- Sứ giả Vân Lưu đến trước thời hạn, cũng là quá đúng lúc!

Lex nhớ tới tên quý tộc kia, trong lòng lại sinh ra cảm giác bất an. Sử dụng truyền tống trận đi vào đế đô, đúng lúc có cáo trạng liên quan Bá tước Moco Larry!

- Con gái của ta, kỳ thật muốn giải quyết vấn đề này cũng rất đơn giản, ta quyết định thân chinh Kya Loulan!

Hoàng đế Tần Nhân nói ra tin tức kinh người. Sarin còn chưa có cảm giác gì nhưng mấy tên Kiếm Thánh trong phòng cũng đều có chút biến sắc.

Thân Vương và Hạ nghị viện chính là gây áp lực cho Hoàng đế, đổi lại chính là Hoàng đế lại có quyết tâm chưa từng có từ trước tới nay. Thân chinh! Nếu Hoàng đế thân chinh, đi qua nơi nào, nơi đó phải có nghĩa vụ xuất binh, phụ trợ Hoàng đế chinh chiến, số lượng xuất binh không cao hơn một nửa số quân đóng tại địa phương, nếu không chịu trợ chiến thì sẽ bị kết tội phản loạn.

Hoàng đế thân chinh, Thân Vương Sephiroth cũng chỉ có thể lưu thủ đế đô. Lex chỉ cần đi theo phụ thân là có thể bình an lên đường quay về quận Grievances.

Nhưng thân chinh cũng có rất nhiều phiêu lưu. Hoàng đế ở đế đô sẽ được ba vị Ma đạo sĩ cấp chín bảo hộ. Ba vị Ma đạo sĩ cấp chín này sẽ không theo quân mà đi. Trong Hoàng cung có ma pháp tháp, các thế hệ thay nhau bảo vệ thành San Rock mà không phải là bảo vệ một mình Bệ hạ.

Tần Nhân cũng không phải đang ở giai đoạn vừa kiến quốc, không có nhiều Ma đạo sĩ theo Hoàng đế chinh chiến. Pháp sư cấp thấp thật ra có vô số nhưng muốn bảo vệ Hoàng đế khỏi ám sát thì cũng phải cần cường giả từ cấp bảy trở lên.

- Bệ hạ, việc này tuyệt đối không thể!

Từ bên ngoài thư phòng truyền vào một thanh âm uy nghiêm. Trong thanh âm này còn mang theo một tia phẫn nộ.

- Sephiroth, ngươi tới rồi sao? !

Hoàng đế Tần Nhân thản nhiên hỏi một tiếng, cửa thư phòng mở ra, Thân Vương với vẻ mặt tức giận đứng ở cửa.

Cũng chỉ có Thân Vương điện hạ mới dám làm càn như vậy, xông thẳng vào thư phòng Hoàng đế.

Sephiroth cất bước đi vào thư phòng cao giọng nói:

- Bệ hạ, Hoàng đế là tượng trương cho một quốc gia, công quốc làm loạn, Hoàng đế thân chinh là chuyện trước nay chưa từng có.

Hoàng đế chỉ là cười lạnh nói:

- Bức bách quân chủ gả con gái, chẳng lẽ là truyền thống của Tần Nhân?

- Bệ hạ đã có Thái tử!

Sephiroth phản bác. Hắn và Hoàng đế có sáu bảy phần tương tự nhau, khi giận dữ cũng ẩn ẩn có uy nghiêm của đế vương.

- Nếu con ta bất hạnh chết đi, ngươi có phải sẽ thay vào chỗ đó phải không?

Thanh âm Hoàng đế càng lúc càng lạnh như băng. Sarin lặng lẽ lui về phía sau.

Hắn biết xung quanh Hoàng đế và Thân Vương đã hình thành một tấm chắn mà nguyên tố không thể thẩm thấu. Hai nam nhân có quyền lực lớn nhất đế quốc đang giương cung bạt kiếm.

Mái tóc Sephiroth như muốn dựng lên, hắn bị Hoàng đế làm cho tức đến độ không biết nói gì, mãi sau mới nói:

- Canak, hai đứa con của ta không hề thua kém, ta cũng chưa từng tranh cướp!

- Con ta, Lex, cũng không hề kém, bị ngươi đuổi ra khỏi đế đô mười năm, thống trị quận Grievances cũng rất ngon lành!

Hoàng đế thấy em trai ruột mình tức giận nhưng lại rất bình tĩnh:

- Ta nhịn quá nhiều rồi, lần này ý ta đã quyết. Ta mang binh xuất chinh, ngươi nếu thấy ta làm không đúng, ở đế đô hãy đoạt vị trí của ta! Ba vị đại sư trong cung cũng không làm khó dễ ngươi, thế nào?

Sephiroth vốn còn một bụng lời muốn nói nhưng bị Hoàng đế hoàn toàn cho nghẹn họng. Hắn hung hăng nhìn Lex nói:

- Được lắm, Lex, ngươi về một lần liền khiến đế đô long trời lở đất. Việc lập quốc, ngươi vọng tưởng đi! Ta tuyệt đối không đồng ý!

Tính tình của Quận chúa Lex cũng bị kích khởi, nàng nâng tay lên, lấy ra Thần La Chi Giới nói:

- Thúc thúc, nhận ra thứ này chứ?

Sephiroth ngây ra, Thần La Chi Giới, đại ca không ngờ đã truyền Thần La Chi Giới cho Lex.

Sephiroth chỉ tay vào Hoàng đế và Quận chúa, run giọng nói:

- Các ngươi... các ngươi...

- Sephiroth, nơi này ta có hai đề án, đã chuẩn bị tốt rồi!

Hoàng đế lấy ra hai quyển sách nói:

- Hoặc là để Lex lập quốc, hoặc ta trực tiếp lập nàng làm Thái tử, ngươi về nói với Hạ nghị viện đi!

- Ngươi tự mà nói!

Sephiroth tức giận, xoay người bước đi, bên ngoài thân thể tản mát hào quang màu vàng, ầm một tiếng, cánh cửa thư phòng bị kiếm khí công kích, hóa thành bột phấn.

Trong lòng Sarin căng thẳng. Kiếm khí của Sephiroth cũng thật khủng bố, dưới hoàn cảnh cực lực áp chế mà còn có thể đánh nát đại môn được ma pháp trận bảo vệ. Hắn nhận ra mình đã xem thường kiếm sĩ rồi. Lex dùng kế giết chết một Bạch Ngân Kiếm Thánh, nhưng Hoàng Kim Kiếm Thánh và Bạch Ngân Kiếm Thánh chỉ hơn kém nhau một cấp bậc nhưng căn bản là một trời một vực.

Đồng thời, Sarin cũng gia tăng không ít cảm tình đối với Hoàng đế Tần Nhân. Hoàng đế đối xử với Lex tốt như lão sư đối xử với hắn vậy.

- Phụ thân!

Lex nhìn đại môn bị thúc thúc phá hủy, lúc sau lên tiếng.

- Lace, thân chinh là việc ta phải làm! Ngoại trừ mang đi mười vạn quận tinh nhuệ, ta còn có thể mang hai doanh Kiếm Sĩ Cung Đình. Ta đưa con trở lại quận Grievances, dù đi thêm ngàn dặm nhưng cũng có thể có thêm mấy vạn binh sĩ. Sephiroth biết nặng nhẹ, ta nếu rời đi thì hắn sẽ phụ tá đệ đệ con!

- Ai...

Quận chúa Lex thở dài. Ý của phụ thân, nàng không thể ngăn cản được. Nàng đành phải hỏi:

- Pháp Sư Cung Đình có thể mang đi bao nhiêu?

- Một Ma đạo sĩ cấp tám, hai Ma đạo sĩ cấp bảy!

- Chỉ ít như vậy!

- Stephany đi Luyện Kim Thành...

Luyện Kim Thành! Thành thị ma pháp này khiến Hoàng thất Tần Nhân vừa yêu vừa hận! Bao nhiêu Ma pháp sư bị Luyện Kim Thành hấp dẫn, không được Hoàng thất sử dụng, còn có bao nhiêu thiên tài bị đoạt đi, trở thành tương lai của thành thị kia!

Nhưng Luyện Kim Thành trấn giữ bến cảng trọng yếu nhất của đế quốc, khiến hạm đội của đế quốc Vân Lưu không thể vào được. Nếu không có Luyện Kim Thành, phần giáp biển của đế quốc hoàn toàn bại lộ trước hạm đội vô địch của đế quốc Vân Lưu. Nếu vậy, chỉ có thể học đế quốc Tanggulas, tiêu phí rất nhiều tiền tài xây dựng pháp đài, dựa vào ma pháp pháo để bảo hộ mặt đó.

Hơn nữa, Ma pháp sư của Luyện Kim Thành dù không nghe điều khiển của đế quốc nhưng lần này công quốc Phoenix loạn, Luyện Kim Thành vẫn phái ra mấy trăm pháp sư đi biên giới, phòng ngừa Hắc ma pháp sư trực tiếp tiến vào đế quốc Tần Nhân.

- Phụ thân, để Faeron đi theo người đi!

Lex biết không thể khuyên can Hoàng đế, đành nghĩ biện pháp khác, ít nhất để bên cạnh cha mình nhiều Ma đạo sĩ hơn, cũng thêm một phần đảm bảo an toàn.

Hoàng đế Tần Nhân nở nụ cười nói:

- Lace, ta tuy không phải là người mạnh nhất trên đại lục nhưng dù là Ma đạo sĩ cấp chín cũng không hẳn có thể làm khó được ta! Faeron vẫn đi theo con, ta mới yên tâm được!

Lex yên lặng gật đầu. Phụ thân xuất chiến, ngoại trừ có thể điều động binh sĩ quý tộc địa phương còn có thể toàn quyền điều khiển hết thảy lực lượng của công quốc Kya Loulan. Đây là đại ưu thế so với Sephiroth. Lần này trên danh nghĩa là thân chinh nhưng thực tế lại là một lần cha nàng chỉnh hợp các thế lực quý tộc địa phương.

Thúc thúc sẽ không cản, bởi vì lần này, thứ mọi người phải bảo vệ chính là vinh quang Hoàng thất Gelvkesi.

Thúc thúc cầu ổn định, cha nàng cũng bắt lấy cơ hội này để chấn hưng đế quốc.

Tin tức Hoàng đế muốn thân chinh lập tức truyền ra, đế đô lập tức lâm vào chấn động. Thượng, Hạ nghị viên quả nhiên không hề giằng co việc Lex lập quốc. Hưởng ứng tích cực nhất chính là quân đội. Nếu Hoàng đế thân chinh, lực lượng quân đội sẽ bành trướng, không còn cục diện tử thủ đế đô. Đồng thời, chỉ cần Kya Loulan đạt được thắng lợi, trong quân đội sẽ xuất hiện một đám quý tộc kế thừa. Nếu có thể mở rộng bờ cõi, đạt được đất phong cũng rất dễ dàng.

Những gia tộc của Thượng nghị viện cũng chỉ là hậu nhân của một nhóm người theo Hoàng đế các đời trước kiến quốc mà thôi.

Mục tiêu của đế quốc Tần Nhân vốn là thành lập vương triều thứ năm, thống nhất đại lục. Đây là một mục tiêu còn khiến người ta hưng phấn hơn nhiều.

Kya Loulan bạo loạn chỉ mới là bắt đầu. Một khi xung đột trực diện với đế quốc Tanggulas sẽ xuất hiện một cơ hội lớn, kiến công lập nghiệp. Bình nguyên giàu có và phì nhiêu bị Thần Thánh Giáo Đình xâm chiếm quá lâu, ai cũng phải đỏ mắt.

Ngày này, Hoàng đế Tần Nhân liền triệu tập các vị đại thần của Thượng, Hạ nghị viện vào cung. Sarin lần này không thể theo vào vì không đủ tư cách. Hắn gọi Tieta vào phòng, nhất thời không thể mở miệng.

- Sarin, ngươi rốt cuộc muốn nói gì?

Tieta đang thích thú tập võ, Sarin lại cắt ngang khiến nàng có chút bất mãn.

- Này... Tieta, ta đã nói qua với Quận chúa, để nàng ta phái người mang kim tệ và lương thực tới thôn trang của ngươi.

- Thật sao?

Tieta vừa nghe vậy lập tức hiện ra vẻ vui mừng. Đoạn thời gian này, nàng rất bất an, không biết thôn trang của mình như thế nào. Nàng có rất nhiều lý do để không trở về lúc này, nhưng không thể thay đổi một thực tế rằng lý do lớn nhất chính là nàng không muốn rời khỏi Sarin.

- Đúng vậy. Hoàng đế muốn thân chinh Kya Loulan, Quận chúa phải trở về quận Grievances, có thể thuận tiện phái người theo quân, ở Kya Loulan tiến vào khu vực Caucasus. Đến lúc đó, tất nhiên sẽ có quân đội đi quét sạch lực lượng Giáo Đình nơi đó.

- Chủ nhân, chúng ta có đi không?

Nerys nghe nói có đánh nhau, liếm liếm môi hỏi Sarin.

- Ta phải đi theo Quận chúa, ít nhất là ba năm.

Sarin thở dài, hắn vốn không tính toán rời đi, chỉ là về sau sẽ không được tự do như vậy. Tham dự chuyện của Lex càng nhiều, hắn sẽ càng khó bỏ đi. Nếu Lex thật sự để hắn phụ trách liên hệ với gia tộc Clyde, ba năm sau, dù muốn cũng rất khó rời đi.

"Quên đi, nơi nào cũng là tu luyện. Buộc vào cùng quận Grievances, phía sau còn có Ma pháp sư cấp tám làm chỗ dựa vững chắc khi mà chưa tìm được lão sư!"

Thử hỏi nếu sau lưng không có ai, dám ở trên đường khiêu khích tên quý tộc kia không? Người ta coi trọng cái gì, không phải là sự cường đại và tiền bạc sao?

Điều Sarin gặp phải chỉ là phiền não nhỏ, Lex mới phải đối diện với phiền não lớn. Hoàng đế khư khư cố chấp, mười hai vị Công tước Thượng, Hạ nghị viện trút lửa giận lên đầu Lex. Lex lúc ấy thất thố một cách hiếm thấy, thi triển địa hỏa thuật đốt sạch căn phòng.

Đối với việc lập quốc, nàng vốn cảm thấy khó khăn, thái độ các quý tộc ngược lại, khơi dậy ý chí chiến đấu của nàng. Sau khi giải phóng lửa giận, Lex triệu tập những người bên mình, dặn dò mấy ngày này không được rời khỏi Hoàng cung, chỉ chờ khi quay lại quận Grievances mới mở rộng võ bị, sau đó từ đường nhỏ tiến quân Kya Loulan.

Ngoại trừ Sarin, các pháp sư chiến đấu và kiếm sĩ đều rất hưng phấn. Thành lập quận quốc, về sau địa vị của bọn họ sẽ khác. Tần Nhân chính là quốc gia do kiếm sĩ và pháp sư dựng nên, biên chế quân đội của Lex và lúc đế quốc Tần Nhân mới lập quốc cũng rất tương tự. Một ngày kia, những người này sẽ là những công hầu hàng đầu, hoặc là thành lập một thành thị như Luyện Kim Thành.

Sau khi khích lệ sĩ khí, Quận chúa Lex cũng cảm thấy nhàm chán. Căn phòng của nàng bị thiêu hủy, đành đổi tới phòng Nerys, để Faeron và những pháp sư sinh hoạt tập trung, thương lượng đối sách với thành Hardie.

- Lúc ấy là ta sai lầm, nên sớm hoàn toàn giải quyết phiền toái của Giáo Đình, lại tới đế đô trước.

Faeron có chút tiếc nuối nói.

- Không, nếu chúng ta dừng chân ở thành Hardie thì cũng đến muộn hơn so với sứ giả Vân Lưu. Chúng ta vòng qua thành Hardie, sứ giả Vân Lưu mới sử dụng truyền tống trận, cũng không phải là trùng hợp. Bất kể chúng ta làm gì, cũng đều có cùng một kết quả.

- Đã có kế thừa tước vị của Bá tước Moco Larry chưa?

Sarin hỏi ra vấn đề mấu chốt.

- Hạ viện đã thông qua, hơn nữa cho dù cha ta áp chế, Hạ nghị viện cũng sẽ không quản, tiểu tử kia sẽ khởi động cuộc chiến báo thù. Hắn là Bá tước nhất đẳng, có thể có hơn một ngàn tư binh, nửa đường chặn giết ta cũng là chuyện bình thường. Tuy nhiên, cha ta sẽ điều đi một nửa quân đội của hắn, cũng chỉ lưu cho hắn năm trăm tư binh, ta phải nghĩ biện pháp trừ khử hắn!

Sắc mặt Lex tràn ngập sát khí. Nàng chịu đủ loại uất ức, bị các quý tộc định làm vật hy sinh, vậy trước khiến địch nhân đi chết đã.

- Quận chúa, không ổn!

Sarin lên tiếng ngăn cản.

- Sao?

- Thành Hardie tuy cách xa quận Grievances nhưng nằm trên còn đường tất yếu phải qua nếu muốn tới kinh thành. Bá tước Moco Larry nếu chết, không chừng mất đi giá trị lợi dụng. Hạ nghị viện đây là đang muốn mượn tay cô để loại bỏ hắn. Như vậy sẽ thiếu đi một tước vị, chúng sẽ an bài một người mạnh mẽ tới thành Hardie, đến lúc đó, sẽ chặt đứt con đường giữa cô tới đế đô.

- Ồ!

Lex ngạc nhiên. Nàng biết rõ xuất thân của Sarin, nhưng phân tích của hắn không ngờ lại trúng ngay chỗ yếu hại. Bá tước Moco Larry tuy rằng kêu la rất hung hăng nhưng thực lực lại không bằng quận Grievances, thậm chí còn kém hơn rất nhiều. Nếu làm thịt hắn, cũng không đạt được thổ địa thành Hardie, ngược lại còn bị Hạ nghị viện thu hồi.

Nếu thay vào đó là một gia tộc có tước vị nhưng không có đất phong, thực lực lại mạnh hơn nhiều. Vị trí của quận Grievances có chút phong bế, thành Hardie nằm trên con đường mà đi tới kinh thành chắc chắn phải vượt qua. Nếu phong tỏa nơi này, quận Grievances sau này muốn phát triển cũng trở nên rất khó khăn.

- Nhưng cho dù ta có thể giải thích rõ ràng, Hạ nghị viện cũng vẫn nhấn mạnh mâu thuẫn giữa ta và thành Hardie, điều này rất khó hóa giải.

- Quận chúa lo lắng rất đúng. Tuy nhiên, ngoài thành Hardie có ma pháp tháp. Chỉ cần Ma pháp sư kia không hỗ trợ, thành Hardie cũng không tạo ra quá nhiều phiền toái cho quận Grievances.

Quận chúa gật đầu. Ma pháp tháp ngoài thành Hardie đủ để ngăn cản một chi quân đội. Trừ khi thỉnh lão sư ra tay nhưng lại không có lý do thỏa đáng.

- Việc này rất dễ. Ai là người Ma pháp sư ghét nhất?

Sarin hỏi một câu.

Lex bừng tỉnh. Thần thuật sư! Ma pháp sư rất ghét Thần thuật sư! Thành Hardie nếu mất đi sự ủng hộ của Ma pháp sư thì cũng không đáng là gì. Một ngàn binh sĩ chỉ cần một trăm chiến đấu pháp sư là có thể giải quyết. Về phần hành động, cũng không cần hỏi Sarin, bên cạnh Lex tự nhiên có loại cao thủ này.

Phát tán lời đồn, vu oan giá họa không phải là thủ đoạn đáng ngạc nhiên. Nếu Bá tước Moco Larry khăng khăng muốn nghe mệnh lệnh của Hạ nghị viện, để đối phó thì khiến hắn vĩnh viễn không nhận được sự ủng hộ của Ma pháp sư.

Ý nghĩ của Sarin đúng là không tồi, nếu bồi dưỡng vài năm, thống lĩnh một thành thị cũng không phải là chuyện khó khăn. Đáng tiếc hắn lại là Ma pháp sư. Lex có chút tiếc nuối. Những Ma pháp sư bên cạnh nàng, trừ bỏ Juan, không mấy người nguyện ý làm việc đó.

- Nếu là như vậy, ngược lại còn bớt được một việc. Sarin, các ngươi đều là pháp sư, ở đế đô còn không có nguy hiểm. Nói cho Tieta và Nerys, trừ ta ra, bất luận kẻ nào triệu kiến đều có thể cự tuyệt.

Lex cẩn thận nhắc nhở một câu.

Sarin đổ mồ hôi lạnh, hắn lại chưa từng nghĩ tới việc này, may mà Lex nhắc nhở. Nerys còn không tới mức bị mắc mưu nhưng Tieta lại không hẳn. Nghĩ tới đây, hắn không quản Lex muốn nói thêm chuyện gì nữa, chuyển thân rời đi, tới phòng Tieta.

Gõ cửa hồi lâu mà không thấy Tieta mở cửa, Sarin nóng nảy, nâng tay lên, thi triển Băng Trùy Thuật. Băng trùy xuyên qua cửa phòng, chặt đứt ổ khóa bên trong, Sarin đẩy cửa đi vào.

- Sarin...

Sarin vào phòng, nhìn thấy Tieta đang khoác một chiếc khăn tắm thật lớn, trên miệng đầy bọt xà phòng. Nàng đang dùng bàn chảy đánh răng, thấy Sarin lao vào, Tieta chỉ ú ớ gọi lên được tên hắn.

- Làm gì mà không ra mở cửa?

Sarin nhẹ nhàng thở phào, may mà không thấy được xuân quang của Tieta.

Tieta buông bàn chảy đánh răng xuống, ú ớ nói:

- Ta đang tắm, đánh răng...

Sarin lúc này mới nhận ra. Tieta vội lấy thêm một chiếc khăn nữa che lấy đùi, vẫn còn lộ ra vài phần. Khi hắn quen biết Tieta đã nhìn thấy qua, chỉ là lần này lại khiến tim Sarin đập thật mạnh, cảm giác toàn thân nóng ran.

Bộ dáng của Tieta lại như không hề gì, tóc mềm xõa nhẹ, tản ra mùi hương nhàn nhạt, làn da trắng mang theo một chút hồng hồng, trên mười móng tay còn mang theo một chút xà phòng, khăn tắm bằng vải bông khoác tạm, chỉ che đi nửa dưới bầu ngực... Sarin thầm nuốt nước miếng cái ực, thuận miệng nói:

- Gần đây ngươi thật chịu khó tắm rửa!

Ngoài cửa liền vang lên tiếng cười khẽ. Nerys tiến vào, đặt đầu xuống vai Sarin, nháy mắt nói:

- Chủ nhân, ngài tới xem Tieta tắm rửa sao?

Khuôn mặt Tieta lập tức đỏ bừng, chiếc bàn chải đánh răng lập tức bay vù về phía Nerys. Ánh mắt Nerys quỷ dị biến thành màu vàng, nhìn chằm chằm vào chiếc bàn chải. Nó đột nhiên lộn một vòng, bốp một tiếng, đánh lên chóp mũi Sarin.

Sarin đau tới độ nước mắt trào ra, ngồi chổm hỗm xuống, lấy tay che mặt rên rỉ.

Không nghi ngờ hắn đã rèn luyện thân thể nhưng nhiều nhất cũng chỉ sánh bằng kiếm sĩ cao cấp, huống chi xương mũi thật yếu ớt. Hắn không ngờ bàn chải của Tieta lại chuyển hướng. Đây cũng không phải là boomerang.

Nerys nhanh chóng cúi xuống, giúp Sarin xoa xoa cái mũi, vừa ghé vào tai hắn nhẹ giọng nói:

- Chủ nhân, Tieta không cho ngài nhìn lén, chúng ta cưỡng gian nàng đi!

- Ngươi đi chết đi!

Sarin đương nhiên biết đây là do Nerys giở trò quỷ. Hắn giơ chân đá một cước vào mông Nerys nhưng khí lực của hắn thậm chí còn không bằng Tieta, càng không đáng so sánh với Nerys. Một cước này cũng không đau đớn gì cả. Tieta nghe được lời của Nerys thì trên mặt lại không đỏ nữa, trừng mắt nhìn Nerys một cái rồi xoay người đi về phía phòng tắm.

Sarin nhịn đau, gọi Tieta.

- Sao?

Tieta quay đầu, mái đầu chưa buộc nên tung bay lên.

- Mấy ngày nay, trừ khi ta gọi, ngươi không nên rời khỏi nơi này.

Sarin cảm giác cái mũi của mình bắt đầu sưng lên.

- Chỉ có việc này thôi sao?

Tieta kinh ngạc hỏi.

- Uhm.

Sarin ôm mũi chạy ra ngoài. Ngoài cửa có pháp sư đang tò mò nhìn ngó, bị Sarin phóng xuất ra một mê hoặc chi vụ ngăn cản.

Nerys theo Sarin rời khỏi phòng Tieta, lặng lẽ cười thầm, cũng giấu ở trong mê hoặc chi vụ.

Sarin trở lại phòng, lấy gương nhìn cái mũi của mình. Nó giờ đã xanh đỏ, sưng lên. Hắn bực bội thi triển nước chữa trị, nằm trên giường chờ cơn đau biến mất.

Tieta bị nhìn hai lần, hai lần hắn đều bị thương, thật sự là thiên ý. Lần trước hắn bị đánh hai quyền, hôn mê ít nhất một giờ, lần này thì xương mũi suýt nữa gãy.

Trách không được rất nhiều Ma pháp sư không tìm lão bà, nếu mỗi ngày đều bị đánh thì làm gì có tâm tình mà tu luyện. Faeron không có vợ, mười năm liền từ cấp ba vọt lên cấp bảy, đúng là kỳ tích. Lão sư hình như cũng không có. Ma đạo sĩ cấp tám của quận Grievances dường như cũng không có. Ngay cả Roy dường như cũng không.

Sarin dùng khái niệm công thức Figaro phân tích quan hệ ma pháp nhưng cũng không thể tiêu trừ chút tạp niệm trong đầu. Ngực của Tieta đúng là không nên xem!

Trong lòng Nerys có chút cảm ứng, nàng đi tới cạnh Sarin hỏi:

- Chủ nhân, vừa rồi sao không cho ta hỗ trợ?

- Hỗ trợ gì?

Sarin buồn bực hỏi lại.

- Đương nhiên là cưỡng gian!

Nerys hưng phấn nói.

- Ngươi biết cái gì? Ai nha...

Sarin hừ mũi khiến nó lại đau đớn. Hắn vốn không sợ đau nhưng lại không điều khiển được nước mắt. Ma pháp sư không phải Kiếm Thánh, không thể tự nhiên khống chế khí quan trong cơ thể.

Nerys cuống quýt lau đi nước mắt cho Sarin nói:

- Chủ nhân, ngài nếu không thích, chúng ta dùng cách khác!

- Ngươi đừng nói lung tung!

Sarin rên rỉ đẩy tay Nerys ra nói:

- Trên đường không bình an đâu, ngươi nhanh nghĩ cách đề cao thực lực đi. Lần trước ta thấy ngươi trộm được không ít đồ ở Khố phòng, là gì đấy?

Nerys không biết đã dùng thủ đoạn gì mà che mắt được pháp sư áo bào tro trông coi Khố phòng, vụng trộm lấy ra không ít thứ. Nhưng nàng lại không gạt được Sarin có linh hồn khế ước với nàng.

Nerys dán miệng sát tai Sarin, dùng thanh âm thấp nhất nói:

- Chủ nhân, hiện tại không thể nhìn được, sẽ bị người ta phát giác. Dù sao cũng là thứ tốt!

Sarin nghe xong chỉ biết âm thầm cầu nguyện thứ này không trọng yếu đối với Hoàng đế, nếu không tên pháp sư tên Sith kia sẽ bị phạt. Nếu trả lại, Sarin cũng không muốn vì vậy mà bại lộ thân phận của Nerys.

Sarin hiện tại rất thèm khát ma dịch của Roy. Nếu dùng ma dịch trị liệu, cái mũi của hắn chắc chắn sẽ không có vấn đề. Nước chữa trị dù sao cũng là ma pháp cấp một, có thể giải độc nhưng chữa thương cũng rất chậm.

Cái mũi Sarin sưng lên, cũng ngại đi ra ngoài gặp người, đành ở trong phòng chịu đựng, hằng ngày đều tu luyện ma pháp. Hoàng đế Tần Nhân muốn xuất chinh, cả đế đô cũng trở nên gấp gáp. Hoàng đế xuất chinh cũng không phải tùy tiện là lên đường. Lựa chọn binh sĩ, phụ trợ binh, còn có Ma pháp sư theo quân, thực tế điều động hơn ba mươi vạn người.

Mươi vạn binh sĩ tinh nhuệ, hai doanh Cung Đình Kiếm Sĩ, tổng cộng là mười hai vạn người, cần ít nhất là hai mươi bốn Đại ma pháp sư để đảm bảo hậu cần. Nếu không, những phụ trợ binh kia đừng nói giúp đánh giặc, dù là vận chuyển vũ khí và lương thực cũng không đủ dùng.

Mỗi một doanh đều phải lựa chọn tướng lĩnh, gia tăng số lượng chiến mã. Từ phía Bắc đế quốc sẽ triệu tập rất nhiều ngựa, còn có xe. Việc này không tới một tháng là không thể xong được.

Mấy trăm năm qua, đế quốc chưa từng phát động chiến tranh quy mô lớn. Lần này nếu thất bại, uy tín của Tần Nhân sẽ nhanh chóng giảm xuống, trở thành thực phẩm trong mắt những quốc gia xung quanh. Sự tình tới lúc này, Thượng, Hạ nghị viện chỉ có thể liên hợp, toàn lực duy trì Hoàng đế. Rất nhiều Ma pháp sư cấp thấp đã tụ tập về đế đô, mà theo luật pháp Tần Nhân, pháp sư tham gia quốc chiến sẽ được ban thưởng gấp mấy lần bình thường.

Không phải Ma pháp sư nào cũng có nhiều tiền, lần chiến tranh này khiến rất nhiều người nhìn thấy hy vọng.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play