Thấy Sarin ra vẻ chân thành như vậy, pháp sư áo bào tro cũng không biết nói gì. Sarin nhìn hắn, pháp sư này lại quay ra nhìn Figo. Figo đang nói chuyện với Faeron, cũng chẳng thèm nhìn hắn.
- Ngươi... thôi, bộ trang bị đó thuộc về ngươi.
Pháp sư áo bào tro bị Sarin đánh bại. Nếu Sarin cố gắng nói lý lẽ với hắn thì hắn có rất nhiều biện pháp dụ dỗ Sarin cãi cọ. Chỉ cần cãi cọ thì tất nhiên bệ hạ sẽ không bênh vực người ngoài. Mà nếu Sarin càng đòi hỏi thì lại càng trở nên khả nghi trong mắt bệ hạ.
Khố phòng này là do hắn quản nhưng đồ trong này lại không thuộc về hắn. Bộ trang bị này dù hắn có luyến tiếc thì cũng không thể lưu lại làm vật cá nhân.
Pháp sư có thể thấu hiểu ý tưởng của pháp sư. Sarin nếu đã nhìn thấy ý nghĩ của hắn thì tất cả mưu kế của hắn đều vô dụng.
Sarin cũng không biết bộ trang bị này rốt cục thế nào. Hắn chỉ dựa vào trực giác mà phán đoán, trong kho hàng này thì bộ trang bị này quý nhất. Huống chi hắn còn thấy có một quyển sách ma pháp.
Hiện giờ bên trong Ân Tứ Chỉ Hoàn của Sarin có ba bản sách ma pháp. Nhưng ba bản sách ma pháp này đều trống, không có trợ giúp gì cho chiến đấu. Mà bản sách ma pháp màu đen này lại gây cho hắn sự ngạc nhiên bất ngờ. Hắn lấy cuốn sách chỉ nhỏ bằng một nửa cuốn sách ma pháp bình thường, nhẹ nhàng mở ra, giống như đang cầm thánh vật rồi.
Trên trang sách màu đen có văn tự ngoằn ngoèo do một thứ mực đỏ viết thành. Văn tự này rất phức tạp, trông giống như là nhạc phổ vậy, mỗi dòng lại chia làm ba tầng, so với công thức ma pháp Figaro còn khiến người ta đau đầu hơn.
Sarin nhận ra loại chữ viết này, chẳng qua chỉ nhận được không tới một phần trăm. Đây là chữ viết của ác ma. Nếu như hai ba vạn năm trước thì cuốn sách ma pháp trong tay hắn này chỉ là một thứ rất bình thường. Ma pháp cường đại chân chính đều được viết theo văn tự cổ Myers.
Nhưng hôm nay ngay cả một tiểu ác ma chưa trưởng thành như Nerys cũng được coi là có sức chiến đấu cường đại, huống chi tri thức trên cuốn sách này lại là do đại ác ma lưu lại.
Sách ma pháp của ác ma!
Nhân loại nô dịch ác ma trong thời gian không ngắn, năm đó vào thời điểm bắt giữ sinh vật ở không gian khác ngoài việc để làm phu khuân vác cũng khiến những sinh vật này trợ giúp chiến đấu. Ác ma là một chủng tộc có trí tuệ cao, chủ nhân của chúng tất nhiên sẽ trang bị, đề cao sức chiến đấu cho chúng.
Sách ma pháp của ác ma chính là được sinh ra trong bối cảnh đó. Từ đó tới nay, ác ma đã tuyệt tích trên đại lục Myers, sách ma pháp ác ma cũng biến thành vật trang trí. Dù là Ma pháp sư bác học tới mấy cũng không thể nắm giữ toàn bộ văn tự của ác ma. Loại truyền thừa vô nghĩa này tất nhiên cũng bị đoạn tuyệt đi.
Sarin không thay đổi sắc mặt. Hắn không nhận ra hết văn tự nhưng Nerys lại có thể. Chỉ cần nàng trưởng thành, đạt được trí nhớ của ác ma thì đến lúc đó có thể để Nerys phiên dịch một chút. Bản sách ma pháp này lúc đó mới chân chính phát huy tác dụng. Pháp sư áo bào tro này đau lòng như vậy thì chắc là hắn cũng nắm giữ được chút văn tự ác ma đi.
Có thể nói tri thức trên quyển sách này đối với nhân loại năm xưa cũng không tính là gì nhưng đối với nhân loại hiện tại lại là một loại lực lượng cường đại.
Lật xem từng tờ một, mãi tới cuối cùng Sarin mới nhìn thấy trang sách trống.
Trang sách trống này màu đen, rất dày, giống như kim loại vậy. Trên đó ngoài hoa văn ma pháp ra thì chẳng có một chữ nào. Sarin lấy tay sờ sờ, pháp sư mặc áo bào tro đau lòng như nhỏ máu. Sarin ngẩng đầu nhìn hắn cười cười, thầm nghĩ. Bản sách ác ma này quả nhiên quái dị, không ngờ lại chứa đựng cả một không gian ma pháp nhưng không có thuộc tính nguyên tố.
Ví dụ như sách ma pháp màu trắng thì bình thường sẽ có mười tám trang sách, trên đó có thể có không gian ma pháp chứa ma pháp từ cấp bốn đến cấp sáu, mỗi cấp có thể có sáu cái phân biệt ứng với ma pháp của sáu nguyên tố.
Mà bản sách ác ma này chỉ có sáu trang sách, có không gian ma pháp nhưng lại không phân chia nguyên tố, cũng không lưu lại công thức ma pháp cố hữu, lại càng không có chú ngữ hoặc ma pháp trận.
Chẳng lẽ nó chỉ có thể chứa đựng một hệ ma pháp sao? Sarin cũng không dám thí nghiệm. Văn tự ác ma hắn còn chưa nắm được, không thể dùng đạo cụ quý báu này làm vật thí nghiệm. Chẳng may ma pháp chứa trong đó bị cố định lại thì đúng là mệt rồi.
Sarin lấy chiếc nhẫn màu đen ra cầm lên tay. Tinh thần lực của hắn nhẹ nhàng đánh giá một chút liền thấy bí mật trong đó. Đây là một chiếc nhẫn không gian cổ xưa, không gian rất nhỏ, còn nhỏ hơn Ân Tứ Chỉ Hoàn rất nhiều, không tới mười thước lập phương. Một điểm duy nhất bất đồng với trang bị không gian hiện tại là không gian này thật sự rất giống thật, y như một cái rương ma pháp, trên vách tường khắc đầy hoa văn ma pháp.
Chiếc nhẫn của ác ma nghe nói không thể chứa đựng ma pháp, kém hơn rất nhiều so với vòng tay Sarin trao đổi được từ chỗ Aini. Không gian cũng quá nhỏ, tuy nhiên đối với Sarin hiện giờ mà nói thì cũng đã coi như là một món hời bất ngờ rồi. Trang bị không gian không bị hạn chế cấp bậc, dù có nhỏ một chút cũng tốt.
Sarin trực tiếp thu sách ma pháp ác ma vào, lại tháo vòng tay trên giá xuống đeo lên cổ tay.
Trên vòng tay có chín điểm lõm xuống, còn chưa khắc ma pháp trận, tính chất kim loại không rõ ràng lắm. Có lẽ đây là đặc sản của ác ma vị diện. Vòng tay của ác ma đeo trên tay, Sarin tất nhiên có thể cảm nhận được biến hóa của nó.
Chín chỗ lõm xuống trên vòng tay hoàn toàn tiếp xúc với thân thể Sarin. Nếu như trên đó được khảm bảo thạch hoặc ma hạch thì có thể trực tiếp phát huy tác dụng.
Đơn giản mà thực dụng, giống như chiếc nhẫn bạch thủy tinh mà Jason đưa cho hắn. Về sau có thể khảm bảo thạch tốt, có thể có công năng tương ứng. Ví dụ như nếu khảm bạch thủy tinh lên thì có thể nhanh chóng khôi phục Ma huyền. Nếu khảm hắc phát tinh thì có thể chứa đựng ma pháp Vong Linh. Nếu khảm lam trùy thạch thì có thể tăng cường lực lượng của thần thuật.
Sarin cười tủm tỉm thu lấy y phục, giày và bao tay trên giá xuống, tạ ơn pháp sư áo bào xám kia. Pháp sư áp bào xám thấy Sarin lấy sạch mọi thứ, quay mặt đi chỗ khác không để ý tới hắn nữa.
Trong lòng Sarin chấn động. Có được bộ trang bị này rồi thì có lẽ cả phòng này chẳng có gì đáng giá nữa nhưng cũng đều rất quý hiếm. Hắn có thể hiểu pháp sư có lòng theo đuổi tri thức mạnh hơn rất nhiều tiền tài và quyền lực. Tuy nhiên khi ở quận Grievances, Sarin lại hiểu không phải pháp sư nào cũng nghĩ như vậy. Quận chúa Lex cung cấp cho pháp sư cấp thấp rất nhiều sách đọc thì cũng chỉ có mấy trăm bản mà thôi. Hắn cầm cuốn sách ma pháp ác ma này đi rồi thì từ nay về sau pháp sư áo xám này cũng không thể có cơ hội tiếp tục nghiên cứu nữa.
Ngôn ngữ ác ma và nhân loại bất đồng, văn tự bản thân đã chứa ma lực, mỗi lần nhìn thấy đều có thể lĩnh ngộ. Thế nên cũng khó trách tại sao pháp sư áo xám lại khó chịu như vậy. Đổi lại là hắn cũng sẽ phản ứng như thế mà thôi.
- Pháp sư đại nhân? Sarin kêu khẽ.
- Hả? Pháp sư áo xám quay đầu nhìn lại.
Sarin cung kính nói:
- Ta cũng chỉ hơi có nghiên cứu đối với văn tự ác ma, tuy rằng rất muốn ở lại thỉnh giáo ngài nhưng ta lại phải rời khỏi nơi này sớm. Ngài có thể lưu lại địa chỉ để ta viết thư cho ngài không?
Pháp sư áo bào xám đầu tiên là ngạc nhiên ngây người ra, sau đó lập tức hiểu rõ. Pháp sư trẻ tuổi này là pháp sư chính thống, có kế thừa chính thức, có thói quen trao đổi, cũng không muốn giấu diếm tri thức. Chỉ từ việc hắn có thể phát hiện ra trang bị ác ma là có thể thấy hắn khác với người thường rồi.
Pháp sư chính thống có lẽ không ham theo đuổi lực lượng mà lại có khuynh hướng si mê tri thức.
Ấn tượng của pháp sư áo bào xám đối với Sarin lập tức tốt hẳn lên. Hắn ôn hòa nói:
- Nếu ngươi đã có nghiên cứu đối với văn tự của ác ma thì cũng không coi như phí hoài bộ trang bị kia. Nơi này là địa chỉ của ta, cho tới bây giờ cũng chưa rời đi bao giờ. Ngươi tên là gì?
- Sarin, Sarin Mesterlin.
- Ta tên là Sith... Sarin, ngươi đi trước đi. Có thể ta sẽ viết tâm đắc nghiên cứu văn tự ác ma trong vài năm nay của ta cho ngươi.
Pháp sư áo xám lại nói.
Sarin hơi hổ thẹn. Hắn chỉ chăm chú vào giá trị của ma pháp chiến đấu trên sách, còn Sith thì lại si mê nghiên cứu tri thức trên đó.
- Sith đại nhân, ta rất vinh hạnh...
Sarin cũng không ngờ là một chút thiện ý nhỏ nhoi lại có được hảo cảm của pháp sư áo xám. Điều này khiến hắn cảm thấy hơi khó tin. Cẩn thận ngẫm lại thì hắn cũng mới hiểu được. Pháp sư hoàng gia cũng không coi trọng tiền tài trang bị. Có đế quốc khổng lồ nuôi dưỡng, bọn họ chỉ có khát vọng theo đuổi chân lý.
Trong lúc hai người nói chuyện thì các Ma pháp sư khác cũng tìm được trang bị vừa lòng rồi. Khiến Sarin dở khóc dở cười đó là Nerys và Tieta mỗi người cũng chọn một bộ trang bị pháp sư. Nerys mặc một bộ áo bào pháp sư quý giá, đi vòng vòng trước mặt Tieta hỏi:
- Bộ y phục này trông có sang trọng không?
- Ghê tởm.
Trên người Tieta là một bộ giáp pháp sư. Áo giáp pháp sư rất hiếm thấy, bởi vì tài liệu cần thu thập rất phiền toái. Mỗi tài liệu dùng để chế tạo áo giáp này đều không phải quý lắm nhưng tổng cộng thành một bộ thì lại tốn rất nhiều, hiệu quả cũng không kém bao nhiêu so với ma pháp bào.
Dù sao thì áo giáp nhẹ của Ma pháp sư đối với vũ khí nặng mà nói cũng chẳng có tác dụng gì. Ưu thế duy nhất chính là nó tiện cho hoạt động mà thôi. Có pháp sư nào lại đi tỷ võ với người khác đâu chứ.
Giữ khoảng cách, dùng ma pháp để khống chế tiết tấu trận đấu. Đây mới là phương thức chiến đấu quan trọng nhất của pháp sư. Một khi võ sĩ áp sát được thì dù chỉ là Kiếm Sư sơ cấp cũng có thể dùng kiếm khí giết chết Đại ma pháp sư.
Sarin cũng không ngăn hai người bọn họ lại. Dù sao thì đây cũng là tài sản của Đại đế Tần Nhân. Điểm tiếc nuối duy nhất là ngoài bộ trang bị ác ma ra thì không còn bộ trang bị nào có sách ma pháp nữa.
Naniya chọn một bộ trang bị có một cây ma pháp trượng tinh xảo. Trên ma pháp trượng có khảm sáu viên đá, chỉ sợ cũng chứa đựng một ma pháp, xem ra rất hiếm thấy. Các pháp sư khác cũng thu hoạch ko nhỏ, ít nhất mỗi người đều có một kiện trang bị không gian.
Trang bị không gian phải tới Đại ma pháp sư mới mở ra được, hơn nữa giá cũng không rẻ. Ánh mắt của những pháp sư sinh hoạt này cũng không tồi, chọn được những vật phẩm đều không thể tốt hơn.
Faeron không chọn trang bị mà cầm một bộ quyển trục.
Sáu quyển trục này chứa sáu ma pháp cấp tám, mỗi cuốn chỉ sợ đều giá trên trời. Sarin nhìn phát thèm, đáng tiếc là ma pháp cấp tám rơi vào tay hắn cũng không dùng được. Chỉ có Ma pháp sư cấp bảy trở lên mới có thể kích phát được chúng.
Chọn tốt lắm. Pháp sư áo bào Sith đưa mọi người ra khỏi phòng, có chút tiếc nuối nhìn vào cái giá trống không trong góc. Tuy rằng hắn đã dùng ma pháp ký ức nhớ hết nội dung trong đó nhưng đáng tiếc là không cảm nhận được biến hóa của hoa văn trên đó nữa.
Quận chúa Lex và đám người Sarin được bố trí ở tại hoàng cung. Đi tới chỗ ở, Sarin mới biết đám binh sĩ và pháp sư cùng Quận chúa Lex đi tới đế đô cũng đều được Hoàng đế khen ngợi.
Ở quận Grievances, Sarin cảm thấy Quận chúa Lex rất có tiền, đi tới thành San Rock hắn lập tức cảm thấy được quận Grievances chỉ có thể xem như tiêu chuẩn ấm no. Trang bị Quận chúa Lex cấp cho mọi người đều là tính toán tỉ mỉ mà ra, Hoàng đế bệ hạ thì rõ ràng trọn bộ từ phòng kho mà chuyển ra.
Trang bị mới tinh, hình thức cổ xưa, nhìn qua niêm phong cất giữ rất nhiều năm.
Đáng tiếc không có tiệc tối hoàng gia, bữa tối của đám người Sarin là trực tiếp đưa đến phòng. Sau khi ăn qua, đám người hầu dọn đồ ăn xuống, dâng nước trà lên rồi biến mất. Sarin tứ chi dạng ra, nằm trên giường lớn. Trần nhà rất cao, nếu như hắn không có thị giác sắc bén của pháp sư thậm chí nhìn không rõ đồ án trên nóc nhà.
Sarin không có cảm giác hưng phấn, mặc dù hắn từ một kẻ ăn xin nhỏ biến thành pháp sư, hiện giờ còn có thể ở hoàng cung vài ngày, địa vị biến hóa to lớn như thế cũng không thể khiến hắn thoải mái.
Lão sư không biết tung tích, nhà cũng không còn. Người khác có thể ung dung theo đuổi tri thức, còn hắn chỉ có thể liều mạng tích tụ lực lượng. Cho dù giết Bá tước Jo Alfonso lại như thế nào, có nước không có nhà, Myers lớn đến đâu, hắn cũng chỉ là một người khách qua đường. Sarin không bắt đầu tu luyện giống như dĩ vãng, mà lấy huy chương ra, cùng với những biên lai mượn đồ phụ thân để lại.
Những biên lai mượn đồ này, có cái đã lịch sử bảy tám trăm năm, lúc ấy gia tộc Mesterlin còn chưa hoàn toàn xuống dốc. Có lẽ sau khi báo thù, có thể dựa theo dòng họ trên biên lai mượn đồ này tìm kiếm những người thiếu nợ.
Sarin khoanh chân, nhìn thoáng qua huy chương gia tộc để ở bên cạnh. Trên huy chương màu đen kịt, vết khắc sâu hình tia chớp góc cạnh rõ ràng, giống như là vừa mới hình thành.
- Chủ nhân?
Sarin ngẩng đầu. Nerys đứng ở cửa, pháp sư bào hoa lệ trên người không thấy đâu, vẫn là bộ trang phục đẹp mắt của nàng. Sarin đi nhiều, tự nhiên biết bộ quần áo này rất chọc người chú ý, chỉ là hắn lười quản Nerys. Ác ma có lý do của nàng, có lẽ như vậy có thể làm nàng bớt chọc phiền toái.
- Vào đi.
Sarin ngoắc tay, Nerys cười cười, chạy tới bên giường, trực tiếp nhảy lên. Cái giường này rất lớn, bốn năm người ngủ đều không thành vấn đề. Nerys tựa vào bên cạnh Sarin, nhìn những tờ biên lai bày trên giường hỏi:
- Đây là cái gì? Dường như không đáng tiền.
- Di vật của phụ thân. Sarin thản nhiên trả lời.
- Chủ nhân, người thương tâm? Nerys chớp mắt, đưa tay đặt trên ngực Sarin.
- Nerys, ngươi nhớ nhà không? Sarin đẩy tay Nerys ra hỏi.
- Không. Nerys trả lời dứt khoát.
- Vì sao?
- Dù sao cũng không về được.
Một câu này của Nerys suýt nữa khiến nước mắt Sarin chảy ra. "Dù sao cũng không về được" một câu thẳng đuột. Mình cùng một ác ma bị nô dịch có gì khác nhau, còn không phải là không có nơi để về? Không có hy vọng, cũng không nói đến cảm giác tuyệt vọng.
Mỗi một người đều có nhà, ngay cả Aini đều có. Lex từ nhỏ rời phụ thân, nhưng là cũng có thể gặp lại.
Thấy Sarin khó chịu, Nerys đứng lên, ôm Sarin vào trong ngực, nhẹ nhàng nói:
- Chủ nhân, không nên khổ sở, Nerys sẽ theo người.
- Nhưng ngươi là ác ma, trong sách nói ác ma luôn ảo tưởng chủ nhân gặp bất hạnh, hy vọng chủ nhân cô độc, thống khổ.
Sarin không đẩy Nerys ra, giờ khắc này hắn có chút mờ mịt.
- Điều này có quan hệ gì? Ta cũng không hận ngươi. Cho dù mọi người đều không để ý ngươi, ngươi vẫn là chủ nhân của ta.
Ánh mắt Nerys ảm đạm, như là đang độc thoại.
- Vậy ngươi muốn tự do không? Sarin đột nhiên hỏi.
Nerys buông Sarin ra, lại ngồi xuống, hơi ngẩn ra.
- Nếu như ngươi muốn tự do...
- Nếu giải trừ khế ước, ta sẽ ăn ngươi đầu tiên.
Bộ dạng Nerys còn thương cảm hơn Sarin. Nàng xoay người, co tay lên, đem cằm đặt lên cánh tay.
- Vì sao?
- Chỉ cần ngươi còn sống, ta sẽ vĩnh viễn không có tự do. Điều này, trong sách không viết hả?
Sarin thở dài. Điều này trong sách có viết, hắn chỉ muốn nghe xem Nerys có thể nói thật hay không. Nerys nói lời thật, hắn lại không vui chút nào. Chỉ cần hắn còn sống, Nerys sẽ không có tự do.
- Chủ nhân, không cần nghĩ chuyện không vui, đem cái kia ra đi. Nerys chỉ vào Ác Ma Chỉ Hoàn của Sarin.
- Hử? Ngươi xem hiểu? Sarin thu hồi hóa đơn và huy chương, lấy sách ma pháp ác ma ra.
Nerys đón lấy sách ma pháp ác ma, mở ra, dịu dàng sờ lên văn tự trên trang sách:
- Ta nói rồi, tuy rằng ta chỉ là tiểu ác ma, nhưng huyết thống rất thuần khiết đó. Ác ma văn... Không phải tùy tiện ác ma nào cũng có thể xem hiểu.
- Phía trên viết gì? Sarin phi thường quan tâm nội dung trong sách ma pháp ác ma.
- Đây là một quyển nhật ký.
- Nhật ký?
Sarin thất vọng. Ác ma viết sách này có bệnh sao? Tài liệu ma pháp quý báu như vậy dùng để viết nhật ký?
- Chủ nhân của ác ma này là một nhân loại cường đại, mang theo hắn xuyên qua vô số vị diện. Ở vị diện vực sâu thứ năm, bọn họ dừng lại, tìm kiếm Hỏa Diễm Tinh Linh. Tinh Linh có nguyên tố thủ hộ, giống như là thần, vực sâu ấm áp...
Sarin chậm rãi yên tĩnh, theo Nerys duyệt đọc đi vào chuyện xưa của ác ma này.
Không giống với tất cả những bộ sách của nhân loại miêu tả ác ma, quyển sách ma pháp ác ma này là một miêu tả chân thực nội tâm của một ác ma. Ác ma này hết sức sùng bái chủ nhân, bất kỳ kẻ nào bất kính với chủ nhân đều đã bị hắn ăn tươi. Trong cuộc lữ hành vị diện, ác ma từ một chiến sĩ dựa vào thân thể chiến đấu biến thành một Ma pháp sư cường đại, có năng lực điều khiển nguyên tố. Tri thức học tập được ở các vị diện đều được hắn hiểu và chuyển thành ma pháp, sáng tạo ra một pháp thuật kỳ dị.
Chỉ là tuổi thọ của nhân loại quá ngắn, ác ma lại có thể sống mấy vạn năm, mà tuổi thọ nhân loại chẳng qua khoảng 3 ngàn năm. Vì để chủ nhân sống sót, ác ma bóp méo tọa độ vị diện, tới vực sâu thứ năm.
- Ngươi nói nhân loại có thể sống 3 ngàn năm?
Sarin rất kinh ngạc, vì nhân loại hiện tại chỉ có thể sống hơn trăm năm, cho dù là Ma đạo sĩ cũng không nghe nói có thể sống qua một ngàn năm.
Nerys không để ý đến câu hỏi của Sarin, nàng lật qua một tờ lại một tờ sách ma pháp màu đen, tiếp tục đọc cho Sarin.
Hỏa Diễm Tinh Linh sinh sống ở tầng dưới cùng của vực sâu, ngoài các loại sinh vật vực sâu còn có Hỏa nguyên tố thủ hộ nó. Ở trong vực sâu chi hỏa, Hỏa nguyên tố vĩnh viễn không khô kiệt, ác ma cùng chủ nhân chỉ có thể tạm thời rời đi, nghiên cứu ma pháp đối phó Hỏa nguyên tố. Các loại ma pháp nhằm vào Hỏa nguyên tố được nghiên cứu ra, nhưng ở dưới vực sâu những ma pháp này đều chỉ có ưu thế tạm thời. Trừ khi phá hủy vực sâu mới có thể hoàn toàn tiêu diệt những Hỏa nguyên tố còn sống này.
Ác ma vượt qua vị diện, thu thập đại lượng Thủy nguyên tố, ngưng kết thành một ma pháp chưa từng có. Thủy nguyên tố của toàn vị diện đều tụ tập, kết hợp ở bên cạnh ác ma. Ác ma ở trên vực sâu nhìn xuống, thẳng đến khi Thủy nguyên tố trong vị diện khô kiệt, hình thành một ngôi sao chổi thật lớn phóng về phía vực sâu.
Lực đánh vào thật lớn khiến vực sâu sụp đổ, hai vị diện liên tiếp thành một thể, Hỏa Diễm Tinh Linh chết đi.
Nguyên Tố Phong Bạo hỗn loạn khiến sinh linh của hai vị diện chết sạch đồng thời phá hủy hết thảy tọa độ của vị diện. Nhân loại cùng ác ma của hắn bị nhốt ở nơi này, thời gian trôi qua, nhân loại già cả với tốc độ gấp trăm lần, tử vong.
Ác ma bi thương vạn phần. Một vạn năm sau, Nguyên Tố Phong Bạo ngừng, tọa độ vị diện khôi phục. Ác ma đi tới Myers đại lục, tìm kiếm dấu vết chủ nhân để lại.
Myers đại lục là vô tình như vậy. Ác ma đạp khắp mọi thổ địa, hết thảy của chủ nhân đều đã biến mất.
Thần linh cũng không còn, linh hồn của chủ nhân không có nơi để tìm, sống lại trở thành hy vọng xa vời. Chẳng lẽ, ác ma sẽ không nên có tín ngưỡng? Ác ma bi thương hủy diệt hết thảy chủ nhân lưu lại, duy nhất làm bạn với hắn chính là bộ ma pháp trang bị thứ nhất mà chủ nhân chuẩn bị cho hắn.
- Đây không phải chuyện xưa. Nerys khép sách ma pháp lại nói với Sarin.
- Có lẽ vậy. Trong sách có viết gì liên quan đến kỹ năng ma pháp không?
Sarin không muốn bàn đến vấn đề bi thương, hơn nữa hắn cũng không thể hiểu được bi thương của ác ma. Ác ma sẽ yêu một nhân loại sao? Một nhân loại nô dịch hắn?
- Có, tuy nhiên ngươi không học được.
- Vì sao?
- Là ma pháp cấp mười trở lên.
Sarin thật sự hơi thất vọng. Ma pháp cấp mười trở lên, đó chính là kỹ năng có thể đối kháng thần linh, cho dù Pháp thần của nhân loại cũng không thể thi triển. Hiện tại Myers đại lục đã không phải trước kia rồi.
- Tuy nhiên bản sách ma pháp này có thể sử dụng, có thể chứa đựng sáu cái ma pháp không hạn chế.
Nerys gập sách ma pháp ác ma lại.
Ma pháp vô hạn chế là chỉ ma pháp phối hợp không phân biệt loại nguyên tố. Đồng thời, bản sách ma pháp này cũng không tồn tại hạn chế cấp bậc. Sau khi dùng xong một cái ma pháp, có thể chứa đựng một cái ma pháp khác một lần nữa, sẽ không hình thành trí nhớ cố định.
Tuy nhiên sách ma pháp như vậy sử dụng có phiền toái một chút, số lượng ma pháp chứa đựng cũng ít hơn. Nhưng đối với Sarin mà nói, vậy là đủ rồi.
Sách ma pháp khác có thể chứa đựng 18 cái ma pháp, Sarin cũng chỉ có thể sử dụng ba cái trong đó. Cho dù hắn nắm giữ bí mật của nguyên tố, có khả năng kích phát vẫn chỉ là ma pháp thủy hệ như trước.
Về bản chất mà nói, Sarin khiến ma pháp thủy hệ có được thuộc tính của ma pháp năm hệ khác, cũng không phải chân chính nắm giữ ma pháp sáu hệ mà là có thể lý giải nguyên lý tất cả ma pháp.
Lý giải không phải là có được. Ma huyền quyết định hết thảy. Trước khi dùng Ma huyền dược phẩm, hắn chưa từng nghĩ tới sẽ trả cái giá như vậy. Nếu không phải có được sợi dây chuyền của Nữ thần, hiểu được quan hệ chuyển đổi giữa nguyên tố, hắn sẽ vĩnh viễn dừng ở cấp ba, cả đời cũng sẽ không tiến thêm một bước.
Sarin cũng không cảm thấy ngạc nhiên vui mừng. Nhân loại muốn đạt được phải trả ra cái giá ngang bằng. Có được dây chuyền của Nữ thần, chắc rằng cũng không phải không có trả ra, chỉ là cho tới bây giờ Sarin còn chưa thấy cần phải trả giá cái gì.
Cho dù biết hắn cũng không thể quay đầu, chẳng lẽ hắn có thể cam tâm cả đời chỉ làm một Ma pháp sư bình thường?
Sarin sờ lên Ân Tứ Chỉ Hoàn trên tay, hồi tưởng quá trình lấy được, vẫn không tìm được bất kỳ dấu vết nào. Đánh cược với Nam tước Lucent, chỉ là một chút kỹ xảo nhỏ lâm thời. Nhưng chính mình trải qua cũng quá kỳ quái, chiếc nhẫn này lại có thể chỉ dẫn tiến vào thần điện vây khốn Nerys.
Sarin không tin một thần linh ngã xuống hơn vạn năm lại có âm mưu gì đối với một cô nhi như hắn.
Người như vậy, có gì đáng giá mơ ước?
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT