lòng Thẩm Tu Vân thầm mắng tên này đầu úng nước, tuy rằng tinh cầu này không hỗn loạn như Solomon, nhưng cũng có vài thế lực hắc bang hoạt động, có rất nhiều người dùng cách ly trang phi pháp, hắn nguyên tắc như vậy, không sợ chọc giận tổ chức nào đó, cuối cùng bị trả thù sao?
Vốn là đang cân nhắc xem nên thoát thân như thế nào, lúc này một binh sĩ tuần tra khác đi ngang qua, nhìn hắn một cái, lấy giấy tờ giả từ tay binh sĩ kia qua, nhìn nhìn nói: "Chuyện này rất bình thường mà, ngươi nghĩ sao?"
"Ngươi rõ ràng là..."
"Rõ ràng cái gì a! Nhanh câm miệng đi!" binh sĩ trả lại giấy tờ cho Thẩm Tu Vân, chào theo nghi thức quân đội, "Thật xin lỗi đã làm phiền ngài!"
Thẩm Tu Vân yên lặng lấy lại giấy chứng nhận, vào nhà hàng.
Khi Thẩm Tu Vân đã đi xa, binh sĩ thứ nhất có chút không phục mà nói: "Giấy chứng nhận kia rõ ràng là giả, sao lại cho đi?"
Binh sĩ kia rõ ràng là già đời hơn một chút, đạp tân binh một cước, nói: "Có mắt xí đi! Người nổi bật nhất bây giờ, Thất hoàng tử nói thế nào? Cố gắng tận lực không tạo thêm mâu thuẫn, làm dịu đi quan hệ với quần chúng. Hơn nữa, đầu năm nay người có thể mặc áo choàng cách ly phi pháp nếu không phải là alpha thì cũng là omega, ngươi áp tải người về quân bộ, lúc đó lại thêm một đống việc, tỉnh lại đi!"
Binh sĩ số 1 bị đá đến tỉnh mộng, sợ hãi nghĩ: 'Đúng vậy, vạn nhất là omega thì sao? Hắn cũng không muốn rước phiền phức đến...'
Chương 62
Thẩm Tu Vân ngồi trong nhà hàng chờ giây lát, Joshua đúng hẹn tới.
Sau khi Beta nhã nhặn tuấn tú ngồi đối diện Thẩm Tu Vân, chuyện gì cũng không nói, chỉ mỉm cười lấy một tờ tinh tạp đặt lên bàn, đẩy tới trước mặt Thẩm Tu Vân.
Thẩm Tu Vân tiếp nhận, cầm lên xem, không biết phải làm gì.
"Này, Không xem một chút sao?" Joshua nói.
Với trình độ khoa học kỹ thuật hiện nay của đế quốc, điện thoại không chỉ là công cụ liên lạc, còn là một loại mini netword thông minh, chỉ cần cắm tinh tạp vào khe bên hông điện thoại là có thể đọc ra con số trong tài khoản ngân hàng.
"Lúc trước chúng ta ước định thế nào?" Thẩm Tu Vân không trả lời mà hỏi lại Joshua.
"Làm ra gấp năm lần số tiền ban đầu." Joshua nói.
"Đã làm được rồi sao?" Thẩm Tu Vân hỏi.
"Gấp sáu lần." Joshua trả lời, cặp mắt hẹp dài meo meo cong lên, nhưng không có vênh váo đắc ý, từ đầu đến cuối đều một vẻ không kiêu ngạo không xiểm nịnh, "Đương nhiên, ta không dám cam đoan toàn bộ số tiền đều hợp pháp, nhưng ta có thể cam đoan không chút nào không hợp đạo đức."
Thẩm Tu Vân nhìn beta khôn khéo đang mỉm cười nhìn mình, hơi có chút ngoài ý muốn, không khỏi nhướng mày.
Joshua hơi nghiêng người tới trước, thấp giọng nói: "Hiện tại khắp mọi ngõ ngách toàn đế quốc đều đang bàn tán về ngài, trong một đêm từ tên côn đồ thành anh hùng, thật sự là đủ phấn khích."
Thẩm Tu Vân hiểu, trong mắt Joshua, chính là tự mình an bài hết thảy. Trước điều tra rõ ràng kẻ đứng sau vụ án mua bán omega, sau đó ám sát những người này, chờ tích lũy đủ ảnh hưởng của dư luận, lại tung ra chân tướng, xoay chuyển càn khôn, thanh danh lan truyền lớn. Có lẽ không riêng gì Joshua, mà ngay cả Baccho và Brandy cũng cho là như vậy, cho nên gần đây ánh mắt của họ nhìn hắn càng thêm kính sợ sùng bái. Nhưng sự thật là, với bản lĩnh hiện giờ của hắn, cho dù muốn, cũng tuyệt đối không có khả năng đạt thành hiệu quả như vậy.
Từ khi Thất hoàng tử nói với hắn lời nói về người nào nên giết người nào không trong bữa tiệc mừng thọ hoàng đế kia, Thẩm Tu Vân đã biết y chính là người ở kiếp trước. Cho nên hắn hiểu rõ người này, thái độ làm người của y, phương thức xử sự của y, thậm chí còn hiểu hơn chính bản thân mình.
Bởi vậy, khi Brandy điều tra lại rõ ràng tư liệu về năm người bị ám sát này đều có mối liên hệ với giáo sư Figg kia, Thẩm Tu Vân cũng đã dự đoán được ngày hôm nay. Hắn hiểu, hết thảy đều là do người kia ở sau lưng bày bố. Nếu không có gì thay đổi, thì tất cả chỉ là mới bắt đầu. Hiện giờ đã kéo xuống một Carsen, như vậy mục tiêu tiếp theo là ai, có thể đoán. Ai ngăn cản con đường của y, tự nhiên sẽ giống như cỏ dại vậy, bị y nhổ sạch gốc. Thẩm Tu Vân hắn cũng chỉ là một món vũ khí sắc bén trên tay người nọ mà thôi. Hệt như kiếp trước.
Cho dù là kiếp trước hay là đời này, ánh mắt người kia nhìn hắn vẫn khiến người cảm thấy ghê tởm như vậy, ánh nhìn như nhìn vật trong bàn tay, chịu khống chế, làm hắn cảm thấy ghê tởm, phẫn nộ, thống hận. Không có lúc nào hắn không nghĩ đến việc chọc mù đôi mắt kia, để hắn không nhìn thấy hình bóng mình in trong đôi mắt đó nữa. Nhưng, hắn biết, hiện giờ thời cơ chưa tới, hắn còn phải nhẫn nhịn.
Nhìn thanh niên beta đối diện hai mắt sáng rỡ nhìn mình, Thẩm Tu Vân cũng không giải thích, chỉ im lặng cười cười, lấy chiếc vali mang bên người đưa cho Joshua.
Joshua khó hiểu: "Ngài đây là..."
"Không phải muốn ta cho ngươi một công việc sao?"
"Cho nên... vậy là ta đủ tư cách?" Cho dù Joshua biểu hiện ra ngoài thanh lãnh lý tính, nhưng ngữ điệu vẫn để lộ kích động trong lòng hắn.
Thẩm Tu Vân gật đầu nói: "Ngươi đã có năng lực như vậy, đương nhiên phải cùng làm việc với người tài hoa, nếu không, không phải là lãng phí?"
Cho dù chưa từng hoài nghi thiên phú của mình trong thương nghiệp, nhưng đối với sự khẳng định và khen ngợi hào phóng như thế, kẻ tự tin như Joshua, cũng không khỏi có chút thẹn thùng. Cúi đầu, mở vali liếc nhìn, bên trong chỉ có một chiếc áo choàng cách ly thật bình thường.
"Ngài đưa ta cái này để làm gì?" Joshua mờ mịt.
Thẩm Tu Vân nói ngắn gọn: "Đây là áo choàng cách ly có thể bắt chước tin tức tố alpha."
Joshua : "..."
"Ngài... ngài không phải nói đùa chứ!" Joshua cơ hồ cho rằng mình đang nghe chuyện đùa, cho dù biết rõ Thẩm Tu Vân không phải loại người hài hước đến nỗi có thể chọc cười người khác, hắn vẫn nhịn không được mà hỏi.
Thẩm Tu Vân liếc Joshua, thản nhiên nói: "Ngươi trở về thử xem, chẳng phải sẽ biết."
Ước chừng hơn mười phút, Joshua mới miễn cưỡng tiêu hóa thông tin dung lượng lớn này, thậm chí nhịn không được lại mở vali vươn tay vào sờ sờ, cũng không cảm thấy khác biệt chỗ nào so với cách ly trang thông thường.
"Ta giao nó cho ngươi, ngươi có thể bán được bao nhiêu tiền?"
Joshua giật mình, chiếc áo choàng như vậy, ngoài chuyện vô giá, ý nghĩa chiến lược và khoa học sau lưng nó cũng không tầm thường. Người này có thể mang bảo vật như vậy giao cho hắn, trong đó hàm ý bao nhiêu tín nhiệm? Là một beta bình dân , cho dù tự phụ mình có tài, nhưng từ nhỏ đến lớn cũng chưa từng được người khác tán thành coi trọng. Thân là beta, tựa hồ trời sinh chỉ là để làm nền cho alpha mang gen ưu tú, vĩnh viễn cũng không thể trở thành nhân vật chính.
Thế gian này có một loại tình cảm kỳ lạ, không liên quan đến tình yêu, tình bạn, tình thân, nó gọi kẻ sĩ chết vì tri kỷ. Lần đầu tiên Joshua nhìn thấy Thẩm Tu Vân, chỉ dựa vào một loại trực giác, cảm thấy về sau người này sẽ không giống người thường, xuất phát từ bản tính thương nhân, hắn sẽ có mong muốn đầu tư vào thứ có tiềm năng. Khi đó, mọi chuyện hãy còn sớm, Joshua không ngừng theo dõi omega này, yên lặng chú ý hắn, cho đến thời cơ tốt nhất, mới quyết định ra tay, cầm tấm mộc bài đại diện cho món nợ ân tình đến tìm Thẩm Tu Vân. Vốn dĩ tưởng rằng, cho dù là vì tương lai của đệ đệ và sinh hoạt của gia đình, một mình vượt hiểm, giữa bọn họ cũng sẽ chỉ là hợp tác, một loại quan hệ giữa người thuê và người làm thuê, thành bại gì cũng không liên quan đến ánh mắt hắn nhìn mình. Nhưng mà, lúc này, Joshua lại bỗng nhiên cảm thấy, có thứ gì đó kéo bọn họ lại với nhau, tựa như chỉ cần đi theo người này, cho dù là như thế nào, cho dù có được hồi báo hay không, cho dù là kết cục nào đang chờ hắn, chỉ cần có thể điên cuồng bắt đầu một sự nghiệp, mọi thứ đều đáng giá!
Ánh mắt Joshua trầm xuống, thu lại nét cười khéo léo đặc biệt của thương nhân, đóng vali, cất cẩn thận, thấp giọng hỏi Thẩm Tu Vân: "Là chỉ có một chiếc này, hay là sau này sẽ có thêm?"
Nếu chỉ có một chiếc thì bán như hàng độc, nếu sau này có thể có thêm thì sẽ dùng phương thức tiêu thụ theo sản lượng, đây chính là điều quan trọng, cho nên Joshua muốn hỏi rõ ràng.
Đối với phản ứng nghiêm túc của Joshua, Thẩm Tu Vân hết sức hài lòng, nói: "Có rất nhiều, chỉ cần tài chính đầy đủ, thì là cuồn cuộn không dứt."
Ánh mắt Joshua sáng rỡ rõ ràng, như đá quý phát sáng lấp lánh, "Vậy ta hiểu rồi." Joshua nuốt một ngụm nước bọt, đối với câu hỏi của Thẩm Tu Vân có thể kiếm được bao nhiêu tiền kia, Joshua vẫn chưa trả lời con số chính xác, chỉ hỏi: "Ngươi cần bao nhiêu tiền? Không, ta là nói, chúng ta, cần bao nhiêu tiền?"
"Một bộ cơ giáp cần bao nhiêu tiền?" Thẩm Tu Vân hỏi.
Đồng tử Joshua co rụt lại, định thần, mới nói: "Bình thường nhất, khoảng mười vạn đế quốc tệ."
"Vậy ngươi cảm thấy chúng ta cần bao nhiêu bộ?" Thẩm Tu Vân lại hỏi.
Lúc này Joshua triệt để lâm vào trầm mặc, dưới ánh mắt sâu thẳm lạnh như băng, thân thể hắn thế nhưng nhịn không được mà bắt đầu phát run, cũng không rõ là vì sợ hay vì phấn khích. Giờ phút này, hắn cuối cùng cũng biết được omega trước mặt này có bao nhiêu hùng tâm, chuyện bọn họ sắp làm là điên cuồng cỡ nào!
Rũ mắt suy nghĩ trong chốc lát, lần nữa nhìn lên, trong ánh mắt Joshua đã là bình tĩnh vô ba: "Ta nghĩ, ta hiểu được ý của ngươi. Yên tâm đi, làm chủ quản tài vụ cho ngươi, mọi vấn đề tài chính ta sẽ giải quyết hết."
Khóe miệng Thẩm Tu Vân cong lên thành một nụ cười, đẩy tinh tạp trên bàn lại cho Joshua, nói: "Số tiền này, ngươi có thể tùy ý sử dụng, ta sẽ không hỏi đến."
Joshua nhận lại tinh tạp, cảm thấy món đồ này, quý giá trân trọng trước nay chưa từng có.
Thẩm Tu Vân rời đi.
Thật lâu sau khi Thẩm Tu Vân đi, Joshua vẫn còn ngồi xuất thần, lúc này điện thoại lại vang lên, Joshua cúi đầu nhìn, nhận thấy là Athill, liền mở máy.
"Này, ca ca, ngươi đi đâu vậy? Đã lâu chưa về nhà, Athill rất nhớ ngươi. Mụ mụ và các tỷ tỷ cũng rất nhớ ngươi." Đầu bên kia truyền đến giọng nói còn hôi sữa của Athill.
Từ lúc mang Athill đến thủ đô chơi vào ba tháng trước, chạm mặt Thẩm Tu Vân, sau khi hắn mang đệ đệ về nhà liền lập tức bay tới bay lui giữa các tinh cầu không ngừng nghỉ mà kiếm tiền, đã ba tháng chưa hề về nhà một lần. Đây là thời gian dài nhất mà Athill từng xa hắn, nghẹn lâu như vậy mới gọi điện thoại đến, coi như là không dễ dàng.
"Athill, hôm nay ca ca về với ngươi, được không?" Joshua dịu dàng nói, chỉ có đối với đệ đệ này, hắn mới có thể bỏ xuống chiếc mặt nạ thương nhân kia, cũng sẽ tạm thời quên gánh nặng gia đình, trầm tĩnh lại.
"Tốt quá! Chúng ta chờ ngươi quay về ăn cơm chiều nha!" Nhóc con cao hứng, vui vẻ tắt máy.
Joshua cất kỹ vali chứa áo choàng cách ly mà Thẩm Tu Vân đưa cho hắn, quyết định về nhà nghỉ hai ngày, hắn cần phải lên kế hoạch, một kế hoạch kỹ càng tỉ mỉ, không chấp nhận được chút tì vết qua loa nào, bởi vì hắn biết, đây có thể là kiệt tác rung động nhân tâm nhất trong đời hắn, hắn muốn dùng mọi khả năng hắn có, mọi suy nghĩ trong đầu, vì chính mình, cũng vì omega sắp trở thành truyền kỳ kia, tạo ra một kỳ tích trong thương nghiệp.
Khi Thẩm Tu Vân trở về tinh cầu Solomon, phát hiện đấu trường Solomon bị niêm phong, người phụ trách đấu trường Phạm Tư Đức - Cách Lâm bị quân đội mang đi để tiếp tục điều tra vụ án mua bán omega.
Nhưng, mọi chuyện lại tiếp tục phát triển theo chiều hướng xấu. Sau khi đấu trường đóng cửa được một tuần, hàng vạn đấu sĩ và công nhân sinh sống dựa vào đấu trường, bao vây đấu trường Solomon, hò hét, thị uy, kháng nghị, quân đội không thể không xuất động hai quân đoàn để duy trì trật tự phòng ngừa lại phát sinh bạo động. Nhưng cho dù xuất binh lực nhiều như vậy, vẫn không thể thoát ly khỏi bất an náo động từ khối tinh cầu vốn đã gần như thoát ly khỏi chính phủ này.
Bởi vì đại bộ phận kinh tế ở tinh cầu Solomon đều dựa vào đấu trường, một khi đấu trường bị niêm phong, toàn bộ nền kinh tế trên tinh cầu đều bị tê liệt, các cửa hàng lớn đóng cửa, nhà xưởng ngừng sản xuất, trường học nghỉ, đầu đường cuối ngõ thường xuyên xuất hiện hỗn chiến, tình huống càng ngày càng trở nên xấu, cuối cùng thế nhưng ngay cả điều cơ bản nhất là nhiệt lượng giữ ấm tại tinh cầu cũng không giải quyết được.
Khi hậu tại Solomon giá lạnh, một khi mất đi nhiệt lượng giữ ấm, nhân loại không thể sinh tồn. Rất nhiều cư dân cần phải rời khỏi Solomon, nhưng bất hạnh là trạm không gian ở tinh cầu Solomon cấp phép hạn chế, dẫn đến rất nhiều người phải ở lại tại trạm không gian, không thể rời đi. Cảm xúc phẫn uất xao động, nhanh chóng lan tràn giữa mọi người...
Thẩm Tu Vân đặc biệt chú ý, những tin tức liên quan đến tinh cầu Solomon gần đây đều bị che lấp đến kín kẽ, so với những tin tức đầy trời của đại hoàng tử Carsen vài ngày trước đây, lần này cơ hồ là bị phong tỏa toàn diện, những tin liên quan, đều dùng lời lẽ không mặn không nhạt như: 'Sau khi đấu trường Solomon bị niêm phong, nền kinh tế ở Solomon chịu ảnh hưởng, một vài cửa hàng không thể không đóng cửa ngừng kinh doanh', hay như 'Tinh cầu Solomon bị tập kích bởi không khí lạnh kỷ lục trong trăm năm qua, hệ thống cung cấp nhiệt không thể đáp ứng yêu cầu, đại bộ phận cư dân chọn biện pháp đi hành tinh khác tránh lạnh'. Nhưng lại im bặt, không hề đề cập tới sự việc bạo động.
Cũng không uổng công Thẩm Tu Vân mỗi ngày đều khổ tâm tra tìm, cuối cùng cũng phát hiện một tờ báo đưa tin chân thật về tinh cầu Solomon, cho dù tin này sau khi phát ra được mười mấy phút đã bị gỡ bỏ.
Thẩm Tu Vân đặc biệt nhớ kỹ tên người đưa tin – Sarah Theoden. Đây là một nữ phóng viên beta, lúc trước Thẩm Tu Vân giả dạng vị quý tộc Tu Tư trong hoàng cung Klappa, trà trộn vào dạ yến sau đó trốn thoát, cũng chính là nữ phóng viên này đưa tin.
Lúc Thẩm Tu Vân yên lặng ghi nhớ cái tên này, thì tại một chỗ khác trong đế quốc, nữ phóng viên lớn mật Sarah Theoden giãy dụa từ nhà bước ra, bị giải đến quân bộ.
"Các ngươi đang dấu giếm chân tướng với công chúng! Các ngươi đang xâm phạm quyền tự do công dân! Cường quyền! Bạo lực! Quân thống trị vô sỉ!" nữ phóng viên đang gào thét trong phòng bảo vệ, nhưng không ai đáp lại nàng, những binh lính đưa nàng tới, đã đóng cửa rời đi.
Tinh cầu Lama, ngoài cửa bộ chỉ huy đế quốc quân, thất hoàng tử Lezar vừa bước xuống khỏi phi hành khí đã bị một đám phóng viên bao vây, trước tiên đều hỏi về vụ án đấu trường Solomon, cùng với sự sắp xếp điều động chức vị thống soái tại binh đoàn Sứ Mệnh.
"Lezar điện hạ, lúc trước ngài buông bỏ chức vị thống soái binh đoàn, một mình đến đấu trường Solomon, nói là vì chuyện quan trọng hơn, chính là vụ án lần này sao? Có phải ngài đã có tin tức từ sớm không? Hay là sau khi điều tra ra thì âm thầm trợ giúp?"
"Thất điện hạ, nghe nói sau khi ngài nhậm chức thống soái binh đoàn Sứ Mệnh, liều điều động trên diện rộng chức vị các vị tướng lãnh cao cấp, chẳng lẽ không sợ bị vấp phải phản đối? Nghe bên ngoài nói ngài từng giáp mặt trách cứ tướng lãnh cao cấp của binh đoàn Sứ Mệnh tham ô hủ bại, chuyện này có thật không? Còn có người nói ngài nhân cơ hội này chèn ép điện hạ Carsen, điện hạ Carsen từng nhiều lần tỏ vẻ bị oan trước truyền thông, đối với chuyện này ngài có ý kiến gì?"
Cho dù Lezar tâm tư nghiêm trọng, nhưng trên mặt vẫn ứng đối tự nhiên.
"Về đấu trường Solomon, lúc trước ta cũng không biết có liên quan đến đường dây buôn người, nhưng sau khi mọi chuyện bị phanh phui, ta đúng là có cung cấp một số tin tức nắm giữ trong thời gian làm đấu sĩ, về phần có thể trợ giúp điều tra hay không, chính ta cũng không biết. Còn về binh đoàn Sứ Mệnh có chuyện điều động người đi nơi khác, ta chỉ có thể nói, mọi chuyện ta làm đều là vi an nguy của con dân đế quốc, binh đoàn Sứ Mệnh là tường thành của đế quốc, ta quyết không cho phép có bất cứ lổ hỗng nào trên tường thành hư hoại. Mà đại hoàng tử điện hạ, vẫn là huynh trưởng kính yêu của ta, ta tin hắn vô tội. Một khi kết thúc điều tra hắn phục hồi nguyên chức, ta sẽ trả lại binh đoàn Sứ Mệnh cho hắn trong thời gian sớm nhất có thể."
Sau khi tiến vào bộ chỉ huy, phóng viên đều bị ngăn bên ngoài, Lezar cũng không quay đầu mà hướng thẳng đến phòng chỉ huy, nét mỉm cười khiêm tốn vẫn bảo trì trên mặt biến mất trong một chớp mắt khi y ngồi xuống trước màn hình, trong ánh mắt thậm chí hiện lên một tia giận dữ.
"Có tin mới từ tinh cầu Solomon không?" Lezar bình tĩnh hỏi quan quân thuộc hạ.
"Báo cáo, tình thế đang chuyển xấu thêm một bước, nếu không thể khôi phục hệ thống cung cấp nhiệt năng, chỉ sợ sẽ phát sinh bạo động."
"Lúc trước không phải đã phái đi một tiểu đội hay sao, vì sao nhiều ngày như vậy còn chưa khôi phục nhiệt độ?"
"Không biết vì sao, người chúng ta phái đi rất nhanh đã mất liên lạc, lúc tìm được, thì tất cả bọ họ đều đã... đông chết."
"Cái gì? Tất cả đều chết?" Lezar rùng mình.
"Vâng."
Lezar hơi nhíu mày, sắc mặt âm trầm đến đáng sợ. Đóng cửa đấu trường Solomon nhất định sẽ ảnh hưởng đến nền kinh tế Solomon, chuyện này y đã sớm chuẩn bị, tuyệt đối không ngờ sẽ tạo thành hậu quả nghiêm trọng thế này, hơn nữa căn cứ vào dự tính trước đó, cũng tuyệt không có khả năng huyên náo lớn đến như vậy. Vậy liền có nghĩa là, nhất định có người quấy rối, rốt cuộc là ai? Dám đối nghịch với y như thế?
Đối với thất hoàng tử mà nói, mọi sự đều trong tầm kiểm soát mới là bình thường, bất cứ chuyện gì xảy ra ngoài dự liệu đều làm y thấy không thoải mái.
"Đúng rồi, còn một việc cần báo cáo với trung tướng đại nhân."
Lezar nguyên là thống soái binh đoàn Vinh Quang, quân hàm là trung tướng, sau khi bỏ chức vị quân hàm cũng bị tước, mà lần này quay về, tiếp nhận binh đoàn Sứ Mệnh, quân hàm cũng tự nhiên khôi phục.
"Nói."
"Phóng viên lúc trước đưa tin về tinh cầu Solomon, chúng ta đã bắt được, xin hỏi xử trí thế nào?"
"Có thể xử trí thế nào? Giam trước đi, để cho nàng ở yên mấy ngày này, chờ mọi chuyện đi qua rồi thả."
"Vâng."
Quan quân liền lui ra.
Có thể đột phá phong tỏa, nắm chặt mọi khe hở tuồn ra tin tức, cô nàng này cũng có đủ bản lĩnh, chuẩn bị tốt, ngược lại có thể thành một người dùng được. Suy nghĩ của Lezar chợt lóe qua, nhưng hiện giờ y không còn sức suy nghĩ lung tung, cầm lấy điện thoại, gọi Joseph.
Về phương diện không dung người làm trái, thất hoàng tử điện hạ quả là không ai bằng, y híp mắt lại, ánh mắt thâm trầm. Rốt cuộc là ai ở tinh cầu Solomon khiến cho y không thoải mái, y nhất định phải điều tra ra!
"Joseph, cho người của ngươi bí mật đổ bộ lên tinh cầu Solomon xem đến tột cùng là tình huống gì, nhớ kỹ, phải cẩn thận."
Sau khi tắt máy, Lezar trầm ngâm một lúc, không hiểu vì sao, trước mắt thoáng qua vài người đeo khăn trùm đầu màu đen đến ám sát y hôm đó. Hiện giờ y đã có thể hoàn toàn khẳng định, ba người kia là đấu sĩ đẳng cấp cao của đấu trường Solomon, thế nhưng về sau không còn thấy bọn họ xuất hiện. Mặc dù khu đẳng cấp cao có một nhóm người thực lực rất cường hãn, nhưng nếu so với ba người kia thì vẫn còn kém rất nhiều.
Đấu trường Solomon cất chứa rất nhiều bí mật chưa có lời giải, mặc dù lần này là vì vụ án mua bán omega, đã có cả quân đội và cảnh sát cùng tham gia, cho tới nay, vẫn không tra được manh mối khả nghi nào. Lezar tuyệt đối không tin, chỉ dựa vào bản lĩnh của Carsen, sẽ có thể ép xuống nhiều chuyện như thế. Nếu vậy, trong đó đến tột cùng là có thế lực thế nào thao túng đây?
Ba ngày sau, sau khi đấu trường Solomon bị niêm phong nửa tháng, tổ điều tra theo kiến nghị của hội nghị, thế mà lại tuyên bố một quyết định vượt ngoài dự liệu của mọi người: phóng thích người phụ trách đấu trường Solomon – Phạm Tư Đức, cũng giải trừ niêm phong đối với đấu trường. Hội nghị cũng đưa ra lý do vô cùng hợp lý: vì chưa điều tra ra chứng cứ xác thực mối liên hệ giữa đấu trường Solomon và vụ án buôn bán omega, để tránh ảnh hưởng đến kinh tế và dân sinh tại tinh cầu Solomon, quyết định khôi phục các hoạt động thường nhật của đấu trường Solomon.
Lúc Lezar biết được tin này, cực kì kinh ngạc
Chẳng lẽ nói... thế lực ủng hộ sau lưng đấu trường Solomon, lại là hội nghị? Bên trong nó cuối cùng có cái gì, mà lại có được hậu thuẫn lớn như vậy?
Trong lúc đấu trường đóng cửa niêm phong, Thẩm Tu Vân lại nhận được mối làm ăn mới. Lần này là ám sát một vị quan quân nhu, khi Thẩm Tu Vân điều tra được tư liệu vị quan quân nhu này, cho thấy hắn là bộ hạ của ngũ hoàng tử Lemain, Thẩm Tu Vân cười lạnh.
Hết thảy đều giống như kiếp trước, con đường giống nhau, cách thức giống nhau. Từng bước một diệt trừ đối lập, từng bước từng bước nhổ hết vật cản chắn trước hoàng tọa, như thế đời này hắn cũng giống như đời trước vậy, bị lợi dụng hầu như không còn, sau đó được chim quên ná, được cá quên nơm sao?
Nghĩ đến đây, cặp mắt đen của Thẩm Tu Vân không khỏi dâng lên sát ý.
Đời trước chính mình chết vào tay người nọ, còn, kết cục của đời này, chỉ sợ sẽ không do người nọ đến tính.