Lex không che dấu sự vui mừng của mình:

- Chỉ là chiếc áo choàng này có chút gây chú ý!

- Chỉ cần ngươi thích, không quản ánh mắt người khác! Lace, ngươi có thể là Ma đạo sĩ trẻ tuổi nhất của đế quốc, thói quen cũng không cần giống người thường!

Roy làm ra vẻ ta đây, không chút nào giống với bề ngoài trẻ tuổi.

- Vâng, nhưng ta rất thích! Phụ thân chuẩn bị hội nghị, ta phải đi tham dự.

Lex nhớ tới việc lập quốc, lại có chút phiền não. Sự tình này, nàng căn bản không muốn đáp ứng nhưng lại không thể không đáp ứng. Sứ giả đế quốc Vân Lưu tới, rất có thể chính là cầu hôn. Đến lúc đó sẽ rất xấu hổ.

Vì đế quốc mà hi sinh cả đời sao?! Lex còn chưa từng suy nghĩ. Làm Ma pháp sư, nếu không thể nắm được vận mệnh của mình thì đúng là một chuyện rất đáng buồn.

- Đi, Sarin sẽ đi theo ngươi ba năm, có gì cần hắn làm, chỉ cần nói ra là được.

Roy nhìn Sarin, ánh mắt xanh biếc như nhìn thấu sự sợ hãi trong lòng Sarin.

- Đại sư, ta nhớ rõ hứa hẹn!

Sarin nhanh chóng thi lễ, muốn rời khỏi ngay.

- Chờ một chút!

Roy lấy ra một quyển sách, nói với Sarin:

- Ngươi đã bước đầu lĩnh ngộ đạo lý nguyên tố chuyển hóa, quyển sách này có thể xem được rồi, tuy nhiên...

Sarin hiểu được ý tứ của Roy, hắn lấy ra một viên bảo thạch lớn bằng nắm tay rồi nói:

- Cảm tạ ngài!

Roy vừa lòng gật đầu. Bảo thạch Sarin xuất ra rất quý báu, dù không sánh bằng được quyển sách của hắn nhưng cũng là thứ khó kiếm trên thế gian này. Sarin muốn thu được quyển sách của hắn, đương nhiên cũng phải đưa ra cái giá tương ứng.

Roy tiếp nhận bảo thạch rồi giao quyển sách cho Sarin nói:

- Nhớ rõ, không ta sẽ tìm ngươi tính sổ đó!

- Vâng!

Sarin hữu khí vô lực nói, theo Lex rời khỏi mộc lâu của Roy. Roy nhìn theo hai người rời đi rồi thưởng thức viên bảo thạch Sarin đưa ra trao đổi.

Đây là một viên tử thủy tinh đã được cắt xong, phẩm chất rất tốt. Tử thủy tinh có thuộc tính vô nguyên tố, có thể dùng để phụ trợ loại pháp thuật như Dự Ngôn Thuật. Ma pháp sư cũng không am hiểu Dự Ngôn, chỉ có cấp chín trở lên mới có thể tiếp cận. Tuy nhiên, thủy tinh vô thuộc tính rất quý báu, có thể cất giữ lực lượng ma pháp của bất cứ hệ nào.

Nó còn có thể cất chứa thần tính, giống như lục nê thạch, được Giáo Đình xưng là Cấm kỵ chi thạch. Nếu ở đế quốc Tanggulas cầm một khối tử thủy tinh lập tức sẽ bị bắt tới Tài Phán Sở.

Sarin đi theo Lex. Xuyên qua bình chướng hắc ám, lần này không có trở ngại gì. Trong sân không có người, hai cây cổ thụ che phủ bầu trời, ánh mặt trời cũng mất đi uy nghiêm của nó.

- Quận chúa, cây này, có thể...

Sarin nhìn hai gốc cây này, vẫn có chút thèm muốn.

- Muốn ma pháp trượng?

Lex như cười mà không cười nhìn Sarin. Mới rời khỏi mộc lâu, hắn còn có lá gan như vậy sao?!

- Thật sự đáng tiếc a!

Sarin nhìn cây đại thụ che trời này, trong lòng tính toán có thể phân ra bao nhiêu phần tài liệu.

- Lần sau ngươi tới, đại sư sẽ đưa cho ngươi một cây!

Lời nói của Lex khiến Sarin không thể giải thích được, thứ quý báu như vậy mà cũng có thể tặng người sao?! Roy nhìn qua cũng không phải là kẻ ngốc.

- Đại sư thích những người tuân thủ lời hứa!

Lex giải thích.

Trong lòng Sarin thầm nhủ:

"Trách không được quyển sách này phải dùng bảo thạch trao đổi."

Hai người đi về phía ngoài sân, Sarin nói với Quận chúa:

- Đại sư muốn ta đi theo ngươi ba năm nhưng hiện có chút chuyện, ta phải nhanh chóng đi làm!

- Ngươi nói đi.

- Gia hương Tieta... Ta muốn đưa cho họ ít tiền nhưng sợ gặp người của Giáo Đình.

Lex khẽ mỉm cười:

- Ngươi rất thích nữ chiến sĩ kia?

Sarin nghĩ nghĩ một chút, cũng nói thật:

- Tieta là người ta có thể tin cậy được, như sư phụ của ta!

- Ngươi muốn đưa bao nhiêu?

- Sáu vạn kim tệ đi, ta tạm thời cũng chỉ có bằng ấy!

- Một thôn trang ở Caucasus cũng không dùng được nhiều kim tệ như vậy đâu! Để ta giúp ngươi đổi thành một ít thực phẩm và kim loại đi! Bọn họ có luyện kim sư, có thể tạo ra vũ khí.

Lex còn suy nghĩ chu đáo hơn cả Sarin.

- Vậy đa tạ!

- Đa tạ? Ngươi còn phải theo ta ba năm, cần giúp ngươi giải quyết tốt chuyện trong lòng mới tiện sai khiến!

Vẻ mặt Lex nghiêm túc, Sarin lại chợt cười ha hả. Lex nói như vậy khiến hắn lập tức cảm giác thân thiết rất nhiều.

- Sarin, lá gan của ngươi vừa rồi thật không nhỏ đó!

Lex không để Sarin cười xong mà nói:

- Kỳ thật, chỉ cần ta nhờ đại sư hỗ trợ, dù hắn không thích ngươi cũng sẽ ra tay.

Sarin lập tức ngậm miệng giật mình, vốn định nói "ta cũng không muốn nợ người khác" nhưng hiện tại cũng không nói nên lời. Hắn đã nợ quá nhiều, cũng phải sau này mới trả được. Hắn đành phải nói:

- Dù sao cũng phải chết, hắn hay quang huy chi chủ buông xuống, với ta mà nói cũng giống nhau.

Khi đi tới phía trước sân, một tiểu hài tử đột nhiên xuất hiện, cười hì hì đưa hai người xuất môn. Đi vào đường nhỏ, Sarin hơi giật mình. Vừa ra khỏi cánh cửa kia, như đã đi qua hai tầng sinh tử.

Tâm tình Quận chúa Lex rất tốt. Trong chiếc nhẫn của mình, Roy đưa cho nàng rất nhiều thứ nàng cần, như ma hạch, kim tệ, trang bị chiến đấu, còn có nhiều tài liệu luyện chế áo giáp ma pháp.

Roy khẳng định đã nhận được tin lập quốc cho nên mới chuẩn bị nhiều như vậy.

Việc đã tới nước này cũng không cần chiêm tiền cố hậu, có lão sư và Roy, còn có cha nàng duy trì, lập quốc thì lập quốc. Nếu thật sự có chiến tranh cũng tiện giải quyết cho cha mình một phần ưu tư. Chỉ là Sarin dường như quá cẩn thận, dường như rất khó để có thể khiến hắn nói ra bí mật của mình.

- Quận chúa, ngươi có biết hãng vũ khí Forest không?

Sarin và Lex sánh vai nhau đi, đột nhiên nhớ tới gia tộc của Aini. Sarin vốn luôn duy trì khoảng cách nhất định với Aini, không dám đắc tội cũng không dám quá thân cận! Tuy nhiên hiện tại, tâm cảnh của hắn khác rồi, ít nhất Aini cũng không tệ với hắn, hắn cũng định quan tâm một chút.

- Ngươi muốn biết tin tức của Aini?

Quận chúa Lex biết những gì Sarin trải qua, một câu liền nói ra bản chất.

- Đúng thế, lúc trước khi chia tay, hắn mới chỉ là tiêu chuẩn học đồ, ta sợ hắn...

- Sự tình này ngươi đừng vội, chờ chuyện của ta xong rồi, ta cũng muốn tạo quan hệ với gia tộc Clyde. Đến lúc đó ngươi có thể đại biểu quận Grievances, có khi là cơ hội tiếp xúc với hắn.

- Ta đại biểu quận Grievances?

Sarin kinh ngạc.

- Đương nhiên, ngươi là pháp sư, tự nhiên phải một mình đảm đương một mặt. Chẳng lẽ ta cho ngươi đi theo là vì ta thiếu một chân chạy việc sao? Ngươi là người Scotzia, việc buôn bán hẳn là bẩm sinh đi!

Sarin cười cười, cũng không nói gì. Từ một đứa ăn xin cùng coi như là có kinh nghiệm buôn bán sao?

Tuy nhiên người Scotzia từ trong máu quả thật có một loại chấp nhất, chính là rất coi trọng khế ước. Nếu Quận chúa Lex để hắn thay nàng buôn bán khẳng định sẽ không tham ô, lo làm đầy túi tiền riêng.

Danh dự buôn bán của đế quốc Scotzia là thiên hạ đệ nhất, thậm chí vượt qua danh dự đế quốc.

Hai người vừa đi vừa nói chuyện đã đi ra đường nhỏ. Phía trước chính là một đường lớn, một đội xe ngựa từ bên phải lướt tới, hai người lập tức né sát bên đường. Đội ngũ này có chừng năm mươi người, nghi thức hoa mỹ, phía trước có hai kiếm sĩ dẫn đường, mặc một thân áo giáp màu hoàng kim, vô cùng chói mắt dưới ánh mặt trời.

Quận chúa Lex nhíu mày nói:

- Người của gia tộc nào đây? Dám như thế này trong đế đô, ta thấy chắc cũng sống lâu quá rồi mất kiên nhẫn!

Đoàn xe đi qua, thanh âm của Lex lại thấp cho nên đối phương không nghe được. Nhưng đột nhiên đoàn xe kia đi thêm một đoạn rồi dừng lại, hai kiếm sĩ mặc áo giáp màu vàng kia quay ngựa, đi tới trước mặt Quận chúa Lex, dùng roi ngựa chỉ ra nói:

- Pháp sư kia, chủ nhân nhà ta có chuyện muốn nói.

Sắc mặt Lex không chút thay đổi, Sarin lại vô cùng tức giận. Trị an của đế đô cũng có chút quá kém đi! Kẻ này là ai mà dám khoa chân múa tay với con gái Hoàng đế? Hai người này cũng không hay ho gì, vừa mới đáp ứng Roy sẽ làm việc cho Quận chúa Lex, lúc này phải đi lên thôi.

Loại cảm giác này thật đúng là không được tự nhiên, tâm tình Sarin rất không tốt, lên tiếng nói:

- Bảo chủ nhân ngươi chạy ra xa một chút, nơi này là thành San Rock!

Hai tên kiếm sĩ nghe vậy thì rất giận dữ, sát khí đột nhiên bùng nổ, trừng mắt nhìn Sarin.

Sarin lạnh lùng nhìn hai kiếm sĩ nói:

- Có gan thì động thủ đi, chỉ cần hai người các ngươi ra tay, ta cam đoan các ngươi bất kể là ai cũng không thể còn sống rời khỏi thành San Rock.

Sarin hung tợn nói, đem bực tức đổ hết lên đầu hai kiếm sĩ này. Hắn nói không sai, nếu đám người này dám động thủ với Lex thì Đại đế Tần Nhân sẽ nghiền nát bọn họ thành mảnh nhỏ.

Hai kiếm sĩ mặc áo giáp hoàng kim chợt cười rộ lên, cất đi roi ngựa, rút ra hai thanh đao, huơ lên giữa không trung, một trái, một phải ép tới:

- Tiểu pháp sư, ta thật muốn nhìn, ngươi có giỏi như lời ngươi nói hay không?

Sarin không nghĩ tới hai kiếm sĩ này dám động thủ ở thành San Rock. Hai người kia đại khái là Kiếm sư trung cấp, nếu có Tieta ở bên cạnh thì Sarin tin chắc có thể xử lý bọn họ trong chưa tới mười giây. Nhưng hiện tại, phải cần Quận chúa Lex ra tay mới được. Thật đúng là không thích hợp để khiến nàng hạ thủ, câu nói đầu tiên đã khiến mâu thuẫn trở nên kịch liệt hơn.

Quận chúa Lex thật ra cảm thấy Sarin nói rất tốt. Đây chính là thành San Rock, nàng lại là Quận chúa của đế quốc, hành vi của hai người kia cũng đủ để cha nàng phán tội tử hình. Kiếm sư trung cấp mà đã dám giương oai, là do chủ nhân bọn họ quản giáo không tốt. Mười năm không tới, chẳng lẽ quý tộc của đế đô đều đã giảm đức hạnh tới mức này sao? !

- Các ngươi lui!

Từ trong xe ngựa, một thanh âm còn rất trẻ vang lên, hai kiếm sĩ này nghe vậy lập tức thu hồi trường đao, quay đầu rồi giục ngựa chạy đi.

Quận chúa Lex nhíu mày. Cách cưỡi ngựa của hai kiếm sĩ này rõ ràng là của quân đội. Võ bị của đế đô hẳn do Thượng nghị viện nắm trong tay, người của Thượng nghị viện sao có thể quá phận như vậy, chẳng phải sẽ khiến người ta nắm được nhược điểm sao?

Đang muốn cùng Sarin nhanh chóng rời đi, cửa xe ngựa kia đột nhiên mở ra, một thanh niên chậm rãi xuống xe, đi về phía hai người. Đây là một thanh niên chừng hai mươi tuổi, dáng người cao sầy, mái tóc vàng kim, dùng một sợi dây đỏ buộc tóc lại, không dùng mũ. Mũi của hắn rất cao, hai mắt màu tối, vẻ tươi cười có chút kiêu căng.

- Hai vị dừng bước!

Người này lên tiếng, Quận chúa Lex có chút nguôi giận. Đây không phải là người của đế đô, dù cố gắng nói đúng ngôn ngữ Tần Nhân, nhưng ở trong tai người Tần Nhân thì lập tức nhận ra ngay.

Một ít đoạn ngữ Tần Nhân lúc cuối câu thường kéo dài, uyển chuyển. Người này nói năng khá cứng ngắc, từ cuối đột nhiên cắt đứt, vừa nghe đã biết là người từ nơi rất xa tới.

Sarin bất đắc dĩ, đành phải đi lên nói:

- Có chuyện gì?

Hắn cũng không muốn giằng co nhiều. Đội ngựa xe này thoạt nhìn là từ bên ngoài tới, không hiểu quy củ, vừa xung đột chút đã muốn động thủ rồi. Nếu Roy chịu hỗ trợ thì tốt rồi, tùy tiện thi triển một pháp thuật cấp chín, phỏng chừng những người này sẽ sợ tới mức tè cả ra quần. Dù lời nói của Sarin có chút lười biếng nhưng đối phương cũng không lộ ra biểu tình không thoải mái, ngược lại còn nhiệt tình đi tới.

Sarin thấy hắn đi tới phía Quận chúa Lex, đành phải phóng ra một mê hoặc chi vụ phạm vi nhỏ, ngăn cách giữa hắn và Lex.

Tốc độ thi pháp của Sarin quá nhanh, trong đoàn xe cũng có Phượng Sí Lưu Kim Đảng, thấy dao động nguyên tố lập tức hiện ra vẻ luống cuống, mười mấy hỏa cầu lập tức bay ra. Người thanh niên kia khẽ phất tay, khiến toàn bộ đám hỏa cầu kia tiêu biến. Ánh mắt Sarin lập tức ngây ra, cũng không hiểu được đối phương làm sao có thể làm được.

Nếu không phải trải qua nguyên tố kích lưu của Roy, Sarin khẳng định cho rằng chiêu thức đó là ma pháp khuynh đảo. Nhưng hiện tại, nhãn giới của hắn cao hơn, hỏa cầu kia chỉ là ma pháp cấp hai, sau khi thành Đại ma pháp sư thì có thể xua tan được.

Người này mặc một bộ quần áo diêm dúa như diễn viên tuồng, chẳng đâu vào đâu, đúng là làm nhục thân phận pháp sư. Sarin vừa nhìn thấy đã cảm thấy chán ghét, lập tức lướt lên, chặn phía trước người hắn.

Sarin tự nhận chỉ cần đối phương là pháp sư, so đấu quyền cước sẽ không bằng được hắn. Không có pháp sư nào lãng phí thời gian luyện tập luyện tập võ kỹ cả.

- Ồ? Ngươi sao lại chặn đường ta?

Đối phương lúc này mới nhận ra sự tồn tại của Sarin, kinh ngạc hỏi.

Sarin cảm thấy tức giận. Hắn và Lex chuồn ra ngoài, vốn nghĩ cũng không gặp phải chuyện gì vì mọi người ở đế đô rất hiểu quy củ, không ngờ lại gặp một người từ bên ngoài tới.

Lex cảm thấy buồn cười. Nàng dẫn Sarin đi theo cũng không phải để Sarin làm người hầu nhưng hiện tại Sarin lại phụ trách giúp nàng chặn lại tên đáng ghét kia, bộ dạng như muốn ra tay.

Sự nồng đậm của mê hoặc chi vụ hoàn toàn ngăn cách tầm mắt giữa nàng và đoàn xe kia. Sarin khống chế ma pháp thật rất tinh chuẩn, đã có tiêu chuẩn của Đại ma pháp sư. Phạm vi ma pháp này trong tay Sarin biến thành ma pháp đơn thể, dùng thân thể làm tọa độ, mê hoặc chi vụ sẽ tùy theo đó mà di chuyển, bao phủ phạm vi không đủ năm thước.

- Ngươi nói hai vị dừng bước, ta là một người trong đó!

Sarin chỉ vào mặt đối phương nói.

Hắn vỗ vỗ đầu, bộ dáng như bừng tỉnh đại ngộ.

- Uhm, được rồi! Ta muốn nói chuyện với nữ pháp sư kia, ngươi tránh ra đi!

- Nữ pháp sư không muốn nói chuyện với ngươi, đi đi!

Sarin trả lời như là thơ ca trong cung đình, rất tinh tế nhưng không hề uyển chuyển.

- Ngươi có quyền thay mặt một pháp sư khác sao?

Người này có chút tức giận. Sarin ba lần bảy lượt ngăn cản, nếu ở quốc gia hắn thì chỉ sợ hắn đã sớm cho thủ hạ động thủ rồi.

- Ngươi có quyền khiến hai pháp sư lưu lại sao?

Sarin thuận miệng trả lời, cảm thấy có chút đau đầu. Còn chưa kịp học pháp luật đế quốc Tần Nhân cho nên cảm thấy xử lý loại chuyện này không được tự nhiên. Tuy nhiên, hắn biết Quận chúa Lex không thích nói chuyện với người này, nếu không đã sớm ngăn hành vi của hắn lại.

- Hừ!

Người này giận dữ, nhìn chằm chằm Sarin nói:

- Nói ra tên của ngươi đi, để ta và ngươi quyết đấu.

Phốc!

Sarin cười rộ lên, một ngụm nước miếng phun thẳng lên mặt người này.

- Đế đô không được quyết đấu, ngươi xem, bên kia có người đó. Ngươi muốn làm gì cũng nên hỏi trước về pháp luật nơi này.

Sarin chỉ vào một đám binh sĩ tuần tra đang đi tới nói.

- Uhm, tiểu pháp sư, ngươi ngay cả tên mà không dám nói sao? !

Người này tức giận, Sarin cảm giác được sát khí của đối phương.

- Thật có lỗi, ta không quen ngươi. Nếu ngươi thích quyết đấu thì hãy tới đế quốc Tanggulas, ở đó có đấu thú tràng!

Sarin vô cùng mẫn cảm với sát khí, xoay người bước vào mê hoặc chi vụ, kéo lấy tay áo Quận chúa Lex, hai người đi về phía ngược lại. Người này muốn đuổi theo nhưng thấy đội binh sĩ kia muốn đi lên hỏi chuyện thì đành phải nén giận từ bỏ.

Vì hắn thấy ma pháp bào trên người Quận chúa Lex có chút cổ quái, muốn dùng tiền mua lấy, không ngờ bị một tiểu Ma pháp sư quấy rối. Ở trong suy nghĩ của hắn, ma pháp bào này có giá trị từ năm mươi vạn kim tệ trở lên, mình sẽ đưa ra cái giá tám mươi vạn, đối phương kiểu gì cũng bán.

Hắn xoay người lên xe, trong lòng thầm nghĩ nữ pháp sư kia có dung mạo xuất chúng như vậy, bộ ma pháp bào trên người cũng đặc biệt hiếm có, chắc chắn sẽ tìm được. Đến lúc đó, bằng bất cứ giá nào cũng phải mua lấy, còn tiểu pháp sư kia... nếu có cơ hội thì sẽ cho hắn đẹp mắt.

Binh sĩ tuần tra bị kiếm sĩ của đoàn xe ngăn lại, tên quý tộc kia lên xe, cũng không quản đám binh sĩ kia. Người sĩ quan dẫn đầu tiểu đội này thấy không có gì lộn xộn, cũng không dám tùy tiện đắc tội quý tộc, nhìn đoàn xe kia rời đi rồi mới tiếp tục dẫn binh lính đi tuần.

Lex và Sarin thoát khỏi rắc rối, Sarin hỏi:

- Không phải cô nói đế đô rất an toàn sao? Hai tên kim xác kia vừa rồi muốn động thủ, tìm người giáo huấn chúng một chút đi!

Sarin không phải muốn ỷ thế hiếp người nhưng hắn vừa rồi cảm nhận được sát khí trên người đối phương, theo bản năng muốn phản kích.

- Đó là đặc phái viên, chúng ta mau đi!

Sắc mặt Quận chúa Lex có chút không tốt.

- Đặc phái viên?

- Từ đế quốc Vân Lưu tới, vốn nửa tháng nữa mới tới, không ngờ giờ đã xuất hiện ở đế đô. Hẳn là dùng truyền tống trận. Lúc đầu vì ít người cho nên ta còn chưa nhận ra.

Lex giải thích cho Sarin, trong lòng có chút phiền muộn. Đặc phái viên từ Vân Lưu sao lại phải vội vã tới gặp phụ thân? Dùng truyền tống trận phải trả giá rất lớn, nhất là truyền tống người sống, mỗi người phải tiêu hao sáu viên ma hạch thật lớn, mỗi viên cũng có giá mấy vạn kim tệ.

Đoàn xe vừa rồi có chừng hơn năm mươi người, không thể truyền tống toàn bộ, cho thấy đế quốc Vân Lưu đã sớm bố trí người ở trong đế quốc Tần Nhân.

Quận chúa Lex quay lại Hoàng cung, lập tức có nội thị cung đình truyền lời Hoàng đế muốn gặp Quận chúa. Lex không quay về nơi ở, trực tiếp dẫn theo Sarin chạy tới cung điện Hoàng đế. Lần này, Hoàng đế Tần Nhân đã chờ sẵn ở thư phòng.

- Cha!

Hoàng đế Tần Nhân nhìn thoáng qua Sarin nhíu mày.

Lex cười cười nói:

- Con muốn lập quốc, Sarin chính là người của quận quốc Grievances.

- Đặc phái viên Vân Lưu đã tiến vào đế đô.

Trong thư phòng, ngoại trừ Hoàng đế, Sarin và Lex còn có mấy kiếm sĩ cung đình. Mấy người này khí tức hoàn toàn nội liễm, Sarin cũng không thể nhìn ra thực lực chân chính.

- Con và Sarin đã gặp, đặc phái viên kia còn chặn chúng con lại...

- Có xung đột?

Hoàng đế có chút khẩn trương.

- Không có, đối phương cũng coi như biết kiềm chế.

- Uhm, vậy thì tốt rồi. Chiến sự bùng nổ ở Kya Loulan, Sephiroth chờ lệnh xuất binh, lực lượng của đế đô cũng không thể nói rõ, không thể chia thêm quân cho con. Vừa lập quốc, phải chỉnh đốn võ bị, con...

- Cha, con đi gặp Roy đại sư rồi!

- Đại sư nói sao?

- Không có gì, chỉ là tặng con một vài thứ!

- Lace, đại sư nếu ủng hộ con thì ta yên tâm rồi. Chỉ là đế quốc được xưng là có trăm vạn quân tinh nhuệ nhưng thực tế chỉ có thể điều động chừng hai mươi vạn, Sephiroth muốn dẫn đi mười vạn, một nửa còn lại phải đóng quân ở đế đô. Quý tộc các nơi nếu hưng binh, hao phí rất lớn, chỉ sợ không chịu. Con nếu không đủ nhân thủ thì có thể tính toán mộ dong binh, ta cho con tiền.

- Cha, dong binh không đủ tin tưởng! Người có thể hỏi Sarin.

Ánh mắt Hoàng đế Tần Nhân nhìn sang Sarin. Sarin giật mình, ánh mắt của Hoàng đế đúng là rất khiếp người, còn khủng bố gấp trăm lần so với sát khí của tên quý tộc hôm nay. Sarin có cảm giác cả người đều bị nhìn thấu. Dưới ánh mắt này, Sarin dường như không nổi lên được chút dũng khí phản kháng nào.

- Bệ hạ, dong binh lấy tiền làm chủ, bình thường có thể tin nhưng lại không thể làm chủ lực. Đoàn dong binh cường đại đều tập trung ở Scotzia, đoàn dong binh nhỏ thì sức chiến đấu thấp, nếu so với quân chính quy thì trừ khi là ba đánh một, nếu không sẽ không có cơ hội. Nếu chiến đấu thất bại, chủ quân hỏng mất thì dong binh còn nguy hiểm hơn cả đạo tặc!

- Hóa ra là như vậy!

Hoàng đế Tần Nhân có chút kinh ngạc. Hắn thấy Scotzia có thể dùng dong binh bảo vệ quốc gia, cho rằng dong binh cũng không khác gì nhiều với quân chính quy.

- Bệ hạ, dong binh chỉ thích hợp trong những trận chiến nhỏ, vẫn có thể thuê một ít!

Sarin không nói theo Lex, vẫn có chính kiến của mình.

- Lace...

Hoàng đế Tần Nhân trầm ngâm một lúc, khó xử nói:

- Chuyện của thành Hardie không dễ xử trí. Con trai Bá tước Moco Larry khăng khăng con giết cha hắn. Hạ nghị viện tuy không có chương trình nghị sự về việc này nhưng hiển nhiên là ủng hộ hắn.

- Rõ ràng là quỷ kế của Giáo Đình!

Sarin không kìm nổi lên tiếng. Loại sự tình này hắn đã tự mình trải qua, đương nhiên hiểu rõ.

- Ta biết! Sephiroth cũng biết, ít nhất một nửa số người Hạ nghị viện cũng biết! Tuy nhiên, mọi người hy vọng ta đưa Lex đi Vân Lưu, hai nước kết thân, giáp công đế quốc Tanggulas, sẽ bớt đi rất nhiều phiền toái!

Hoàng đế Tần Nhân trầm ngâm, Thượng Hạ nghị viện ở đế quốc có rất nhiều ưu đãi, ít nhất ở trong bốn đại đế quốc, số lượng quý tộc ở đế quốc Tần Nhân được khống chế rất tốt. Lập quốc hơn bảy trăm năm nhưng số lượng quý tộc cũng chỉ tăng lên một ít mà thôi.

Nhưng việc cãi cọ giữa Thượng và Hạ nghị viện lại biểu hiện ra sự phiền toái phía sau. Hoàng đế không thể tùy ý làm bậy, chỉ cần là tốt đối với quốc gia, dù là Hoàng đế cũng không thể không hy sinh thân nhân.

Hoàng đế nếu không bảo vệ lợi ích giai tầng quý tộc, quý tộc dựa vào cái gì mà ủng hộ ngươi? Ngay cả Thượng nghị viện cũng có khuynh hướng theo quan điểm này.

Sarin lúc này mới cảm nhận được sự lợi hại của Giáo Đình. Giết Bá tước Moco Larry, khiến đám quý tộc đế đô gây sức ép. Lúc trước nếu thật sự dừng lại ở thành Hardie một chút, hoàn toàn đã có thể giải quyết phiền toái này.

Vấn đề là sao Giáo Đình lại biết được những tin tức này ở thành San Rock, sẽ biết lựa chọn của Hoàng đế? Chẳng lẽ bên cạnh Hoàng đế cũng có gian tế của Giáo Đình? Điều đó là không thể! Ba Ma pháp sư cấp chín ở Hoàng cung, không thể có kẻ nào qua mắt được bọn họ. Hơn nữa, Hoàng đế Tần Nhân thoạt nhìn cũng không phải là người bình thường, chỉ sợ là cường giả cấp bậc Kiếm Thánh. Ánh mắt hắn cũng đáng sợ như nguyên tố kích lưu của Roy.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play