Sarin chịu đựng ở trong phòng ba ngày, vết thương trên mặt rốt cục biến mất, có thể đi ra gặp người. Sarin soi gương, nhìn kỹ bề ngoài của mình.
Hiện tại, rốt cuộc đã không còn nhìn thấy thiếu niên gầy yếu ngày nào, thay vào đó là làn da trắng nõn, có loại cảm giác khỏe mạnh. Tóc hắn cũng từ màu rám nắng chuyển sang màu đen, một đôi mắt màu lam, sống mũi khá cao, nhìn qua vẫn còn có chút khác biệt với người của Tần Nhân.
Bộ ma pháp bào bằng gấm mặc trên người hắn không nhiễm chút bụi nào, nhìn qua rõ ràng là một pháp sư quý tộc khiến người ta ngưỡng mộ. Không ai ngờ được, mấy năm trước, hắn vẫn là một cô nhi ăn xin dọc phố.
Nerys từ phía sau Sarin nhảy ra, nhìn Sarin trong gương nói:
- Chủ nhân, ngài vẫn tính toán đi theo Lex?
Sarin nhìn Nerys qua gương. Nerys vẫn mặc bộ trang phục biến ra từ đầu, có vài phần dã tính, khuôn mặt diễm lệ cao quý, nhìn không ra được nàng không phải là nhân loại.
- Đúng thế, ta đã đáp ứng người ta rồi.
- Đó không phải là giống như ta chứ?
Biểu tình Nerys có chút ai oán, dường như có ý Sarin không đáng như vậy.
- Nerys, đây là trao đổi ngang giá.
- Cái gì trao đổi ngang giá?
Đôi mắt xanh biếc của Nerys nhìn có vài phần giống như của Roy.
- Ngang giá chính là ngươi muốn cái gì thì phải trả một cái giá tương ứng.
- Chủ nhân được ta không phải cũng phải trả giá đó ư?
Nerys nghi hoặc hỏi.
- Không phải. Nếu bị người ta nhận ra thân phận của ngươi, ta phải loại bỏ ngươi, hoặc sẽ gặp phải nguy hiểm sinh mệnh. Có nhiều người muốn cái mạng của ngươi lắm. Trên thế gian này, luôn có một số người sẽ không tuân thủ quy tắc.
- Chủ nhân sẽ không loại bỏ ta, đúng không?
Nerys khẽ tựa vào người Sarin, thần sắc trở nên đáng thương như một đứa nhỏ.
- Sarin pháp sư, Quận chúa mời ngài.
Ngoài cửa có kiếm sĩ Quận chúa gõ cửa.
- Ta đến đây!
Sarin nghĩ một lúc rồi nói với Nerys:
- Ngươi cũng đi theo ta.
Lần trước hắn giằng co với sứ giả Vân Lưu khiến hắn có cảm giác không an toàn. Dù sao hắn cũng chỉ là pháp sư cấp hai, bên cạnh không có người nào võ kỹ cường hãn thì vẫn rất yếu ớt.
Lex đã thay đổi trang phục, chờ đợi Sarin, xem ra muốn xuất môn. Nàng không chỉ mang theo Faeron mà cả bốn Hắc Thiết Kiếm Thánh kia cũng được dẫn đi. Mấy ngày không gặp, sắc khí của Lex đã khá hơn nhiều, trên mặt cũng không còn thần thái hậm hực nữa.
- Sarin, đi thôi, chúng ta đi gặp người gia tộc Clyde.
- Quận chúa, cô tự mình đi?
- Uhm! Ngươi nói xem, ta cũng là Bá tước mà!
Sarin khẽ gật đầu. Quận Grievances rất hẻo lánh nhưng nếu Quận chúa muốn làm ăn buôn bán thì gia tộc Clyde khẳng định sẽ đồng ý sáng lập thương lộ này. Quận chúa lập quốc, phải mua sắm rất nhiều vũ khí, áo giáp. Luyện kim sư ở quận Grievances không thể đáp ứng được do số lượng vô cùng khổng lồ.
Những thành thị xung quanh quận Grievances cũng cần bố trí lại, việc kiến thiết này đúng là một gia tài. Quận Grievances cũng đủ pháp sư, luyện kim bản vẽ và một số nhu yếu phẩm không cần mua nhưng những vật tư như gỗ đá lại phải cần các hãng buôn cung cấp.
Dựa vào chuyện làm ăn này, Lex có thể tạo ra liên hệ đáng kể với gia tộc Clyde. Hơn nữa, Lex lập quốc, gia tộc Clyde nếu trở thành hãng buôn đầu tiên ở quận quốc Grievances thì thuế má sẽ đạt được ưu đãi rất lớn.
Thấy Lex mang theo tất cả đội quân chủ lực, Sarin bảo Nerys đi gọi cả Tieta. Nếu để nàng ở lại Hoàng cung, hắn sẽ càng lo lắng hơn.
Lần này, Lex không thể đi cửa chính. Ngựa xe của nàng đều đặt ở Thiên môn. Mấy người vừa mới lên xe, trời liền đổ mưa, những hạt mưa phùn rơi xuống, như là sương mù. Các kiếm sĩ phủ thêm áo choàng, đội mũ đi mưa, các pháp sư cũng khởi động vô hình thuẫn, lặng lẽ đi trong mưa.
Khi Sarin tiến vào thành San Rock là từ phía Bắc do phải đi vòng, mà gia tộc Clyde lại đóng đô ở phía Tây, cũng chính là phương hướng tới quận Grievances.
Sarin thấy càng rời xa Hoàng cung thì kiến trúc lại càng xa hoa, kém cỏi nhất cũng là những kiến trúc nhà lầu do thanh cương chuyên mộc tạo thành, cao hơn ba tầng, cơ bản đều có dấu vết do Luyện kim sư lưu lại. Đi không tới ba dặm, từ rất xa đã thấy được một cụm kiến trúc lớn.
Nóc nhà cao nhất có phong cách của vương triều đệ nhất, rất đơn giản mà long trọng. Hai bên đại môn có hai cửa nhỏ, có vòm hình cung, cực kỳ giống thành lũy nhưng không có cảm giác chật hẹp như thành lũy.
Ngay chính giữa đại môn có một đồ án huy chương thật lớn, chính là một con hùng sư đang nằm. Sarin nhớ tới chiếc huy chương Aini đưa cho hắn, hình sư tử này giống y đúc trên huy chương kia.
Trước cửa có một nam nhân bộ dáng giống như quản gia, mặc trường bào, mang ô đứng chờ sẵn ở đó. Xe ngựa của Lex đi tới trước cửa, nam nhân này lập tức đi lên đón, thu cây ô lại, cung kính thi lễ về phía cửa xe.
- Các hạ, Bá tước không thể tự mình ra nghênh đón, thất lễ rồi.
Quản gia này đã sớm nghe được sự tích về Quận chúa, trong lòng sớm không yên. Hiện tại, cả thành San Rock này không ai nguyện ý trêu chọc Lex, cũng không tiện đi liên hệ. Không ngờ lần này nàng tự tìm đến cửa, nếu là tiện đường thì còn không nói, đằng này, Lex còn đưa danh thiếp tới trước.
- Không sao, dẫn đường đi.
Lex lên tiếng, cửa xe mở ra, nàng đặt chân bước xuống. Quản gia có chút nhìn chăm chăm nhưng may mà rèn luyện nhiều năm, vội vàng khom người, làm ra một thủ thế.
Lex xuống ngựa, nước mưa tự động dật tán khỏi thân thể nàng. Ma pháp bào của nàng như đóa hoa nở rộ, rực rỡ trong mưa.
Sarin chờ sinh hoạt pháp sư bước xuống rồi cũng đi ra, theo tên quản gia này đi vào phủ Bá tước. Bên trong cánh cửa có mấy chục nô bộc đứng nghênh đón, dẫn ngựa của kiếm sĩ và chiến đấu pháp sư đi, yên lặng không tiếng động.
Sarin cẩn thận quan sát, trạch viên của gia tộc Clyde thật mộc mạc, không có chút lộn xộn như phong cách kiến trúc bên ngoài. Nơi này toàn bộ phòng ốc rất đơn giản, cửa sổ rộng rãi. Những nô bộc hầu hạ hiển nhiên đều có võ kỹ nhưng cũng không tính là cao thủ, nhiều nhất mới chỉ tiếp cận kiếm sĩ trung cấp mà thôi. Tuy nhiên, người hầu như vậy cũng là rất không tồi rồi.
Với quy mô của phủ Bá tước, có tới hơn ngàn người cư trú cũng không phải là vấn đề lớn. Nhiều kiếm sĩ như vậy có thể tạo thành một chi quân đội nho nhỏ. Nhưng Sarin lại nhìn thấy tên quản gia kia không có võ kỹ, trên người không có nguyên tố dao động, phỏng chừng là một ma pháp học đồ.
Rất nhiều ma pháp học đồ vì không thể thăng cấp pháp sư sẽ từ bỏ theo đuổi tri thức ma pháp, chuyển sang làm việc khác. Bởi vì ma pháp học đồ đều biết chữ, những công việc như quản gia, xử lý sổ sách hay dạy vỡ lòng đều là lựa chọn không tồi. Thậm chí có không ít ma pháp học đồ luyện tập võ kỹ, trở thành ma pháp kiếm sĩ.
Đại đa số Ma pháp sư khinh thường những học đồ đổi nghề nhưng Sarin cũng có thể giải thích được. Nếu ngươi không có tiền, không có thiên phú, không sớm đổi nghề thì chỉ có chết đói mà thôi.
Đối diện cái sân rất lớn này, một nam nhân trung niên mặc trang phục quý tộc đứng ở bậc thềm, xem ra đã chờ đợi từ lâu.
Từ rất xa hắn đã thấy đoàn người Lex, trước nở nụ cười, lớn giọng nói:
- Quận chúa, ta không thể nghênh đón từ xa, mong ngài chớ trách.
Đây là Tộc trưởng đương nhiệm của gia tộc Clyde sao? Sarin nhìn chằm chằm. Người trung niên này mắt đen mày rậm, khuôn mặt chính trực, để râu ngắn, làn da màu lúa mạch, tay chân có vẻ cứng cáp, hiển nhiên cũng giống Tử tước Guge, không phải là loại quý tộc không cần tay chân.
Lex khẽ gật đầu, không biểu lộ ra nhiều nhiệt tình. Bá tước đế đô có rất nhiều, nàng cho dù là tới bàn chuyện làm ăn nhưng cũng không nhất thiết phải hạ thấp mình. Cấp bậc của song phương cũng không khác nhau nhiều, nàng lại còn là pháp sư cấp năm.
Mãi cho tới khi vào phòng khách, Sarin cũng không thấy cường giả gia tộc Clyde này xuất hiện. Phòng khách rất lớn, ngoài chiếc cửa sổ lớn là một hoa viên lung linh tinh xảo. Những dây leo xanh biếc nhỏ nhắn buông xuống, trong mưa tràn ngập mãn ý. Trên trần nhà có đèn thủy tinh, Sarin đã từng nhìn thấy ở tòa thành Nam tước Cooke, không chừng là do gia tộc Clyde bán cho.
Bá tước tiếp khách, ngồi cùng là một người trẻ tuổi, khuôn mặt có phần tương tự Bá tước, hẳn là con trai của hắn.
Người hầu bê trà lên, hai nữ pháp sư bên cạnh Lex khẽ cười, lấy ra trà cụ trên người, đồng thời chế tạo một phần nước chữa trị. Juan phóng ra một nhiên thiêu thuật, ở một bên lặng lẽ pha trà. Bá tước có chút xấu hổ, lập tức bảo người hầu bê trà nhà mình lui đi.
Quý tộc mang theo rượu, đồ hút thuốc hoặc trà cụ cũng là điều bình thường nhưng phô trương như Quận chúa thì Bá tước vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy.
Sarin ở bên cạnh nhìn, lại học được một chiêu. Lex trong vô hình, về mặt khí thế đã áp đảo được Bá tước, cho dù nàng không phải là Quận chúa nhưng Bá tước cũng không thể sánh bằng.
Số lượng pháp sư của gia tộc Clyde cũng không ít nhưng chưa đủ xa xỉ tới độ dùng để pha trà.
- Spartaine, vốn ta muốn chờ ngài tiến cung, đáng tiếc lần này ta không ở lại lâu cho nên tự mình tới cửa. Phụ hoàng muốn viễn chinh, gia tộc Clyde của ngài cũng bận rộn. Ta nghĩ ngài cũng không phải là người rảnh rỗi.
Lex tiếp nhận cốc trà Naniya đưa, cầm lên thổi một ngụm.
- Đúng thế.
Bá tước Spartaine khẽ thở dài nói:
- Gia tộc ta mấy hôm nay đều rất bận rộn vận chuyển vật liệu quân nhu, ngay cả việc làm ăn ở phía Bắc cũng phải ngừng lại. Quận chúa lần này tới đây, không biết là có gì phân phó?
- Ngài là người Phụ hoàng rất tin tưởng, ta sao có thể phân phó ngài được.
Quận chúa nhấp một ngụm trà, trên mặt hiện vẻ tươi cười, như một công thức ma pháp, không hề có tỳ vết.
Spartaine đỏ mặt. Hắn dựa vào Hoàng đế mới có thể duy trì vinh quang gia tộc nhưng cũng không dám ra đại môn nghênh đón Lex, sợ làm những quý tộc khác bất mãn. Lex nói như vậy, rõ ràng là đang trách cứ hắn. Tuy nhiên, hắn cũng là người khéo đưa đẩy, căn bản không đề cập tới áp lực thân vương Phoenix, chỉ nói:
- Quận chúa, ta vốn cũng muốn vào cung nhưng ba gia tộc khác đang nhìn chằm chằm vào, ta thật không rõ ý tứ của ngài.
- Ý tứ của ta...
Lex buông chén trà trong tay, nhìn Bá tước Spartaine. Bá tước Spartaine có chút không yên. Lex thản nhiên nói:
- Chuyện làm ăn ở phía Đông quận Grievances, ta giao cho Sarin quản lý. Đây là Sarin, hai vị làm quen nhau đi.
Lex chỉ vào Sarin, cũng không nói gì nữa, hai mí mắt khẽ khép lại, dường như đang minh tưởng.
Bá tước Spartaine rất vui mừng. Quận chúa nói như vậy có nghĩa là cho phép gia tộc Clyde làm ăn với quận Grievances. Chuyện làm ăn ở quận Grievances vốn đều do phủ Quận chúa khống chế, một khi lập quốc, việc làm ăn chắc chắn sẽ mở rộng không chỉ gấp trăm lần. Hắn đã nghe được tin tức từ hoàng cung, liền ý thức rõ điều này. Đây là một cơ hội làm ăn cực lớn.
- Sarin pháp sư, ta là Spartaine Von Clyde.
Bá tước Spartaine không vì Sarin trẻ tuổi mà có nửa phần khinh thường, vô cùng khách khí tự giới thiệu với Sarin.
- Ta là Sarin, Sarin Mesterlin!
Sarin có chút bất ngờ. Lex không ngờ nhẹ nhàng đẩy hắn ra, chẳng lẽ thật sự để hắn xử lý chuyện làm ăn với gia tộc Clyde sao?
- Ồ, các người đã quen biết, vậy ta quay về.
Lex nói xong, đặt ly trà xuống.
Bá tước Spartaine sửng sốt, quận chúa Lex tự mình đến đây chỉ là vì giới thiệu Sarin cho mình quen biết? Hắn cẩn thận nhìn Sarin, không nhìn ra manh mối gì. Pháp sư thiếu niên này có khí chất trầm ổn, thần sắc bình thản, rõ ràng đang mỉm cười, nhưng trong ánh mắt màu lam lại không hề có ý cười nào.
Bộ dạng thần thái quý tộc. Trong lòng Bá tước Spartaine âm thầm đánh giá.
Sarin cũng đứng lên, Lex khoát tay nói:
- Mấy người bọn họ theo ngươi trở về, ngươi nói chuyện với Bá tước nhiều một chút.
Mấy người bọn họ, là chỉ bốn Hắc Thiết Kiếm Thánh kia, trong lòng Sarin biết là quận chúa tạo thế, còn mình phải làm chuyện gia tộc Clyde cho ổn thỏa. Dựa theo thói quen của Lex, nhiệm vụ lần này rất nặng, thu hoạch cũng sẽ rất lớn. Ánh mắt Juan còn đang bốc lửa, xem ra hắn nhớ mong vị trí này đã lâu rồi.
Sarin bình tĩnh, từ từ ngồi xuống.
Lex đến nhà Clyde chỉ uống một ly trà, nói hai câu, Sarin lại rất bội phục. Đừng nhìn bình thường Lex khách khí với pháp sư, đối mặt với quý tộc thì lại có thủ đoạn rất cao. Cho dù Bá tước Spartaine này có bao nhiêu thủ đoạn, cũng không dùng trên người quận chúa được, mặt ngoài là mình toàn quyền phụ trách, một khi có vấn đề, Lex có thể đá bay hắn ra.
Gia tộc Clyde muốn hối lộ cũng khó, không ai biết mình và quận chúa có quan hệ gì.
Sarin ngồi trên ghế, có chút nhàm chán, trong lòng đang suy nghĩ làm sao bàn chuyện làm ăn với lão Bá tước cáo già này, bàn tay vô tình cầm lấy ly trà Lex để lại.
Trong chén trà chỉ còn lại vài lá trà xanh biếc, trên bờ ly trắng là nửa dấu son môi đỏ. Nerys ở bên cạnh cười hì hì nâng ấm trà rót nước cho Sarin. Nước hơi lạnh, Sarin trầm tư, không uống.
Lex không giao phó cho mình gì cả, mình không thể tự tiện quyết định, lần này chẳng qua là liên hệ cảm tình, làm quen với người có liên quan trong gia tộc Clyde. Vấn đề chi tiết phải chờ trở về quận Grievances mới quy hoạch được. Sarin đọc rất nhiều sách, hiểu được thành lập quan hệ làm ăn cũng giống như học tập ma pháp, đều là chuyện rất phức tạp. Nếu không rất nhiều pháp sư cấp thấp sẽ không rơi vào cảnh nghèo khó như vậy.
Lần này có thể không làm gì khác, chỉ cần làm quen với cha mẹ của Aini. Aini người này có chút khó kết giao, chỉ là rất chú trọng thân tình, làm tốt quan hệ với cha mẹ hắn, sau này mới dễ tiếp tục.
Cũng không biết cha mẹ của Aini bị nhốt ở đế đô, hay chỉ giam lỏng biến tướng.
Qua hồi lâu, Bá tước Spartaine cùng con hắn trở lại phòng khách. Bốn Hắc Thiết Kiếm Thánh vẫn không nhúc nhích, ngồi vững vàng ở phía sau, trong lòng Sarin cũng có chỗ dựa.
- Bá tước đại nhân.
Sarin lười biếng gọi một tiếng, dựa vào khẩu âm đã khó mà nhận ra hắn là người Scotzia.
- Sarin pháp sư.
Spartaine lại ngồi xuống, nhìn thấy Nerys hầu hạ Sarin, liền không biết bắt đầu thế nào. Nhìn cách ăn mặc và thần thái của Sarin, là người không thiếu tiền. Nhìn tư sắc của Nerys, cũng khó mà dùng mỹ nữ dụ dỗ hắn. Hứa hẹn quyền lực? Mình là Bá tước, Sarin trực tiếp nghe theo quận chúa, còn có bốn cường giả bảo hộ.
Cái này giống như con cọp gặp phải con nhím, không biết làm sao cắn được. Trên thế giới này khó đối phó nhất là pháp sư không thiếu tiền, cố tình Sarin lại chính là pháp sư như vậy.
- Kỳ thật lần này đến đây, làm ăn là thứ yếu, ta muốn gặp một người.
Sarin biết nếu nói chuyện làm ăn với Bá tước, mình không phải là đối thủ. Cũng may chuyện này không vội vàng, trong đế đô còn có ba gia tộc buôn bán, Bá tước sẽ không để mình tùy tiện đi lựa chọn mục tiêu khác.
- Pháp sư muốn gặp người nào?
Bá tước Spartaine có chút kỳ quái, quận Grievances luôn luôn không thông với bên ngoài, bất cứ gia tộc nào cũng không vươn mối làm ăn tới nơi đó. Có thể nói quận Grievances là một thế giới đóng kín, pháp sư này muốn gặp ai đây?
- Aini Austria Clyde.
Sarin nói xong, uống một ngụm trà lạnh, trong trà còn kèm một chút mùi vị ngọt ngào, giống như hơi thở của Lex.
- Hả?
Sắc mặt Bá tước Spartaine có chút lạnh lùng, lập tức nhẹ nhõm. Sarin không thể là người Giáo đình, quận chúa Lex càng không có khả năng này.
- Aini là bằng hữu của ta, sau khi chia tay ở Phoenix, ta vẫn luôn nhớ tới hắn.
Sarin đặt ly trà xuống, không nhanh không chậm nói.
- Aini...
Bá tước Spartaine có chút do dự, Aini là một thiên tài ma pháp, đáng tiếc bị người Giáo đình hủy hoại, ai có thể ngờ hắn lại có thể tu luyện lại ma pháp vong linh. Chuyện này không được truyền bá trong gia tộc, Sarin này có thể tin được không?
Sarin liếc một cái liền nhìn thấu tâm sự của Bá tước Spartaine, cũng không phải hắn thông minh cỡ nào, mà là Sarin đã sớm biết Aini muốn làm gì. Một cái Vong linh pháp sư, rất quan trọng với gia tộc Clyde.
Sarin nhìn sang con trai của Bá tước, người thanh niên này cúi đầu, dường như không có hứng thú nghe mình đang nói gì, cũng không nhìn ra hắn đang nghĩ gì. Nếu Aini trở thành Vong linh pháp sư, có thể ảnh hưởng tới địa vị của người thanh niên này trong gia tộc hay không?
- Bá tước đại nhân, chẳng lẽ Aini đã mua được tử linh hỏa diễm?
Sarin cố ý làm bộ như rất kinh ngạc.
Bá tước Spartaine không trực tiếp trả lời, trong lòng nhẹ nhõm, xem ra Sarin quan hệ với Aini không tệ, bằng không Aini sẽ không nói cho chuyện về tử linh hỏa diễm. Bá tước Spartaine gật đầu, nói:
- Hắn không có ở đế đô, nơi này không quá tiện cho việc tu hành.
- Vậy thật tiếc nuối, ta có thể gặp cha mẹ của hắn được không? Có mấy thứ Aini nhờ ta chuyển giao.
Bá tước Spartaine sảng khoái nói:
- Điều này không thành vấn đề, cha mẹ của Aini ở ngay đây, Sarin pháp sư...
Sarin lập tức đứng lên, cười nói:
- Vậy thật là quá tốt, ta muốn đi gặp mặt họ.
Spartaine không ngờ tới Sarin vui vẻ như thế, có chút bất ngờ không theo kịp. Sarin đã đi lên mấy bước, thân thiết muốn kéo tay áo của hắn.
Trong lòng Sarin thầm nghĩ, Bá tước như ngươi chẳng qua có quan hệ làm ăn với ta, ta cùng Aini là vào sinh ra tử, kết giao với cha mẹ hắn thì cũng dễ hơn là kết giao với lão già này. Cha mẹ của Aini chọc tới phiền phức lớn như thế, cũng chỉ là giam lỏng ở đế đô, hẳn là địa vị không thấp trong gia tộc.
Bốn Hắc Thiết Kiếm Thánh kia, sớm muộn gì Lex cũng phải thu hồi, mình vẫn phải tìm chỗ dựa tốt nhất trong gia tộc Clyde. Tương lai có gì lui tới, cha mẹ Aini cũng sẽ chiếu cố mình đôi chút.
- Được, được rồi...
Bá tước Spartaine cũng không tránh né, bị Sarin kéo đi ra ngoài cửa. Nếu là một quý tộc thuần khiết, đương nhiên sẽ làm như thế, chỉ là Sarin không phải, hắn còn vừa đi vừa quay đầu nói với mấy người Tieta:
- Các người ở lại đây, chờ ta trở lại.
Bá tước Spartaine cũng chỉ phải dặn dò con trai mình một tiếng, để hắn ở lại nói chuyện với khách.
Sarin kéo tay áo Bá tước, cũng không buông ra, vừa đi vừa nói chuyện phiếm với Bá tước, khiến cho Bá tước Spartaine không nói ra lời nào có liên quan đến làm ăn.
Trên đường, mọi người thấy cảnh này đều rất kinh ngạc, không biết pháp sư trẻ tuổi này từ đâu đến. Chuyện làm ăn còn chưa nói xong, Bá tước Spartaine không nghĩ bỏ tay Sarin ra, chỉ phải đau khổ chịu đựng.
Không bao lâu, hai người đi vào trước một sân viện. Sân viện này không giống với phong cách Tần Nhân, có chút tương tự với nhà của Joy, chỉ có một mặt tường, cửa sân không do kiến trúc bao bọc.
Trước cửa có hai kiếm sĩ đứng gác, Sarin liếc một cái nhìn ra cấp bậc của hai người, sợ rằng đã là Kiếm Sư cao cấp.
- Bá tước đại nhân.
Hai Kiếm Sư cao cấp hành lễ, nhưng không có ý mở cửa. Sarin lưu ý tới cửa sân không khóa, bậc thang rất sạch sẽ, tựa như quét dọn thường xuyên. Vừa rồi mới mưa một chút, lại khiến trước cửa càng sạch sẽ, không có một chút tro bụi.
- Đi nói với Fibonacci, có bằng hữu của Aini muốn tới gặp mặt.
Sarin nhìn mà kỳ quái, nếu cha mẹ của Aini bị nhốt, vì cái gì Bá tước không trực tiếp đi vào, chẳng lẽ ngay cả quyền lực này cũng không có? Trong lòng hắn nghĩ, một Kiếm Sư đã đi vào thông báo, không lâu sau liền đi ra nói:
- Bá tước, Fibonacci đại nhân bảo hắn tự vào.
Sarin nhìn sang Bá tước, Bá tước nhún vai xòe tay. Sarin nói:
- Bá tước đại nhân, ngài... Hay là đi xem nhi tử của ngài đi, ta có chút không yên tâm với hai thủ hạ của ta.
Sarin đột nhiên nhớ tới Nerys, lỡ như nàng ta đột nhiên có ý tưởng quái dị gì đó, đừng có xảy ra chuyện ở phòng khách. Nhi tử của Bá tước nhìn có vẻ không khôn khéo bằng cha của hắn, bị Nerys đùa giỡn cũng rất bình thường.
Không để ý tới biểu tình ngạc nhiên của Bá tước, Sarin bước lên bậc thang, đi vào trong sân viện.
Trong sân có lót đá thành đường nhỏ, hai bên là đất xốp trồng đủ loại hoa tươi. Mới được mưa tưới mát, mùi hoa nồng đậm, không khí ẩm ướt kèm theo hương thơm. Ngay mặt chính là một căn phòng đá hai tầng thật lớn, trước cửa có dãy cột, Sarin bước lên bậc thang, nhẹ nhàng gõ cửa.
- Vào đi.
Tiếng nói ôn hòa vang lên, Sarin đẩy cửa vào, đập vào mắt trước tiên là một phòng thí nghiệm ma pháp thật lớn.
Toàn bộ tầng một phòng đá này thông suốt, ngoài hai cầu thang hai bên ra, trong phòng có hai mười bàn thực nghiệm ma pháp, còn có cả trăm cái giá đỡ to nhỏ. Trước mặt là cửa sổ thủy tinh thật lớn, ánh sáng chiếu vào hai người bên trong.
Nam có mái tóc đỏ, thân hình cao lớn, nữ tóc đen, dáng người thon thả. Một nam một nữ này khoảng hơn ba mươi tuổi, đều không mặc áo bào pháp sư, chỉ là một bộ áo vải ngắn. Nữ nhân kia còn tốt, Sarin cảm nhận được trên người nam nhân có dao động nguyên tố mãnh liệt.
Cảm giác này có chút giống Faeron. Nếu hắn mặc vào ma pháp bào, Sarin đoán mình cũng không nhận ra được.
Nam nhân đang hết sức tập trung làm thí nghiệm ma pháp, Sarin đứng ở cửa không đi vào, chỉ là chờ đợi. Ở trên đài thí nghiệm, sáu trụ kim loại khảm bảo thạch xếp thành vòng tròn, ở giữa có một khối bảo thạch nổi lơ lửng. Nam nhân đang khống chế xạ tuyến ăn mòn màu đen tạo hình cho bảo thạch.
Người này chính là cha của Aini rồi.
Sarin nghĩ nam nhân này vì con trai, không tiếc giết kẻ ẩn nấp của Giáo đình trong thành thị, ánh mắt hắn có chút ướt. Nghĩ kỹ lại, mình vẫn còn nhớ được vòng tay ấm áp của mẹ, cùng với khuôn mặt rõ ràng của cha.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT